“Sợ hãi. Tôn thờ. Kinh ngạc. Phản ứng thế nào cũng được cả, thật đấy.” ~ Aurelion Sol
---
Aurelion Sol là thực thể đã từng ban tặng cho hư vô mênh mông của thiên giới những kỳ quan lấp lánh do chính hắn tạo ra, nhưng lại bị đám Thượng Nhân Targon lừa hé lộ bí mật của vầng thái dương mà hắn đã tự tay rèn nên. Quyền năng khủng khiếp của hắn bị đánh cắp, truyền cho những vị chiến thần bất tử nhằm bảo vệ thế giới Runeterra bé nhỏ - giờ đây, với khát khao quay trở lại vị thế bá chủ vũ trụ trước đây, Aurelion Sol sẵn sàng chuyển dời mọi ngôi sao nơi thiên giới nếu cần, nhằm đòi lại sự tự do cho bản thân hắn.
---
Ánh sao băng trên bầu trời đêm thường được đồn đại là lời tiên tri cho sự biến động và hỗn loạn. Dưới điềm báo rực cháy của chúng, những đế chế mới trỗi dậy, những nền văn minh cũ suy vong, và ngay cả những vì sao cũng đôi khi biến mất khỏi bầu trời thiên giới.
Sự thật, có lẽ còn kinh khủng hơn.
Một thực thể hùng mạnh được biết đến với cái tên Aurelion Sol đã tồn tại từ lâu trước khi nhân loại xuất hiện trên thế giới Runeterra. Sinh ra từ buổi đầu sáng thế, hắn và đồng loại của mình lang thang trong vũ trụ mênh mông vô định, nhằm thêu dệt nên những thế giới diệu kỳ lấp lánh trên bức màn rộng lớn đó, xóa nhòa đi sự trống rỗng và mang đến niềm vui cho tất cả những ai nhìn ngắm nó.
Trong khi lang thang, Aurelion Sol hiếm khi gặp những kẻ tương xứng với mình. Những Thượng Nhân vĩnh hằng chỉ là những thực thể cứng nhắc và bảo thủ, chẳng đóng góp được gì ngoài việc tồn tại để thêu dệt nên những triết lý tự phụ về bản chất của sáng tạo.
Nhưng rồi, tắm trong ánh sáng của một mặt trời bình thường mà hắn đã tạo ra từ nhiều thời đại trước, hắn đã phát hiện ra một thứ gì đó. Một thế giới. Một cõi mới.
Hắn không biết ai là kẻ đã sáng tạo ra thế giới này, hay vì sao - chỉ biết rằng kẻ đó không phải hắn.
Những Thượng Nhân, dường như quan tâm một cách bất thường đến thế giới này, đã dẫn dụ hắn đến gần hơn. Nơi đây tồn tại sự sống, ma thuật, và những cư dân yếu ớt thỉnh cầu lời chỉ dẫn từ những thực thể vĩ đại hơn chúng. Thích thú trước sự vĩ đại mà những phàm nhân tâng bốc mình, Aurelion Sol quyết định hạ phàm để nhận lấy những lời thờ phụng đó, dưới hình dạng của một con rồng khổng lồ, khủng khiếp đến từ những vì tinh tú.
Những cư dân bé nhỏ của một vùng đất nhỏ bé mang tên Targon đã đặt tên cho hắn dựa trên ánh sáng hoàng kim mà hắn đã trao tặng họ thông qua mặt trời, và những Thượng Nhân cũng ra lệnh cho họ dâng lên hắn một món lễ vật tương xứng. Những phàm nhân trèo lên đỉnh núi cao nhất, và dâng cho hắn một chiếc vương miện lộng lẫy, được rèn nên từ loại ma thuật tinh xảo và tỉ mỉ nhất, khảm lên trên bề mặt của nó là những họa tiết khó mà hiểu được từ thượng giới.
Khi chiếc vương miện chạm đỉnh đầu Aurelion Sol, hắn đã nhận ra đó không hề là một món quà.
Món bảo vật bị nguyền rủa gắn chặt vào đầu hắn bằng một lực hút vô độ, đến nỗi ngay cả hắn cũng không thể tháo bỏ, và hắn cảm thấy kiến thức về mặt trời và những sáng tạo trong nó bị đánh cắp và sử dụng bởi những trí tuệ nhỏ bé hơn nhiều so với hắn. Tệ hơn nữa, sức mạnh của chiếc vương miện ném hắn quay trở lại thiên giới, ngăn chặn hắn quay trở lại với thế giới đó một lần nữa.
Thay vào đó, hắn bị buộc phải chứng kiến những Thượng Nhân Targon hạ lệnh cho người phàm xây dựng một đĩa mặt trời khổng lồ. Với nó, họ hiệu triệu quyền năng thượng giới của hắn để tạo ra một đội quân thần thánh bất tử, sẵn sàng cho một trận chiến nào đó sắp xảy đến.
Điên cuồng hơn, Aurelion Sol phải chứng kiến những vì sao dần lụi tàn khắp thiên hà do thiếu sự chăm sóc và bảo dưỡng, và hắn cũng không thể dứt được khỏi sự giam cầm của chiếc vương miện. Hắn là kẻ đã sáng tạo ra ánh sáng cho vũ trụ! Vì sao hắn giờ đây lại bị giam giữ bởi đám Thượng Nhân và lũ thuộc hạ của chúng? Hắn vui mừng khi thấy Đĩa Mặt Trời sụp đổ… nhưng chỉ rồi để cái thứ hai, mạnh hơn mọc lên thế chỗ nó. Cuối cùng, khi đã chấp nhận số phận của mình, hắn chứng kiến những vị thần chiến binh đè bẹp đối thủ của họ, quét sạch lũ quái vật đến từ bóng tối sâu thẳm, và cuối cùng là giết chóc lẫn nhau.
Và rồi, chỉ trong một cái chớp mắt của ác long vũ trụ, thế giới đã bị tàn phá bởi một thảm họa ma thuật, và Aurelion Sol chợt nhận ra rằng giờ đã không còn gì để bảo vệ Targon và lũ Thượng Nhân đáng ghét. Hắn cẩn thận quay trở lại, nhận ra rằng thứ ma thuật kiềm giữ hắn đang ngày một yếu ớt đi. Những mảnh vàng dần rơi rụng khỏi chiếc vương miện trên đầu hắn, rực cháy bầu trời đêm như những ánh sao băng.
Thúc giục bởi tiếng gọi của tự do và khao khát phục thù, Aurelion Sol giờ đây hướng đến Runeterra cùng cơn thịnh nộ vĩnh cửu của hắn. Hắn đã ở đây, phía trên thế giới này, chờ đợi một ngày sự cân bằng vũ trụ sẽ một lần nữa cho hắn lợi thế - và cùng với đó, vũ trụ sẽ được chứng kiến số phận những kẻ dám đánh cắp sức mạnh của thực thể đã rèn nên các vì sao.