Ngôn Hạ nghe anh nói mà nghẹn lời, cô vừa xoắn xuýt vừa ủy khuất:
- Này, tớ có chổ nào không thục nữ chứ?
- Không chổ nào thục nữ hết!
- Tại sao?
- Không tại sao!
- Vậy cũng phãi nói tớ biết tại sao không chứ!
- Không có tại sao !
Ngôn Hạ ngây người, rốt cuộc là đang cãi cái gì vậy?
Còn anh , anh càng suy nghĩ càng buồn bực.
Anh – rất – không – thoải – mái!!!!
Mình có tính là bị sàm sỡ xong còn bị coi thường không?
Kẻ bị hại không thể tố cáo hung thủ, mà hung thủ thì chỉ 2 chữ QUÊN HẾT liền phủi sạch quan hệ , không- chịu - trách-nhiệm !!!
Anh nhìn cô, càng nhìn nét mặt càng sa sầm.
Lúc này chỉ muốn cắn cô 1 cái.
Ngôn Hạ nhìn biểu cảm của anh thì chột dạ, có phãi cô đã quên chuyện gì rất động trời không?
------
Võ quán , Thịnh Hiên Đường.
Ngôn Hạ và Giang Ngôn vừa bước vào đã thấy bên trong huyên náo, đám học viên tụm lại giữa sân, vây quanh 3 người lạ.
Có vẻ đang tranh luận gì đó rất gay gắt.
- Có chuyên gì vậy?
Anh lên tiếng hỏi.
- Sư huynh, họ là người của võ đường An Thái , muốn tìm sư huynh tỷ thí?
A Bảo vừa nhìn thấy anh thì mừng rỡ ,vội chạy đến gần giải thích.
- Cậu là Giang Ngôn phãi không?
1 người lên tiếng.
- Là Tôi!
- 3 người bọn tôi là học viên của An Thái Đường, nghe uy danh vang xa của cậu nên muốn so tài cao thấp! Chẳng qua... chỉ sợ không như lời đồn!!!
Cậu ta liếc nhìn Giang Ngôn từ đầu tới chân, từ chân lên đầu rồi lại nhếch môi cười khinh.
- Này...Ý cậu là sao?
Hạo Tư tức giận, bộ dạng xắn tay áo như muốn đánh nhau.
- Để cậu ta nói hết xem nào!
Ngôn Hạ nhác thấy Hạo Tư muốn xông ra thì liền đưa tay chặn cậu lại.
- Tôi nói không đúng sao? Nhìn bộ dáng non mềm thư sinh này.. tôi không nghĩ ra được cậu có thể lợi hại như thế nào đó nha!
Nói rồi 3 tên học viên của An Thái đường cười phá lên.
- Ồ , thì ra trong mắt An Thái Đường , phãi xấu xí cục mịch phế phẩm như các anh mới là cao thủ nha! Sư huynh bọn tôi là tuyệt phẩm nam thần thì làm sao có thể lợi hại như 3 vị đây được!!! Mọi người thấy tôi nói đúng không?
Ngôn Hạ đứng tùy ý gác khủy tay lên vai Hạo Tư vừa đắc ý, vừa gợi đòn lên tiếng.
Đám học viên Thịnh Hiên đường vừa nghe liền hiểu ý cô.
Đồng loạt lên tiếng tán thành, rồi còn cười ha hả:
- Đúng !! Đúng nha...
- Dựa vào nhan sắc của mấy người ,cộng với tiêu chuẩn cao thủ vớ vẩn đó thì đã đủ hiểu An Thái đường là bộ dáng gì rồi!
Ngôn Hạ xì 1 tiếng, ghét bỏ:
- Chẳng qua là muốn đến tìm Tiểu Ngôn sư huynh gây chuyện !!!
- Cô.. cô...cô là ai mà ở đây lên tiếng?
Đám học viên An Thái Đường tức giận lên tiếng.
- Bị ngốc à? Ở đây thì tất nhiên là học viên của Thịnh Hiên Đường rồi!
- Giang Ngôn , cậu cũng chỉ có vậy thôi sao? Không dám nói gì , để 1 đứa con gái nói chuyện giúp sao?
