Vì sao gọi là Đế Kiếp?
Không giống với Thiên Kiếp bình thường chỉ giáng xuống các loại đẳng cấp Lôi Kiếp từ thấp đến cao, Đế Kiếp hoàn toàn khác biệt…
Đây là một loại khảo nghiệm được đặt ra cho những kẻ muốn thành Đế, trở thành tầng lớp cao cấp trong phiến vũ trụ này.
Những tu sĩ thành công vượt qua Đế Kiếp mới được xem là Đế chân chính, oai phong một cõi, uy chấn bát phương, có sự đột biến lớn về mặt chiến lực…
Đối với những tu sĩ bước trên con đường tu luyện chân chính, được quy tắc vũ trụ công nhận, Đế Kiếp sẽ hàng lâm mà xuống.
Ngược lại, một số kẻ sử dụng tiểu đạo cưỡng ép gia tăng tu vi, ví như mấy tên trưởng lão của Huyết Ma Sơn Trang, thôn phệ vô số máu huyết hỗn tạp, căn cơ bất ổn, thiên phú kém cỏi…ngay cả tư cách được Đế Kiếp khảo nghiệm cũng không có, mặc dù bọn chúng tự xưng là Đế, thực chất chỉ là những Ngụy Đế, gặp phải Đế chân chính chỉ có con đường chết mà thôi, cực kỳ yếu kém…
Mà với bản thân Độc Cô Ngạo Tuyết, sự xuất chúng của nàng đương nhiên được công nhận, Đế Kiếp hàng lâm.
Lạc Nam nhìn chăm chú vô tận mây đen đang bao phủ, thiên uy cuồn cuộn phủ xuống trên đỉnh đầu, trong lòng dâng lên cảm giác tò mò.
Theo hắn được biết, tu sĩ sở hữu thuộc tính Ngũ Hành bên trong Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, khi độ Đế Kiếp…quy tắc sẽ giáng xuống thuộc tính khắc chế của bản thân người đó để khảo nghiệm.
Ví dụ như một kẻ chủ tu Hỏa Lực, khi độ kiếp sẽ gặp phải Thủy Kiếp.
Lại ví dụ như một kẻ vừa tu Hỏa Lực, vừa tu Mộc Lực, sẽ phải đối mặt với cả hai loại Thủy Kiếp và Hỏa Kiếp dung hợp vào nhau.
Nói tóm lại, sở hữu càng nhiều thuộc tính khi độ kiếp sẽ càng khó khăn, nhưng chiến lực sau đó cũng sẽ càng mạnh.
Na Tra từng dùng Hỏa Kiếp chiến đấu với Lạc Nam, đó là do Thiên Đình có tu sĩ Mộc Hệ đột phá Đế Giả, cường giả của Thiên Đình nhân cơ hội đó thu lấy Hỏa Kiếp, trợ giúp Na Tra luyện hóa, biến Hỏa Kiếp thành lực lượng của mình, cực kỳ mạnh mẽ.
Giống như năm đó Địa Hoàng Thánh Địa cũng có thủ đoạn thu lấy Mộc Kiếp khi có cường giả chủ tu Thổ Hệ đột phá Tiên Đế, làm tài nguyên rèn luyện cho đệ tử.
Vấn đề ở chỗ, Độc Cô Ngạo Tuyết sở hữu Phong Tiên Lực và cả Phong Ma Lực, vậy Đế Kiếp sẽ giáng xuống thuộc tính gì để khảo nghiệm?
Hơn nữa, bản thân Độc Cô Ngạo Tuyết là một kiếm tu, nàng chưa hề chú trọng đến hai loại lực lượng này.
Cái nàng quan tâm chỉ có Kiếm, vậy quá trình Độ Kiếp diễn biến ra sao?
Đột phá Tiên Đế không giống như đột phá Độ Kiếp Kỳ hay Độ Kiếp phi thăng, quy tắc của vũ trụ mênh mông vô hạn, cao thâm huyền bí, Lạc Nam tự nhủ mình còn chưa đủ tư cách biết được.
