Tiểu Thành Hoàng Hiện Đại

Chương 60: Trả hết cho ngươi



Sau khi La Tường Vũ, Miêu Tiểu Hằng trở thành Nhật Dạ Du Thần, Nguyễn Tiêu cũng là có thể bằng vào liên hệ với cấp dưới mà tìm được người có quan hệ trọng đại với bọn họ.

Chẳng hạn như La Hồng.

Tuy rằng đã qua 12 giờ, nhưng là đối với người nào đó mà nói, đây mới là bắt đầu cuộc sống về đêm.

Làm lão tổng công ty đào hoa, La Hồng vốn dĩ cũng nên như vậy.

Nhưng khi Nguyễn Tiêu tìm được La Hồng, La Hồng đã nằm trên giường, đang cùng người trò chuyện qua video.

Đối diện video đúng là Vương Thục Trân.

—— Vương Thục Trân sau khi trúng thuốc vẫn luôn hôn mê, nhưng Nguyễn Tiêu xem qua rồi, thuốc đó chính là một loại thuốc mê đối phó người thường, ngủ mấy tiếng đồng hồ cũng sẽ tự nhiên tỉnh lại.

Nguyễn Tiêu nhìn thấy một màn này, lẳng lặng chờ ở mép giường.

La Hồng đã tuổi không trẻ nữa, dáng người cũng có chút mập ra, nhưng gương mặt kia vẫn cứ rất anh tuấn, rất giống với Miêu Tiểu Hằng và La Tường Vũ.

—— Cũng đúng, hai anh em xuất từ hai người mẹ còn giống như vậy, đương nhiên là bởi vì bọn họ đều theo tướng mạo của cha.

La Hồng tươi cười thật dịu dàng, trong giọng nói có lo lắng: "Thục Trân, nghe nói thân thể con trai đã khỏe rồi, em có thể để anh lại đó đi? Anh bận xong rồi, cũng không cần phải chạy hai đầu, lại đó ở cùng hai người là được."

Hình như La Tường Vũ còn chưa nói chuyện La Hồng ngoại tình cho Vương Thục Trân, cho nên biểu cảm của Vương Thục Trân cũng không có gì không đúng, nhẹ giọng khẽ nói: "Anh thật sự bận xong rồi?"

La Hồng cười gật đầu.

Vương Thục Trân cũng cười: "Vậy vẫn là bọn em trở về chỗ anh đi, ở cùng với anh."

La Hồng lộ ra vui sướng: "Vậy thật tốt quá."

Nguyễn Tiêu nhìn ra được, bầu không khí hai người ở chung rất tốt đẹp, thật sự là hạnh phúc quanh quẩn.

Khó trách La Tường Vũ luôn là nói không nên lời chuyện La Hồng ngoại tình……

Lại một lát sau, cắt đứt điện thoại rồi, La Hồng trực tiếp nằm xuống ngủ.

Trong lúc đó, một chiếc điện thoại khác ở đầu giường đã rung lên rất nhiều lần, Nguyễn Tiêu nhìn thử, thấy gọi điện đến là một tên nữ xa lạ, hẳn là tình nhân khác của ông ta? Nhưng La Hồng tất cả đều không để ý đến.

Nguyễn Tiêu thật cạn lời.

Nhìn La Hồng ngủ rồi, cậu vươn một ngón tay ra, dùng thần lực điểm ở giữa mày La Hồng.

Khiến La Hồng nằm mơ đi, cũng để cậu nhìn xem La Hồng đối xử với Vương Thục Trân và La Hạo đối xử với Lương Lệ Uyển có gì khác nhau hay không.

—— Không sai, La Hồng trong mơ cũng giống như La Hạo, dưới tình huống rất không cam lòng đã chết, sau đó cũng phát hiện con người sau khi chết còn có thế giới khác. Nhưng dù sao La Hồng và La Hạo thân phận khác nhau, La Hạo là muốn đi lên địa vị cao, còn bản thân La Hồng đã ở địa vị cao, dụ dỗ đưa ra cũng khác nhau. Vì thế La Hồng đối mặt chính là, có một quỷ tướng quân coi trọng Vương Thục Trân, mà La Hồng chỉ cần đem Vương Thục Trân bán cho quỷ tướng quân làm thiếp, như vậy ông ta có hy vọng rất lớn có thể sống lại.

