“Thể Tôn Viên Mãn…”
Lạc Nam hít sâu một hơi, có chút ngoài ý muốn…
Phải biết rằng, cách đây không lâu, khi Cự A Man một quyền đấm nát Vạn Sơn Quyền của Hùng Bách, đồng thời đánh nổ một phần hai thân thể hắn, toàn bộ người có mặt ở hiện trường đều cho rằng Cự A Man là một Thể Đế, như thế hợp tình hợp lý…
Nhưng lúc này sau khi nghe Cự A Man chứng thực, lại nhìn từng đường gân Hắc Kim trên cơ thể hắn, Lạc Nam rốt cuộc hiểu nguyên nhân là do đâu.
Những đường gân Hắc Kim này một khi bùng nổ, có thể khiến Cự A Man siêu việt cả Đế giả, trọng thương cả Đại Đế.
Có thể thấy, trong phiến vũ trụ này không chỉ riêng Lạc Nam một người là quái vật, ngoài hắn ra vẫn có những quái vật khác tồn tại, chẳng qua chưa hề lộ diện mà thôi.
“Hắn nguy hiểm!” Ba tên Đại Đế sắc mặt trở nên đại biến.
Lạc Nam có thể nhìn ra chỗ lợi hại của Hắc Kim, ba người bọn hắn là Đại Đế, kiến thức đương nhiên sẽ không kém.
Bọn hắn từ những đường gân lồi lõm Hắc Kim thần bí kia cảm giác được nguy hiểm trí mạng.
Đáng tiếc đã bị nhốt vào Pháp Bảo, muốn chạy cũng không thể chạy được, chỉ có thể một trận chiến.
“Là các ngươi ép chúng ta!” Hùng Bách cắn chặt hàm răng, một viên Ma Đan cường liệt nhét vào trong miệng.
Thoáng chốc, một nửa cơ thể nhanh chóng sinh ra máu thịt, vết thương lấy tốc độ thật nhanh khôi phục.
Lạc Nam ánh mắt co lại, viên Ma Đan do Hùng Bách ăn vào được luyện chế từ rất nhiều tu sĩ, nhờ đó có được sinh mạng lực nồng đậm, trị thương với tốc độ khủng bố.
Ý niệm vừa động, Đại Ma Sơn xuất hiện trong tay Hùng Bách, đế uy trào dâng, quét ngang bốn phía.
Không nói hai lời, Đại Ma Sơn bay vọt mà ra, Hùng Bách điều khiển nó cấp tốc biến lớn, nện thẳng xuống đầu Cự A Man.
Trong cùng lúc, Bắc Vỹ cùng Đồ Minh cũng làm ra hành động…
“Ma Thiên Trảo!”
“Đồ Tiên Chỉ!”
Hai người vội vàng kết ấn, hai cái Đế Kỹ ẩn chứa Đế Ma Lực khổng lồ, lực lượng cô động đến cực hạn, mục tiêu là mạng của Lạc Nam.
Bọn hắn đã sớm căm hận Lạc Nam như muốn điên, ước gì không thể lập tức giết chết hắn…
“Để các ngươi xem một chút, thế nào là thực lực chân chính!” Lạc Nam cười lạnh lùng.
NGAO!
Tận cùng bên trong cơ thể, Long Lực Đỉnh gào thét, tiếng Long Ngâm uy nghiêm càn quét mà ra…
Nghịch Long Chiến Thân phủ lên cơ thể như một kiện Chiến Giáp bất khả xâm phạm…tầng tầng lớp lớp tử hắc long lân như vô số khối kim loại hảo hạng, là nguyên liệu khiến mọi Luyện Khí Sư phải thèm thuồng.
“Thiên Đế Đệ Tam Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Mái tóc màu đen chuyển đổi, một màu trắng xóa ẩn chứa vô thượng uy nghiêm, mang theo tang thương và cổ lão xuất hiện…
Chấp Chưởng Càn Khôn kích hoạt, Lạc Nam như một vị Thiên Đế cao cao tại thượng đã có được thiên hạ trong tay, mỗi một ý niệm có thể áp chế tất cả, mỗi một ý niệm có thể chưởng khống vạn vật…
18 đường Hồng Hoang Ma Văn bao trùm lên đôi cánh tay, đen kịch, âm trầm, huyền bí…
Bá Lực vờn quanh thân thể, vô số loại Dị Thuộc Tính, các loại lực lượng khác nhau hỗn hợp tạo thành một loại lực lượng độc nhất vô nhị mà ngay cả Thiên Đế cũng chưa chắc có thể phân biệt rõ ràng từng loại bên trong đó.
