Trên tầng cao nhất của tòa tháp ma thuật của đế quốc , trong căn phòng cao quý nhất chỉ dành cho chủ nhân của nó - vị pháp sư tối cao của đế quốc, người lắm giữ quyền lực ngang ngửa với vị thủ tướng trẻ tuổi tài ba của Creseent. Đại pháp sư Dante Debylot ,bậc thầy ma pháp bậc nhất của lục địa.
Chẳng một ai trên đời này có đủ tư cách ra lệnh cho ngài ấy dù đó kể mệnh lệnh của nữ hoàng đế quốc, chỉ cần là ngài ấy không muốn có trời cũng chẳng ép được. Nhưng ngay ngày hôm nay, ngày trọng đại nhất của đế quốc, ngài lại phải chịu đe dọa , nô dịch của thằng oắt con mới năm nào còn thò lò mũi xanh mà ôm chân ngài .
Cái kẻ có thể trèo đầu cưỡi cổ được ngài ấy cuối cùng cũng trở về rồi. Vừa về đến nơi đã "nhung nhớ" đến độ bó cả người chị nữ hoàng cao quý đang chờ đợi hắn ở trên đại điện chào đó hắn , liền trực tiếp đi gặp ngài bày tỏ " sự nhung nhớ lâu ngày đó rồi -_-..."
Dante Debylot nheo đôi mắt xếch màu tím ngọc nhìn cái nơi bất khả xâm phạm của mình bị con quỷ nhỏ kia quậy cho lòng trời nở đất. Cậu thật vẫn không thể hiểu sao ngày xưa mình lại có thể ngờ nghệch như vậy đồng ý trả món nợ của sư phụ mà lộ diện trở thành đại pháp sư của để quốc, dốc lòng dốc sức tìm cách cứu chữa, áp chế lời nguyền cho tên nhóc kia. Đổi lấy lại là bị tên nhóc đó đè đầu cưỡi cổ xem thường đến như vậy.
Đại pháp sư ngán ngẩm bước qua cánh cửa dày đầy chắc chắn của phòng làm việc bị đạp tung tóe, nằm trên đất đầy thảm thương, mấy viên ngọc lục bảo bung ra vỡ nát cho bằng hết. Dan nhìn tên đầu sỏ dở trò còn dám ngồi hiên ngang chễm chệ trên cái ghế pháp sư cao quý của mình mà đen mặt.
- Anselm ! Đúng là cái đồ không biết kính trọng người già bảo sao đến giờ vẫn ế mốc thân. Vừa trở về không chịu ở yên trong đại điện nhận tuyên dương của nữ hoàng ,cậu là đang muốn hành hạ ông già đã ba trăm tuổi này đấy à.
- Dante Debylot, ngài còn mặt mũi để thốt lên câu nói đó à, suốt ngày mang bộ dạng của một tên nhóc mười tám tuổi ấy cũng không biết ngượng à.
Khuôn mặt trẻ trung diễm lệ của đại pháp sự cuối cũng vẫn là bị chọc tức, nhăn nhó đến cực điểm .
-Đm , ông đây vì ai mà phải giữ cái bộ dạng này suốt ba mươi năm qua, nếu không phải ông đây chịu thiệt thòi ngày ngày hấp thụ ma lực từ lời nguyền của tên nhóc nhà ngươi có đến nỗi bị phản phệ mà phải dữ cái dáng vẻ trẻ trâu này suốt bao năm qua không.
Dan dùng pháp lực trong phút chốc đã đứng trước mặt của đại công tước túc giận mà túm lấy cổ áo phẳng phiu của hắn. Nhục hơn cả nữa là Anselm lại đứng lên, với cái chiều cao một mét bảy hai của mình cấu đúng thật là bị treo leo trên cái cơ thể mét chín của tên nhãi này. Buông cũng không được túm cũng không xong...hic!
Hai kẻ cứng đầu không ai chịu hơn ai, đến cuối cùng Alex vẫn phải vác cái mặt mo này ra để giải hòa. Sao đều là người lớn hết cả rồi mà mỗi lẫn gặp nhau lại cư xử lại càng như con nít, tuổi thì cũng đã một bó rồi ,hai ngài nhường nhịn nhau một chút cũng không được à, chỉ hại người trẻ tuổi như hắn chưa chỉ còn muốn lão hơn mà đi khuyên giải.
- Đại pháp sư, đại công tước không có ý vô lê như vậy đâu ạ. Là chuyện gấp cần ngài giúp đỡ, nên ngài ấy có chút mất bình tĩnh. Xin đại pháp sư hãy lượng thứ...
- Đại công tước ngài cũng đừng chọc giận ngày ấy, tiểu thu vẫn vẫn còn đang chờ người đấy ạ.
- Tiểu thư ? là cô gái mắt mù nhìn chúng tên mặt sắt à. Chả nhẽ sau khi biết sự thật lại muốn tự tử tìm đến ta giúp hồi sinh sao?
