Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1092: 1092




Hai canh giờ trước…
Âu Dương Thương Lan nghe theo phân phó của Lạc Nam, thân khoác áo choàng đen kịch, đeo vào Mặt Nạ Thiên Diện ẩn mình vào không gian, che giấu khí tức.

Ban đầu, Lạc Nam dự định trọng thương Mạc Nhai và Đại Trưởng Lão rồi thả bọn hắn trở về để Âu Dương Thương Lan dùng Mặt Nạ Thiên Diện hóa thành Lôi Chấn Tử ám sát, bởi vì Lạc Nam không ngốc đến mức công khai giết chết một vị Đế Tử và Địa Hồn Đế của Săn Ma Điện giữa thanh thiên bạch nhật.

Mà Âu Dương Thương Lan vừa lúc sở hữu Ma Lực cùng với Cửu Sắc Lôi Kiếp, thêm Mặt Nạ Thiên Diện hóa trang, với tu vi Bán Đế của nàng…dù không thể giết được Đại Trưởng Lão Mạc Gia đã trọng thương, thì Mạc Nhai cũng khó thoát khỏi cái chết, vu oan giá họa cho Lôi Chấn Tử, để Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện tiếp tục chó cắn chó.

Nhưng cả Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan đều không ngờ rằng Mạc Gia lại không biết xấu hổ đến như vậy, ngay cả gia chủ là Mạc Phong cũng ra mặt.

Sự ra mặt của Mạc Phong và sức mạnh của hắn dẫn đế kế hoạch ám sát của Lạc Nam và nàng thất bại, phải dùng đến Truyền Âm Ngọc nhờ đến sư phụ giải vây.

Âu Dương Thương Lan ẩn mình trong hư không, sau khi chứng kiến Côn Lôn Nữ Hoàng xuất hiện, xác định Lạc Nam đã an toàn, nàng cũng không có lập tức xuất hiện, trái lại sinh ra ý nghĩ lớn mật trong lòng.

Thuận Không Bộ triển khai, bằng tốc độ nhanh nhất lao vọt đến Mạc Gia.

Vừa lúc, Mạc Gia tất cả cường giả đỉnh cao đều đã xuất động kéo đến đối kháng với Côn Lôn Giới, dẫn đến tại tổng bộ gia tộc chỉ còn lại một đám Bán Đế cấp trở xuống tọa trấn mà thôi.

Nhưng với áo choàng chuyên dụng lấy được từ Số 1 của U Minh Các, lại thêm Mặt Nạ Thiên Diện hỗ trợ, hai kiện pháp bảo che giấu khí tức quá tốt, Âu Dương Thương Lan như một bóng ma, thành công lẻn vào Mạc Gia.

“Nói! Bảo khố của các ngươi ở đâu?”
Hồn Lực cuồn cuộn triển khai, Âu Dương Thương Lan thành công khống chế một tên đệ tử chỉ có tu vi Hồn Tôn Sơ Kỳ của Mạc Gia.

Đừng quên, ngoại trừ Lạc Nam thì nàng chính là tam tu duy nhất của Làng Nhất Thế, Thể - Tiên – Hồn.

Dưới sự khống chế của Âu Dương Thương Lan, tên đệ tử hầu như không chút do dự khai báo.

Âu Dương Thương Lan đem hắn đánh bất tỉnh nhân sự, Thuận Không Bộ như quỷ mị, vô thanh vô tức xâm nhập càng sâu.


Mạc Gia Bảo Khố!
Đẩy ra đại môn, Âu Dương Thương Lan như hành tẩu giữa chốn đông người.

Đập vào mắt nàng lúc này là hàng loạt vật phẩm được sắp xếp ngay ngắn rõ ràng, Pháp Bảo ra Pháp Bảo, Tiên Đan ra Tiên Đan, Hồn Kỹ ra Hồn Kỹ, Công Pháp ra Công Pháp…thậm chí còn có không ít tài vật khác.

Có thể để Mạc Gia đưa vào Bảo Khố cất giữ, vật phẩm kém nhất cũng là Tôn Cấp.

“Vì sao thuận lợi như vậy?”
Âu Dương Thương Lan trong lòng hơi nghi hoặc.