“Đây là…”
Khí thế của Lạc Nam quét ngang toàn trường, ngay cả Cự A Man cũng lắp bắp kinh hãi…
Hắn biết Lạc Nam mạnh, nhưng không hề nghĩ đến một khi bộc phát tất cả lại khủng bố đến mức độ này.
ẦM!
Đại Ma Sơn trấn áp mà xuống, Cự A Man không hề chống lại, trái lại gầm lên một tiếng, nâng cao tấm lưng trần rộng rãi như vách núi của mình, hung hăng đỉnh lấy.
ĐÙNG!
Đại Ma Sơn nện thẳng lên lưng Cự A Man, đại địa bên dưới băng liệt, lấy Cự A Man làm trung tâm, vô số khe nứt khủng bố như mạn nhện lan tràn, kinh dị đến cực điểm.
Mặc dù như vậy, hai chân Cự A Man vẫn ngạo nghễ thẳng đứng, không có một chút trùng xuống.
Khắp toàn thân hắc, các đường gân Hắc Kim đang phát sáng dữ dội, từng khối từng khối cơ bắp như ẩn chứa năng lượng khổng lồ, cần thông qua biện pháp này để phát tiết.
“Làm sao có thể?” Hùng Bách không dám tin, phải biết Đại Ma Sơn là Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo a.
Trong các đệ tử của Huyết Hồn Ma Đế, chỉ có hai người sở hữu Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo là Hùng Bách và Bắc Vỹ mà thôi.
Cũng không phải Huyết Hồn Ma Đế thiên vị các đệ tử, mà là vừa lúc có được hai loại Pháp Bảo phù hợp với bọn hắn, nên mới ban tặng.
Pháp Bảo của Bắc Vỹ là Thiên Môn đã bị Lạc Nam phá diệt, hiện tại trông thấy Đại Ma Sơn của mình không thể nghiền chết Cự A Man, Hùng Bách cảm thấy mình sợ sang chấn tinh thần.
“Trêu phải hang ổ quái vật sao? ta mới không tin!”
Hùng Bách gằn giọng, huy động toàn bộ Đế Ma Lực có thể, truyền vào bên trong Đại Ma Sơn, gia tăng sức nặng và độ nghiền ép của nó.
Đại Ma Sơn một lần nữa trở nên khổng lồ, đè ép ở trên lưng Cự A Man, đem hắn ấn sâu xuống mặt đất.
Mặc dù như vậy, nhưng tư thế hai chân đứng thẳng của Cự A Man vẫn vô cùng hiên ngang…
Hơn hết lúc này, ở trong cơ thể hắn, máu huyết đang vận chuyển một cách dữ dội, đan điền như có lò hạt nhân đang phản ứng…
Gầm lên một tiếng vang trời, Cự A Man ngửa đầu gầm thét:
“Trạng Thái Cự Hoàng!”
RỐNG!
Như quái vật thức tỉnh, hàng loạt Hắc Kim đường gân nổ tung, lực lượng bên trong chúng nó cấp tốc hình thành một kiện Hắc Kim Chiến Giáp khổng lồ, hai bên bả vai là hai cái đầu Hắc Lang bặm trợn đang cuồng hống, giữa bụng là một cái miệng dữ tợn mở rộng ẩn chứa vô tận sát khí.
Nhìn xuyên mà vào, có thể thấy máu huyết bên trong miệng lưu thông như lốc xoáy, cực kỳ kinh khủng.
Phải vận dụng lực lượng thân thể đến mức độ nào, máu huyết mới điên cuồng vận chuyển như vậy?
Nếu có Võ Tam Nương hay Cự Mỹ Anh ở nơi này, chắc chắn các nàng sẽ nhận ra trạng thái lúc này của Cự A Man.
Bởi vì năm xưa, chính trạng thái này đã tác động hư không, cứu các nàng một mạng.
