Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 106: 106





Năm đó, sau khi đại chiến hai giới kết thúc, mặc dù thương vong vô số nhưng không phải là không có người sống sót.

Lão ăn mày này cũng là một trong nhưng người sống sót cuối cùng
Những người khác thì ở Quảng giới còn hắn thì không may ra bị đưa ra đại lục.

Vì con đường tơi Quảng giới bị phong ấn nên lão chỉ có thẻ ở đây
Mấy năm sau, Quang Đế hiện thân bảo lão ở đây chờ hậu nhân của hắn, kết quả là mấy vạn năm!
"Đế quân, khi nào chúng ta về Quang giới!"
"Tạm thời bổn quân cũng chưa biết nên về thế nào!"
Nghe vậy lão hơi ủ rũ.

Vốn tưởng là gặp được đế quân rồi liền có thể trở về Quang giới, xem ra là vẫn phải đợi a!
"Ngươi tên gì?"
"Mọi người Quang giới hay gọi lão già này là Tửu Thất Quái!"
Khoé miệng ba người co dựt.

Tửu Thất Quái, cái tên này cũng thật đặc biệt a!
Thiên Tinh đại lục, Minh Nguyệt sơn

" Chủ nhân, Tuyết Mỹ Liên gửi thư tới!"
Một tiểu cô nương xinh xắn cùng kính với một nữ nhân.

Điều kì lạ là gương mặt của tiểu cô nương kia vô biểu tình!
Còn nữ nhân kia, gương mặt chỉ như thiếu nữ hai mươi, xinh đẹp động lòng người, nói nàng là Điêu Thuyền cũng không quá!
Đôi mắt ma mị như hồ ly, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, dáng người quyến rũ, không hề có dấu vết tác động của thời gian!
Đột nhiên, ánh mắt nàng trầm xuống, đem lá thư trên tay thiêu cháy, ngày sau đó lại nở nụ cười
"Ha hả, Nguyệt Nhi Minh Nhi vậy mà lại có người trong lòng rồi!"
Tiểu cô nương bên cạnh chính là Nguyệt Nhi trong lời nữ nhân kia.

Nguyệt Nhi nghe vậy thì vô cùng kính ngạc
"Không phải Minh Đế trúng Tuyệt Tình chú hay sao?"
"Thì cũng không phải Lục Hạ Tiên chết rồi sao?"
Tuyệt Tình chú có một đặc điểm, đó là đem sinh mệnh của người bị hạ chú và người hạ chú dàng buộc vào nhau.

Một bên vong bên kia liền vong.

Đó cũng là lý do vì sao trước khi giải chú Hàn Dạ Minh không giết Lục Hạ Tiên!

Nếu vậy chỉ có hai khả năng.

Thứ nhất là chính Hàn Dạ Minh tự giải chú sau đó giết Lục Hạ Tiên, chuyện này là phi (không) khả năng.

Thứ hai, có người giúp hắn!
Lục Hạ Tiên bản lĩnh ra sao, nàng biết rõ
"Rốt cuộc là ai có thể đem Tuyệt Tình chú giải quyết?"
Là người trong thư Tuyết Mỹ Liên nói tới sao? Nhưng nàng ta nói đó chỉ là tiểu nữ hài mười bốn tuổi! Một nữ hài thì có bao nhiêu bản lĩnh chứ? Bất quá có thể khiến cho hắn động tâm thì đúng là có chút bản lĩnh!
"Thu xếp tới Minh Điện! Ta muốn nhìn xem nữ hài kia trông ra sao?"
"Vâng, chủ nhân!"
Bạch Dạ Vũ, tất cả là do ngươi mà ta không có được Hàn Dạ Hiên, ngươi và hắn chết rồi, nhi tử của ngươi rất giống hắn vậy để hắn tới thay thế đi!
Còn về nữ hài kia, ha, âm thầm giết chết là được!
Ta cũng không muốn giết nàng đâu, nhưng ai bảo nàng lại lấy thứ ta muốn!
Bản lĩnh lớn như Bạch Dạ Vũ còn bức chết được, huống chi là một hài tử miệng còn hôi sữa chưa trải sự đời!
Một tia độc ác loé lên trong mắt nữ nhân kia.

Nếu Cửu U Huyền biết chuyện này sẽ không nhịn được mà nói.

Nàng hình như dạo này không gây thù chuốc oán đi? "An phận" mà cũng kéo ân oán thì cũng lạ thật!
Một nơi khác
"Vẫn chưa tìm được Tửu Thất Quái sao?" Giọng nói âm trầm của năm nhân vang lên
"Tửu Thất Quái hành tung bất định, mỗi lần tới nơi hắn từng đi đều đã muộn!"
"Hắn mà để các ngươi tìm được thì đã không gọi là Tửu Thất Quái!".


— QUẢNG CÁO —