Nàng là nữ nhân cơ trí và điềm tĩnh, không bị vô số bảo vật làm mờ mắt, cảm thấy quá trình mình xâm nhập bảo khố của Mạc Gia quá mức dễ dàng.

Dù cho toàn bộ cường giả cấp cao của Mạc Gia đã đến Lưu Hồn Tông, thì Bảo Khố cũng phải có một người canh giữ hoặc là Trận Pháp bảo vệ mới đúng.

Thậm chí Âu Dương Thương Lan đã chuẩn bị sẳn tâm lý sẽ phải chiến với người canh giữ Bảo Khố, tìm đường phá trận…
Nhưng mọi thứ thuận lợi vượt quá tưởng tượng của nàng, chẳng có chút chướng ngại vật nào đáng nói.


Bất quá mặc dù nghi ngờ, Âu Dương Thương Lan cũng không thể bỏ qua lượng lớn tài vật trước mặt được.

Nếu có thể trộm sạch bảo khố của Mạc Gia, chắc chắn đủ để toàn bộ đệ tử Làng Nhất Thế đột phá Tiên Tôn.

Hít một hơi lấy tinh thần, toàn thân tiến vào trạng thái đề phòng, Âu Dương Thương Lan bước đến thu lấy bảo vật.

Nhưng đúng ngay lúc này, sắc mặt của nàng trở nên đại biến.

Cảm giác toàn thân trở nên bất động, không gian bốn phương tám hướng đến từ xung quanh như hình thành một cái lồng giam khóa chặt lấy cơ thể nàng.

Bên tai vang lên thanh âm khàn khàn đầy chế nhạo:
“Ta đem tên Bán Đế canh giữ bảo khố đánh bại, còn phí một phen công sức hóa giải Trận Pháp phòng ngự của Mạc Gia, để ngươi vào chia của à?”
Âu Dương Thương Lan đưa mắt nhìn, chẳng biết từ bao giờ từ trong không gian bước ra một hắc y nhân, toàn thân cũng phủ lấy áo choàng đen kịch, chẳng phân rõ dung mạo, chẳng nhìn thấu nam nữ.

Nhưng bản thân đang bị Không Gian giam cầm chặt chẽ, và việc đối phương có thể ẩn nấp trong Không Gian đến mức mà mình không chút nào cảm nhận được cho Âu Dương Thương Lan biết rằng…
Hắc y nhân chắc chắn là một tu sĩ tinh thông Không Gian hệ.

“Để ta xem…người có cùng lý tưởng với mình là ai nào?” Hắc y nhân cười nhạt lên tiếng, cất bước đến bên cạnh Âu Dương Thương Lan, vươn tay muốn vén lên lớp áo choàng của nàng.

ẦM!
Trong khoảnh khắc, Ngân Dạ Đế Thương xuất hiện trong tay, từ trong cơ thể Âu Dương Thương Lan, một cổ lĩnh vực quyết tuyệt bá đạo bùng nổ, chấn đến không gian xung quanh thân mình nổ tung.

Nơi này không hổ là bảo khố của Địa Đế Cấp Thế Lực, bên trong được thiết kế bằng vật liệu đặc biệt cực kỳ kiên cố, dù đại chiến nổ ra thì động tĩnh gần như không truyền ra ngoài.

Âu Dương Thương Lan thành công thoát khốn, lạnh lùng quyết đoán, một Thương nện thẳng xuống đầu hắc y nhân.

“Thương Vực?” Hắc y nhân hơi ngoài ý muốn.

Bất quá đối với một Thương của Âu Dương Thương Lan không hề sợ hãi chút nào, trong tay xuất hiện một đôi Song Kiếm, che chắn trước mặt.

KENG!
Thương và Kiếm chạm nhau, không gian rung chuyển, Âu Dương Thương Lan cùng hắc y nhân lùi lại vài bước.

“Có ý tứ…bất quá chỉ với Thương Vực còn quá yếu!” Hắc y nhân âm trầm cười, bàn tay hướng về Âu Dương Thương Lan bớp chặt:
“Không Gian Xiềng Xích!”
Với sự điều khiển của Hắc y nhân, Không Gian tầng tầng lớp lớp liên kết với nhau, hình thành từng sợi từng sợi xiềng xích khóa lấy chân tay Âu Dương Thương Lan.

