Mặt trăng vụn vỡ, không gian thác loạn, vô số ngọn gió như từng thanh liêm đao sắt lẹm cắt ngang bốn phương tám hướng, tạo thành một vùng cấm địa nguy hiểm…
Điều đáng nói chính là, ẩn bên trong từng cơn gió còn có hàn băng lạnh đến thấu xương, dù là Tinh Không Thú với thể phách cường đại nếu lọt vào nơi này cũng sẽ bị nghiền thành vạn mảnh…
Không có Tinh Không Thú, vùng cấm địa này trở nên vắng vẻ bên trong Tiên Ma Mộ Địa…
VÈO!
Cuồng phong gào thét mà qua, thân ảnh Tinh Không Long Mã như bước ra từ cơn gió nhanh chóng tiếp cận.
“Dừng lại!” Lạc Nam hạ lệnh một tiếng.
Tiên Ma Mộ Địa thật sự quá mức to lớn, dù đã toàn lực phi tốc vẫn phải tốn đến hai ngày thời gian thì Lạc Nam mới tìm đến được nơi này.
NGAO!
Tinh Không Long Mã gầm lên, ánh mắt tràn đầy hưng phấn nhìn vào biển phong đao tán loạn trước mặt.
Nó cũng là một Thể Tu, đã từng Luyện Thể bên trong Loạn Hư Tháp ở Làng Nhất Thế.
Bản năng cho Tiểu Tinh biết rằng, biển đao phong trước mặt thích hợp để mình luyện thể, có thể khiến nó thăng tiến không nhiều thì ít.
“Không đủ…” Lạc Nam lắc đầu nói:
“Ngươi đã đúc thành Cự Hoàng Lực Thể, thân thể so với Thể Tu cùng cấp mạnh hơn rất nhiều, hiện tại đang là Thể Tôn Hậu Kỳ, nếu luyện thể ở đây phải tốn vài chục năm, thậm chí trăm năm mới có thể đột phá!”
“Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy…”
“Ngao!” Tiểu Tinh sắc mặt buồn bã, bất quá vẫn biết lời của chủ nhân là đúng, gật gật đầu.
“Yên tâm, nếu ngươi muốn luyện thể, lần này trở về ta cho luyện khi nào chết thì thôi!” Lạc Nam cười tà.
Tiểu Tinh rùng mình, một cảm giác bất an dâng tràn trong lòng, ủy khuất nhìn lấy Lạc Nam.
“Vào!” Lạc Nam vỗ vỗ vai nó.
NGAO!
Tiểu Tinh gật mạnh đầu, chuyển hóa thuộc tính thành Thổ hệ, tầng tầng đất đá vây quanh cơ thể, nặng nề tiến vào biển phong đao.
Lạc Nam ý niệm vừa động, Bá Y xuất hiện bao trùm lấy thân thể hắn.
Một người một thú băng vào hiểm địa, lập tức vô số thanh phong đao hình bán nguyệt đã cuồng loạn chém đến.
KENG KENG KENG KENG…
Ma sát dữ dội vào lớp đất đá trên người Tiểu Tinh, hàn khí giá lạnh thẩm thấu bên ngoài.
Lạc Nam hất lấy Bá Y, lực lượng cuồng bạo quét ngang, phong đao toàn diện tiêu thất.
Hiểm địa có thể làm khó cả Đế Giả, ở trước mặt Lạc Nam và Tiểu Tinh hoàn toàn không đủ nhìn.
Một đường tiến vào hạch tâm…
Cảm ứng được có người xâm nhập, biển phong đao càng trở nên dữ dội, vô số lưỡi đao hình bán nguyệt gào thét, hóa thành một cái cối xoay thịt khổng lồ, trấn áp trực diện xuống đầu Lạc Nam.
Không sai, biển phong đao này chính là do Dị Phong tên Bán Nguyệt tạo thành để tự vệ, ngăn cản người khác tiến vào thu phục mình.
Lúc này cảm ứng được kẻ lạ xâm nhập, nó cuồng nộ bạo phát, toàn lực muốn giết chết kẻ tham lam.
“Hừ, một tiểu Dị Phong cũng dám làm càn!”
Lạc Nam chưa phản ứng, Vũ Phong Đỉnh trong đan điền hắn rung lên, thanh âm kiêu ngạo của Đế Vũ Phong Ảnh truyền ra:
“Chủ công, để bổn tướng thu phục nó!”
