Vài nữ sinh đang ngẩn ngơ nhìn ngắm soái ca thì lại bất ngờ thấy soái ca gọi tên Ngôn Hạ, thấy cô đi đến nói chuyện cùng với soái ca.
Hai người hình như rất thân quen.
Rồi lại kinh ngạc, soái ca vậy mà lại cướp người với nam thần của họ rồi.
Ngôn Hạ vậy mà... lại lên xe của soái ca đi mất bỏ nam thần Giang Ngôn của họ ở lại.
Cảnh tượng có một không hai, phút chốc trở thành đề tài nóng hổi cho cả trường.
- Nam thần của họ bị hồ ly tinh kia trêu đùa???
- Cô gái đó vậy mà ham hư vinh , lên xe đại gia bỏ nam thần lại!!
- Đồ con gái không biết liêm sĩ , câu dẫn nam thần xong rồi đùa bởn trong lòng bàn tay....
Các tin đồn như vậy, trong một đêm liền lan rộng trong nhóm chat của trường, Ngôn Hạ trở thành kẻ thù chung của fan Giang Ngôn và nữ sinh toàn trường.
Nhưng cả 2 người trong cuộc , cô và anh đều không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Anh ngây ngốc , bồn chồn cả buổi tối đợi điện thoại của cô.
Còn cô ....
------
Ngôn Gia Viên.
Hai người Ngôn Hạ , Ngôn Hạo về đến nhà.
Cơm tối do đầu bếp chuẩn bị cũng đã xong, dì Tần,mẹ của Ngôn Hạo đang cùng bà nội Ngôn tưới hoa cỏ trong vườn, bà nội nhìn thấy Ngôn Hạo đưa Ngôn Hạ về thì vô cùng vui vẻ, đem bình tưới hoa cầm trong tay đưa cho dì Tần, bà đi lại đón Ngôn Hạ:
- Tiểu Hạ Hạ, cháu đã về rồi!!!
Ngôn Hạ ngoan ngoãn nghênh đón:
- Dạ, bà nội..
Câu đầu tiên mà Ngôn Hiên nói khi nhìn thấy Ngôn Hạ từ ngoài cữa đi vào , là :
- Hạ Hạ , về rồi à? Lại đây...
Câu thứ hai lại chính là:
- Gần đây em có ngoan không?
Ngôn Hạ đi vào ngồi xuống ghế salon nhìn anh họ của mình , cô cười như mếu:
- A Hiên ca , em rất ngoan , người không ngoan là cậu ta!
Cô nói, rồi lại chỉ tay về phía Ngôn Hạo.
- Này , này ... sao cậu làm người lại không có nghĩa khí vậy hã?
Ngôn Hạo trừng mắt ai oán nhìn cô.
- Chuyện của 2 đứa anh biết cả rồi!!!
Ngôn Hiên nhìn Ngôn Hạo. Ánh mắt nghiêm túc :
- Một mình em gây chuyện là đủ rồi, lại còn làm liên lụy Hạ Hạ bị thương. Nếu dì và dượng biết được, anh xem em làm sao ăn nói?
- Em không sao, không bị nặng lắm ,chỉ bó bột vài hôm cố định khớp xương bị lệch thôi!!!
Ngôn Hạ nhìn khuôn mặt đáng thương của Ngôn Hạo thì tội nghiệp nên đành lên tiếng giải vây cho anh.
Ngôn Hiên liếc nhìn cô em gái nhỏ , rồi lại nhìn đến cánh tay đang bó bột của cô. Giọng anh trầm xuống :
- Còn em nữa, anh vẫn chưa mắng em đâu, lo chuyện của thằng nhóc này làm gì để bản thân thành như vậy? Gặp chuyện tại sao không chịu gọi về nhà?
Cả Ngôn Hạ và Ngôn Hạo không hẹn mà ánh mắt chạm nhau, không nói nhưng thầm hiểu ý ai oán :
- Gọi về nhà? Gọi ai? Gọi anh để anh cho người đến dẹp luôn quán Bar , liên lụy người vô tội à?
Bà nội Ngôn nhìn 2 cô cậu nhỏ bị Ngôn Hiên mắng, không đành lòng, bà đi đến ngồi xuống đưa tay vỗ vỗ cánh tay anh ,mỉm cười hiền lành:
- Được rồi được rồi, tụi nhỏ đã biết lỗi rồi . Mau vào ăn cơm thôi!!!
