Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

Chương 9



Edit: gitothemeow

______________

Tiểu Mỹ Nhân mặc tạp dề hình dâu tây vừa mới bưng canh cá viên đặt lên bàn ăn, còn chưa kịp gọi cha mẹ ra ăn cơm, cửa phòng liền bị ai từ bên ngoài dùng sức đạp một cái.

Ngay sau đó, liền oành một tiếng vang thật lớn.

Tiểu Mỹ Nhân bị dọa sợ hết hồn, bát sứ nâng trong tay rơi xuống sàn gỗ. May mà cậu có bao quanh chân một lớp vải nhung dày, mới không có làm cho bị thương.

Hai vị lão nhân thân thể không như lúc trước, hơn năm mươi tuổi liền khó nghe được động tĩnh, mà bé cưng tự mình nằm đùa lăn lộn vẫn chưa hiểu chuyện, chỉ hiếu kỳ mà nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của ba nó, sau đó ngờ ngờ nghệch nghệch mà vung cánh tay ngắn củn trắng mịn, "Sao ba không mở cửa?"

Mắt thấy cửa càng lúc càng lung lay lợi hại, Tiểu Mỹ Nhân không kịp bế con vào phòng lấy hết dũng khí, cầm con dao gọt hoa quả sắc bén trực tiếp hướng về phía huyền quan.

Cậu rất sợ hãi, nhưng phía sau là cha mẹ cùng con nhỏ, không có cách nào lùi về sau nửa bước.

Thời điểm Tra Công phá cửa vào, liền đối mặt với Tiểu Mỹ Nhân như chim sợ cành cong, "...", Tra Công đần độn mà đứng ở cửa, không hiểu tại sao chính mình sau khi nhìn thấy mặt mũi đối phương mà mặt đỏ tim đập hai má nóng lên, quả thật như một đứa con nít miệng còn hôi sữa mới biết yêu.

Tiểu Mỹ Nhân nhìn thấy Tra Công cũng ngây ngẩn cả người, con dao trong tay không kiềm chế được mà nắm chặt hơn nữa, âm thanh hơi run, "Anh...anh sao lại..."

A, nhìn thấy mình thì kích động như vậy?

Tra Công hất cằm lên, biểu tình ba phần xem thường bảy phần khinh bỉ, ngữ khí cũng lười biếng, tận lực mà bày ra cái tư thái ngạo mạn, "Tôi thừa nhận cậu có mấy phần sắc đẹp, mà nhiều Beta cùng Omega đẹp đẽ như vậy, trong số những người tôi đã gặp, cậu cũng có thể xếp..."

Tra Công căn bản muốn đả kích đối phương một chút, biểu hiện ra một cái mác bá đạo tổng tài "Ta rất cao quý, ngươi tuyệt đối không xứng".

Nhưng hắn nhớ lại trong cái bữa tiệc gần đây nhìn thấy vài cái Omega quý tộc trang điểm tỉ mỉ liều mạng cố gắng đến bên cạnh hắn, lại nhìn một chút tiểu Beta như hoa sen vừa nở trên mặt nước, trắng nõn đến phảng phất phát ra ánh sáng trước mặt, thối nghiêm mặt đem cái từ "thứ nhất" nuốt trở về.



"Ngược lại, tôi đối với cậu không có hứng thú, chỉ muốn đem con trai tôi về, máu mủ ruột thịt của tôi không nên lưu lạc bên ngoài", Tra Công không mấy hứng thú mà liếc đến bé cưng đang ngồi trên ghế salon, tiếp tục cãi chày cãi cối, "Cái loại muốn mẹ sang vì con(*), tôi thấy nhiều rồi"

(*) 母凭子贵: mẫu bằng tử quý

....Thấy nhiều rồi? Cho nên con thất lạc cũng nhiều?

Phắc, cái giống Alpha ngựa đực rác rưởi.

Chính mình kết hôn sinh con còn trở lại đây quấy rầy làm cái gì? Hơn nữa làm chuyện có lỗi còn không thèm xin lỗi, mở mồm liền đòi mang con đi.

Yêu thích cái loại cặn bã này...

Thời niên thiếu thật sự là tấm chiếu mới có mắt như mù.

Tiểu Mỹ Nhân mặt không chút thay đổi nhấc dao, "Con tôi tôi tự nuôi, anh cút"

Tra Công sững sờ, sau khi tức giận còn có chút oan ức, "Cậu bảo tôi cút? Cậu thế mà lại dám bảo tôi cút? Lạt mềm buộc chặt(*) cũng phải có mức độ! Tôi tới mang con đi cũng là cho cậu mặt mũi! Có tin hay không nếu sau này cậu muốn gả cho tôi, tôi liền không cho cậu bước vào cửa một bước!"

(*)欲擒故纵: dục cầm cố tung

Tiểu Mỹ Nhân cười lạnh, "Chỉ cần tôi còn sống thì không có khả năng tôi cùng một chỗ với anh, trừ phi anh chờ tôi chết rồi kết minh hôn"

Nghe đến cái từ chết, Tra Công trắng mặt trong đầu chợt lóe lên một đoạn kí ức nhỏ vụn, tin tức tố nguyên bản thu liễm thật tốt liền mất khống chế tràn ngập căn phòng khách, "Không cho nói mấy câu như thế này, cái gì mà chết hay không chết!"

Alpha đối với Omega tự nhiên có lực uy hiếp và nắm quyền trong tay.



Đây là loại chi phối được khắc sâu vào gen.

Không cách nào giải trừ, không cách nào lảng tránh.

Tin tức tố của Tra Công chợt bạo phát, Tiểu Mỹ Nhân liền bị đánh đến thân thể chấn động, viền mắt nhanh chóng ướt át.

Mấy năm này dựa vào thuốc ức chế mà chống chọi qua kỳ phát tình, cậu khó chịu cắn chặt hàm răng, con dao gọt hoa quả trong tay vì suy yếu nắm bất ổn, liền "ba" một tiếng rơi xuống đất.

"Anh...", Tiểu Mỹ Nhân giương mắt thở hổn hển, hai tay chống lên tường duy trì tư thế đứng, trong tròng mắt đen láy không còn lạnh lùng khiếp người, chỉ còn dư lại đôi mắt nhiễm nước mơ mơ hồ hồ, "Cút cho tôi..."

Chữ "Cút" dường như kèm theo hờn dỗi, hương vị trong veo đáng yêu mềm mại từ sau gáy Tiểu Mỹ Nhân tản dần ra, giống hệt như móng vuốt của mèo nhỏ lông xù, nhằm vào trên đầu quả tim Tra Công cào một cái.

Tra Công khịt khịt mũi, sắc mặt lại chìm xuống—

Cái Beta này cư nhiên còn dùng đến thuốc bắt chước Omega để câu dẫn mình! Vẫn còn đang ở trước mặt con trẻ!

Thật sự quá không biết xấu hổ!

Thế nhưng...

Có muốn hay không để đối phương thực hiện được?

Tra Công tự xưng là lạnh lùng vô tình bá đạo khốc A lâm vào xoắn xuýt.

_____________

ui là tr =)))))))