“Bạo cho ta!” Âu Dương Thương Lan lãnh ngạo gầm lên.

Thương Vực như hóa thành thực chất, cô đọng đến cực điểm bao vây cơ thể nàng, như hình thành một cổ lực lượng bất khả xâm phạm
Có sự gia trì của Thương Vực, Không Gian Xiềng Xích toàn bộ băng liệt.

Âu Dương Thương Lan chân đạp Thuận Không Bộ, Ngân Dạ Đế Thương trấn xuống.

“Hừ!” Hắc y nhân thấy vậy hừ một tiếng, lại chẳng chút bối rối nào, thản nhiên nói ra:

“Thời Gian Gia Tốc!”
Ngay khi Ngân Dạ Đế Thương đánh xuống, hắc y nhân chẳng biết đã biến mất từ lúc nào, một lần nữa xuất hiện đã ở sau lưng Âu Dương Thương Lan.

Song Kiếm hung hăng trảm vào gáy ngọc của nàng.

“Thời Gian Linh Căn?” Âu Dương Thương Lan hít sâu một hơi khí lạnh.

Mặc dù Thương Vực có thể bảo vệ nàng trước sự tác động của Không Gian và Thời Gian từ phía đối thủ, nhưng không thể ngăn cản đối thủ sử dụng chính lực lượng đó lên bản thân.

Cũng giống như lúc này, hắc y nhân đã sử dụng Thời Gian Gia Tốc lên bản thân, tốc độ đẩy nhanh vô số lần bình thường, Song Kiếm trảm vào cổ nàng.

Trong tình thế khẩn cấp, Đế Uy cuồn cuộn, một thanh Đế Cấp trường thương khác đã hàng lâm mà xuống, chủ động ngăn cản sau lưng Âu Dương Thương Lan.

Chính là Loạn Tinh Thương!
KENG!
Song kiếm của hắc y nhân trảm vào Loạn Tinh Thương, Âu Dương Thương Lan thành công giữ được mạng, nhanh chóng xoay người bắt lấy Loạn Tinh Thương.

Song thương nơi tay, nàng tay trái cầm Loạn Tinh Thương, tay phải khống Ngân Dạ Đế Thương.

Trong ánh mắt có chút chấn kinh của hắc y nhân, Cửu Sắc Lôi Kiếp bùng nổ, gia trì vào Song Thương.

Hai thanh Đế Cấp Pháp Bảo hòa cùng Cửu Sắc Lôi Kiếp, uy thế ngập trời.

Âu Dương Thương Lan ánh mắt ngập tràn chiến ý, Loạn Tinh Thương Pháp ầm ầm đánh ra.

Trên đỉnh đầu nàng, cảnh tượng quần tinh loạn vũ như ngày tận thế, mỗi một Thương đều mang theo sức công phạt kinh thiên động địa.

“Thật mạnh!” Hắc y nhân hơi bất ngờ, không ngờ đến kẻ này lại mạnh như vậy.

Đừng quên, ngoại trừ Lạc Nam…Âu Dương Thương Lan vẫn luôn là cường giả đứng đầu của Làng Nhất Thế.

“Bất quá bấy nhiêu đây vẫn còn chưa đủ!” Hắc y nhân mang Song Kiếm cất vào, hai tay kết thành từng ấn pháp huyền ảo:
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Lời vừa nói xong, trong ánh mắt kinh dị của Âu Dương Thương Lan, cảnh tượng cực độ quỷ dị diễn ra.

Chỉ thấy thời gian đảo ngược trở về, Cửu Sắc Lôi Kiếp đang oanh tạc bỗng chốc trở lùi vào cơ thể, động tác thi triển Loạn Tinh Thương Pháp của Âu Dương Thương Lan cũng như một thước phim bị xả ngược về ban đầu.

Mà thân là người thi triển thủ đoạn quỷ dị như vậy, Hắc y nhân như đứng ngoài cuộc.

Nhân lúc Âu Dương Thương Lan bị thời gian tác động, hắc y nhân nhanh chóng xuất hiện ở sau lưng nàng, một tay tụ chưởng nện xuống.