“Nếu nàng mong muốn!” Lạc Nam mỉm cười, động ý niệm.
Phong Nhi anh tư bừng bừng, thân khoác Phong Giáp hiên ngang bước ra.
“Ta tìm nó để làm Vũ Khí cho nàng đó…” Lạc Nam nhìn Phong Nhi nhếch miệng.
“Sẽ không để chủ công thất vọng!” Phong Nhi gật mạnh đầu.
Vũ Dực hiện ra sau lưng nàng, Phong Đế Lực vận chuyển, hóa thành một cơn cuồng phong dữ dội.
Lấy cứng đối cứng, hung hăng va chạm cùng cơn lốc xoáy do Bán Nguyệt Phong tạo thành đang lao đến.
ẦM ẦM ẦM…
Thắng bại lập tức phân, Đế Vũ Phong Ảnh vẫn quá khác biệt so với Bán Nguyệt Phong.
Mặc dù thế mạnh của nàng là tốc độ, nhưng cơn bão do nàng tạo ra vẫn ung dung nghiền ép lốc xoáy từ phía Bán Nguyệt…
Lạc Nam có thể cảm giác được các ngọn Phong Đao đang run rẩy…
Dị Thuộc Tính vẫn luôn áp chế lẫn nhau, ở trong cùng loại…cấp cao luôn áp chế cấp thấp.
Bán Nguyệt Phong đã sợ hãi trước uy thế mà Đế Vũ Phong Ảnh mang lại.
Theo tin tức mà Thiên Cơ Bảng cung cấp, Bán Nguyệt Phong chỉ vừa sinh ra hơn mười vạn năm nay…
Vùng lãnh thổ này trước đây là một Thế Lực cổ xưa mang tên Phong Nguyệt Lâu.
Thời điểm huy hoàng, Phong Nguyệt Lâu từng nổi danh với Đế Binh Bán Nguyệt Đao cùng một loại tài nguyên tu luyện gọi là Mỏ Phong Thạch, thứ ẩn chứa lượng Phong Hệ Thuộc Tính tinh khiết khổng lồ, trợ giúp cho tu sĩ Phong Hệ linh căn tu luyện.
Bị cuốn vào Tiên Ma chi chiến, Phong Nguyệt Lâu trở nên điêu tàn trong dòng sông lịch sử.
Toàn lâu chôn diệt, Bán Nguyệt Đao chia làm hai nửa, Mỏ Phong Thạch bị chôn vùi trong phế tích.
Dưới cơ duyên và hoàn cảnh xảo hợp, Đao Linh của Bán Nguyệt Đao vẫn còn tồn tại dù suy yếu hấp hối, nó trôi nổi tiến về phía Mỏ Phong Thạch, quanh năm suốt tháng hấp thu tất cả Phong Hệ Thuộc Tính trong loại tài nguyên quý giá này, lực lượng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Cuối cùng hóa thành một loại Dị Phong, mang tên Bán Nguyệt.
Đế Vũ Phong Ảnh một đường nghiền ép chính diện, Lạc Nam thong dong cưỡi Tiểu Tinh đuổi sát phía sau.
Rất nhanh, lọt vào tầm mắt của hai người là một thanh Đao có hình dạng như trăng lưỡi liềm sắt lẹm đang lơ lửng giữa không gian.
Toàn thân Đao do vô số cơn gió kết tụ mà thành, lại ẩn chứa hàn khí lạnh giá…
Đây chính là bản thể của Bán Nguyệt Phong!
Lạc Nam biết Bán Nguyệt Đao trước đây là một thanh Phong Hệ Đế Binh mang theo hàn khí có khả năng đông cứng lực lượng trong người đối thủ.
Sau khi trở thành Dị Phong, khả năng này vẫn được di truyền, vô cùng không tệ.
Xung quanh nó hoàn toàn trống trải, di tích và cả mỏ Phong Thạch sau khi bị hấp thụ sạch sẽ đều đã tan thành tro bụi trước sức phá hoại khủng khiếp.
Ngay cả những công pháp, vũ kỹ, truyền thừa của Phong Nguyệt Lâu cũng hóa thành hư vô hết rồi.
Phong Nhi hai mắt tỏa sáng, bàn tay trắng muốt thon dài vươn ra, muốn nắm lấy Bán Nguyệt Phong.
Đối với dùng Dị Phong làm vũ khí, nàng vô cùng hài lòng.
Trước đây khi còn dẫn dắt Phong Ảnh Quân, nàng cũng có một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Liêm Đao.