Hắn chỉ có cảm giác như vũ trụ này có thể nhìn thấu vạn vật, và cho ra khảo nghiệm thích hợp ứng với mỗi sinh linh…
Riêng bản thân hắn là một ngoại lệ?
KENG!
Trong lúc Lạc Nam nghi hoặc, chợt nghe tinh không vang lên một đạo sat cơ vang lên như muốn tạc thiên, chấn đến năm con Kim Cương Cốt Long gầm rống.
Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt nghiêm trọng, thả người bay lên giữa tinh không vô tận, đón nhận Đế Kiếp.
“Công tử mau rời khỏi phạm vi!” Kim Nhi bất chợt xuất hiện trên bả vai Lạc Nam, ánh mắt nghiêm túc nói.
“Nguy hiểm thế sao?” Lạc Nam giật mình.
Hắn vốn tự tin với thực lực của mình dù là gặp Đế Kiếp cũng không đáng lo ngại, thậm chí có ý định mượn Đế Kiếp luyện thể một phen xem có tiến bộ hay không.
“Nếu độ Đế Kiếp ở trong thế giới bình thường, sẽ do thiên đạo của thế giới đó khảo nghiệm, công tử có thể yên tâm thoải mái!” Kim Nhi giải thích nói:
“Nhưng hiện tại Độc Cô Ngạo Tuyết muốn thành Đế ngoài tinh không, chẳng có cái Thế Giới nào ở đây cả, thì thứ tiến hành khảo nghiệm nàng chính là quy tắc của vũ trụ!”
“Công tử là người ngoài mà đứng trong phạm vi Đế Kiếp phủ xuống chính là khiêu khích quy tắc vũ trụ, nó sẽ vô cùng vô tận diệt sát công tử, hậu quả không dám tưởng tượng!”
Lạc Nam nghe xong rùng mình, chỉ sợ nếu chuyện đó thật sự xảy ra, chẳng những mình gặp nguy hiểm, còn liên lụy đến Độc Cô Ngạo Tuyết.
Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng điều khiển Ngũ Long Đế Cung rời khỏi phạm vi.
KENG!
Tiếng vũ khí rền vang đó lại tiếp tục chấn động, sau đó…Lạc Nam có cảm giác một luồng Vực cực kỳ mạnh mẽ từ giữa tinh không trấn áp xuống cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết, sát phạt đến cực điểm.
Khác xa với Kiếm Vực, loại Vực này cương mãnh dị thường, nặng nề lẫm liệt.
“Đao Vực?” Lạc Nam cả kinh.
“Không sai!” Kim Nhi nói: “Vạn vật, tất cả đại đạo, tất cả con đường tu luyện đều nằm trong vũ trụ này, đều là một phần trong vô vàn quy tắc của vũ trụ…nó đương nhiên cũng có thể phóng thích Đao Vực!”
“Dùng Đao khảo nghiệm Kiếm Tu?” Lạc Nam im lặng không nói, trong lòng ẩn ẩn có chút suy đoán…
Những thế giới có giới linh tồn tại, vậy không loại trừ khả năng vũ trụ cũng có linh hồn, mà quy tắc đột phá Đế Kiếp chính là do linh hồn này thiết lập…
Hắn trầm ngâm hỏi: “Thành Đế trong Thế Giới và thành Đế tự do bên ngoài thế này có gì khác biệt?”
Kim Nhi ánh mắt lóe lên, áy náy lắc đầu: “Thật xin lỗi, chưa thể nói cho công tử…”
Lạc Nam gật đầu, hướng mắt nhìn lên.
Mặc dù Kim Nhi không trả lời, nhưng hắn đã có một quyết định hệ trọng…
Sau này, tất cả những nữ nhân bên cạnh mình muốn đột phá thành Đế, phải mang theo các nàng ra ngoài tinh không độ Đế Kiếp.
Hắn mơ hồ có trực giác, thành Đế do quy tắc vũ trụ khảo nghiệm sẽ mang lại chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi sau này.
…
“Hừ!” Độc Cô Ngạo Tuyết yêu kiều hừ lạnh, Kiếm Vực cũng điên cuồng bùng phát, đối kháng trực diện với Đao Vực mà vũ trụ dùng để khảo nghiệm mình.