Âu Dương Thương Lan cũng cho thấy kinh nghiệm chinh chiến lão luyện, dù trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, nàng vẫn nghĩ ra phương thức phản công:
“Lưới Hồn!”

Hồn Lực tinh khiết đến cực điểm tiến ra, hình thành một mảnh lưới trói lấy linh hồn của hắc y nhân.

“Haha, thật đáng tiếc…ta cũng là Hồn Tu!” Hắc y nhân mỉm cười quái dị.

Từ trong cơ thể, Hồn Lực cũng hình thành vô số lưỡi dao bén nhọn, đem Lưới Hồn của Âu Dương Thương Lan cắt đứt.

Một chưởng không chút bị ảnh hưởng nào, muốn nện xuống lưng Âu Dương Thương Lan.

Cực kỳ nguy hiểm
Âu Dương Thương Lan ánh mắt lóe lên một tia điên cuồng.

Nàng muốn xuất động Đế Ma Lực…
Một khi có Đế Ma Lực, chiến cuộc có thể sẽ nghịch chuyển, bởi vì Âu Dương Thương Lan biết hắc y nhân chỉ là một Thiên Tôn mà thôi.

Nhưng háo thắng nhất thời chẳng khiến Âu Dương Thương Lan mất đi lý trí…
Một trận chiến này dù xuất động Đế Ma Lực cũng rất khó để giết chết triệt để kẻ sở hữu cả Thời Gian và Không Gian như hắc y nhân.

Nếu nàng dùng đến Đế Ma Lực, thân phận truyền nhân của Tiên Ma Cung chắc chắn sẽ bị hắc y nhân biết được.

Chỉ cần bỏ công điều tra, hắc y nhân sẽ dựa vào Loạn Tinh Thương Pháp và Ngân Dạ Đế Thương biết được nàng chính là người của Làng Nhất Thế.

Đến khi đó, Làng Nhất Thế sẽ lâm vào tình cảnh nguy hiểm, khi cả Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện đồng loạt ra tay thanh trừng.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Thương Lan cưỡng ép Ma Lực đang muốn bạo động trở nên bình tĩnh.

Thân thể của một Bán Thể Đế siết chặt, ngạnh kháng một chưởng kinh người.

PHỐC!
Một chưởng vỗ vào tấm lưng mềm mại, Âu Dương Thương Lan toàn thân kịch chấn, miệng phun máu tươi.

Mà lúc này, nàng cũng không còn bị Thời Gian Nghịch Đảo ảnh hưởng.

Đè nén đau đớn, Ngân Dạ Đế Thương cùng Loạn Tinh Thương huy vũ, Cửu Sắc Lôi Kiếp ngập trời gầm thét:
“Cửu Lôi Trùng Sát!”
“Vô ích thôi!” Hắc y nhân thản nhiên như không, hai tay lại kết ấn:
“Không Gian Phòng Ngự!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp không gian hóa thành màn chắn che phủ, Cửu Lôi Trùng Sát nếu muốn chạm vào cơ thể hắc y nhân sợ rằng phải xuyên qua gần trăm tầng không gian mới đụng đến.

Bất quá ngay tại lúc này, Âu Dương Thương Lan trong mắt lóe lên một tia điên cuồng.

Chỉ thấy từ bên trong cơ thể nàng, lại có một luồng Lĩnh Vực xuất hiện, vẫn là sự bá đạo, vẫn là sự hung hăng càn quấy…
Thương Vực!
ONG ONG…
Ngân Dạ Đế Thương cùng Loạn Tinh Thương hưng phấn rền vang…
Kết hợp với Thương Vực đã sớm bao phủ thân thể, tầng Thương Vực vừa mới xuất hiện lập tức dung nhập vào, chồng chất lên nhau.

“Hai tầng Thương Vực?” Từ bên trong người hắc y nhân, có một giọng nói không dám tin hét ầm lên.

Đáng tiếc mọi thứ đã muộn, Âu Dương Thương Lan đang chờ đợi chính khoảnh khắc này.

Hai tầng Thương Vực bùng nổ, sức mạnh của nó mang tính chất đột biến kinh hồn.