✓✓✓✓ Lời Tác Giả : Hôm qua có 1 bạn cmt hõi mình, là truyện này có phim không😅 mình cũng rất muốn là có nhưng tất cả chỉ là mơ. Mà mấy bạn nói xem nếu có phim thì mọi người muốn ai đóng nam 9 ai đóng nữ 9??? Thảo luận xíu cho vui nào ! Cmt toàn tag với chấm , chán hẳn 🙄🤨
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(20)
Chờ mọi người ngồi vào bàn ăn, lúc này thức ăn mới được dọn lên.
Bà nội Ngôn thấy người một nhà đều về đông đủ hiển nhiên rất vui vẻ, lúc ăn cơm bà lại không quên nhắc tới chuyện dọn nhà của Ngôn Hạ:
- Hạ Hạ à, con không suy nghĩ đến chuyện dọn về gia viên ở thật à? Một mình con ở nhà nhỏ bên đó bà nội không yên tâm!
Ngôn Hạ nghe đến dọn về gia viên, phãi ở chung với trưỡng bối trong nhà và nhất là Ngôn Hiên thì lạnh sống lưng, vội cười hiền thoái thác:
- Bà nội, con có ở 1 mình đâu? Con ở với vú Cẩm mà ! Vả lại gia viên xa trường con đag học , không thuận tiện . Con vẩn nên ở nhà nhỏ bên đó bên đó thì hơn!!!
Ngôn Hạ quen thuộc với người anh họ Ngôn Hiên này từ rất lâu rồi ,anh cũng coi như rất tốt, rất chiều cô .
Nhưng Ngôn Hiên thật sự là 1 người đòi hõi thành tích rất cao.
Mà không phãi ai cũng đủ khả năng đáp ứng kì vọng của anh, thế nên với Ngôn Hạ mà nói , lâu ngày gặp lại thì rất thích nhưng ở gần thì lại là 1 loại áp lực có thể đè chết cô.
Hơn nữa khi anh tức giận thật sự rất đáng sợ.
Sự lãnh đạm mang theo cảm giác rét buốt, ẩn chứa sát cơ khiến người khác không dám tùy tiện chọc giận.
Cho nên, Ngôn Hạ sẽ không dám giởn mặt với Ngôn Hiên, mặc dù cô luôn có gan “động thổ” trên người Giang Ngôn , vì cô biết, Giang Ngôn dể dỗ hơn Ngôn Hiên.
Một phần cô sợ trưởng bối và Ngôn Hiên , nhưng một phần vì thật sự gia viên khá xa trường hiện tại của cô, nên nếu chuyển về đây có lẽ cô phãi chuyển trường.
Nhưng hiện giờ trong trường đều có Tạ Ân , Cẩm Nhi và Hoa Y hơn hết là còn có anh, Giang Ngôn.
Nên dĩ nhiên cô không chịu rời đi.
Ngôn Hạo vừa nhìn là biết ngay cô không muốn dọn về vì sợ ở chung với trưởng bối và nhất là Ngôn Hiên. Nên lên tiếng giải vây :
- Cậu cứ chuyển về đây thì tôi với cậu có nhiều thời gian đi chơi chung không tốt hơn sao? Ở nhà bên đó 1 mình buồn chán ...
Cô hiểu ý, đá mắt với cậu ta ,ý đồ "hay lắm chàng trai".
- Tớ ở bên đó tốt hơn vả lại thuận tiện chăm sóc nhà cửa và vườn hoa trên sân thượng . Bà nội à, con ở 1 mình rất ổn , vú Cẩm chăm con rất tốt,con cũng thường xuyên về thăm bà mà!!!
Ngôn Hạ nắm tay bà nội Ngôn ra sức nũng nịu:
- Nhưng mà...
Bà nội Ngôn còn chuẩn bị nói tiếp thì đã bị chặn lời...
- Con cảm thấy con bé ở bên đó cũng tốt !!!
Ngôn Hiên bày tỏ sự ủng hộ. Ngôn Hạ và Ngôn Hạo nhìn anh hơi bất ngờ.
- Tránh cho về đây bị thằng nhóc Ngôn Hạo làm hỏng !!!
Ngôn Hiên vừa ăn cơm vừa bình thản nói.
Bà nội Ngôn thở dài nhìn cô một cái, cuối cùng cũng đành bỏ qua.
- Nha đầu này a, vậy thì phãi nhớ thường về thăm bà , nếu như có gặp phải khó khăn gì thì con phãi gọi về nhà , bà nội nhất định sẽ giải quyết cho con. Biết không?
Bà dặn dò Ngôn Hạ. - Dạ Con biết rồi bà nội!
Cô cười tươi.
- Tốt lắm,được rồi , không đề cập nữa, ăn cơm ăn cơm...