Nguyễn Tiêu rất muốn biết, La Hồng dành trái tim cho Vương Thục Trân, rốt cuộc là dành như thế nào.

·

La Hồng mơ một giấc mơ. Trong mơ, sau khi hắn chết biến thành quỷ, bà xã rất đau lòng. Hắn rất hối hận mình làm việc lâu như vậy lại chết sớm, chỉ để lại bà xã và con trai. Con trai còn chưa đủ trưởng thành, quản lý công ty có thể so được với đám cáo già kia sao? Con trai hiếu thảo thì hiếu thảo, nhưng nếu nó trị không được công ty, có hiếu thảo đi chăng nữa thì có ích lợi gì? Bà xã làm sao bây giờ? Bà xã lương thiện, lúc hắn còn sống thì thương tiếc cô ấy, sợ cô ấy làm chuyện không muốn làm, bây giờ hắn chết rồi, bà xã chỉ sợ không nỡ để con trai vất vả, muốn giúp con trai đến công ty cũng nên, vậy cô ấy nhất định sống không vui……

Sau đó, La Hồng phát hiện có người coi trọng bà xã của hắn, còn muốn cướp bà xã của hắn? Giỡn cái kiểu gì vậy! Nếu hắn đem bà xã tặng người ta, chính mình sống lại làm chi nữa? bà xã cũng không còn, tồn tại cũng không thú vị.

·

Lẳng lặng mà bàng quan xong giấc mơ của La Hồng, Nguyễn Tiêu hơi ngây ngốc.

La Hồng và La Hạo hoàn toàn không giống nhau, La Hạo là chủ động đem Lương Lệ Uyển hiến cho quỷ tướng quân, chỉ vì chính mình có thể leo lên trên, La Hồng lại là cho dù dùng sống lại làm dụ dỗ, quỷ tướng quân chủ động tới tìm hắn muốn Vương Thục Trân, hắn còn liều chết bảo vệ Vương Thục Trân.

Lấy Nguyễn Tiêu với kinh nghiệm tình yêu bằng không, cái này làm cho cậu phán đoán thế nào đây?

Vốn dĩ, Nguyễn Tiêu tuy rằng cảm thấy La Hồng dành trái tim cho Vương Thục Trân, lại cũng cảm thấy này trái tim này không không thật lòng, thật rẻ tiền. Mà La Tường Vũ sở dĩ đầy cõi lòng khó hiểu, đó là y có một lớp filter đối với cảm tình của cha mẹ. Nhưng dưới tình cảnh trong mơ như vậy, La Hồng vì Vương Thục Trân có thể không tiếc tánh mạng, mạng người quý trọng cỡ nào chứ, một người nguyện ý vì một người khác có thể dâng ra sinh mệnh, này chẳng lẽ còn không đủ thiệt tình? Nhưng hắn chính là không muốn khống chế dục vọng của mình, chính là muốn ngoại tình.

Mà Nguyễn Tiêu cẩn thận tưởng tượng……

Đều là tra nam mang họ La, lúc La Hạo còn sống thì toàn tâm toàn ý sủng ái vợ, nỗ lực tiến lên giữ mình trong sạch, quả thực là đàn ông tốt tuyệt thế, nhưng sau khi chết không chút do dự bán thê làm thiếp. Còn La Hồng lúc còn sống thì đào hoa ngoại tình lừa gạt vợ, tuy dịu dàng săn sóc lại rõ ràng dối trá, nhưng mà sau khi chết hắn thà rằng chính mình đi tìm chết cũng muốn bảo vệ vợ……

Này đối chiếu đối lập thật là quá rõ ràng, quả thực làm người ta sởn tóc gáy.

Nguyễn Tiêu nhìn La Hồng còn đang giãy giụa trong mơ, thu hồi thần lực.

La Hồng dần dần khôi phục bình tĩnh.

Nguyễn Tiêu yên lặng mà xoay người, rời đi.

Thôi, không quan tâm nhà người khác yêu đương kỳ lạ cỡ nào, cậu cho rằng thiệt tình thì nên sống hay chết cũng không đổi mới phải.

·

Mấy ngày kế tiếp, Nguyễn Tiêu chăm chỉ học tập mỗi ngày hướng về phía trước, chuyện nhà La Tường Vũ cũng dần dần có kết quả.

La Tường Vũ ôm Miêu Tiểu Hằng, nói chuyện tùy ý hơn rất nhiều so với trước kia, nhưng giọng điệu rất bất đắc dĩ.

"Sau khi mẹ tôi biết chuyện ba tôi, cũng giống như tôi nghĩ vậy, kiên quyết yêu cầu ly hôn. Ba tôi đương nhiên không chịu, tôi liền đem toàn bộ sự việc nói với ba. Ngay từ đầu cũng không tin, sau đó tôi bảo chính ông ta đi xem Miêu…" Đôi tay y che lại lỗ tai Miêu Tiểu Hằng, tiếp tục nói, "Sau đó, ba thấy Miêu…… Tình huống giống như tôi đã nói, hơn nữa tôi lại cho ba mấy bằng chứng, ông ấy mới tin, tin rồi còn khóc nữa."

Nguyễn Tiêu cùng đông đảo nữ quỷ: "……"

La Tường Vũ nói: "Ba tôi đồng ý ly hôn, chuẩn bị đem đại bộ phận vốn lưu động đều cho mẹ, tuy cổ phần công ty là gia truyền không thể chia ra ngoài, nhưng là cũng đều chuẩn bị để mẹ ăn chia hoa hồng, bảo đảm mẹ nửa đời sau còn có thể muốn làm cái gì thì làm cái nấy. Kết quả mẹ không cần, mẹ không chỉ muốn mình không rời nhà, còn đi tra sổ sách của quỹ hội xem giấy nợ, muốn đem số tiền trước kia làm từ thiện của ba đều trả lại cho ba hết."

Nguyễn Tiêu: "A?"

La Tường Vũ cười khổ nói: "Trước đó tôi cũng nói qua đi, mẹ tôi rất hiếu thắng, còn có thói ở sạch về mặt tình cảm nữa. Từ nhỏ tôi đã nghe nói qua, cho dù là đối tượng kết hôn cũng không thể đương nhiên đem tất cả của đối phương đều trở thành của mình, trừ phi hai người cực kỳ yêu nhau, linh hồn tương thông, mới có thể chân chính tuy hai mà một, làm cái gì cũng được. Trước kia mẹ cảm thấy ba là bạn lữ linh hồn của mình, liền bằng lòng cố gắng cân đối giữa sự nghiệp từ thiện và làm bạn bên người nhà, cũng bằng lòng nhận lấy tất cả những gì ba cho mẹ, coi ba là một bộ phận sinh mệnh của mình. Mà hiện tại mẹ phát hiện ba thật ra đã sớm phản bội mẹ, liền cảm thấy cảm tình giữ bọn họ là không thuần túy, bài xích ba ra khỏi sinh mệnh. Cho nên mẹ cảm thấy mẹ không cống hiến gì cho công ty nên một chút cũng không cần, cảm thấy ba trước kia duy trì từ thiện là vì mẹ, vậy mẹ cũng không cần, phải trả lại mới có thể sạch sẽ."

Nguyễn Tiêu nói: "Anh nghĩ như thế nào?"

La Tường Vũ thở dài nói: "Tôi chắc chắn là tôn trọng ý kiến của mẹ rồi, chỉ là ba tôi… Thôi, ai bảo ổng làm sai chứ. Nhưng bây giờ cả tiền tôi đưa mẹ cũng không cần, nói là trừ phi mẹ già rồi mới đến phiên tôi phụng dưỡng, lúc còn có thể đi lại thì không cần cầm tiền của tôi."

Nguyễn Tiêu không khỏi mở miệng: "Vậy cuộc sống sau này của Vương nữ sĩ*?"

(*cách gọi tôn trọng phái nữ, giống tiên sinh của nam)

La Tường Vũ nói: "Mẹ tôi hiểu biết rất rộng, vì có thể lôi kéo càng nhiều người cùng nhau làm từ thiện sẽ viết một ít văn chương phát biểu liên quan, hành văn cũng rất tốt. Có đôi khi cảm xúc bộc phát cũng sẽ viết một ít khác bản thảo, có bản thảo thu vào, sinh hoạt là không thành vấn đề. Nhưng mẹ muốn trả tiền cho ba, sau này có khả năng phải phát triển một vài sản nghiệp khác."