RĂNG RẮC…
Tầng tầng Không Gian bảo vệ hắc y nhân nổ tung như giấy mỏng, Cửu Lôi Trùng Sát trực tiếp oanh tạc vào cơ thể hắn.

PHỐC!
Hắc y nhân miệng phun máu tươi, cơ thể bay vọt đụng vào vách tường, hết sức chật vật.

“Ngươi có thể đi chết!” Âu Dương Thương Lan tóc dài tung bay, Ngân Dạ Đế Thương cùng Loạn Tinh Thương mang theo hai tầng Thương Vực phóng thẳng đến.

Như thiên băng địa liệt…
Hắc y nhân trong lòng trầm xuống, hai tay kết ấn: “Thời Gian Nghịch Đảo!”
Thời gian trong bảo khố lại bắt đầu thối lui, muốn trở về hiện trạng trước khi Âu Dương Thương Lan xuất sử hai tầng Thương Vực.

Đến khi đó hắc y nhân lại không chút tổn thương…
“Đáng sợ thật…” Âu Dương Thương Lan hít sâu một hơi, Thời Gian Linh Căn thật sự quá quỷ dị, sự nguy hiểm của nó vượt qua những gì nàng từng nhận biết.

Chẳng trách người chấp chưởng Thời Không Thánh Thể như Tuế Nguyệt Nữ Đế có thể trở thành đệ nhất cường giả tại thời đại này.

Tưởng chừng như thời gian sẽ nghịch đảo và hắc y nhân sẽ thành công khôi phục, nhưng không…
“Thời Gian Nguyên Vẹn!”
Từ bên trong không gian, một giọng điệu thanh thúy dễ nghe như chuông bạc truyền ra, mang theo sự cao quý khó tả.

Hắc y nhân cả kinh nhìn thấy, Thời Gian Nghịch Đảo của mình sử dụng như bị khắc chế, hoàn toàn mất đi tác dụng.

Song Thương vẫn mang theo hai tầng Thương Vực lao vọt đến.

“Là kẻ nào?” Hắc y nhân phẫn nộ gầm lên.

Có một kẻ thần bí khác vừa sử dụng Thời Gian khắc chế nàng?!
Mà Âu Dương Thương Lan cũng không có chút vui mừng khi được giúp đỡ, hai tay nắm chặt, ánh mắt nghiêm nghị quan sát xung quanh.

Kẻ đến…là bạn hay cừu?

Xin nói luôn cho ae khỏi thắc mắc vì sao có những ngày chỉ ra 1 chap nhưng mình không thông báo với ae!
Đơn giản vì nếu mình có thông báo thì ngày đó 100% là không ra chap 2.

Còn nếu mình không thông báo là vì hôm đó mình rất muốn ra chap 2 nhưng vì một số lý do không viết xong được.

Ví dụ như hôm qua vừa đăng xong chap đầu được chút thì cúp điện, định ngủ khi nào có điện tỉnh dậy viết tiếp mà không ngờ nó cúp đến tận sáng.

Lại như một số hôm đang viết thì ngủ quên, đèn phòng bật xuyên đêm, sáng mới tranh thủ viết xong úp sớm.

Có hôm viết xong up chap lúc 22h, mỏi mắt nên cài báo thức 23h, định chợp mắt 1 tiếng rồi dậy viết tiếp nhưng do quá mệt báo thức ko ăn thua => ngủ đến sáng.

Những ae nào hay làm việc đêm chắc sẽ hiểu được cảm giác cố muốn mở mắt nhưng nó cứ cụp xuống, đầu óc trống rỗng.

Trung bình 1 chap mình viết mất từ 2 – 3,5 tiếng tùy vào tâm trạng và nội dung chap dễ viết hay khó viết, có lúc ngồi hơn nửa tiếng chưa gõ được chữ nào là bình thường.

Tóm lại là thế, hôm nào lên thông báo là chắc chắn ko có chap, hôm nào ko thông báo là muốn viết chap 2 nhưng viết không nổi, chứ mình chẳng keo kiệt 1 lời thông báo với ae làm gì để ae đợi đến tận sáng cả.

Mặc dù biết ae yêu mến truyện nên mới hóng, nhưng sức khoẻ quan trọng, khuyến khích ae đừng chờ chap khuya quá, trân trọng cảm ơn ae!
!