Như một con mèo đang đùa giỡn chú chuột nhỏ, biết nó chạy không thoát nên sẽ không sốt ruột ăn thịt.
Cư Ứng Phong không có vội vã đem lưng quần cậu cởi ra, mà là mở từng cúc từng cúc áo của Sử Kiến Nghiệp, khi bàn tay to chạm đến trước ngực mình, lông tơ toàn thân Sử Kiến Nghiệp lập tức nổi hết lên.
Sử Kiến Nghiệp trợn mắt lên nhìn xuống cánh tay trước ngực kia.
“Chăm sóc thật tốt.”
Cư Ứng Phong sờ soạng một hồi, hiển nhiên đối với món đồ chơi mới của bản thân thực vừa lòng.
“Nếu là đã từng cùng người khác lên giường, vậy hẳn không cần tôi dạy cậu phải làm thế nào rồi nhỉ?”
“Tôi tôi…… Không phải đồng tính luyến ái.”
“Ít giả vờ đi, chưa ăn qua thịt heo cũng thấy qua heo chạy chứ? Chính cậu chủ động một chút thì có thể ít chịu khổ hơn.”
Cư Ứng Phong cầm tay Sử Kiến Nghiệp đặt ở bộ hạ đang đứng thẳng của mình.
Sử Kiến Nghiệp lớn như vậy đây là lần đầu tiên đụng đến bộ hạ của nam nhân khác trừ chính mình, lại nói tiếp, bình thường ở trong WC, chạm đến nơi đó của bản thân xong đều ngại bẩn phải rửa tay trước khi đi ra, đụng đến của người khác cậu như bị điện giật. Dùng sức đem tay của mình rút về.
“Thật muốn tôi động thủ? Không cần nói cho tôi biết, tôi chưa cho cậu cơ hội.”
Sử Kiến Nghiệp hướng giường càng lui về phía sau đồng thời dùng ánh mắt chờ mong nhìn ra cửa, chưa bao giờ thấy ngóng trông quản giáo tuần tra đi ngang qua cửa nhìn vào như thế này.
Cư Ứng Phong đột nhiên đưa hai tay đến bên hông cậu, đem lưng quần cởi ra. Sử Kiến Nghiệp kéo chặt khóa kéo trên lưng quần, nghĩ muốn bảo vệ phòng tuyến cuối cùng.
“Không hợp tác, vậy đừng có trách tôi không khách khí.”
Nói xong, Cư Ứng Phong dùng dây lưng quần nhanh chóng đem hai tay Sử Kiến Nghiệp trói lại.
“Cứu…….”
Cảm giác chính mình sẽ trở thành vật hy sinh cho bạo lực ở ngục giam, Sử Kiến Nghiệp không lo nghĩ nhiều lắm về hậu quả đã muốn cầu cứu, cậu muốn đổi nhà tù, cậu muốn đổi ngục giam.
Một cái khăn mặt nhét vào miệng, đồng thời bàn tay Cư Ứng Phong đến bên hông cậu, đem quần cậu cởi ra, dùng sức kéo xuống đến đùi, hai chân Sử Kiến Nghiệp loạn choạng muốn nhảy xuống giường lại bị người từ phía sau ôm lấy, ném ngược lại lên giường.
“Ưm!”
Cố gắng xoay người liền cảm giác quần bị kéo đến chân, quần lót cũng bị lột ra.
Cư Ứng Phong từ phía sau đè lên người cậu.
“Thật không ngoan, lần đầu tiên đã khiến tôi phải dùng sức.”
Hai bàn tay to tách hai cánh mông khép chặt của cậu ra, hai ngón tay cái trực tiếp tìm đến hậu huyệt phía sau ấn vào hai bên.
Sử Kiến Nghiệp lắc lư thân thể. Cảm giác sức nặng trên người được nhấc lên một ít, vội vàng khom người muốn đứng dậy. Cậu nào biết rằng, khi đó Cư Ứng Phong chính là thoáng chống đỡ cơ thể đứng dậy, nâng thắt lưng lên, cầm bộ hạ thẳng đứng của mình nhắm vào vị trí. Sử Kiến Nghiệp vừa nhấc mông lên, hậu huyệt lộ ra, chính là bày ra cơ hội lợi dụng cho người phía sau.
Cư Ứng Phong nhắm ngay vị trí, một tay chế trụ hai bên eo nhỏ của Sử Kiến Nghiệp, đem thắt lưng mình hung hăng tiến về phía trước.
“Ah!”
Sử Kiến Nghiệp bị hung hăng đâm vào ngã trở về trên giường, hung khí nam nhân chôn sâu ở trong thân thể bản thân, mỗi một lần trừu sáp* đều tựa hồ đè ép nội tạng sâu bên trong thân thể của cậu. Ban đầu là đau đớn, chậm rãi về sau cảm giác trở nên mơ hồ tựa như tê liệt, chỉ có thể cảm giác được khối thịt trong thân thể quấy đảo cùng va chạm.
*trừu sáp: trừu – cắm vào, sáp – rút ra -,,-
Sử Kiến Nghiệp chậm rãi từ giãy dụa trở nên bình tĩnh, bởi vì sự tình đã xảy ra, có giãy dụa nhiều thì cũng đã không còn ý nghĩa.
Cư Ứng Phong đối với món đồ chơi mới dưới thân thực thỏa mãn, hậu đình hấp thật chặt rõ ràng là lần đầu tiên bị khai phá xử nữ. Hung hăng cắm vào trong, thẳng đến khi chạm đến gốc, dùng tinh hoàn ở trước lối vào non mềm ma sát, thoải mái phát ra một tiếng, “Ôh~” Thật lâu không gặp được mặt hàng tốt như vậy.