Bàn phím nhỏ trong lòng Lăng Cửu đánh bùm bùm, hắn sớm đã đoán được điểm yêu thích này của Bách Xuyên, thăm dò mạch máu của người này, Lăng Cửu hốt thuốc đúng bệnh, lập tức đem đồ tham ăn chế trụ đến chặt chẽ.
Chỉ với nửa ngày thời gian, con sâu tham ăn Bách Xuyên hoàn toàn quên mất đã từng bị Lăng Cửu lãnh khốc quạt cho một trận, đem người này như ân nhân mà đối đãi.
Trộm uy hắn ăn cả buổi trưa, quả thật quá hạnh phúc (kỳ thật người này hoàn toàn không tự giác, rõ ràng chính là quang minh chính đại uy, mọi người đều thấy rành mạch).
Đồ ăn đều rất ngon a.
Nếu có thể lưu lại nơi này thật tốt biết bao a, vậy thì mỗi ngày đều có thể ăn ngon. Cũng không biết có phải hay không là ảo giác, Bách Xuyên cảm thấy đồ ăn sau bếp đều rất ngon, ngay cả món hắn không thích ăn lắm cũng phá lệ mỹ vị.
Ngốc tại sau bếp, thật là quá hạnh phúc.
Càng mỹ diệu chính là, tuy rằng hắn đến làm trợ thủ nhưng công việc rất nhẹ nhàng, một điểm cũng không mệt, khác với các tiểu nhị trong bếp khác, hắn chỉ cần lấy mâm hoặc bát chờ đợi mỹ vị sắp ra lò.
Nhẹ nhàng lại tự tại, còn không có dơ quần áo, đối với Bách Xuyên mà nói thật giống như là đang ở trên thiên đường.
Cho nên, khi buổi chiều kết thúc, Bách Xuyên đối với nơi này thập phần lưu luyến.
Tuy rằng loại hành động kỳ quái này khiến gã sai vặt luôn đi theo khó hiểu cùng buồn bực.
Công tử có phải hay không uống lộn thuốc a, trước kia rất ghét sau bếp mà!
Bách Xuyên một bộ muốn nói lại thôi, ở bên cạnh Lăng Cửu vẫn luôn đánh bài thái cực, ánh mắt không ngừng rơi trên người đối phương, tựa như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói.
Lăng Cửu đem hết thảy xem ở trong mắt, trong lòng thật cao hứng.
Hắn chủ động một bước, lên tiếng trước, miễn cho tiểu tham ăn bởi vì do dự cùng bồi hồi dẫn đến kế hoạch của hắn thất bại.
"Bách Xuyên huynh đệ, ta thấy ngươi chậm chạp không chịu rời đi, chính là có cái gì muốn nói với ta ư?" Lời nói này của Lăng Cửu quá mức ái muội, nhân viên sau bếp nhàn rỗi, tỷ như Yến Bạch Thu kinh tỉnh quay đầu lại.
Một buổi chiều này, hắn cũng đã được nhìn thấy một mặt khác của Lăng Cửu rồi.
Trừ bỏ những người từng nhận thức Lăng Cửu mới nói chuyện một chút, đối với người không thân không quen đều một mực không thèm để ý, liền trưng ra cái mặt lạnh, tính cách biệt nữu lại hỉ lộ vô thường. Thật sự rất khó tưởng tượng một người biệt nữu lại ngạo khí như vậy, cư nhiên sẽ đối đãi thân mật với một nam nhân xa lạ.
Những lúc rảnh rỗi đều tranh thủ uy người ta ăn.
Vẫn là cái loại biểu tình xem đối phương như một miếng thịt mà đối đãi khiến Yến Bạch Thu đứng xem mà cảm thấy sởn tóc gáy, lông tơ dựng đứng. Đáng tiếc, nam nhân kia cũng là người kỳ ba a, chiếc đũa của Lăng Cửu vừa động, liền giống như tiểu hài tử, duỗi đầu lại đây, một chút cũng không có ngượng ngùng, ngao ô mở miệng, một miếng ăn luôn.
Có phải hay không chỉ cần cho ăn, người nam nhân này đều như vậy a.
Trong lòng Yến Bạch Thu rất là tò mò.
Sau khi nghe được Lăng Cửu nói, Yến Bạch Thu thấy hiếm lạ không tính, lại lấy tay chọc chọc cánh tay Tư Trấn Khấu đứng bên cạnh.
"Ngươi xem hai người bọn họ, Tư đại ca ngươi mau xem!" Trong lời nói của Yến Bạch Thu mang theo một tia hưng phấn.
Tư Trấn Khấu nghe vậy quay đầu, liền nhìn thấy Lăng Cửu cùng người nam nhân ở sau bếp cả một buổi chiều đang dây dưa với nhau.
Tư Trấn Khấu nhìn trong chốc lát, lại đem tầm mắt quay về cái nồi trước mặt, cái tay đảo lộng.
