Tiểu Phú Bà Nhà Bạch Tổng

Chương 51: Sinh nhật - Sợi dây chuyền bị nguyền rủa (1)





Từ ngày có cuộc hẹn với Lâm Quân Nhi cho đến hết năm thì thời gian của Thượng Quan Tịch Mộng luôn dành cho công việc, kể từ khi chuyện ly hôn lắng xuống thì Châu Dụ cũng bắt đầu tấn công nhiều hơn ở phương diện tình cảm, đầu tiên thì anh ta cũng cố ý lấy lòng của nhà cô, nhưng có sự phản đối của Thượng Quan Tịch Huyên và Thượng Quan Diệp An thì làm sao có thể suôn sẻ được.

Cuối cùng thì Châu Dụ cũng từ bỏ ý định đó, nhưng một người như anh ta làm sao dễ dàng bỏ qua được một người phụ nữ tài giỏi như Thượng Quan Tịch Mộng được, vì thế anh ta đã thay đổi chiến thuật, không còn lấy lòng nhà cô nữa mà thay vào đó là cố gắng chiếm được trái tim của cô.

Nhưng mọi kế hoạch lãng mạn của anh ta đều bị phá sản.

Sang năm mới cũng như là sắp đến sinh nhật của Thượng Quan Tịch Mộng rồi, trên dưới Thượng Quan gia cũng nôn nao vô cùng, họ hi vọng lần sinh nhật này sẽ là một ngày đặc biệt đối với cô, vì trải qua nhiều năm thăng trầm, họ đã sớm không nhận ra được cô là một người con gái cần được yêu thương nữa rồi.

Vốn dĩ Thượng Quan Tịch Mộng dự định sẽ lấy hội trường của một nhà hàng để đãi khách, nhưng số lượng khách mời không nhiều, tuy bên ngoài miệng Diệp An muốn bữa tiệc này náo nhiệt một chút, nhưng con người của Diệp An cũng không thích xô bồ, vì thế nên cũng chỉ mời vài người có thể xem có ích đối với Thượng Quan, khác một chút là họ có thể dẫn theo người nhà.

Lúc này Thượng Quan Tịch Mộng và Lâm Quân Nhi đang ở trên phòng để chuẩn bị y phục, từ đầu Lâm Quân Nhi đã có một ý định táo bạo ở trong đâu, chính là bắt ép cô phải mặc váy dạ hội, từ trước đến giờ có lẽ ngoài váy cưới ra thì Thượng Quan Tịch Mộng vẫn chưa mặc lại váy bao giờ. Dù sao thì sau ngày hôm nay cô cũng sẽ rời khỏi đây, thôi thì cứ chiều lòng của Lâm Quân Nhi vậy.

Thượng Quan Tịch Mộng khoác lên mình một chiếc váy dạ hội màu đỏ sẫm, giúp tôn lên làn da trắng sáng không tì vết, không chỉ vậy mà chiếc váy còn cắt xẻ táo bạo ở eo và lưng, một chiếc eo tinh tế, nhỏ nhắn, cộng với một tấm lưng mỏng manh, không thể phủ nhận nét đẹp của Thượng Quan Tịch Mộng đúng là yêu phi hại nước, hại dân.

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy, thì Thượng Quan gia cũng bắt đầu chào khách. Mỗi một người ở đây đều là những nhà kinh doanh có tiếng, nể mặt Thượng Quan Tịch Mộng mới trích một chút thời gian mà đến đây tham dự buổi tiệc này.

Cảnh Vân Trạch sau khi đưa Lâm Quân Nhi đến thì anh ấy cũng không ở lại mà rời đi, chính xác là đi tìm Bạch Quán Tông để nói vài câu giúp đỡ. Sau khi buổi tiệc bắt đầu thì anh ấy với một bộ vest đen, cùng tone với chiếc váy của bà xã, còn Bạch Quán Tông được chị dâu thân yêu tư vấn một bộ vest trắng, áo sơmi trắng và caravat đỏ, cùng tone với chiếc váy đỏ của cô.

Lúc nhìn thấy Bạch Quán Tông đến bữa tiệc thì Diệp An và Lộc Linh nhìn nhau, vì họ không có gửi thiếp mời đến Bạch gia, vậy tại sao anh lại xuất hiện ở đây?

- Tịch Mộng nói Cảnh gia có thể đưa thêm người.

Câu nói của Cảnh Vân Trạch không lạnh không nóng nhưng cũng đã trực tiếp giải đáp thắc mắc cho tất cả mọi người. Lúc này Thượng Quan Tịch Huyên liền kéo anh đến một nơi vắng vẻ, nói:

- Anh rể, tối nay anh ở lại muộn một chút nha, em có chuyện muốn nhờ anh giúp.

- Như vậy có được không?

Thượng Quan Tịch Huyên liền gật đầu, cuối cùng thì Bạch Quán Tông cũng chỉ biết gật đầu mà đồng ý.

Khách mời dường như cũng đã đến đông đủ, Thượng Quan Tịch Mộng từ trong nhà bước ra, mái tóc búi cao với chiếc váy đỏ vừa quyền lực, yêu kiều nhưng cũng không kém phần đáng yêu, không chỉ vậy mà trên cổ còn được điểm xuyết bằng một sợi dây chuyền bạch kim sáng chói. Bạch Quán Tông nhớ sợi dây chuyền này, đây là một trong số những món trang sức mà cô đã cất giữ rất lâu, nhưng anh cũng không biết nó có ý nghĩa gì.

Thượng Quan Diệp An và Thượng Quan Lộc Quang nhìn thấy sợi dây chuyền kia liền giật mình, nhìn nhau, Diệp An nói:

- Sao chị ấy lại đen nó... Cái sợi dây quái quỷ đó sao lại...

Thượng Quan Diệp An vừa dứt lời thì Lâm Quân Nhi ở dưới cũng tò mò hỏi sợi dây kia có ý nghĩa gì?

Diệp An nhìn Lộc Linh và Lộc Quang một cái, sau đó mới trả lời.

- Trước kia ông bà nội từng nói sợi dây chuyền đó bị nguyền rủa... Chỉ cần đeo nó thì sẽ không bao giờ có được hạnh phúc, trước kia chị ấy luôn cẩn thận không dùng đến, nhưng mà hôm nay... Tại sao lại...

- Nguyền rủa? Chuyện vô lý vậy mà em cũng tin sao?

- Có những chuyện khoa học không lý giải được. Em gái của ông nội em cũng từng đeo nó, cuối cùng thì bà ấy cũng có chồng, nhưng kết hôn nửa năm thì ly hôn, chồng của bà ấy ngoại tình, mang thai thì bị tật, đứa trẻ sinh ra không bao lâu thì tắt thở... Sau đó, bà ấy chết trong sự cô độc...

Bạch Quán Tông nghe đến đây, liền không thể nhịn được nữa mà trực tiếp chạy lên bục sân khấu, nhìn thấy anh thì cô cũng ngạc nhiên, bốn mắt nhìn nhau, xong anh vẫn đưa tay muốn tháo sợi dây chuyền xui xẻo đó xuống. Nhưng Thượng Quan Tịch Mộng đã nhanh hơn và né sang một bên, nhìn anh, nói:

- Bạch thiếu gia, thỉnh tự trọng.

- Còn tự trọng? Em biết rõ sợi dây chuyền này...

- Chuyện của tôi, không phiền Bạch tam thiếu bận lòng.