Tiểu Tang Thi Tại Tương Lai

Chương 19: Chương 19



Ba năm sau, Liễu Yên Nhiên trên tay ôm một đống tư liệu đi vội trên hành lang dài dẫn đến thư viện, bề ngoài trong ba năm này của nàng không có gì thay đổi, vẫn như cũ cả thân mình che giấu trong tấm áo choàng đen phùng phình, thân hình của Liễu Yên Nhiên trong ba năm này cũng không cao thêm được bao nhiêu mà sách của nơi cái nào cũng thuộc diện to bự, đối với sức lực của một tang thi mà nói thì không đáng kể nhưng do chiều cao khiêm tốn nên đống sách nàng ôm trong lòng cơ hồ muốn vượt qua đầu nàng.
Liễu Yên Nhiên cố gắng chọn con đường vắng nhất để tránh tình huống xấu nhưng xem ra lão thiên cũng không muốn ưu ái nàng.
"Chết tiệt...." giọng nói rất trầm ,lớn, mạnh mẽ vang lên, chỉ qua giọng nói có thể nhận định là một thú nhân vô cùng mạnh mẽ.
Liễu Yên Nhiên cảm thấy ngực đau đớn, thân thể á thú nhân luôn mềm yếu dễ bị thương tổn tuy Liễu Yên Nhiên mang dòng máu tang thi cường đại nhưng ba năm qua nàng điều dùng nước suối đè ép dòng máu đó xuống, hiện nay cơ thể nàng không khác gì người thường, duy chỉ có những vết sẹo là không cách nàng tiêu hết chính Liễu Yên Nhiên cũng không biết vì sao, đoán không được nên nàng đành chấp nhận.
Đột nhiên cánh tay nhỏ gầy của nàng bị người nắm lấy, sức lực mạnh đến Liễu Yên Nhiên hít sâu mấy cái.
"Buông....anh nắm đau tôi" Liễu Yên Nhiên khẽ nhíu mày cố gắng nâng đầu lên nhìn kẻ vừa va chạm vào mình.
Giống đực thú nhân có thân hình cao lớn, cường tráng, cơ ngực săn chắc hiện rõ trong chiếc áo thun đen bó sát, chiếc quần da cùng màu bao lấy đôi chân dài tăm tắp hữu lực của anh ta, làn da màu nâu khỏe mạnh, ánh mắt nâu sậm lộ ra sự nóng nảy cùng hung tính, ngũ quan thoạt nhìn rất thâm thúy, cương nghị, điển hình của một khốc ca lạnh lùng.
"Giống cái, không có mắt nhìn đường hay sao" Giống đực thú nhân này có vẻ khó chịu, không tốt nói chuyện, Liễu Yên Nhiên qua giọng nói bực bội kia mà đoán được tính cách của người này.
"Xin lỗi...." bản thân biết là do lỗi của mình, Liễu Yên Nhiên chỉ đành cúi đầu xin lỗi, động tác vô cùng thuần thục, trên thực tế, trong ba năm này nàng đã nhận rõ bản thân không được hoan nghênh thế nào, căn bản học viên trong lớp xem nàng là dị loại, có chuyện cũng điều đổ lên người nàng, tư thế hạ mình này nàng đã làm đến quen.

Dylan nhìn á thú nhân khúm núm trước mặt, trong mắt xẹt qua tia khinh thường, với địa vị của hắn thì có không ích á thú tự động dán lên, hắn cũng đã nhìn quen, nhưng tu dưỡng không cho phép hắn làm ra hành vi thất lễ: “Giống cái, ta có thể đưa ngươi đến bệnh xá”.
Liễu Yên Nhiên cảm nhận được tâm tình của vị thú nhân cao ngạo này không tốt nên vội lắc đầu sau đó cúi xuống nhặt lại tài liệu rơi trên đất, Dylan nhìn hành đồng của Liễu Yên Nhiên thì hoi nghi hoặc, chẳng lẽ hắn đoán lầm, giống cái này không phải vì tiếp cận hắn mới làm ra tràng cảnh vừa rồi.
Dylan nhìn những cuốn sách to nặng kia thì nhịn không được cúi xuống giúp Liễu Yên Nhiên dọn sách, gương mặt tuấn tú, lạnh lùng của thú nhân cứ thế đập thẳng vào mắt Liễu Yên Nhiên, khí tức giống đực mạnh mẽ bao phủ lấy hơi thở của nàng làm Liễu Yên Nhiên nhất thời lúng túng, tay cầm sách cũng theo đó mà run nhẹ, chật vật lắm mới gom được đống sách tán loạn trên đất, Liễu Yên Nhiên vội vàng nói tiếng tạm biệt nho nhỏ với thú nhân kia sau đó cắm đầu chạy mất.