"Ta xem Lăng Cửu phỏng chừng đối với cậu ấm kia cảm thấy hứng thú, khó có được người khiến Lăng Cửu thấy hứng thú, ta đoán tám phần là hắn đã nhìn trúng đối phương." Tư Trấn Khấu ngữ khí trầm ổn kết luận.
Yến Bạch Thu cười tủm tỉm rất là vui vẻ:"Không phải đâu, lúc này mới được thời gian một buổi a."
Tư Trấn Khấu cười lắc đầu:"Tính a Cửu có chút biệt nữu, nhưng ngươi cũng đừng nhìn người này thoạt nhìn dễ nói chuyện, với người không thân quen có thể nói ba câu đã là không tồi, nhưng cả buổi chiều nay thấy hắn để bụng như vậy, quả thật rất khó có được."
Yến Bạch Thu lúc này mới sáng tỏ, gật gật đầu:"Nói như vậy, Lăng Cửu cũng có người mình để tâm, như vậy thật quá tốt."
Tư Trấn Khấu một lần nữa cười cười, nhìn thoáng qua hai người đang lôi kéo đằng kia.
Có người thương?
Ha ha, việc này phỏng chừng không thể thành trong phút chốc được, Lăng Cửu kia tính tình biệt nữu không giống người thường. Chờ chính mình có thể minh bạch ý tứ của bản thân, còn không biết phải chờ tới khi nào. Hơn nữa bạch y công tử kia cũng không phải người địa phương, chuyện này rất khó đoán.
Yến Bạch Thu không ngừng trộm ngắm Lăng Cửu cùng Bách Xuyên ta đá mắt ngươi, ngươi đá mắt ta, một khi có hành động gì thân mật liền lôi kéo chia sẻ cùng Tư Trấn Khấu.
Mà hai nhân vật chính đang lôi kéo bên kia đang quang minh chính đại lặng lẽ nói chuyện.
"Lăng Cửu tiểu huynh đệ, chiều nay thật sự rất cảm tạ ngươi, ta làm trợ thủ cho ngươi quả thật là việc vô cùng vui sướng."
Khóe miệng Lăng Cửu lặng lẽ nhếch lên:"Ta cũng cảm thấy rất có ý tứ, ngươi làm trợ thủ giúp ta, ta cảm thấy công việc hôm nay nhẹ nhàng hơn rất nhiều."
Bọn tiểu nhị yên lặng làm phông nền, nhặt rau, nhóm lửa:"......"
Rõ ràng chính bọn họ mới là trợ thủ không phải sao?
Phòng bếp lớn như vậy, nơi nơi là đồ ăn, lối đi nhỏ thì cũng thôi đi, hiện tại ở giữa lối đi đứng một vị công tử mặc bạch y đột ngột đứng đó, ngẫu nhiên cầm một cái mâm, bọn họ làm việc đều phải đi đường vòng có được hay không!
Bách Xuyên cảm thấy Lăng Cửu quá dễ nói chuyện, tâm địa thật tốt.
"Lăng Cửu, ngươi nói như vậy làm ta quá cảm động." Hắn dừng một chút nói:"Lăng Cửu, ta muốn cùng ngươi nói một chuyện, chính là công việc ở sau bếp có hay không còn cần người, ta gần nhất không có việc gì, có thể tới đây hỗ trợ ngươi sao?"
"Ta liền làm trợ thủ cho ngươi, không cần tiền công, bao ăn là được, ngươi thấy có được không?" Bách Xuyên ánh mắt chờ mong nhìn Lăng Cửu.
Bọn tiểu nhị vẫn luôn im lặng vểnh tai lên nghe cảm thấy tâm can đều run rẩy đến lợi hại.
Thiên a. Thật sự là không cần a.
Không cần để người này ở lại sau bếp a.
Người này khẳng định không phải đến hỗ trợ mà là gây rối a.
Rõ ràng là một công tử có tiền, lại yêu thích sạch sẽ, không dám dính khói dầu, sợ bị lây dính dơ bẩn, thật cẩn thận, mọi người làm việc đều không nhanh được.
Vì thế, mấy đôi mắt đều đồng loạt chiu chiu bắn về phía Yến Bạch Thu.
Yến tiểu lão bản là tốt nhất, nói chuyện thông tình đạt lý, liền không cần để người này vào hồ nháo có được hay không!
Không làm đứng đắn còn chưa nói, lại còn rất tham ăn.
Làm tiểu nhị, mỗi ngày nhìn thấy mỹ vị mà không thể ăn, chỉ có thể ăn chút đồ thừa còn dư lại. Yến Bạch Thu bọn họ mà chưa ăn xong, bọn họ còn có thể chia nhau một tý, nhưng hiện tại lại có thêm một tên siêu cấp vô địch tham ăn, toàn bộ đồ dư đều không còn!
Trước kia, những cái đó đều là của bọn họ a!
Tuy rằng ít, nhưng tích tiểu thành đại, mỗi người đều có thể nếm một ít, nhưng hiện tại, một chút đều không có.
Nhưng Yến Bạch Thu lại quan sát Lăng Cửu bên kia, không có phát hiện những ánh mắt cầu xin của các tiểu nhị.
Làm nhóm tiểu nhị chỉ có thể làm bối cảnh đứng bên cạnh.
Lăng Cửu tự nhiên gật đầu một cái, cứ như vậy đáp ứng rồi.
"Hảo a, chúng ta nơi này tuy rằng không thiếu tiểu nhị, nhưng Bách Xuyên huynh đệ làm việc khá tốt, hơn nữa ngươi hợp tác với ta cực kỳ hợp ý và thuận tay, tuy rằng tửu lâu không phải là của ta, nhưng chuyện nhỏ này ta có thể làm chủ được."
Bách Xuyên tức khắc vui quá liền khóc.
A a a, tốt quá rồi, về sau cả ngày đều có thể ăn đồ ngon, quá hoàn mỹ.
"Công tử, ngươi, ngươi thật sự muốn như vậy?" Không đến mức đó đi, công tử, ngươi có phải hay không bị cái gì đó không sạch sẽ bám vào người a?
Chính vì một miếng ăn, ngươi liền tự đem mình bán đi?
Bách Xuyên đối với gã sai vặt lắc đầu:"Ngươi không hiểu, ta cảm thấy khá tốt, hơn nữa Lăng Cửu đại ca rất là chiếu cố ta. Lúc trước là chúng ta trách lầm Lăng Cửu đại ca, chúng ta không nên lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử."
Gã sai vặt:"...."
Nhưng Lăng Cửu một chút cũng không có bộ dáng quân tử a.
Hơn nữa công tử, ngươi thât sự không có cảm giác có chỗ nào đó không đúng sao?
Một đại nam nhân uy một nam nhân khác ăn cơm a!!!
Công tử ngươi mau tỉnh lại đi a.
Bởi vì phật khiêu tường xuất hiện, sinh ý của Cửu Cung Cách bạo hỏa một lần nữa.
Thật nhiều người vì ngưỡng mộ danh tiếng của Phật khiêu tường mà đến.
Tửu lầu sinh ý tốt, chính là một mình Yến Bạch Thu đứng bếp là không đủ, tuy rằng thi thoảng có Tư Trấn Khấu trợ giúp mấy món cơ bản, nhưng chung quy cũng không phải kế lâu dài, tất nhiên là không thể thực hiện được. Yến Bạch Thu đang chuẩn bị từ bên trong mấy vị sư phó có lăng lực không tồi, đồng thời tâm tư tương đối ngay thẳng thu làm đồ đệ. Đối với ý tưởng này Tư Trấn Khấu đồng ý cả hai chân hai tay.
Tửu lâu sinh ý thật sự tốt, trong phòng bếp, trừ bỏ mấy giờ buổi sáng cùng buổi chiều có thể nghỉ ngơi, còn những thời gian khác một phút thở phào cũng không có. Vẫn luôn bận rộn đến giờ Hợi (9-11h đêm). Tư Trấn Khấu nhìn gương mặt Yến Bạch Thu dần dần gầy đi, đau lòng không thôi.
"Cầu Cầu, ngươi lại gầy." Tư Trấn Khấu thực đau lòng.
Cầu Cầu khẳng định là do làm lụng quá vất vả, mỗi ngày bận rộn như vậy, nhìn xem đều gầy thành như vậy.
Đối với ngoại hình cùng cân nặng phá lệ mẫn cảm như Tư Trấn Khấu, cách vài ngày lại cảm giác được người thương bên cạnh đang không ngừng gầy ốm.
Loại gầy ốm này quá không bình thường.
Mỗi ngày đều sụt cân.
Từ ngày đầu tiên nhận thức Cầu Cầu (ý là ngày tỏ tình nha), giờ cũng đã được hơn một tháng, trong mắt Tư Trấn Khấu, Cầu Cầu thật sự gầy đi rất nhiều.
Vừa mới bắt đầu Cầu Cầu giống như một viên tuyết tròn, hiện tại đã thành trứng ngỗng.
Đều đã có thể nhìn thấy cằm nhỏ.
Tuy rằng gầy xuống là đẹp, bộ dáng cũng tuấn mỹ, nhưng Tư Trấn Khấu cảm thấy, này đó đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là thân thể.
Cứ như vậy gầy đi, thân thể sớm hay muộn sẽ ăn không tiêu.
Yến Bạch Thu nhảy nhót không thôi.
"Thật sự? Ta lại gầy?"
Tư Trấn Khấu đau lòng đến lợi hại:"Đúng vậy, hiện tại ta có thể nhìn thấy cằm ngươi, khi nắm tay ngươi còn có thể nhìn thấy khớp xương."
Cầu Cầu có phải hay không đối với bề ngoài của chính mình không tự tin, cho nên mới liều mạng giảm béo?