“Cho ta xuống!”
Cự A Man bắp thịt bành trướng, Hắc Kim Chiến Giáp thét gào, hai cánh tay bất chợt nâng lên, móng tay hãm sâu vào trong Đại Ma Sơn, cầm thật chắc.
Hắn rít qua kẻ răng, dùng vĩ lực kinh thiên, cưỡng ép dời Đại Ma Sơn từ trên lưng xuống đôi tay mình, ôm vào trong ngực.
“Không!” Hùng Bách sắc mặt trắng nhợt, hắn phát hiện Đại Ma Sơn đang rung sợ, đang run rẩy vì phải đối mặt với một tôn quái vật.
Đây thật sự là Thể Tôn Viên Mãn sao?
“Đại Ma Sơn, mau nghiền chết hắn!” Hùng Bách cố gắng điều khiển Đại Ma Sơn thoát khốn, tiếp tục công kích Cự A Man.
Đáng tiếc, Đại Ma Sơn lúc này như bị một đôi gọng kìm hung ác kẹp chặt, dù nó giãy giụa thế nào cũng trở nên không có ý nghĩa.
Ánh mắt Cự A Man đỏ ngầu, lạnh như băng nhìn chằm chằm Hùng Bách…
“Ực…” Hùng Bách nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy cổ họng khô khốc.
“Chết!” Cự A Man hai tay như đẩy tạ, đem Đại Ma Sơn nâng lên thật cao trên đỉnh đầu, sau đó dậm chân lấy đà, mãnh liệt lao vọt đến, quăng thật mạnh Đại Ma Sơn.
VÈO!
Đại Ma Sơn như một khỏa sao băng thoát ly khống chế của chủ nhân, nghiền ép hư không, nện đến Hùng Bách.
“Vạn Sơn Quyền!”
Hùng Bách hay tay vội vàng thi triển Đế Kỹ đánh đến trước mặt, hy vọng đẩy lùi Đại Ma Sơn.
PHỐC!
Sự thật phủ phàng, đôi cánh tay của Hùng Bách một lần nữa nát bấy, mà cơ thể của hắn lại như một tấm giẻ rách bị Đại Ma Sơn đè ép xuống mặt đất, điên cuồng phun máu.
Khó có thể tin, sẽ có người bị chính Pháp Bảo của mình đè đến thương nặng.
“Thu nhỏ lại cho ta!” Hùng Bách tức giận muốn nổ phổi, truyền đạt mệnh lệnh, Đại Ma Sơn lúc này mới gấp rút biến nhỏ lại.
Hùng Bách chật vật đứng dậy, ở phía đối diện Cự A Man đã như quái vật áp sát mà đến.
“Mạng ta xong rồi…” Hùng Bách thê lương thở ra một hơi.
Ở trước mặt một Thể Tôn Viên Mãn, Đại Ma Đế như hắn vậy mà không có chút khả năng kháng cự.
…
Bên kia chiến tuyến, chứng kiến Ma Thiên Trảo cùng Đồ Tiên Chỉ xuyên qua tầng tầng hư không mà đến…
Lạc Nam khóe miệng cười tà…
Con mắt trái, Cấm Kỵ Nhi Nhãn lấp lóe mà lên…
Không Đạo Na Di mở ra ở trước mặt, đem mười đường Đồ Tiên Chỉ nguy hiểm trí mạng hút vào bên trong.
Cùng lúc đó, lối ra của Không Đạo Na Di xuất hiện sau lưng Đồ Minh, mười đường Đồ Tiên Chỉ của hắn từ trong đó bắn ra, mục tiêu là mạng của hắn.
“Chuyện gì xảy ra?” Đồ Minh lắp bắp kinh hãi, vội vàng vừa né tránh vừa triển khai Đồ Tiên Chỉ, đối kháng với chính Vũ Kỹ của mình.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đồ Tiên Chỉ va chạm Đồ Tiên Chỉ, ở trên không như pháo hoa nổ tung…
Bẻ Cong Không Gian, Ma Thiên Trảo xẹt ngang trong gang tấc, Lạc Nam bằng tốc độ nhanh nhất đã tiếp cận trước mặt Bắc Vỹ, hai tay hóa thành từng luồng tàn ảnh bá khí vô song.