Ngôn Hạ đen mặt:
- Dám nói Tiểu Ngôn của tôi như vậy, tôi đánh chết cậu!!!
Cô tiến 1 bước thủ thế muốn ra tay thì bị anh túm cổ áo lôi lại.
- Không thục nữ!!
Anh lạnh nhạt.
- What!! .. cậu đùa tớ à?
Cô khóc dỡ mếu dỡ vì 3 chữ " không thục nữ" của anh.
Giang Ngôn không trả lời cô, trực tiếp bước đến trước mặt 3 học viên An Thái Đường.
- Muốn đấu thế nào?
- 1 đấu 1, cậu chỉ cần đánh thắng được 1 trong 3 chúng tôi coi như cậu thắng! Còn nếu không thắng nổi, thì phãi ra ngoài cữa lớn Thịnh Hiên Đường cúi đầu với chúng tôi, nói Thịnh Hiên Đường không bằng cái móng chân An Thái Đường!!!
Tên kia nghênh ngang .
- Shittt...
Ngôn Hạ tức giận, bước lên nắm tay anh.
- 3 người này khinh người quá đáng, muội không cần thục nữ! Sư huynh, hôm nay muội phãi dạy dỗ họ!!!
Cô nhìn anh, ánh mắt kịch liệt.
Giang Ngôn vừa định nói thì bị cô cướp lời:
- Thắng được muội rồi đấu với huynh không muộn!!!
Ánh mắt cô sắc bén, toát lên 1 tầng lãnh ý . Anh biết bây giờ muốn ngăn cô là điều không thể. Đành nhẹ giọng:
- Tùy cậu!
Cô mỉm cười, nhìn 3 người học viên An Thái Đường:
- Tôi là học viên mới nhập môn của Thịnh Hiên Đường , là tiểu sư muội của anh ấy. Chúng ta giao lưu 1 chút trước đi, hạ được tôi thì hẳng nghĩ tới chuyện đấu với anh ấy! Nhưng mà, nếu không hạ được tôi thì các người gặp họa lớn rồi..
Cô trưng ra khuôn mặt thờ ơ,nhưng lại toát lên vẻ tàn khốc làm 3 người An Thái Đường phút chốc cảm thấy sống lưng lạnh toát .
Khí thế của cô cũng đủ làm người ta sợ đến rùng mình.
Đám học viên Thịnh Hiên Đường thì tụm đầu cười với nhau, đám người này rõ ràng là đến tìm chết.
Hạ lão sư của họ không phãi đèn cạn dầu đâu, huống hồ lần này có thể thấy rõ cô ấy đang tức giận.
Đám người An Thái Đường lần này lành ít dữ nhiều rồi.
Nhưng dù là vậy, Ngôn Hạ dù sao cũng chỉ là 1 cô gái nhỏ nhắn, đám An Thái Đường cũng không bị ảnh hưởng bởi loại khí thế này của cô quá lâu.
Họ rất nhanh lấy lại tự tin:
- Chỉ là 1 đứa con gái mà to gan kiêu căng như vậy ! Hôm nay tôi cho cậu biết thế nào là khổ sỡ!
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(46)
Từ lúc bắt đầu , cô vẫn giữ nguyên một sắc mặt, không hề thay đổi.
Thiếu nữ mặc áo phông màu trắng in hình đầu hổ , quần baggy xám , mang bata trắng, bởi vì quần áo thích hợp, cùng mái tóc nâu xoăn nhẹ được buột đuôi ngựa mà khuôn mặt cô gái lại càng xán lạn xinh đẹp hơn, cũng càng khiến cô nhìn có vẻ trẻ con mỏng manh hơn.
Nhất là tóc mái rơi xuống tạo thành vài vệt bóng lờ mờ trong đôi mắt, ánh nhìn tựa như mang theo dụ hoặc và mơ màng.
Anh nhìn cô, lại cảm thấy không thể tin nỗi là trong lúc lơ đãng vậy mà bản thân lại có thể mê mẩn cô đến như vậy!
Đến khi anh định thần trấn tỉnh thì đã thấy cô đang hung hăng kéo tên học viên An Thái Đường từ trong góc sàn đấu ra ngoài.
