Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 143: Ornn: NGỌN LỬA KHỞI NGUYÊN



"Nói thế đủ rồi."  ~ Ornn

 

---

Ornn là vị bán thần của nghề rèn và thủ công ở Freljord. Ông đơn độc làm việc trong một lò rèn khổng lồ tạo bởi những hang động dung nham bên dưới ngọn núi lửa Tổ Ấm. Tại đó, ông đun những vạc đá nóng chảy sôi sùng sục để tinh luyện quặng và chế tác những món trang bị có chất lượng vô bì. Khi các vị thần khác – nhất là Volibear – xuất đầu lộ diện và can dự vào việc trần, Ornn đứng lên đưa những kẻ hăng máu này về đúng chỗ, dù là bằng cây búa ông luôn tin tưởng hay bằng sức mạnh rực lửa của núi non.

 

---

Ornn là vị bán thần của nghề rèn và thủ công ở Freljord. Ông đơn độc làm việc trong một lò rèn khổng lồ tạo bởi những hang động dung nham bên dưới ngọn núi lửa Tổ Ấm. Tại đó, ông đun những vạc đá nóng chảy sôi sùng sục để tinh luyện quặng và chế tác những món trang bị có chất lượng vô bì. Khi các vị thần khác – nhất là Volibear – xuất đầu lộ diện và can dự vào việc trần, Ornn đứng lên đưa những kẻ hăng máu này về đúng chỗ, dù là bằng cây búa ông luôn tin tưởng hay bằng sức mạnh rực lửa của núi non.

 

Hơn mọi đồng loại, Ornn coi trọng sự riêng tư, cô độc, và tập trung. Bên dưới ngọn núi lửa ngủ say vẫn còn mang dấu vết của những đợt phun trào xa xưa, ông làm việc ngày đêm để rèn ra bất kỳ thứ gì trái tim ông khao khát. Kết quả luôn là những công cụ vô giá xứng đáng đi vào huyền thoại – những kẻ may mắn được chạm tay vào các món đồ này đều phải thán phục trước chất lượng không gì sánh nổi của chúng. Có người cho rằng tấm khiên của Braum được Ornn làm ra từ hàng ngàn năm trước, vì nó vẫn chắc chắn y như ngày đầu. Tuy nhiên, chẳng ai chắc chắn, bởi họ tìm đâu ra vị thần thợ rèn để mà hỏi.

 

Tên của Ornn từng được nhắc đến khắp vùng đất sau này là Freljord. Tuy nhiên, gần như tất cả truyền thuyết về ông đã bị xóa khỏi lịch sử bởi kẻ thù và bởi dòng thời gian không ngừng chảy – chỉ còn vài kỳ công của ông truyền lại đến giờ, trong vài bộ lạc ít ỏi có nguồn gốc từ nền văn hóa đã bị quên lãng của những thợ rèn, những kiến trúc sư, và những bậc thầy ủ rượu. Dân tộc đã biến mất này được gọi là Máu Ấm, họ đến từ mọi nơi trên thế giới và tụ tập bên sườn Tổ Ấm để noi gương Ornn.

 

Mặc kệ kiểu thờ phụng bắt chước đó, Ornn chưa bao giờ coi mình là chủ nhân tộc Máu Ấm. Ông chỉ trao cho họ những cái gật đầu hay nhướn mày cụt ngủn khi họ dâng sản phẩm lên, thế nhưng tộc Máu Ấm chấp nhận điều này và quyết tâm mài giũa kỹ nghệ của mình. Nhờ đó, họ đã chế tạo ra những công cụ tinh xảo nhất, thiết kế nên những công trình bền vững nhất, và ủ được những thùng rượu ngon lành nhất thế giới. Ornn thầm công nhận sự kiên trì của tộc Máu Ấm, cả việc họ luôn tìm cách cải thiện bản thân nữa.

 

Nhưng, trong một đêm thảm họa, mọi thứ họ đạt được đã tiêu tan khi Ornn giao chiến cùng người em Volibear trên đỉnh núi, bởi những lý do mà phàm nhân chẳng tài nào hiểu nổi. Trận đánh gây ra một cơn bão lửa đỏ, than hồng và sấm sét dữ dội đến mức cách đó mười chân trời vẫn nhìn thấy. Khi khói bụi dần tan, Tổ Ấm trở thành một miệng núi lửa âm ỉ cháy, và tộc Máu Ấm chẳng còn gì ngoài nắm tro tàn.

 

Dù không bao giờ thừa nhận, nhưng Ornn thực sự tan nát cõi lòng. Qua tộc Máu Ấm, ông thoáng thấy tiềm năng vô tận của con người, chỉ để chứng kiến tất cả mất đi theo cơn cuồng nộ thiếu suy nghĩ của những kẻ bất tử. Trái tim tràn đầy cảm giác tội lỗi, Ornn ẩn dật trong xưởng rèn, vùi mình trong công việc qua cả một thời đại.

 

Giờ, ông cảm nhận được thế giới sắp sửa bước sang kỷ nguyên mới. Một trong các anh chị em của ông đã lại có được thực thể, đám giáo đồ của họ hoạt động ngày một mạnh mẽ và hung hăng hơn. Freljord bị chia rẽ không người lãnh đạo, những nỗi kinh hoàng cổ xưa đang rình rập trong bóng tối chờ dịp trỗi dậy. Thay đổi lớn đang đến.

 

Trong cuộc chiến sắp tới, và cả sau đó nữa, Ornn biết Freljord – cũng như phần còn lại của Runeterra – sẽ cần một thợ rèn lành nghề.