Nguyễn Tiêu có chút tiếc hận, nói: "Vương nữ sĩ và anh ban đầu không bị tà thuật ám toán có quan hệ rất lớn với việc dì ấy thành tâm làm từ thiện. Dì tích lũy rất nhiều công đức, anh là con trai của dì, cũng được che chở nhất định. Thậm chí cha mẹ dì ấy, cha anh, người quan hệ thân mật với dì ấy, tất cả đều sẽ có che chở nhất định. Hiện tại nếu dì chuẩn bị cắt đứt quan hệ với cha anh, vì trả cho ông ấy một khoản tài chính lớn, chỉ e một đoạn thời gian rất dài cũng không có biện pháp tiếp tục làm từ thiện nhỉ."

La Tường Vũ sửng sốt, lắc đầu nói: "Vậy cũng không đến mức. Cái quỹ mà mẹ tôi làm từ thiện là mẹ thành lập, nhưng không phải một mình mẹ làm, còn có rất nhiều người phụ giúp nữa. Sau này mẹ có thể là đem càng nhiều chuyện giao cho những người đó làm, mẹ phát triển nghề phụ đồng thời nắm toàn bộ toàn cục, nhưng quỹ sẽ không ngừng vận tác."

Nguyễn Tiêu nghĩ nghĩ, gật gật đầu.

Cũng phải, Vương Thục Trân thành lập quỹ từ thiện chính là thiện hạnh, cho dù không tự tay làm lấy cũng vẫn có tích lũy công đức, chỉ là có khả năng giảm bớt một ít so với tự tay làm lấy. Nhưng không sao, dù sao còn có nửa đời người có thể tích lũy, từ từ tới, thiên địa chung quy sẽ nhớ kỹ.

·

Sau đó, Vương Thục Trân thuận lợi ly hôn La Hồng, tiếp tục việc từ thiện đồng thời tìm kiếm cơ hội làm ăn, phát triển. Trên việc làm ăn, bà đương nhiên so không được La Hồng đã làm rất nhiều năm, nhưng thanh danh bà rất tốt, luôn có quý nhân hỗ trợ, cho dù không có làm đến rất mạnh, từ từ cũng trả lại tiền La Hồng đã từng cho bà. Sau đó bà không hề tiếp tục phát triển nghề phụ nữa, mà là đem nghề phụ phó thác cho giám đốc có chức nghiệp, chính mình một lần nữa toàn tâm dốc lòng vào quỹ, mà nghề phụ lại tích lũy tài chính, vẫn bị bà đưa vào quỹ.

Vốn dĩ sau khi không có La Hồng đưa tiền vào, quỹ chỉ bằng tiếp nhận xã hội quyên góp và một ít tài trợ duy trì, có thể làm không nhiều bằng trước kia, nhưng theo Vương Thục Trân hoàn thành nghề phụ rồi trở về, lại lần nữa làm to làm lớn.

Còn La Hồng…… Hắn cũng rất kỳ quái.

Khi Vương Thục Trân vẫn là vợ hắn thê, hắn bên ngoài gái gú đủ kiểu, mà sau khi hai người ly hôn, hắn liền nhanh chóng thanh tâm quả dục lên, cũng không còn còn đi tìm phụ nữ nào nữa.

Ngẫu nhiên hắn đi nhìn Vương Thục Trân, cả đời cũng trôi qua như thế.

·

Bảy ngày sau, Miêu Quế Ngân nhận hết ốm đau tra tấn đã chết, Nguyễn Tiêu cố ý qua đó một chuyến, thu hồn của cô ta, phong ấn trong bình nhỏ, nhét vào Ấn Thành Hoàng.

Chuyện nhà Miêu Tiểu Hằng đến lúc này cũng hoàn toàn kết thúc.

Nhưng Nguyễn Tiêu phát hiện, cậu chỉ thu được 30 điểm công đức đến từ giúp La Tường Vũ trở về cơ thể; thẩm phán chú cháu Lưu Thụ Căn, thẩm phán Miêu Quế Ngân tất cả đều không có —— này quá cổ quái, người giống mình Lưu Thụ Căn, Lưu Cát, Miêu Quế Ngân, chẳng lẽ cậu còn phán sai cho bọn chúng rồi ư?

Nguyễn Tiêu không cho rằng chính mình phán sai, ba con quỷ này nên có kết cục đánh vào địa ngục!

Như vậy vấn đề tới rồi, tại sao vì lần này thiên địa không phát tiền lương cho cậu cơ chứ?

Sau đó cậu lại phát hiện, tuy rằng cậu không có được đến công đức, nhưng Đầu Trâu Mặt Ngựa đều có.