Hai cái Vực điên cuồng ma sát, Kiếm và Đao không ai nhường ai.
Mặc dù không dành được ưu thế, nhưng có thể đối kháng Đao Vực mà tinh không giáng xuống, cũng đủ vượt qua khảo nghiệm bước đầu rồi.
KENG KENG KENG KENG…
Chưa dừng lại ở đó, từ trong quần thể mây đen, hàng loạt tia Đao khí sắc bén mang theo sát phạt kinh người hàng lâm mà xuống, trảm thẳng xuống đầu Độc Cô Ngạo Tuyết.
Mặc dù tin tưởng thực lực của kiều thê, nhưng nhìn thấy khảo nghiệm khốc liệt như vậy, Lạc Nam cũng lo lắng siết chặt nắm tay.
Bất quá hắn biết mình không thể xen vào, tất cả phải dựa vào chính bản thân Độc Cô Ngạo Tuyết.
KENG KENG KENG…
Trúc Kiếm bay đến, Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt tự tin, liên tục trảm ra từng chiêu Phá Khí Thức bên trong Độc Cô Cửu Kiếm, phá giải thế công.
Kiếm khí và Đao khí va chạm liên miên bất tuyệt, bao phủ bầu trời, mang theo từng luồng từng luồng sát cơ trí mạng.
Độc Cô Ngạo Tuyết vô cùng hưng phấn, nàng cảm giác như mình không phải đang độ kiếp, mà là đang chiến đấu với một Đao Tu cường đại.
Đao Vực và Kiếm Vực, Đao khí chạm Kiếm Khí…
Động tĩnh nơi này chấn kinh một vùng vũ trụ, cũng may không gian vô tận quá mức rộng lớn, thỉnh thoảng có tu sĩ cấp thấp đi qua cũng chẳng dám tiến lại gần.
NGAO!
Đúng lúc này, một nhát Đao như có thể chia cắt cả tinh không trực diện chém xuống, đem vài cái ngôi sao hoang vắng phía xa cắt thành hai nửa, bao phủ Độc Cô Ngạo Tuyết vào bên trong.
Nàng không chút chần chờ, Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật triển khai, bảy phần Kiếm.
KENG!
Va chạm khủng bố, Độc Cô Ngạo Tuyết bị đánh bay hàng trăm dặm, khóe miệng rỉ máu, ánh mắt nghiêm nghị.
Nàng biết khảo nghiệm đã đi đến hồi cuối, cực kỳ khó nhằn.
XOẸT XOẸT…
Lần này là hai nhát Đao chồng chất lên nhau, uy lực gấp đôi một Đao vừa rồi.
Độc Cô Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, bên trên Trúc Kiếm bất chợt xuất hiện 9 đường Hồng Hoang Ma Văn bao phủ, khiến màu xanh của Trúc Kiếm xuất hiện thêm những đường vân đen kịch thần bí…
Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật – tám phần Kiếm.
KENG!
Nàng đứng yên tại chỗ, tóc dài tung bay, khí chất siêu quần, hai nhát Đao khủng bố bị đánh tan.
“Tốt!” Lạc Nam tán thưởng một tiếng, trong lòng hưng phấn.
Quả nhiên đem Hồng Hoang Ma Văn giao cho nàng là đúng…
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Vũ trụ giáng xuống năm đường Đao…
Kinh thiên động địa, tầng tầng lớp lớp tinh không xung quanh băng liệt, Đao khí dữ dội bao phủ tầm mắt, uy thế gần như điên cuồng.
“Làm sao có thể mạnh như vậy?” Lạc Nam ánh mắt co rụt lại.
Khảo nghiệm này đã vượt qua công kích của một Đại Đế thông thường?
Nếu độ Đế Kiếp khó đến như vậy, chỉ sợ trong ngàn người Độ Kiếp chưa có nổi một người vượt qua, vũ trụ làm sao có nhiều Đế như hiện nay?