Đáng tiếc trong trận chiến cuối cùng, nó đã bị Đế Binh trong tay Phó Tộc Trưởng Chu Tước Tộc thiêu trụi.
Ngay lúc Phong Nhi muốn thu lấy Bán Nguyệt Phong, dị biến đột ngột nảy sinh.
ẦM!
Từ trên thiên không, một tòa tháp lấp lánh thần quang, mang theo vô số uy năng tỏa ra bốn phía, lực hút dữ dội hung hăng bao phủ trấn áp mà xuống.
Muốn đem cả Phong Nhi cùng Bán Nguyệt Phong thu phục vào trong tháp.
Chiến đấu xảy ra, tình hình lập tức hiện lên Màn Ảnh.
“Dị Linh Tháp?!”
Hàng loạt âm thanh kinh hô vang lên.
Không ít Tiên Đế ánh mắt ngưng trọng, bởi vì bọn hắn nhận ra tòa Tháp đang đè xuống.
Đó chính là Pháp Bảo nổi danh của Nhị Lang Thần – Dị Linh Tháp với khả năng thu phục Thiên Địa Dị Vật để gia tăng sức mạnh.
Mà lúc này, nó đã sắp thành Đế Binh.
Hiển nhiên, Nhị Lang Thần không biết là vô tình hay cố ý bám theo phía sau Lạc Nam, muốn ra tay cướp đoạt Dị Phong ngay trước mặt hắn.
Ở vài vị trí khác, sắc mặt của Chân Long Trưởng Lão cùng Chu Tước Trưởng Lão đột ngột kinh biến.
Bọn hắn không thèm quan tâm cái gọi là Dị Linh Tháp hay Bán Nguyệt Phong, ánh mắt khóa chặt lấy thân ảnh của Phong Nhi ở bên cạnh Lạc Nam, cả kinh thốt lên:
“Đế Vũ Phong Ảnh?!”
Hiển nhiên, Chân Long Tộc và Chu Tước Tộc không thể nào quên được vị Nữ Tướng từng cầm Phong Ảnh Quân tung hoành chiến trường, khiến hàng loạt cường giả nghe tin phải sợ mất mật.
Bất quá, với bản tính kiêu ngạo khó thuần của nàng, làm sao sẽ trở thành Dị Phong của Thiếu Chủ Côn Lôn?
Chân Long Trưởng Lão cùng Chu Tước Trưởng Lão liếc mắt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương một tia sát khí.
Bằng mọi giá, bọn hắn phải nghĩ biện pháp loại trừ Đế Vũ Phong Ảnh.
Khi chứng kiến Dị Linh Tháp hiển uy, Trưởng Lão Săn Ma Điện nở nụ cười đắc ý:
“Dị Linh Tháp là khắc tinh của Thiên Địa Dị Vật, lại ẩn chứa uy năng của hàng loạt Dị Thuộc Tính, Lạc Nam làm sao tranh với Đế Tử của chúng ta?"
Ở vòng đầu tiên, tu sĩ không được công kích lẫn nhau, nhưng cướp đoạt mục tiêu thì hoàn toàn có thể.
Mục tiêu chính là Dị Phong!
Nhị Lang Thần không công kích Lạc Nam, trái lại ngang nhiên bá đạo dùng Dị Linh Tháp đoạt Dị Phong của hắn.
Không ít cường giả buông tiếng thở dài, Dị Linh Tháp có ưu thế quá lớn trong cuộc cướp đoạt này, Lạc Nam lấy gì tranh cạnh?
…
Quả nhiên, trước sức hút ngập trời của Dị Linh Tháp, mặc dù Đế Vũ Phong Ảnh có thể mạnh mẽ kháng cự, nhưng Bán Nguyệt Phong đang bị cưỡng chế hút đi.
“Một chút lợi tức nhỏ trước khi vòng hai bắt đầu, hy vọng ngươi thích thú!” Nhị Lang Thần cười haha.
Ở bên cạnh hắn, Hao Thiên Khuyển trong miệng cắn nát một đám Xích Nha Hắc Ám của Lạc Nam thả trong không gian.
Chính nhờ điều này, hắn mới vô thanh vô tức tiếp cận, ngư ong đắc lợi.
Có Âm Dương Nhãn tồn tại, Xích Nha Hắc Ám của Lạc Nam đừng mơ có thể ẩn giấu trước mắt Nhị Lang Thần hắn.
Đứng trước sự đắc chí của Nhị Lang Thần, Lạc Nam nở nụ cười mỉa mai.
Tên ngu xuẩn này không biết rằng, chỉ cần có Dị Thuộc Tính ở gần là các Đỉnh trong đan điền của Lạc Nam sẽ cảm ứng được, Nhị Lang Thần trên người có một đống Dị Thuộc Tính, làm sao có thể bí mật bám theo sau hắn?
Bên trong đan điền hắn, Vũ Phong Đỉnh cấp tốc rung lên.
“Xuất!” Lạc Nam quát lạnh.
ẦM ẦM ẦM!
Cuồng phong thét gào, Vũ Phong Đỉnh uy nghi bất phàm xuất hiện trên tay hắn.
Lạc Nam hướng về Bán Nguyệt Phong, hung hăng ném ra Vũ Phong Đỉnh.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Như được trở về cội nguồn, Bán Nguyệt Phong toàn thân run lên, ra sức chống cự Dị Linh Tháp để trở về Vũ Phong Đỉnh.
“Hừ, nằm mơ!” Nhị Lang Thần cười gằn, hai tay kết ấn.
Dị Linh Tháp bùng nổ Đế Uy dữ dội, sức mạnh tiếp cận Đế Binh thét gào, hư ảnh hàng loạt Dị Thuộc Tính hiện lên giữa không gian, sức ép khủng bố trấn xuống Bán Nguyệt Phong.
Trước lực lượng mạnh mẽ này, Bán Nguyệt Phong hoàn toàn mất khả năng chống cự.
Nhưng ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lạc Nam rút ra Lạc Hồng Kiếm trên lưng.
KENG!
Một tiếng Kiếm ngân vang trời kinh động hoàng vũ, khí cơ càn quét bốn phương.
Trong ánh mắt khó tin của Nhị Lang Thần, Dị Linh Tháp của hắn bị tiếng Kiếm ngân kia làm cho hoảng hồn, sinh ra cảm giác khiếp đảm, uy lực suy yếu vô số lần.
Nhân cơ hội đó, Bán Nguyệt Phong tiến vào Phong Đỉnh, thoát một cái đã trở về đan điền của Lạc Nam.
Đương nhiên nó vẫn chưa bị luyện hóa, chỉ là Phong Đỉnh lúc này giống như một kiện Pháp Bảo không gian, tạm thời cất chứa nó mà thôi.
Lạc Hồng Kiếm trở về trên lưng Lạc Nam, mọi thứ yên tĩnh trở lại…
“Làm sao có thể?” Trưởng Lão Săn Ma Điện đứng bật người dậy, gương mặt già nua co rúm lại vì rung động.
Nhị Lang Đế Tử của bọn hắn tranh đoạt Dị Phong thất bại? vì sao lại như thế?
Không những là Trưởng Lão của Săn Ma Điện, mà rất nhiều cường giả cũng đang ngưng trọng hồi tưởng về một màn vừa rồi…
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, bọn hắn vẫn chưa hiểu rõ vì sao Nhị Lang Thần thất bại, vì sao Lạc Nam giành chiến thắng.
“Cái Đỉnh mà Lạc Nam ném ra là Pháp Bảo giống với Dị Linh Tháp sao?”
“Vì sao hắn đột ngột rút Kiếm rồi cất vào?”
“Vì sao Dị Linh Tháp trở nên suy yếu trong khoảnh khắc?”
“Lạc Nam rốt cuộc đã làm cái gì?” Cảnh tượng khiến hầu hết Đế cấp cường giả cũng đang chưa hiểu ra vấn đề.
Thiên Đế và Thiên Ma Đế thu liễm nụ cười trên môi, nhìn chằm chằm thanh Kiếm sau lưng Lạc Nam, nghi ngờ trào dâng trong lòng:
“Nhất định là có liên quan đến thanh Kiếm kia, nó rốt cuộc là thứ gì?”
Không ít Thiên Đế cường giả thẳng lưng, Phượng Nghi Nữ Đế, Thường Nga Nữ Đế ánh mắt mang theo vẻ suy tư…
Hành động rút Kiếm của Lạc Nam quá mức khó hiểu, chỉ xem qua Màn Ảnh như bọn hắn không cảm nhận được những gì diễn ra tại hiện trường, quá khó để suy luận…
Ngược lại, bọn hắn càng chú ý đến cái Đỉnh được Lạc Nam ném ra, âm thầm cho rằng nhất định là một loại Pháp Bảo cao cấp.
Bụt cùng Ngô Đế liếc mắt nhìn nhau, khóe môi lẩm bẩm: “Là chủng tộc đó sao…”
…
“Binh Nhân Tộc…AAAAAA Binh Nhân Tộc…AAAA…Con mẹ nó là Binh Nhân Tộc kìa!”
Bên trong cơ thể Nhị Lang Thần, một tiếng gào thét hoảng sợ mà chỉ hắn mới có thể nghe được vang vọng mà lên.
“Ngươi vừa nói gì?” Nhị Lang Thần sắc mặt trở nên vô cùng khó coi hỏi.
Bất quá cánh tay trong cơ thể bỗng nhiên im bặt, không chịu trả lời hắn.
Dị Lang Thần hít sâu một hơi thu về Dị Linh Tháp, hồi tưởng lại một màn vừa rồi, chỉ cảm thấy da mặt đau rát như bị Lạc Nam hung hăng quất một bạt tay.
Tự tin đắc chí bao nhiêu, hiện thực lại tàn khốc bấy nhiêu…
Bán Nguyệt Phong tưởng chừng đã là vật trong túi lại không cánh mà bay.
Vô cùng hận a…
GÂU GÂU GÂU!
Hao Thiên Khuyển cảm giác được tâm trạng của chủ nhân phẫn nộ, nó hướng Lạc Nam điên cuồng gầm rừ.
NGAO!
Tinh Không Long Mã ngửa đầu thét dài, uy thế cuồn cuộn trực tiếp chấn cho Hao Thiên Khuyển lùi bước.
GRỪ!
Hao Thiên Khuyển mắt đỏ ngầu lộ vẻ hung hăng, răng nanh sắt lẹm nhe ra đe dọa…
Tinh Không Long Mã giương nanh múa vuốt, đang muốn dùng Lực trấn áp con chó dại này, đã bị Lạc Nam xoa đầu ngăn cản:
“Đừng để trúng kế…”
Tinh Không Long Mã gật đầu, sát khí quy tụ trong mắt.
“Rất tốt…!” Nhị Lang Thần bất chợt nhìn Lạc Nam vỗ tay, ngửa đầu cười lớn:
“Hahaha, phải có những đối thủ mạnh mẽ như thế này thì Thiếu Đế Chi Chiến mới không tẻ nhạt!”
“Côn Lôn Thiếu Chủ thật khiến Lang mổ lau mắt mà nhìn, hy vọng có cơ hội luận bàn ở vòng thứ hai!”
Biết tình cảnh đang được Màn Ảnh phát trực tiếp, Nhị Lang Thần thể hiện sự phong độ của mình, không đánh mất hình tượng của Đế Tử Săn Ma Điện.
“Mỏi mắt mong chờ, tại hạ cũng hứng thú với cái gọi là top 9 Thiếu Đế Bảng!” Lạc Nam thong thả phất óng tay áo.
Phong Nhi đứng sau lưng hắn, ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy Nhị Lang Thần.
Vừa rồi nàng bị tên này muốn dùng Tháp cưỡng chế bắt giữ, hành vi không xem ai ra gì của Nhị Lang Thần chọc giận Phong Nhi.
“Gặp lại…” Nhị Lang Thần mỉm cười, dứt khoát xoay người rời đi.
“GÂU GÂU GÂU GÂU, các ngươi chờ đó cho ta!” Hao Thiên Khuyển gầm rừ đe dọa một tiếng, chạy nhanh theo chủ.
Lạc Nam nhìn theo bóng lưng của một người một chó, vuốt đầu Tiểu Tinh ra hiệu nó bình tĩnh trở lại, mỉm cười nói:
“Sớm muộn gì ta cũng cho ngươi ăn đặc sản!”
“Đặc sản?” Tiểu Tinh trong lòng khó hiểu.
“Phu quân, bằng mọi giá phải diệt Nhị Lang Thần…” Đột nhiên Hỏa Nhi bên trong Đan Điền cất tiếng, giọng điệu đầy phẫn nộ.
“Ừm?” Lạc Nam chú ý đến nàng.
“Thiếp cảm nhận được bên trong cơ thể hắn…” Hỏa Nhi gằn từng chữ:
“Dị Hỏa top 2 của Việt Long Tinh – Hồng Hồn Liệt Diễm!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon, cuối tuần vui vẻ.