Tiểu Sử Các Tướng Liên Minh Huyền Thoại

Chương 154: Samira: HOA HỒNG SA MẠC



"Phẩm chất tốt, ta cũng có một vài cái. Tật xấu, một vài cái nữa." ~ Samira

 

---

Samira thường đối mặt với tử thần bằng một sự tự tin chẳng hề lay chuyển, kiếm tìm cảm giác phiêu lưu ở bất kỳ nơi nào cô đến. Sau khi ngôi nhà ở Shurima bị tàn phá lúc cô chỉ mới là một đứa trẻ, Samira đã tìm thấy định mệnh đích thực của mình ở Noxus, nơi cô dần nổi danh là một kẻ liều lĩnh luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm bậc nhất. Mang trong tay khẩu súng lục đen và một thanh kiếm được chế tạo riêng, Samira lao vào những tình huống sinh tử ngàn cân, loại bỏ tất cả những kẻ ngáng đường cô với lửa đạn và kĩ năng kinh người.

 

---

Nơi thành phố Amakra, phía đông rìa Đại Sa Hải, Samira cùng cha mẹ cô kiếm sống bằng nghiệp diễn trên đường phố. Họ khiến những người lữ hành qua đây kinh ngạc, trầm trồ, và lóa mắt, và điều đó khiến Samira rất thích thú, nhưng cha mẹ cô chẳng thể ngừng lo lắng. Dù cho những niềm vui mà cô con gái của họ có được, họ mơ ước rằng cô bé có thể tận hưởng một cuộc sống ổn định hơn.

 

Nhưng những ước mơ chóng đến rồi cũng chóng tàn, như cơn mưa nơi sa mạc.

 

Ngay trong ngày sinh nhật thứ mười bốn của Samira, những kẻ lạ mặt với vũ trang đã tràn ngập Amakra. Lẩn trốn giữa những thanh dầm nhà, Samira bị buộc phải chứng kiến đám người lạ gọi tên một pháp sư cổ đại và bắt giữ những dân làng vô tội. Nhiều người bị giết ngay trước mắt cô.

 

Samira không khóc. Cô cũng chẳng la hét. Thay vào đó, cơn giận trong cô sôi sục—không phải vì đám sát nhân, mà là giận chính bản thân mình vì đã lẩn trốn. Cô chưa bao giờ bị nỗi sợ lấn át trước đây, dù cho cô có phải biểu diễn những tiết mục liều lĩnh nhất. Trong khoảnh khắc đó, Samira đã học cách căm ghét bản thân mình, và thề rằng sẽ không bao giờ cảm thấy sợ hãi hay bất lực nữa.

 

Dù bị thương, Samira và cha mẹ cô đã trốn thoát thành công đến Bel’Zhun, một thành phố cảng dưới sự thống trị của Noxus, cùng một vài người khác. Đối với người Amakra, Noxus mang đến cho họ một chốn an toàn. Đối với Samira, Noxus mở ra cho cô những cánh cửa mới.

 

Trong khi những người tị nạn khác chấp nhận một cuộc sống bình yên qua ngày, Samira quyết tâm lấy lại lòng dũng cảm của mình. Cô tự mình thực hiện những tiết mục biểu diễn khi cha mẹ cô, bị thương và kiệt sức, đã không thể. Những buổi diễn của cô không chỉ là một công việc nữa—nó là sân khấu dành cho sự can đảm trong cô. Cô vượt qua bản thân mình trong từng tiết mục, ngay cả khi không ai thèm ngó qua. Nhưng bao nhiêu đấy thôi, vẫn là chưa đủ để cô trang trải cho cuộc sống gia đình.

 

Và đó cũng là lúc Samira bắt gặp một lời hiệu triệu tham gia một chiến đoàn Noxus. Bị hấp dẫn bởi sự hứng khởi và nguồn tiền dồi dào mà nó mang đến, cô đăng ký ngay.