Lần này thì lại đến đại công tước đen mặt, lão già chết tiệt không nên thân này, ngày ngày không nói châm biếm hắn về chuyện đó thì không yên thân à.
- Không phải...xin ngày đừng nói nữa đại pháp sư , ngài còn nói nữa là ngay trong ngày hôm nay sẽ bay nửa cái toàn tháp này lần nữa đấy ạ. - Alex khó sử, thật là muốn hai dòng nước mắt , thiếu nước chạy đến ôm chân hai vị tổ tông này mà van nài mất.
- Dù sao nghe nữ hoàng nói cô ta rất quan trọng với ngươi, nể tình tấm thân đã ế đến mốc meo của ngươi. Nói xem nàng ta bị thế nào.
Dan như được nhắc mà nhớ ra còn hơn trăm loại nghiên cứu của cậu trong tòa tháp này, liền cũng chịu xuống nước không lèm bèm gây sự với tên nhãi này nữa, nhưng sự thự vẫn không quên trả treo với một lời hắn. Đại công tước trong lòng khinh bỉ nhưng cũng chả thèm chấp nhặt, rốt cục là ai mốc hơn ai còn chưa biết đâu, lão già ba trăm tuổi vẫn còn zin kia ạ.
-Tốt nhất ngài vẫn phải qua đó một chuyến, chuyện này vẫn là nên nói rõ sau khi ngài gặp nàng ấy.
Cung điện Hera ( nơi ở cũ của tiên hoàng hậu, hiện tại thuộc quyền sở hữu của Anselm)
Dan vậy mà lần thứ hai được đi tới nơi này, thậm chí còn được đưa thẳng tới phòng nghỉ ngơi của cố hoàng hậu. Lần đầu đến đây cùng lắm hắn chỉ được diện kiến ngoài điện, đã đủ cảm nhận được sự dồi dào bậc nhất của mảnh đất chứa đầy mana tự nhiên này. Thật không ngờ đến thẳng phòng ngủ nó lại càng mạnh mẽ hơn, quả nhiên không một chút ma pháp đen nào có thể tồn tại nổi ở một lơi tinh khiết tuyệt đối như vậy, với thể trạng của Anselm thì đây quả nhiên là chỗ ở lý tưởng đến vô cùng. Nhưng tiếc rằng cái tên mặt sắt đó một chút cũng không biết hưởng thụ, không phải ngày ngày ở thao trường thì cũng là chiến trường đậm đắc sát khí.
Nghe nói hình như nơi này là cấm địa duy nhất ở hoàng cung, ngoại trừ thuộc hạ thân cận ,ngay cả nữ hoàng bệ hạ sau khi tiếp nhận ngai vị cũng chẳng mấy khi được Anselm đồng ý cho tiến vào. Lần này phá lệ lại lớn như vậy, trực tiếp cho người ngoài vào ở, nữ nhân này quả nhiên rất đặc biệt...
Nhìn người con gái đang an tĩnh thiếp đi ở đàng sau tấm màn che mỏng nhưng chỉ với hình ảnh mơi hồ kia cậu cũng có thể đoán được nàng ta là một mỹ nhân thực thu. Nhưng mỹ nhân được dâng nên cho đại công tước cũng không phải ít, rốt cục là cô ta có gì đặc biết mà lại có thể thu hút được sự chú ý của tên máu lạnh này.
- Ngươi nói nàng ta dùng máu của mình hồi sinh được quản gia Maria sao. - Đại pháp sự quay lại hỏi Anselm thêm một lần nữa như để chắc chắn, nếu chỉ là một người bình thường có khả năng như thế cũng quá kì lạ rồi.
Tuy nói pháp sư là người nhưng lại có thể hồi sinh được người chết nhưng cũng chỉ là trao đổi với sứ giả địa ngục điều kiện, thỏa mãn được bọn chúng liền có thể đưa linh hồi trờ về. Việc này rất hên sui nếu không đủ năng lực hoàn toàn không thể trao đổi được mà còn tiễn luôn cả cái thân mình đi.
Hắn tuy cũng coi như là pháp lực cao thâm đủ khả năng thực hiện , nhưng cũng đâu thể dễ nàng như việc cắt máu kia.Cô gái đó liền chỉ có vậy liền có thể cướp được người từ sứ giả địa ngục cũng đủ để được so sánh với thần thánh rồi !
- Cũng không hẳn là hồi sinh, nhưng xác thư thì Maria cũng căn bản không thể sống được. Sau khi thực hiện xong viết thương cũng hoàn toàn biến mất như chưa xảy ra, Maria tỉnh lại, nhưng sức khỏe nàng ấy thì lại tệ vô cùng.
- Vẫn phải dùng ma pháp của ta kiểm tra một lần vậy, tuy sẽ có tổn hại một chút nhưng sẽ chắc chắn hơn đám bác sĩ kia.