Dylan nhìn bóng dáng hốt hoảng kia thì lắc đầu, cười nhẹ, có lẽ hắn thật hiểu lầm giống cái này, bị đám á thú vây theo giở hết mọi thủ đoạn để tiếp cận hắn nhiều như vậy cũng khó trách tâm lý hắn có bóng ma.
Một màn va chạm này rất bình thường nhưng Liễu Yên Nhiên xui xẻo bị một nhóm giống cái khác nhìn thấy, lúc Liễu Yên Nhiên đem sách trả lại thư viện quay về lớp thì nhận được điện báo từ Meleny.
"Nhiên, câu đến rừng cây gặp mình cùng Marica nhanh lên" giọng nói trong sáng nhưng gấp gáp của Meleny vang lên từ thiết bị liên lạc khiến Liễu Yên Nhiên hơi nghi hoặc, chuyện gì khiến Meleny vội vã như thế, bất quá dù cho có nghi hoặc nhưng Liễu Yên Nhiên cũng không hề trì hoãn mà chạy vội đến rừng cây phía sau học viện.
Lúc trước cùng Meleny quen biết ở đây nên sau này hai người lấy khu rừng làm nơi hội nhóm bí mật, từ hơn một năm trước khi nàng đưa Marica đến thì cả ba nhanh chóng trở nên quen thuộc và thân thiết như chị em.
Lúc đến nơi hẹn thì chưa kịp thở đã bị Meleny hùng hổ kéo vào góc cây cổ thụ to lớn, ép sát cười gian mà hỏi: "Nhiên, hôm nay câu đã làm gì"
Liễu Yên Nhiên không hiểu ý tứ của câu hỏi vừa rồi nhưng vẫn thành thật nói: "Đi học, sau đí đến thư viện", cuộc sống của Liễu Yên Nhiên vẫn luôn duy trì theo ba điểm thẳng, đến trường, thư viện, kí túc xá, nàng không được hoan nghênh trong lớp cũng như trong học viện nên ngoại trừ Meleny cùng Marica thì không hề có ai khác là bạn.

Meleny nhìn vẻ mặt vô tội của Liễu Yên Nhiên thì chắc chắn những lời đồn mà cô nghe không phải thật, Meleny cẩn thận nói: "Vậy cậu mau giải thích với Marica, cậu ấy vẫn đang thương tâm đấy"
Meleny hất hất đầu nhìn về phía Marica đang chậm chậm đi đến, trên đôi mắt to vẫn còn ửng đỏ, Liễu Yên Nhiên cũng nhìn thấy, nàng vội vã đến nắm tay Marica sốt sắng hỏi: "Mari, cậu sao thế"
Meleny vội vã nhảy vào kéo Liễu Yên Nhiên mở ra quang cầu não của mình, truy cập vào diễn đàn của học viện, trên đó đang sục sôi vô cùng, bài viết nóng nhất hiện nay chính là hình chụp lúc nãy Liễu Yên Nhiên va vào thú nhân kia, anh ta đang nắm lấy cánh tay của Liễu Yên Nhiên, không biết có phải vì góc độ chụp hay không, cả thân hình của Liễu Yên Nhiên trông như dán sát vào người thú nhân kia, phía dưới là ngập tràn bình luận như toàn là những lời ác ý, chỉ trích Liễu Yên Nhiên.
Liễu Yên Nhiên nhìn tấm hình cùng những dòng bình luận kia thì hoảng hốt, lắp bắp giải thích: "Mình chỉ là đi vội nên va vào thú nhân đó, anh ấy chỉ kéo mình lên thôi"
Meleny cũng đã đoán ra Liễu Yên Nhiên không phải loại người như vậy, cô nhìn về phía Marica cười nói: "Mari, cậu nghe chưa, đã bảo chuyện không như thế mà, thật là chưa gì đã suy sụp như thế rồi"
Liễu Yên Nhiên nghi hoặc nhìn Marica bị Meleny trêu chọc đến đỏ mặt thì càng không hiểu gì, Meleny nhìn vẻ tỉnh tỉnh mê mê của Liễu Yên Nhiên thì chắc hẳn là tiểu á thú này không biết thân phận của thú nhân kia rồi, vì thế Meleny hắng hắng giọng, khoa trương giải thích về thân thế của thú nhân kia: "Nhiên cậu biết anh ta là ai không"
Liễu Yên Nhiên lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt, không phải chỉ là thú nhân sao, chẳng lẽ nhất định nàng phải nhận thức anh ta.
Meleny nhìn vẻ mặt vô tội kia thì biết tiểu á thú này căn bản không quan tâm đến tin tức của Đông Duy đại lục rồi.

"Dylan Fernado là con trai trưởng của gia tộc Fernado nắm giữ mạch kinh tế của Đông Duy đại lục, một Huyền Giai Chiến Sĩ cấp 13, vè ngoài suất là không nói tới chỉ riêng thân phận cùng thực lực kia cũng đủ khiến á thú si mê nhung nhớ rồi, có thể nói chỉ cần anh ta xuất hiện ở đâu là giống cái cứ như bị tiêm thuốc kích thích ấy bị khí tức giống đực của anh ta mê đảo mà ồ ạt xông tới, phải nói là điên cuồng mà theo đuổi nha"
"Nhiên, không chỉ có Dylan Fernado còn có Leonarnd Aragon, là tướng quân trẻ tuổi nhất của Đông Duy đại lục, đế quốc có khoảng 500 vạn chiến sĩ thì gia tộc anh ta đã nắm hơn 400 vạn, Lucas B. Anderson chính là vương tử người thừa kế duy nhất của hoàng tộc, cũng là anh trai của công chúa Vivia đấy, tất cả họ điều là những chiến sĩ đứng đầu của đế quốc chúng ta, là tình nhân trong mộng của đại đa số giống cái của đế quốc, không một ai là không mơ được gả cho họ"
Liễu Yên Nhiên nhìn Meleny thao thao bất tuyệt không để nàng nói một tiếng một nào, đến khi khoa hơn 1 vạn chữ về ba thú nhân kia thì Meleny mới dừng lại thở một chút, lúc này Liễu Yên Nhiên mới có cơ hội chen vào hỏi: "Vậy, như thế vì sao Mari lại khóc", nàng chỉ quan tâm đến vấn đề này mà thôi.
Meleny nhìn Marica vì câu hỏi của Liễu Yên Nhiên mà càng lúng túng đỏ mặt hơn thì cười nghịch ngợm nói: "Cái này à___còn không phải là yêu thầm người ta nên nghĩ Nhiên cũng giống cậu ấy, nhất thời khổ sở chứ gì"
"Yêu...yêu thầm" Liễu Yên Nhiên kinh ngạc nói, nói xong lại nghi hoặc mà nhíu mày: "Nhưng không phải Mari cùng Darcy đã có hôn ước sau"
Marica nghe Liễu Yên Nhiên nhắc đến Darcy thì đôi mắt càng thêm đỏ lên, nhược nhược mở miệng: "Darcy là thú nhân mà a cha mình tuyển chọn, mình chỉ xem anh ấy như anh trai, hoàn toàn không có tình cảm"
Meleny cao giọng nói: "Mari cậu không nên nghe theo sự sắp đặt của a cha cậu mà phải theo con tim, nếu đã thích thì nên theo đuổi, á thú nhân có quyền được đeo đuổi giống đực mà họ thích, cậu phải tự tin lên"
Liễu Yên Nhiên nhớ đến gương mặt ôn nhu của Darcy khi nhìn về phía Marica, đó là loại thần sắc mà nàng chưa bao giờ được cảm giác được, nhất thời không thể lên tiếng nói Marica theo đuổi hạnh phúc của mình, trong ba năm này mỗi khi Marica đi cùng Darcy cũng có dẫn nàng theo, từ lúc đầu thú nhân kia phát ra cảm xúc chán ghét nàng cho đến theo thời gian thì cảm xúc đó dần phai nhạt, hiện tại mỗi khi thú nhân kia đưa đồ gì đến cho Marica thì cũng cho nàng một phần, dù chỉ là phần nhỏ nhưng cũng đủ làm nàng thấy ấm áp vì được quan tâm.
Liễu Yên Nhiên trong ba người luôn ích mở miệng nói chuyện nên Meleny cùng Marica cũng đã quen nàng không lên tiếng. Hai người tiếp tục tranh luận về chuyện nên hay không nên theo đuổi tình yêu thì đột nhiên Meleny như nhớ ra chuyện gì, vội vã từ túi không gian của mình đào đào sau đó lấy ra một mảnh giấy, cười vui vẻ nói: "Quên nói cho các cậu, hôm nay tớ nhận được tin tức từ thầy chủ nhiệm, thầy ấy quân đội tổ chức một buổi thực tập cho các học viên của học viện đến thăm mỏ mao liêu mới vừa được khai thác, mà nơi này gần với nơi biên thành mà quân đội của chúng ta đang đóng, rất có thể sẽ ghé tham quan một chút, đây là tin tức mật thầy chỉ thông báo trước cho lớp S chúng tớ đăng kí sớm mà thôi, còn mấy lớp khác thì phải đợi khoảng hai ngày nữa học viện mới có tin tức"
Nói xong cười hắc hắc đem bản đăng kí đua cho Liễu Yên Nhiên và Marica: "Tớ còn nghe nói hiện nay ba người kia đang ở tòa thành đó quan sát, Marica không chừng cậu sẽ có cơ hội để gặp người trong mộng đó, nhưng danh sách đi có giới hạn tớ khó khăn lắm mới xin được ba tờ đăng kí cho chúng ta đó."

Marica nghe Meleny nói như thế thì đỏ mặt cầm tờ giấy đăng kí nâng niu trong tay, đọc kĩ nội dung trong ấy rồi mới cẩn thận điền thông tin của mình vào.
Buổi chiều dù sao cũng đã trốn học nên ba người nhanh chóng quyết định về kí túc xá để chuẩn bị một chút dù sao lần này đi xa như vậy, đợi nhà trường thông báo mới chuẩn bị thì sợ là không kịp.
Liễu Yên Nhiên cùng Marica trên đường quay về kí túc xá thì nghe tiếng có người gọi họ, Marica hơi mất tự nhiên nhìn một thú nhân mặc quân phục đen đang đi đến kia, Darcy vừa gặp vị hôn thê thì nở nụ cười nhẹ, dịu dàng nói: "Mari, anh có đem cho em ích trái Băng Thủy Chủng mà em thích ăn này", nói rồi đưa một bao đựng một loại trái cây nhìn như trái đào nhưng khác là toàn thân chúng điều phủ một màu trắng trong, có thể nhìn cả được thịt quả bên trong, loại Băng Thủy Chủng này là loại trái sinh trưởng trên núi tuyết cao, muốn lấy là hết sức khó khăn nên sau khi đem hạt giống bọn chúng về trồng thì giá cả cũng khá đắt, mùi vị ngọt dịu được á thú nhân vô cùng hoan nghênh.
Marica lúng túng nhận bao trái cây trên tay của Darcy, lúc này thú nhân mới lấy từ trong không gian giới chỉ ra một bọc nhỏ hơn so với túi mà Marica đang cầm, bên trong cũng đựng đầy Băng Thủy Chủng, Liễu Yên Nhiên biết đây là dành cho nàng nên vội đỡ lấy, miệng ngại ngùng nói: "Cám ơn"
Darcy lắc đầu tỏ ý không có việc gì, sau đó quay qua nói với Marica: "Mari, anh vừa nhận được tin ích ngày nữa sẽ có đợt đi thực tập mao liêu, em nên nhanh chóng đăng kí, nếu đợi học viện thông báo thì sợ là không có chỗ", nói rồi thú nhân lại như ngại ngùng hơi dừng lại mới nói tiếp: "Anh cũng có tên trong đội bảo họ đi theo, Mari em đừng lo anh sẽ bảo vệ em thật tốt"
Marica nghe Darcy cũng đi cùng hơi nhíu nhíu mày nhưng không nói gì mà nhẹ nhàng gật đầu ý là cô đã hiểu, Darcy vui mừng muốn đi đến thân thiết cùng Marica trước khi về lớp, giống đực thú nhân muốn bày tỏ yêu thương với giống cái của mình thường có hành động cọ cọ gương mặt của mình vào giống cái, thân thiết hơn thì liếm liếm nhẹ tai của giống cái, Darcy muốn liếm vành tai nho nhỏ của Marica, anh cúi người xuống nhưng Marica không nguyện ý tiếp thu hành vi thân mật của anh, cô nhẹ nhàng chuyển đầu qua chỗ khác, hành vi cự tuyệt rõ ràng, Darcy hơi thất vọng vì không được người yêu quan tâm cùng đáp lại, anh cũng nhận ra gần đâu hai người ích khi thân thiết nhưng anh không nghĩ về phương diện người yêu thay lòng chỉ cho là Marica cảm thấy ngượng ngùng khi làm việc này trước chỗ đông người mà thôi.
Darcy cũng không ép Marica làm việc cô không thích, anh nhẹ nhàng nói: "Vậy anh đi về trước, em thu xếp hành lí đi, còn thiếu gì thì nói anh, anh tìm giúp em"
Marica miễn cưỡng cười cười như đáp lại lời Darcy, anh chờ một lát thấy cô quả thật không muốn liếm tai của anh, đôi tai nhọn nhọn đầy lông măng trên đĩnh đầu cũng ũ rũ cụp xuống, Darcy thu hồi đôi tai thú của mình, nói câu chào với hai á thú nhân rồi quay về lớp học của mình, nhìn bóng dáng buồn bã kia nhìn thật tội nghiệp.
Liễu Yên Nhiên nhìn thân hình cao lớn của thú nhân biến mất trong ánh trời chiều thì cắn cắn khóe miệng, cùng Marica đi về kí túc xá, bàn tay nắm lên túi trái cây hơi nắm chặt.