“Độ Đế Kiếp ngoài tinh không, do quy tắc vũ trụ khảo nghiệm khó hơn độ kiếp trong thế giới rất nhiều!” Kim Nhi giải thích nói.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, trong lòng càng thêm khẳng định kết quả độ kiếp ngoài tinh không và độ kiếp trong thế giới có sự chênh lệch về kết quả.
Bằng không đều là độ kiếp thành Đế, vì sao phân chia dễ và khó?
Bất quá chẳng có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì lúc này Độc Cô Ngạo Tuyết phải đối mặt với nguy hiểm chưa từng có.
Trái với sự nóng ruột lo lắng của Lạc Nam, sắc mặt Độc Cô Ngạo Tuyết lại tương đối bình thản.
Mắt thấy năm luồng Đao khủng bố trảm xuống, nàng dồn lực hít sâu một hơi…
Chín đường Hồng Hoang Ma Văn gia trì vào thân Trúc Kiếm…
RỐNG!
Một tiếng Kiếm ngâm kiêu căng bất tuần, ngạo thế thương sinh từ trong thân thể yêu kiều bùng nổ.
Ở phía sau lưng nàng, hư ảnh Tàn Kiếm Ma Hồn không biết từ bao giờ đã sừng sững hiện lên…
Từ hình dạng không hề cố định, nó nhanh chóng chuyển hóa, trở thành bộ dáng giống y như đúc Trúc Kiếm trong tay Độc Cô Ngạo Tuyết.
Khác biệt duy nhất đó là kích thước khổng lồ và màu sắc đen kịch thâm trầm huyền bí…
“Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật!”
Độc Cô Ngạo Tuyết ngửa đầu quát lên một tiếng.
Vẫn là tám phần Kiếm được rút ra…nhưng ở khoảnh khắc này, khi đường Kiếm của nàng xuyên thấu hư không, thì ở sau lưng…Tàn Kiếm Ma Hồn như lưu tinh lao vọt theo, hòa nhập cùng nhát chém.
Uy lực tăng vọt lên gấp mấy lần, khó thể nào đong đếm…
KENG!
Một kiếm này, ẩn chứa sức mạnh không gì cản nổi, như có thể cắt rời vạn cổ, thời gian và không gian đều ngưng đọng lại.
Trong tầm mắt của Lạc Nam, chỉ còn ánh kiếm ngập trời che đậy tất cả…
…
Hồi lâu sau, tinh không một lần nữa trở nên tĩnh lặng, vô số vết cắt lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy khép lại.
Độc Cô Ngạo Tuyết đứng ở nơi đó, hai cánh tay run rẩy…Trúc Kiếm lơ lửng ở trước mặt nàng, sắc mặt trắng bệch.
Tu vi của nàng, dừng bước ở Đế Giả, nhưng lại cách Đại Đế không xa…
Hiển nhiên, nàng thông qua Đế Kiếp…
Giải phóng toàn bộ Ma Ấn, đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới.
“Chúc mừng nàng, ta rất tự hào…” Lạc Nam đến gần, lại một bình Bất Tử Dịch Thủy đặt trước môi nàng.
Độc Cô Ngạo Tuyết đưa mắt sang nhìn hắn, bộ dáng lãnh tĩnh hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại kinh hỉ, vui sướng và nhu tình…
Lạc Nam giang rộng tay…mỉm cười.
Nàng như chim nhỏ sà vào lòng hắn, thân thể mềm mại dán chặt vào người Lạc Nam, môi hồng nhợt nhạt hôn lên cổ hắn, không ngừng thủ thỉ:
“Tiểu Nam…Tiểu Nam…tất cả là nhờ có chàng, thiếp yêu chàng chết mất…yêu chết mất…”
Không có hắn, nàng đừng mơ sống sót khi vội vàng giải phóng Ma Ấn như vậy…
Nàng biết, Lạc Nam đã tiêu hao rất nhiều cho sự ích kỷ của mình.
Chỉ riêng lượng Tẩy Hồn Thủy, con số đủ để bồi dưỡng nên một đám Hồn Tôn mạnh mẽ, càng chưa nói tiêu hao gần sạch Bất Tử Dược Thủy mà hắn phòng thân.