“Đồ Long Thập Tứ Chưởng – Long Đỉnh Thương Khung!”
RỐNG!
Bá Lực hóa thân Nghịch Long, Lạc Nam một chưởng đánh xuống mặt đất…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nghịch Long di chuyển xuyên thấu dưới lòng đất, bất chợt đỉnh thiên lao vọt mà lên, xé tan chín tầng mây, đỉnh lên thương khung vô tận.
“Đây là loại Vũ Kỹ khủng bố gì?”
Chứng kiến Nghịch Long từ phía dưới giương nanh múa vuốt tập kích mà lên, Bắc Vỹ tê dại cả da đầu.
Hắn không nói hai lời, liên tục thi triển ba lần Ma Thiên Trảm vồ xuống…
Đối kháng chính diện…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Nghịch Long bá đạo xuyên thấu tầng tầng Ma Thiên Trảo, cùng một vị Đại Đế ba lần thi triển Đế Kỹ đồng quy vu tận…
“Chết!”
Đồ Minh như quỷ mị xuất hiện sau lưng Lạc Nam, Đồ Tiên Chỉ nhắm ngay ót hắn liên tục bắn ra.
“Long Hồn Hộ Thể - Nghịch Chân Song Hồn!” Lạc Nam cười lạnh một tiếng.
RỐNG RỐNG!
Trong ánh mắt đại biến của Đồ Minh, hai hư ảnh Nghịch Long và Chân Long từ cơ thể Lạc Nam gầm thét mà ra, một tử hắc một lục bảo, vờn quanh thân thể hắn.
Chứng kiến Đồ Tiên Chỉ bắn đến, Nghịch Long Hồn và Chân Long Hồn vươn ra Long Trảo, hung hăng chụp đến.
ẦM ẦM ẦM…
Đồ Tiên Chỉ bị Nghịch Long Song Hồn bớp nát, Lạc Nam mãnh liệt quay người, trong tay tung ra một chiêu Bá Lực Chưởng.
PHỐC!
Đồ Minh không kịp phản ứng, Bá Lực Chưởng bắn thẳng vào bụng hắn, đem cơ thể của Đồ Minh liên tục đẩy lùi, mãi đến khi đụng vào thành Bát và chật vật rơi xuống đất.
“Hả?” Ánh mắt Lạc Nam nhíu lại.
Thì ra trên thân Đồ Minh có một kiện Áo Giáp Đế Cấp Hạ Phẩm, chính kiện Áo Giáp này vừa bảo vệ hắn khỏi Bá Lực Chưởng.
“Ngươi có thể đi chết!”
Nhân cơ hội Đồ Minh kiến tạo cho mình, Bắc Vỹ đánh ra Ma Thiên Trảo…
Nghịch Long Song Hồn vươn ra Long Trảo, cùng Ma Thiên Trảo đối kháng…
Chỉ là vừa rồi đối kháng với Đồ Tiên Chỉ khiến chúng suy yếu, lúc này gặp phải Ma Thiên Trảo, rốt cuộc ảm đạm tiêu tán…
Mà Ma Thiên Trảo dư uy vẫn còn, hung hăng quét lên lưng của Lạc Nam.
KENG!
Như kim loại ma sát, Ma Thiên Trảo nghiền vào Nghịch Long Chiến Thân, tia lửa bắn lên tung tóe.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Lạc Nam quay đầu, hư ảnh Đại Phật phẫn nộ huy quyền mà ra, Bá Lực hội tụ trên nấm đấm, 18 đường Hồng Hoang Ma Văn phát sáng dữ dội.
PHỐC!
Một quyền nện thẳng lồng ngực, chấn nát lục phủ ngũ tạng của Bắc Vỹ, khiến hắn như một tấm giẻ rách bay ra ngoài.
“Không…thế gian này làm sao có quái vật như ngươi…” Bắc Vỹ sắc mặt co rúm lại, ánh mắt hiện lên vẻ khủng hoảng nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Quá đáng sợ…kẻ này quá đáng sợ…
“Không!” Lạc Nam âm thầm lắc đầu: “Là các ngươi quá yếu, thân là Đại Đế nhưng căn cơ hỗn tạp, so với Yêu Đế Sơ Kỳ bên trong Thí Luyện Tháp còn yếu hơn!”
