Nữ chính tự bế ngốc manh đáng yêu đứng chót hạng với nam chính học bá lưu manh cưng chiều nữ chính. Tiểu thanh mai tự bế nhiều năm xa cách, từ đồng phục tới áo cưới. Đúng lúc này, một quả bóng rỗ từ trên đỉnh đầu cô bay qua, vạch ra trong không gian một đường cung đẹp mắt ưu nhã, rơi trúng cái cặp sách trên ngọn cây. Cặp sách và bóng rỗ cùng đồng thời rơi xuống đất.
Sở Sở kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy trên thao trường(khu thể thao của trường học) có một nam sinh bận bộ đồ vận động màu đen đứng phía xa xa nhìn cô. Anh rất cao, nhìn rất cường tráng, đường cong da thịt trên cánh tay lưu loát mà rắn chắc, da thịt chặt chẽ màu mật ong dưới ánh nắng mặt trời. Bây giờ là thời gian lên lớp, trên thao trường chỉ có trơ trọi một mình nam sinh đó. Sở Sở chạy tới ôm bóng rỗ lên, dùng sức ném cho anh.
Bóng rỗ bay ra ngoài lại khó khăn đánh vào thân cây, bật ngược trở lại suýt nữa thì đập trúng người Sở Sở, cô vội vàng dùng tay che mặt né tránh, khuôn mặt tràn đầy hoảng sợ. Nam sinh đó ôm cánh tay, đứng nhìn hành động ngu ngốc của cô, khóe miệng lộ ra một nụ cười câu dẫn không rõ ràng.