Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 152: Zoe: BẬC THẦY BIẾN ẢO



"Tui sẽ đem đến cho mọi người một thông điệp—một lời cảnh báo, hay dấu ấn gì đó. Nhưng trước tiên, tui muốn ngắm đám bướm lấp la lấp lánh cơ!"  ~ Zoe

 

---

Là hiện thân của sự tinh quái, trí tưởng tượng, và thay đổi, Zoe nắm giữ vai trò sứ giả vũ trụ của Targon, truyền bá những sự kiện trọng đại có thể thay đổi thế giới. Chỉ sự hiện diện của cô thôi đã đủ bẻ cong thực tại, đôi khi gây ra những biến cố vô tình. Có lẽ điều này giải thích cho thái độ thờ ơ của Zoe với trách nhiệm, cho cô thật nhiều thời gian tập trung chơi đùa, chơi khăm người thường, hoặc không thì tự giải khuây. Gặp gỡ Zoe có thể rất vui vẻ và tràn đầy sức sống, nhưng lúc nào nó cũng ẩn giấu nhiều thứ hơn vẻ ngoài và thường là cực kỳ nguy hiểm.

 

---

Đúng như bản chất thượng nhân Targon của mình, sức mạnh của Zoe không đến với cô theo cách truyền thống. Cô không giành được một chiến thắng vĩ đại trước vô vàn kẻ thù, hay hiến thân mình cho một lý tưởng cao quý, hoặc vượt qua thử thách sống còn là leo núi Targon. Thay vào đó, Zoe là một bé gái bình thường, dường như được chọn ra hoàn toàn ngẫu nhiên..

 

Các sư phụ của cô cho biết Zoe là một đứa trẻ sáng tạo, nhưng bướng bỉnh, lười biếng, dễ bị phân tâm, và nghịch ngợm. Một ngày, khi cô bỏ lớp học văn tự thần thánh để theo đuổi thứ gì đó “ít nhàm chán hơn,” cô đã được Thượng Nhân Hoàng Hôn để ý đến.

 

Ngài quan sát cô gái vui vẻ chế nhạo những tiếng la hét giận dữ của những giáo sĩ đuổi theo cô khắp ngôi làng. Rồi, sau hơn một giờ rượt bắt, cô thấy mình bị các sư phụ dồn vào một góc. Trước khi họ tóm được Zoe, Thượng Nhân đã triệu hồi ra sáu vật thể trước mặt cô bé: một túi tiền vàng, một thanh kiếm, một quyển sách, một tấm thảm nguyện, một sợi dây lụa, và một quả bóng đồ chơi. Năm trong số chúng có thể giúp cô chạy trốn hoặc gỡ rối tình hình..

 

Zoe chọn cái thứ sáu.

 

Không quan tâm đến việc chạy trốn, cô tóm lấy quả bóng đồ chơi, đá nó vào tường ngôi nhà gần đó, và vui vẻ hát ca khi nó nảy bật vào mấy vị giáo sĩ không có óc hài hước.

 

Thượng nhân chưa từng được chứng kiến một phàm nhân nào vô tư lự và vui vẻ kể từ vật chủ cuối cùng của ngài, người đã chấm dứt cuộc Chiến Tranh Darkin. Thích thú trước sự hồn nhiên của Zoe, Thượng Nhân mở ra một cánh cổng lung linh dẫn tới đỉnh núi Targon, trao cho cô gái cơ hội nhìn thấy vũ trụ. Cô nhảy giật lùi vào cánh cổng, ngay lập tức dung nhập với Thượng Nhân, rồi lè lưỡi ra ghẹo các sư phụ trước khi biến mất.

 

Sự chuyển đổi đó cũng thật khác thường—trên thực tế, nó chưa từng được kể lại trong bất kì truyền thuyết hay huyền thoại nào ở Targon. Dù vậy, Zoe chẳng hề mảy may quan tâm đến việc vì sao các Thượng Nhân lại phải phá cả luật vì mình. Cô còn chẳng quan tâm tới mấy cái luật lệ nữa cơ mà. Thay vào đó, cô đi xuyên qua các chiều thực tại mà nhân loại khó lòng hiểu được, và chơi đùa với những thứ quyền năng mà không nhiều người được quyền chiêm ngưỡng.

 

Dù với Zoe, chỉ tầm khoảng một năm vừa trôi qua, nhưng khi cô trở về nhà thì hàng thế kỉ đã trôi qua ở Runeterra. Bản tính tò mò của tuổi trẻ khiến cô tự hỏi rằng liệu mình đã bỏ lỡ những gì khi cô rời đi. May thay, cô cũng có thể dịch chuyển xuyên qua dòng thời gian chỉ bằng một ý nghĩ. Trong những sự kiện mà cô đã chứng kiến, có sự trỗi dậy và rồi suy tàn của “gã keo kiệt mặc giáp” Mordekaiser; sự hủy diệt của Quần Đảo Thiêng mà cô gọi là “Tiệc Ma”; sự tàn phá của “Chiến Tranh cho Những Viên Đá Lấp Lánh”, và cả sự thành lập của một quốc gia mới quanh “Khu Rừng Tẻ Nhạt”.

 

Có một điều rõ ràng với Zoe—rằng cô không chỉ có một mình. Trên thế giới của phàm nhân cũng có các Thượng Nhân khác, thật ra thì họ xuất hiện nhiều hơn bao giờ hết. Thế là cô được gặp nhiều bạn mới! Nhưng lúc nào họ cũng gạt phăng cô đi, như kiểu họ đang bận làm việc của họ lắm vậy. Chán chường, Zoe du hành qua những vì sao, nơi cô bắt gặp con rồng vũ trụ vĩ đại Aurelion Sol

 

Dù nó rõ là tỏ ra khinh miệt cô, cũng như giống loài của cô, Zoe luôn quay trở lại bên cạnh con rồng và cố tìm hiểu xem điều gì đã làm nó... dỗi. Qua lời kể có phần hơi chải chuốt và đề cao bản thân của nó, cô biết rằng những Thượng Nhân đồng loại của cô đã hạ nhục nó, và trói buộc nó bằng một tạo vật bị nguyền rủa để đánh cắp sức mạnh của nó.

 

Zoe cảm thấy thật tội nghiệp cho “bé chó không gian” này, và hứa rằng sẽ làm tất cả những gì cô có thể để bảo vệ nó. Về phần mình, Aurelion Sol ít ra cũng biết điều mà ngừng đe dọa sẽ hủy diệt cả cô nếu nó có thể trả được mối thù sâu đậm của nó.

 

Dù mối quan hệ kì quặc giữa Zoe và Ác Long Thượng Giới là chỉ là một sự chiếm hữu theo ý thích, hay đó chính là vai trò của cô trên cương vị một kẻ gây rối ở tầm vũ trụ, chẳng ai biết chắc được.

 

Đối với những học giả và truyền thuyết của Núi Targon, sự xuất hiện của một Thượng Nhân thường là một điềm báo tốt… nhưng sự bất thường của Zoe đã khiến họ phải xem lại điều này, bởi ngay cả cô cũng chẳng biết sự hiện diện của mình mang ý nghĩa gì nữa cơ mà. Thứ duy nhất rõ ràng trước mắt là Runeterra sắp xảy ra một sự chuyển mình mạnh mẽ—một sự thay đổi có thể phải đánh đổi bằng sự hỗn loạn, hủy diệt, và máu đổ.