Huyết Hồn Ma Đế và đám đệ tử không phải vật tốt lành gì, toàn sử dụng biện pháp cắn nuốt gia tăng tu vi, thủ đoạn cũng chỉ có vài loại, ở trong cùng cấp thuộc hàng dưới chót.
So với Hỏa Kỳ Lân Yêu Đế Sơ Kỳ trong tầng 5 của Thí Luyện Tháp còn yếu hơn quá nhiều.
Ít nhất công kích của Hỏa Kỳ Lân còn phá được Nghịch Long Chiến Thân của hắn, còn công kích của Bắc Vỹ mấy tên này chỉ để lại vài vết trầy xướt mà thôi.
Nếu đối mặt với Thể Đế Trung Kỳ của Cự Chiến Cổ Tộc, Lạc Nam không dám chắc mình có thể chiến thắng.
Trước đây hắn chưa tiếp xúc nhiều, chưa thể phân biệt được sự chênh lệch bên trong cùng cấp của một số cường giả khác ngoài bản thân mình.
Nhưng sau khi chứng kiến phong thái của Cự A Man và vị cường giả thần bí hai chân đạp thương hai vị Địa Đế kia, đã có được một chút phán đoán nhất định.
Tu vi chỉ là một trong vô số các yếu tố quyết định sức mạnh mà thôi…
Đương nhiên một khi tu vi giữa hai người chênh lệch quá mức to lớn, thì nó sẽ trở thành yếu tốt chủ chốt để quyết định…
“Ngươi có thể đi chết rồi!” Lạc Nam hờ hững, Bá Đỉnh ầm ầm chấn động…
“Ta chết cũng kéo theo ngươi chôn cùng!” Bắc Vỹ như dã thú gầm thét, bên trong cơ thể, Ma Đế Lực điên cuồng hội tụ, đan đình cấp tốc phình to.
Muốn tự bạo…
“Siêu Hồn – Định Hồn!” Lạc Nam nhàn nhạt nói một tiếng, Diệt Hồn Liên xoay tròn, Hắc Hồn công kích trực diện.
Thân thể Bắc Vỹ cứng đờ lại trong khoảnh khắc…
“Long Diệt Thương Sinh!”
Nộ Sát Đế Vực cùng Nghịch Long kết hợp…
Thân thể Bắc Vỹ hóa thành một làn mưa máu…
“Đoạt Hồn!”
“Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã là Đế Cấp Trung Phẩm, vô cùng không tồi!” Lạc Nam hài lòng thở ra một tiếng…
Sau khi vơ vét Linh Hồn của vô số kẻ thù, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã vững vàng đạt đến Đế Cấp Trung Phẩm…
Lạc Nam đưa mắt nhìn sang, Cự A Man đã đem Hùng Bách và Đồ Minh như xách cổ gà lôi đến.
Lúc này Cự A Man đã giải trừ trạng thái chiến đấu, ngay cả Hắc Kim đường gân cũng ẩn vào bên trong da thịt…
“Chúng ta chỉ giúp ngươi được đến đây, hai tên Lôi Cực và Huyết Hồn Ma Đế tạm thời không thể giết, nhưng cũng đã trọng thương, không bế quan khổ tu vài chục năm sẽ không thể khôi phục, ngươi cứ yên tâm!” Cự A Man nhìn hắn trầm thấp nói, sắc mặt nghiêm túc.
Lạc Nam giải trừ Thiên Đế Biến và Nghịch Long Chiến Thân, thả người bay lên ngồi trên bả vai của tên khổng lồ.
Cự A Man ngồi xuống, cũng không thu hồi cái Bát…
Ở trong này nói chuyện, không sợ người ngoài thăm dò…
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lạc Nam lúc này không nhịn được hỏi.
Cự A Man thản nhiên cười, có chút hàm hậu, có chút chân thật, cũng có chút tang thương thành thục:
“Hiện tại ta lấy thân phận Đế Tử của Cự Chiến Cổ Tộc để qua mắt người đời…”
“Thật sự…ta là lão tổ của Cự Chiến Cổ Tộc!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon.