Ngôn Hạ quái dị nhíu mày trừng anh, đột nhiên điện thoại trong tay cô run lên, là cuộc gọi đến của Tần Diệp, phía bên kia anh lo lắng :
- Em không sao chứ? Đang ở đâu?
- Em lên nhầm xe, bây giờ đang ở tần hầm tòa thương mại. Em đã gữi định vị cho anh rồi đó!!! Ngôn Hạ trả lời Tần Diệp.
Giang Ngôn nhíu mày, cánh tay dùng sức xiết chặc eo cô hơn. Ngôn Hạ bị đau tắt điện thoại rồi quay mặt trừng anh.
- Tiên sinh , có thể buông tôi ra chưa? Anh làm tôi đau!! Cô lạnh lùng.
Giang Ngôn mỉm cười:
- Em cho anh phương thức liên lạc anh sẽ buông!!!
Ngôn Hạ hung hăng dùng khủy tay húc vào bụng anh, Giang Ngôn nhếch môi A 1 tiếng rồi giả vờ gục mặt vào xương quai xanh của cô, còn lưu manh hôn 1 cái.
Cả người Ngôn Hạ cứng đờ.
- Anh... anh... Cô tức đến mức cà lăm.
Giang Ngôn ôm chặc cô,vùi mặt vào ngực cô nhỏ gịong :
- Anh rất nhớ em!!!
Ngôn Hạ á khẩu , khuôn mặt cô đỏ bừng. Trợ lý và tài xế kinh hãi, trợ lý thất hồn lạc phách lập tức xoay người về phía trước , buông màn che xuống.
Trong lòng ai oán.
- Giang tổng phát rồ cái gì vậy??? Sợ quá!!!
Ngôn Hạ nảy giờ cứng đờ, đầu óc bị anh dọa trống rỗng, đột nhiên hung hăng vùng vẩy thoát khõi tay anh. Cô ngồi lại phía bên cạnh anh. Im lặng.
Cộc cộc cộc....
Cửa xe bị người bên ngoài gõ gõ .
Ngôn Hạ hơi thu lại sắc mặt, ngước nhìn người bên ngoài . Cô thỡ phào.
Giang Ngôn nhìn ra bên ngoài , anh khẽ nhíu mày.
Người thanh niên mặc một chiếc áo khoác rộng màu đen mũ liền rộng thời thượng, mũ đội trên đầu, chỉ lộ ra mấy sợi tóc nâu mềm mại . 1 tay đút trong túi áo khoác, 1 tay gõ gõ lên cữa xe, anh đeo một cái khẩu trang màu đen.
Tần Diệp hơi cúi người, đôi lông mày giương lên, anh kéo khẩu trang màu đen trên mặt xuống, treo ở trên cằm, gương mặt thịnh thế mỹ nhan lập tức bại lộ. Ngôn Hạ mở cữa bước ra ngoài. Tần Diệp lập tức cỡi áo khoác,khoác lên người cô, kéo mũ áo trùm cô lại. Tần Diệp nắm lấy tay Ngôn Hạ nhìn Giang Ngôn mỉm cười:
- Giang Tiên sinh, lại gặp nhau rồi!!! Lúc nảy cảm ơn anh đã giúp Tiểu Hạ!!
Giang Ngôn cũng bước ra khõi xe. Nắm tay cô, mỉm cười:
- Giữa tôi và Ngôn Ngôn không phiền anh phãi cảm ơn đâu!!!
Ngôn Hạ đứng giữa 2 người đàn ông chợt thấy hoang mang, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy???
Cô rút lại 2 cánh tay của mình, rồi khoanh trước ngực ,cô ngước mắt nói với Tần Diệp :
- Đi thôi, chúng ta trể rồi!!! Rồi xoay người đi thẳng.
Giang Ngôn đứng đó nhìn 2 người rời đi, đáy mắt ẩn ẩn vài tia lạnh lẽo. Anh gọi trợ lý:
- Tôi muốn tất cả thông tin của 2 người họ!!!
- Dạ!!! Được , Giang Tổng !!!
Trợ lý vã mồ hôi, nhìn anh bây giờ thật đáng sợ. Cứ như bắt gặp vợ ngoại tình vậy đó!!!
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(169)
Trên chiếc Rolls Royce màu đen trong tầng hầm tòa thương mại.
- Ý cậu là ... Diệp hoàng tữ và Giang Hạ Nana là 2 người họ??? Giang Ngôn đen mặt nhìn chằm chằm màn hình laptop vừa được trợ lý mở lên. Trên mạng tràn ngập hình ảnh của cô cùng Tần Diệp. Từ ngây thơ trong sáng đến lãng mạng quyến rũ, rồi ám muội mờ mịt , đều có. Giang Ngôn càng xem sắc mặt càng đen .
- Dạ !!! Trợ lý vã mồ hôi lạnh.
- Họ là 1 đôi??? Anh nhíu mày, bàn tay xiết chặt laptop.
- Dạ... à .. không phãi... không hẳn, là .. thật ra là trên mạng đồn đoán , ghép đôi thôi ạ!!! Trợ lý run rẩy.
- Có biết tại sao hôm nay cô ấy lên nhầm xe tôi không??? Họ làm gì ở đây??? Khóe mày càng nhíu chặc hơn, ánh mắt anh âm trầm.
- Là ... là vầy.. thật ra, xe ... xe của Diệp hoàng tữ cũng là .. là cùng 1 loại xe với chúng ta!! Có lẽ vì vậy lúc gấp gáp cho nên cô ấy .. mới .. mới lên nhầm!!! Trợ lý lau mồ hôi trên trán
- Theo tôi biết , thì hôm nay họ có 1 buổi trình diển ở sân khấu ngoài trời trên tòa thượng trung tâm thương mại này ạ !!!