Tên đó vì bị cô kịch liệt tấn công , tàn bạo ra đòn mà bất lực không thể đở nổi, muốn né tránh theo bản năng, nhưng tay của cô đã nắm chặt lấy bờ vai của hắn, sau đó chuyển xuống cánh tay hắn, cuối cùng dừng lại ở động tác bẻ ngược.
Hắn hét lên 1 tiếng rồi xụi lơ.
2 tên còn lại của An Thái Đường ngơ ngác, cố kìm nén sự kinh hãi nhìn cô , 1 cô gái mà ra tay gọn gàng , hung hăng như vậy .
Cô lạnh lùng đạp tên bại trận xuống sàn rồi dựa vào dây bảo vệ thành sàn đấu ,nhìn 2 tên kia lạnh gịong:
- Lên đây!!!
Nhìn khuôn mặt tàn khốc , lạnh như băng cùng ánh mắt như muốn giết người của cô dường như đã chạm tới giới hạn chịu đựng của họ. 3 tên An Thái Đường kinh hãi nhìn cô:
- Không !!! Không cần ! Bọn tôi tâm phục khẩu phục rồi....
Cô chủ động bước xuống sàn trực tiếp bá đạo túm cổ 2 tên chưa đấu với cô lên sàn , lạnh gịong làm đối phương khiếp hãi:
- Giao lưu thôi mà , tôi có ăn thịt các người đâu!
Cô trực tiếp tấn công người đứng ở gần mình nhất.
Sau đó là 1 cước dang chân đá bay tên đứng ở bên cạnh muốn chạy đến giúp đỡ. 2 tên đó bị cô hung hăng làm cho sợ xanh mặt.
Cô còn chưa hã giận định ra tay thêm nữa thì Giang Ngôn đã lên tiếng cản cô:
- Ngôn Ngôn , được rồi!
Cô nghe tiếng thì hơi bất ngờ, cô khựng lại . Quay nhìn anh. Cười tươi:
- Tớ vẩn chưa hã giận. Dám nói Tiểu Ngôn của tớ như vậy, tớ phãi đánh tàn phế họ!
Cô gằn từng tiếng , trừng 3 người đang kinh hãi ngồi bệt trên sàn đấu.
Cả Thịnh Hiên Đường im ắng, đám học viên đều biết cô lợi hại.
Chỉ là không biết khi cô tức giận lại đáng sợ như vậy.
Nhưng họ biết cô lúc này dường như mới thật sự là cô.
Gương mặt hờ hững lạnh nhạt,nói cười ung dung thản nhiên, nhưng ra tay thì ác liệt đối với mỗi kẻ địch mà nói, quả thật là rất đáng sợ.
- Được rồi, họ bị cậu đánh thảm lắm rồi!
Giang Ngôn nhìn cô bằng ánh mắt cưng chiều, đưa tay đỡ cô xuống khõi sàn.
- Đã phục chưa?
Ngôn Hạ đi được 2 bước bất ngờ quay lại hét lên với 3 người kia.
- Rồi ... rồi.. !!!
Họ run rẩy lên tiếng.
- Ngay cả tôi còn không đánh lại mà muốn đấu với Tiểu Ngôn. Chán sống??? Tôi nói cho 3 người không biết sống chết các cậu biết . Tôi muốn thắng cậu ấy còn phãi ăn gian mà dùng MỸ NHÂN KẾ đấy, Ngu ngốc!!
Cô nói 1 thôi 1 hồi, không hề chú ý đến vẻ mặt anh bất lực nhìn cô, anh cười khổ:
- Cậu có chổ nào giống thục nữ không?
- Nếu tớ là thục nữ làm sao bắt cậu được !
Cô cười ha ha hai tiếng đầy ranh mãnh:
- Tớ suy nghĩ kĩ rồi. Tớ muốn làm hồ ly!! Cô ghé sát tai anh thì thầm , rồi còn không quên thổi vào tai anh 1 cái.
Trái tim Giang Ngôn đột nhiên đập mạnh, trong lòng dường như không còn nghĩ được chuyện gì khác mà lại mơ hồ nhớ đến nụ hôn đêm qua. hô hấp anh rõ ràng không ổn định.
Sắc mặt Giang Ngôn thay đổi mất tự nhiên ,cơ hồ nhận ra cô hình như được voi đòi tiên rồi.