 

Khả năng thể chất của cô khiến các đồng cấp của mình hết mực kinh ngạc. Thuần thục với lưỡi kiếm, và chết chóc trong từng phát đạn, sức mạnh thể chất giúp Samira ngày càng trở nên xuất sắc trong những trận chiến… nhưng đồng thời cũng khiến cô trở nên vô kỉ luật hơn. Sau hai năm huấn luyện, sự khinh suất đã biến cô thành một cái gai trong mắt những viên chỉ huy, trừ một người: Đội Trưởng Indari. Là một đặc công kì cựu, Indari đánh giá cao sự gan dạ của Samira và đề nghị với cô một vị trí trong chiến đoàn bí mật của mình—một đơn vị đặc biệt chuyên thực hiện những phi vụ được xem là quá nguy hiểm cho một đơn vị quân đội bình thường. Khao khát được trải nghiệm những hiểm nguy mà nó mang lại, Samira ngay lập tức đồng ý chẳng hề do dự.

 

Cô bắt đầu hòa mình vào nền văn hóa Noxus, thể hiện sức mạnh và phong cách của bản thân trong những trận đấu súng sinh tử, hay những trận đấu kiếm ngoạn mục. Trong thời gian rảnh rỗi, Samira sẽ về bên gia đình, kể cho họ nghe những câu chuyện về các hình xăm của mình, mỗi hình xăm đại diện cho một chiến công đáng nhớ của cô. Đối với cô, điều quan trọng nhất là được thách thức bản thân bằng cách chuyển hóa hiểm nguy thành sự phấn khích, và được chiến đấu giữa muôn ngàn mối nguy khiến cô cảm thấy thực sự được sống.

 

Nhận lệnh từ thủ phủ, đơn vị của Indari hướng đến Đồng Bằng Rokrund nhằm triệt hạ một tổ chức ly khai. Khi quân đoàn định vị được thành trì của kẻ thù và tiếp cận thủ lĩnh của đám phiến quân, pháo đài đó đã nổ tung. Samira lao đầu vào sự hỗn loạn của một tòa thành đang sụp đổ, khiến mắt phải của cô vĩnh viễn bị tổn thương. Chẳng hề nao núng hay bất lực, cô cứu được Indari, người đã phải chịu những chấn thương nghiêm trọng hơn—vị đội trưởng không còn có thể cử động đôi chân của mình nữa. Indari, nản lòng bởi thất bại của mình trên cương vị thủ lĩnh, đã giải tán đơn vị ngay khi quay lại với những người còn sống sót.

 

Bị giải ngũ, và không còn có cơ hội được trải nghiệm đam mê của mình nữa, Samira đành quay về Bel’Zhun—nhưng đó không phải là một cuộc sống mà cô có thể chấp nhận.

 

Samira quay trở lại thủ phủ Noxus và tìm kiếm Indari. Cô tin rằng chỉ huy cũ là người duy nhất hiểu rõ nhất khát khao được thách thức bản thân của mình, và muốn tận dụng sự quen biết của Indari đối với các đơn vị quân đội và các nhà quý tộc. Cô đề xuất rằng họ có thể một lần nữa cộng tác, lần này Indari sẽ đứng sau và làm công việc điều hành, trong khi Samira trực tiếp thực hiện những phi vụ đánh thuê mạo hiểm.

 

Miễn cưỡng, Indari đồng ý, nhưng cô sẽ không thể hỗ trợ cựu thuộc cấp của mình trên chiến trường nữa...

 

Còn Samira thì chẳng thể vui hơn. Cô ngay lập tức nhận những nhiệm vụ lẽ ra phải được giao cho cả một chiến đoàn—và hoàn thành chúng một cách xuất sắc.

 

Danh tiếng liều ăn nhiều của cô nhanh chóng được lan truyền khắp nơi. Từ việc đánh bại một hóa-chủ trong một trận đánh tay bo, đến việc là người sống sót cuối cùng sau một vụ cướp phá ở Bilgewater, Samira hoàn thành mọi nhiệm vụ bất kể những chướng ngại. Với sự hỗ trợ của Indari, ngay cả tư lệnh tối cao của Noxus cũng phải công nhận cô, hiểu rằng chẳng ai có thể phù hợp hơn trong những nhiệm vụ nguy hiểm bậc nhất của họ.

 

Đến hiện tại, Samira vẫn chưa hề có biểu hiện chậm lại. Cô có thể được tìm thấy đang chinh phục một vách núi vào một ngày, và ngay ngày hôm sau lại vật tay với đám người ngoài vòng pháp luật trong tửu quán ngày hôm sau. Nhưng dù ở đâu đi chăng nữa, có một điều luôn chắc chắn: Samira không bao giờ thất bại trong việc tìm kiếm những phi vụ phấn khích tiếp theo cho bản thân.