Rengar là một tên thợ săn chiến lợi phẩm Vastaya hung tợn sống nhờ vào khao khát săn đuổi và giết chóc những sinh vật nguy hiểm. Hắn ta chu du khắp thế giới để tìm kiếm những con quái vật đáng sợ nhất, đặc biệt là lần theo mọi dấu vết của Kha'Zix, thứ sinh vật Hư Không ghê tởm đã cào mất một mắt của hắn. Rengar săn đuổi những con mồi của hắn không vì thức ăn hay danh tiếng, mà chỉ đơn giản là vì vẻ đẹp thuần túy của việc săn đuổi. Rengar được sinh ra trong một bộ tộc Vastaya ở phía đông Shurima, được biết đến với cái tên Kiilash, một nơi tôn sùng niềm tự hào và sự vinh quang của những cuộc đi săn. Rengar là con của tù trưởng bộ tộc, một Kiilash tên Ponjaf, nhưng hắn đã là một cá thể yếu ớt từ khi sinh ra. Ponjaf tin rằng kích thước nhỏ bé của Rengar sẽ khiến cho hắn ta trở nên vô dụng trong những cuộc săn. Gã bỏ rơi đứa trẻ, và nghĩ rằng nó sẽ chết vì đói. Rengar bé nhỏ chạy khỏi lều trại, cảm thấy xấu hổ vì đã làm cha mình thất vọng. Hắn ta chỉ sống sót bằng ấu trùng và cây cỏ trong nhiều tuần, và cho đến một ngày, hắn ta suýt bị giết chết bởi một người thợ săn huyền thoại với cái tên Markon. Khi nhìn thấy tình trạng của Rengar, người thợ săn đã động lòng và để cho hắn sống. Hơn nữa, đây cũng không phải là một chiến binh Vastaya hùng mạnh và xứng đáng với lưỡi kiếm của Markon. Rengar bỏ ra hàng tháng trời để theo sau Markon, sống sót nhờ những xác chết mà người thợ săn bỏ lại. Rengar vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó sẽ được trở lại bộ tộc, nên hắn luôn đặc biệt chú ý quan sát cách mà Markon hạ gục những con mồi của ông. Sau một khoảng thời gian, Markon cảm thấy phát bực với tên Kiilash thảm hại cứ lần mò theo ông ta. Ông kề dao vào cổ Rengar và nói với hắn rằng cách duy nhất để trở thành một thợ săn là đi săn. Ông ta quăng cho Rengar một con dao, và đá hắn xuống khe núi, nơi mà hắn phải giết con mồi đầu tiên của mình để sống sót. Kể từ đó, Rengar dành ra hàng năm trời tự đẩy mình đến giới hạn của bản thân. Hắn chu du khắp Shurima để săn đuổi những con mồi mạnh mẽ và nguy hiểm nhất. Dù chẳng bao giờ to lớn như những tên Kiilash khác, nhưng Rengar quyết tâm trở nên hung tợn hơn gấp bội. Dần dần, thay vì trở về trại với những vết thương rỉ máu, hắn ta đã bắt đầu trở về với những chiến lợi phẩm. Hắn mài hộp sọ của một con đại bàng sa mạc thành những món trang sức; và tết tóc mình lại bằng những chiếc răng của một con chim quỷ. Sau đó, khi hắn quyết định rằng thời khắc đã đến, Rengar trở lại bộ tộc của mình, sẵn sàng được chấp nhận như một thợ săn chân chính. Ponjaf nhạo báng Rengar và những chiến lợi phẩm của hắn ta. Gã ta cho rằng chỉ việc đem đầu của một con quái vật Hư Không đang lẩn khuất về mới khiến Rengar được chào đón trở lại bộ tộc. Mù quáng bởi sự háo hức muốn trở về bộ tộc, Rengar đã để tên dã thú có được lợi thế trước hắn ta. Con quái vật Hư Không cào mất một mắt của Rengar và trốn thoát. Giận dữ vì bị đánh bại, Rengar cho rằng thất bại của mình là do Ponjaf. Như đã đoán trước, cha hắn chế nhạo hắn. Khi Ponjaf bắt đầu nói, Rengar nhận ra rằng tất cả những chiến lợi phẩm được treo xung quanh lều của cha hắn đã cũ và bám đầy bụi. Vị tù trưởng đã không săn bất cứ thứ gì trong một khoảng thời gian dài – ông muốn đưa Rengar đi đối đầu với con quái vật Hư Không chỉ vì ông quá sợ hãi để làm việc đó một mình. Rengar ngắt lời cha hắn, và gọi ông là một tên hèn nhát. Những tên Kiilash khác được ban tặng một cơ thể khỏe mạnh, hoặc một nơi ở thoải mái. Rengar, ngược lại, phải đối mặt với cái chết từ khi mới lọt lòng. Hắn đã tự dạy cho chính mình cách để săn mồi, và có những chiến lợi phẩm – cũng như những vết sẹo – để chứng minh nó. Thậm chí hốc mắt trống rỗng đang rỉ máu của hắn ta cũng là một chiến lợi phẩm – một minh chứng rằng Rengar dù sinh ra với những bất lợi, nhưng hắn không bao giờ bỏ cuộc. Rengar nhảy xổ vào cha hắn và bổ dọc ông bằng một nhát chém từ cổ xuống bụng. Sau đó, những chiến binh mạnh mẽ nhất của bộ tộc đã dâng lên hắn một vương miệng bằng những đóa hoa hồng lửa, đánh dấu việc hắn ta sẽ trở thành tù trưởng mới của bộ tộc. Nhưng giờ đây Rengar chẳng còn cần sự chấp nhận của những thành viên trong bộ tộc nữa. Thứ hắn ta cần là dòng máu nóng chảy qua huyết quản khi hắn săn đuổi những con mồi trong tầm ngắm. Rengar rời khỏi ngôi làng, không thèm dừng lại để lấy một chiến lợi phẩm nào từ những gì còn sót lại của Ponjaf – một tù trưởng chẳng đáng để ghi nhớ. Thay vào đó, hắn ta hạ quyết tâm sẽ săn đuổi và tiêu diệt con quái vật Hư Không đã dám lấy đi một con mắt của hắn. Không phải để làm thỏa mãn bộ tộc, mà là để thỏa mãn khát khao của chính hắn.