“Đáp ứng ta…áp chế tu vi, không để Thương Lan và chúng nữ biết chuyện!” Lạc Nam ôm nàng, cực kỳ nghiêm túc.
Nếu để Âu Dương Thương Lan và Đình Manh Manh biết được chuyện này, các nàng không liều mạng giải phong Ma Ấn mới là chuyện lạ.
Lạc Nam thật sự vẫn chưa dám chắc có thể hỗ trợ các nàng như đối với Độc Cô Ngạo Tuyết.
Thứ nhất, quá trình này quá nguy hiểm, sơ sẩy một chút là vạn kiếp bất phục.
Thứ hai, không ai có thể ước tính được lực lượng trong Ma Ấn trên người của các nàng là bằng nhau, nếu của Âu Dương Thương Lan còn nhiều hơn và táo bạo hơn của Độc Cô Ngạo Tuyết, làm sao có thể khống chế?
Cuối cùng, lần này sở dĩ thành công giải khai toàn bộ Ma Ấn là nhờ Tàn Kiếm Ma Hồn là vật mà phụ thân của Độc Cô Ngạo Tuyết để lại, nó rất ngoan ngoãn nghe lời nàng, nên mới dễ dàng hơn.
Có trời mới biết trong Ma Ấn của Âu Dương Thương Lan ẩn chứa thứ gì, liệu có dễ bảo như Tàn Kiếm Ma Hồn hay không?
“Được! thiếp đáp ứng chàng…” Độc Cô Ngạo Tuyết gật mạnh đầu.
Nàng cũng không muốn đại tỷ của mình mạo hiểm, một mình nàng tùy hứng là đủ lắm rồi.
Hơn nữa, nàng là Kiếm Tu, bình thường không tiết lộ khí tức…có thể dễ dàng ẩn giấu tu vi mà không lo bị nghi ngờ.
“Chúng ta về đi chàng, thiếp nhớ các tỷ muội!” Độc Cô Ngạo Tuyết kéo tay hắn nói.
“Về thì về, nhưng chuyện lần này nàng nghĩ ta dễ dàng bỏ qua như vậy?” Lạc Nam bĩu môi, hắn còn chưa nguôi giận.
Độc Cô Ngạo Tuyết cắn cắn cánh môi: “Thiếp chấp nhận trừng phạt!”
“Tốt lắm!” Lạc Nam cười tà, trong tay đã xuất hiện một viên ngọc tròn trịa trơn bóng lớn như quả trứng gà.
“Chàng muốn làm gì?” Độc Cô Ngạo Tuyết khó hiểu.
Lạc Nam không đáp, dùng một tia Hồn Lực của mình truyền vào viên ngọc.
Sau đó nhẹ nhàng tách chân của Độc Cô Ngạo Tuyết ra.
Trong ánh mắt xấu hổ muốn chết của nàng, hắn đem viên ngọc nhét vào u cốc chật chội hồng phấn đó.
“Ưm…” Độc Cô Ngạo Tuyết nhịn không được toàn thân run lên, môi khẽ rên rỉ.
Bên trong chen chút chật chội quá…
Lạc Nam không nói tiếng nào, ý niệm vừa động, thông qua tia linh hồn kết nối với viên ngọc.
Ngay lập tức, viên ngọc rung lên bên trong u cốc màu mỡ đó.
“Á…” Độc Cô Ngạo Tuyết giật bắn người, làn da đỏ thẳm, môi dọc rỉ nước.
“Yên tâm, nó chỉ là một viên ngọc bội thông thường!” Lạc Nam trêu tức nhìn nàng:
“Đây là trừng phạt, khi nào ta cho phép nàng mới được lấy ra!”
Độc Cô Ngạo Tuyết toàn thân run rẩy, hai mắt ngập nước thở hổn hển: “Chàng hư hỏng, muốn giết thiếp sao?”
“Như vậy nàng mới biết sợ! có chịu hay không?” Lạc Nam hừ lạnh hỏi.
Độc Cô Ngạo Tuyết cắn chặt môi, hồi lâu mới lí nhí như muỗi kêu:
“Thiếp tùy chàng…”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon :P
!
Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]
com
Ngân hàng Agribank ạ.
(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn