Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 57: bí mật của ám ma nhai p2



" khụ khụ ...Thần Thần , người không thấy chúng ta nên ra khỏi chỗ này rồi muốn lẳng lặng hay gì gì cũng thuận tiện một chút ?..." Mặc Nghiệt can đảm thăm dò tên đang toả ra hắc khí nào đó 


Lâm Y Thần nghe hắn nói thì hung hăn trừng hắn một cái sau đó rất ngạo kiều mà hừ một tiếng ( cầm : cho nên nói Lâm tiểu thụ ngươi là thoát tuyến ngạo kiều thụ sao ?)


Lâm tiểu thụ trắng mắt giơ ngón giữa , ngạo kiều em gái mi !


Đào trong không gian hệ thống mớ thanh tẩy phù mua lúc trước sử dụng hơn mười trương tẩy sạch từ đầu tới chân cho cả hai mới vừa lòng bỏ qua , nhìn dáng vẻ tức giận đáng yêu cảu kẻ nào đó Mặc Nghiệt sủng nịnh gợi lên khoé môi .


Chưa đợi hai người xem xét hoàn cảnh xung quanh thì một tiếng gầm đinh tai nhức ốc rung chuyển cả mặt đất ầm ầm vang lên , không gian chấn động dữ dội Lâm Y Thần đứng không vững lảo đảo vài bước Mặc Nghiệt tay nhanh mắt lẹ chụp lấy eo cậu sau đó bám vào một thạch trụ gần đó


" kẻ nào dám phá giấc ngủ của ngô ?" Lại một hồi rung chuyển phiên giang đảo hải , hai luồn khí nóng rực từ phía trên phun xuống 


" hửm ? Hai con kiến ? Các ngươi gan cũng thật không nhỏ !" 


Giộng nói ẩn ẩn tức giận , Lâm Y Thần cùng Mặc Nghiệt nhất tề nhìn lên chỉ thấy hai hốc mắt khổng lồ loé u quang thâm lục, trong bóng tối mơi hồ nhìn ra được đó là một cái đầu rất lớn , Mặc Nghiệt theo bản năng hộ Lâm Y Thần ra phía sau lưng mình lớn tiếng hỏi 


" ngươi là ai ?"


" ồ ! Thì ra là một ma tộc cùng một ...ha ha ha ha  " người khổng lồ nói nửa chừng ánh mắt chuyển đến trên thân Lâm Y Thần thì phá lên cười lớn 


" ha ha ha thú vị thú vị cực người kia ngô không nhìn ra được nguồn gốc của ngươi , ngươi, rất đặc biệt ! Chậc chậc đã bao nhiêu năm không người có thể đến được đây rồi nhỉ ? Để xem lần cuối có người đến cũng cách đây rất lâu nha , à ngô không nhớ được , thật là lâu " 


Người khổng lồ càng nói càng nhỏ đến cuối thì lẩm bẩm rì rầm một mình , bơi đẹp hai nhân vật vừa xâm nhập bất hợp pháp bên dưới . Hai người đưa mắt nhìn nhau mạc danh kì diệu trước tình huống thần triển khai này .


" xin lỗi ...ngài ...ngài có thể cho chúng tôi biết đây là đâu không ?" Lâm Y Thần đánh bạo mở miệng 


" hừ ! Đây là ám ma vực , hai người các ngươi , vừa rồi là ai đánh thức ngô ?" 


" đánh thức ? Chúng tôi không có đánh thức ngài , chúng tôi không may rơi xuống ám ma nhai sau đó mặt đất bạo liệt liền đến nơi này " Lâm Y Thần lược bỏ mọi thứ chỉ nói trọng điểm 


" hừ ! Rõ ràng là một trong hai người các ngươi đánh thức ngô , hiện tại còn già mồn cãi láo ! Các ngươi đây là ngại sống quá dài sao ? Muốn nấu lại trọng tạo sao ? ლ(ಠ益ಠლ hừ !" 


Lâm Y Thần bị lão gia hoả kia hồ đầy mặt có chút xấu hổ sờ sờ mũi " khụ , kì thật ...có lẽ...hẳn là ...máu của hắn ...?" 


" hừ ! Ngô biết mà ! Chính là các ngươi ! Hừ ! " 


" phải phải phải , là chúng tôi , lỗi của chúng tôi hảo sao !" Lâm Y Thần cũng bị lão nói đến tạc mao 


" hừ ! được rồi thằng nhãi kia , nói ngươi đó ! Lại đây !" Lão gia hoả hất hất cằm gọi Mặc Nghiệt đi qua , mặt Lâm Y Thần liền sầm xuống đưa tay che trước người hắn lạnh giọng 


" ngươi muốn làm gì ?" 


Hừ ! Tiểu tử ngươi nói ngô muốn làm gì ? Hừ , đương nhiên là truyền thừa ! " nói xong không đợi hai người kịp phản ứng liền lấy ra một toà tháp cách không hút Mặc Nghiệt đi vào , Lâm Y Thần kinh hãi chỉ kịp nắm lấy một góc áo của hắn 


" nhóc con !" 


" Thần Thần !" 


Nhìn cảnh tượng chia ly cẩu huyết đầy đất lão gia hoả hừ thêm một cái , định mệnh các ngươi đây là đang làm gì ? Đóng phim tình cảm lúc tám giờ sao ? Hồn đạm đây là tú ân ái ngược độc thân cẩu một cách trắng trợn đó có biết không ?! Hừ ! Hừ hừ !


" nhãi con , ngô cho ngươi thời gian năm năm hất thụ toàn bộ tri thức bên trong có đủ năng lực để phá trấn vương tháp này thì ngô sẽ tha cho vợ ngươi một mạng , nếu quá thời hạn thì hai người các đợi mà chôn cùng đi !" 


Nghe lão gia hoả nói vậy thì Lâm Y Thần liền an tâm hơn nửa, nghe cậu ' vợ ngươi ' kia mà hắc tuyến rụng đầy đất , lại nhìn lão gia hoả một bộ mặt cười tà ác một cách thoả mãn ? Khoé môi giật giật , sẽ không phải là như cậu nghĩ đi ? 


" hừ , cho các ngươi tú ân ái , hừ !" 


Thật xin lỗi ta còn đang tại vị hảo sao ? Mặc dù ngươi đang lầm bầm lầu bầu nhưng tiểu sinh vẫn nghe được rõ ràng hảo sao ? Cho nên nói nhân vật thần bí ngươi chính là độc thân cẩu đang ghen tị sao sao sao ? (╯°□°)╯︵ ┻━┻ 


" ('ε` )♡ tiểu khả ái , hiện tại chỉ còn hai người chúng ta thôi , thằng nhãi kia rất đáng ghét ! Hừ " 


Lâm Y Thần gân xanh bạo khởi tiểu khải ái thần mã rất áp lực , còn nữa ngươi moiix lần nói đều phải thêm ' hừ' vào hay sao ? Rất ngạo kiều đó biết không ? Lão gai hoả ngươi cu gx không nhìn lại ngươi đã bao nhiêu tuổi ? Ngươi sống ở nơi này còn cái gì truyền thừa vân vân hẳn là không ít tuổi đi ? Ngươi ngạo kiều như vậy là cho ai xem a !


Mặc dù nội tâm chính là đang phun tào không ngừng nghỉ nhưng Lâm tiểu thụ vẫn rất trấn định đáp lời lão gia hoả " ta là Lâm Y Thần thỉnh ngài không nên gọi ta tiểu khả ái ! Rất ác tâm ! " 


" ha ha ha ha ha ngươi thật thú vị , ngô bắt đầu thích ngươi rồi , tiểu Thần Thần ~ ngươi không có gì muốn hỏi ngô sao ?" 


" " ta hỏi thì ngươi sẽ nói sao ?" Lâm Y Thần trắng mắt


" sẽ nha ! Ngô biết ngô sẽ nói nha !" 


" nơi này không phải ám ma nhai sao ? Sao ngươi lại nói là ám ma vực ?" 


" hừ , bọn ngu xuẩn phía trên chỉ biết đến ám ma nhai , bí mất thật sự của ám ma nhai chính là bên dưới còn có một ma vực khác " nói xong đôi mắt cực đại của lão gia hoả loé loé cầu khen ngợi 


Lâm Y Thần bóp trán , lại là một tên não động không hạn cuối nữa !


" vậy còn truyền thừa ?" 


" là ma chủ truyền thừa nha , chẳng phải máu của hắn đánh thức ngô hay sao ? Cho nên truyền thừa liền là của hắn !" 


" máu ? Nói vậy cho dù bất cứ ai đánh thức ngươi đều sẽ được truyền thừa ?" 


" khụ , cũng không phải nha , tại vì ngô cảm giác ngô rất thích tiểu Thần Thần cho nên ngô mới cho hắn truyền thừa , nếu không thì đã một ngụm ăn luôn thằng nhãi đó nha ! Hừ " 


Ma chủ cho ngươi canh giữ truyền thừa ngươi tuỳ hứng như vậy ma chủ ngươi biết không ?