Quán rượu đông đúc ồn ào, Tần Diệp ngồi trong 1 góc khuất nơi quầy bar, ánh đèn vàng ấm áp bao lấy anh, nơi này nếu không phãi cố tình quan sát sẽ không thể nhìn thấy có 1 chàng trai đẹp như tranh họa đang ngồi.
- Haizz...
Richard mở ra hình thức nhóc con nhà mình là nhất, thỡ dài thườn thượt. Anh rất hối hận vì đã không để ý đến 2 đứa nhóc nhà mình, bây giờ thì hay rồi. 1 đứa lấy chồng, 1 đứa như cái xác không hồn ngày nào cũng đến quán của anh ngồi thẩn thờ. Cái hình ảnh này Richard quen mắt vô cùng, y hệt những ngày đầu Ngôn Hạ vừa mới đến chổ anh , gọi 1 ly rượu, rồi ngồi yên bất động mà nhìn.
- Kỳ thật... Ngay từ đầu anh đã cảm thấy nha đầu Tiểu Hạ chỉ xem cậu là bạn rồi!! Giọng nói của Richard hơi thấp, anh thỡ dài.
Tần Diệp phản ứng lãnh đạm:
- Ừm !
- Thôi , mọi chuyện cũng đã qua rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa!!! Đến, anh uống với cậu 1 ly!!!
Richard tự rót cho mình 1 ly champage tự chạm ly vào ly của Tần Diệp, rồi phi thường thân sĩ vỗ vai an ũi anh.
---------
- Dì .. dì chỉ muốn hỏi con một chút, đêm qua, con có trông thấy...
Đối diện quầy bar, 1 người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp, 1 thân quần áo thời thượng đang kéo tay 1 cô gái. Cô gái nhỏ xinh đẹp thanh lãnh, là loại đẹp cho dù tùy tiện đứng trong đám đông cũng có thể khiến người ta nhìn một cái là có thể trông thấy.
Người phụ nữ thăm dò nhìn cô gái mà hõi.
Cô gái lại thần sắc lãnh đạm hỏi lại:
- Trông thấy cái gì?
Động tác của người phụ nữ hơi ngưng lại, đôi mắt nhìn chằm chằm cô gái,như đang cố phán đoán xem cô đang nói dối, hay là thật sự không nhìn thấy.
Cô gái nghiêm mặt, ánh nhìn ghét bỏ đối mặt người phụ nữ.
- Không có gì!!
Người phụ nữ bất động thanh sắc,ra dáng 1 người "mẹ hiền" nhìn cô:
- Là đêm qua dì trông thấy con ở hộp đêm đó, con ... có phãi vì cãi nhau với cha con mà bỏ nhà đi nên bây giờ phãi đi làm thêm không?
- Đó là chuyện của tôi!!! Cô gái lạnh đàm, cũng không có ý tứ cho bà ta sắc mặt tốt.
- Tiểu Vy, con đừng chọc giận cha con nữa!!!
- Nếu bà tìm tôi để nói nhảm thì tôi không có hứng thú, cũng thân thiết đến mức có thể lắng nghe, cữa lớn bên kia. Mời!!!
Một thân áo da thời trang, tóc nâu xoăn nhẹ ,có mấy sợi nhuộm màu đỏ, cảm giác cô gái đem đến cho người ta lúc này chính là rất ngầu. Thiếu nữ đút hai tay trong túi áo khoác, lười biếng dựa vào ghế sofa, ra hiệu tiễn khách.
Người phụ nữ tiếp tục vờ vịt nhíu mày:
- Tiểu Vy à, Nhưng con ở nơi như thế...
Ninh Tư Vy liếc nhìn người phụ nữ một cái:
- Bà biết tôi ở đâu? Vậy bà đến đó làm gì?
Khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng kia của Ninh Tư Vy nhìn bà ta, cũng không giống giả vờ.
Người phụ nữ tên Diểm Doanh trả lời :
- Bạn bè đi tụ họp,họ gọi dì qua góp vui cho đủ nhân số, cha con biết!!!
Diểm Doanh là mẹ kế của Ninh Tư Vy, bà ta biết rõ Ninh Tư Vy đã trở mặt với cha mình là Ninh Tạ, nên đã liệu định rằng cô sẽ không gọi điện thoại chứng thực với cha mình, cho nên mới dám nói như thế.
Ai biết Ninh Tư Vy lại không hành động như bà ta nghĩ mà trực tiếp lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của cha mình từ trong danh sách đen ra, trực tiếp gọi tới.
Diểm Doanh bị động tác của Ninh Tư Vy hù cho xanh mặt, bởi vì hôm qua bà ta ở quán bar kia là đi gặp gỡ phi công trẻ của bà ta, hơn nữa trùng hợp Ninh Tư Vy cũng ở đó. Bà ta sợ cô trông thấy, nên hôm nay mới hẹn cô ở quán bar của Richard này để thăm dò tình hình.
- Ninh Tư Vy!! Mày còn dám gọi điện thoại cho tao, mày ở đâu rồi??? Mày dám bỏ nhà ra đi!!! Mày...
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói của ông Ninh từ bên kia truyền tới, la hét ngập trời, cách điện thoại cũng có thể cảm nhận được bom đạn bên kia.
Ninh Tư Vy cầm điện thoại để ra xa, chờ ông ta rống xong,mới lạnh nhạt mở miệng:
- Đêm qua vợ ông đi quán bar, ông biết không?
- Cái gì?
Ninh Tư Vy ghét bỏ nói tiếp:
- Bà ta nói ông biết!!!
Ông Ninh bên kia im lặng một hồi.Qua vài giây sau, mới nói:
- Cô ấy là người lớn, muốn đi đâu chơi cũng tự biết tính toán . Còn mày... Mày hỏi chuyện này làm gì? Làm sao mày biết dì mày đến quán bar chơi? Có phải mày đến quán bar không? Mày..... blabla...
- Ông biết hay không???
- Tao không biết!!! Ông Ninh trầm gịong.
- Ồ ! Ninh Tư Vy lưu loát cúp điện thoại, lại lần nữa cho ông Ninh vào danh sách đen. - Ông ta nói ông ta không biết kìa!!!
Diểm Doanh tức đến muốn đột tữ, lúc này làm gì còn dáng vẽ " mẹ hiền " quan tâm con chồng như mới nảy:
- Mày... con khốn này...
Diểm Doanh giơ tay muốn tát Ninh Tư Vy 1 cái, thì cánh tay vừa giơ lên đã bị 1 cánh tay khác túm lại, bóp mạnh.
- Ểy... bậy nha!!! Bà không được ức hiếp Tư tỷ của bọn tôi!!!
1 đám 4 thanh niên loi choi vây quanh bà ta lại, cười đến phi thường vô lại:
- Bà thử động đến Tư tỷ của bọn tôi xem!!! Coi bọn tôi có chỉnh chết bà không??? Diểm Doanh tức đến muốn nổ phổi, nhưng nhìn đám thanh niên xung quanh , bà ta lại không dám làm càn đành nuốt giận bỏ đi.
Đám thanh niên nhìn theo người rời đi, cuời ồ lên phía sau trêu chọc.