Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1191: 1191




“Bởi vì nàng ta là nữ nhân của hắn…”
Nghe tiếng cười hí hởn không tim không phổi của Đình Manh Manh, một đám cường giả chỉ cảm thấy nhịp tim thoáng đập chậm lại một chút.

Thiên Diệp Dao vừa có dính liếu đến Tuế Nguyệt Cung, vừa là truyền nhân của Quái Nhãn Nữ Đế là nữ nhân của Lạc Nam?
Thiên Đế ở một bên xém nữa nấc nghẹn.

Đừng có đùa như thế có được hay không?
Năm đó, Tuế Nguyệt Nữ Đế mang theo một nhóm nữ nhân có Huyết Mạch Thần Thú trở về Tiên giới, trực tiếp oanh động hàng loạt Thần Thú Tộc.

Trong hoàn cảnh đó, hàng loạt Thần Thú tìm đến Tuế Nguyệt Cung chất vấn đòi người, mong muốn lấy lại Huyết Mạch.

Sự kiện lớn như vậy hầu hết được mọi thế lực quan tâm và chú ý.

Cứ tưởng trước sức ép của quá nhiều cường địch, Tuế Nguyệt Nữ Đế sẽ phải xuống nước nhún nhường, chấp nhận giao ra đám nữ nhân.

Nhưng không, Tuế Nguyệt Nữ Đế cường thế đến mức đáng sợ, bằng vào thủ đoạn cường ngạnh trấn áp các tộc Thần Thú, khăng khăng một mực bảo vệ nhóm nữ nhân kia.

Điều này chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ địa vị của đám nữ nhân sở hữu Huyết Mạch này vô cùng quan trọng trong mắt Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Cũng vì có Tuế Nguyệt Nữ Đế làm chỗ dựa, những nữ nhân kia trở thành một nhóm tân thiên tài có địa vị cao quý bậc nhất vũ trụ, các tộc Thần Thú chẳng những không dám làm gì các nàng, mà ngược lại còn tạo điều kiện để rút ngắn quan hệ với các nàng, nhằm trở thành đồng minh với Tuế Nguyệt Cung.

Bốn chữ đệ nhất cường giả không phải hư danh…
Thân là người đứng đầu Kim Sí Đại Bằng Tộc, Kim Sí Đại Bằng Tộc Trưởng đương nhiên nhận ra Thiên Diệp Dao, bởi vì hắn cũng là một trong những người tìm đến Tuế Nguyệt Cung năm đó để đòi Huyết Mạch.

Điều mà Kim Sí Đại Bằng Tộc Trưởng không ngờ chính là Thiên Diệp Dao chẳng những có được Huyết Mạch tinh khiết nhất của Kim Sí Đại Bằng Tộc, mà còn sở hữu thiên phú hiếm có Diệt Thế Kim Đồng, trở thành truyền nhân của Quái Nhãn Nữ Đế.

Điều này chứng minh, Thiên Diệp Dao vừa được Tuế Nguyệt Nữ Đế nâng đỡ, vừa có Quái Nhãn Nữ Đế chống lưng.

Bối cảnh vô cùng dọa người, ở khắp Vũ Trụ này cũng hiếm ai có đến tận hai vị Thiên Đế làm chỗ dựa.

Các cường giả ở đây ai cũng hiểu đạo lý này…
Thiên Diệp Dao thiên phú siêu quần, bối cảnh xuất chúng, dung nhan lại không kém bất kỳ tuyệt sắc mỹ nhân nào.

Đừng nói là đám tiểu bối, ngay cả một số Đế Cấp cường giả ở đây cũng thèm nhỏ dãi.

Nhưng…nàng lại là nữ nhân của Lạc Nam?
Bọn hắn không muốn tin tưởng, nhưng lại không giải thích được vì sao Thiên Diệp Dao lại đứng ra trợ giúp Lạc Nam chiến đấu…
Thế là một lần nữa, cả đám nhìn sang sư phụ của Lạc Nam là Côn Lôn Nữ Hoàng.

Đáng tiếc, đừng nói là bọn hắn, ngay cả Côn Lôn Nữ Hoàng lúc này cũng đang như ở trong mộng, chẳng qua là nàng đang ra vẻ bình thản mà thôi.


Mình thu nhận đệ tử gì thế này? Tiểu tử Lạc Nam chưa từng nhắc đến Tuế Nguyệt Cung ở trước mặt nàng nha.

Nàng chỉ biết phía trước mình hắn đã có một vị sư phụ thần bí mà thôi, chẳng lẽ vị sư phụ đó là Tuế Nguyệt Nữ Đế?
Côn Lôn Lão Nhân cũng chưa thể bói được về Lạc Nam, hay nói đúng hơn là không dám bói…
Nếu không có người ngoài ở đây, Côn Lôn Nữ Hoàng đã xách cổ Đình Manh Manh lên tra hỏi.

Đương nhiên Lạc Nam cũng chưa từng kể về nữ nhân trước đây của mình với Đình Manh Manh, chẳng qua nha đầu này từng thấy Cung Điện mang tên Diệp Dao trên Cung Đình Thụ nên mới nói tầm bậy tầm bạ, trúng tùm lum tùm la mà thôi.


Tuế Nguyệt Cung…
“Haha, Dao Dao nhịn không được nữa rồi…”
Nhìn thấy Thiên Diệp Dao đứng ra chiến đấu, chúng nữ ngoài cười nhưng trong không cười.

Giọng điệu có chút ghen tuông.

Trong lúc các nàng chỉ có thể ở nhà xem qua Màn Ảnh, thì mấy nữ nhân tham gia Thiếu Đế Chi Chiến đã gặp lại hắn, còn kề vai sát cánh chiến đấu với hắn.

Đáng giá để ghen tị…
Chỉ có U Cơ là âm thầm cười tủm tỉm, bởi vì nàng là người may mắn gặp lại Lạc Nam đầu tiên, còn bị hắn hóa thành một bãi bùn nhão, dư vị đến nay vẫn còn đọng lại trong tâm trí.

Tuế Nguyệt Nữ Đế xung quanh có một đoàn không gian vặn vẹo che đậy dung nhan nhìn không rõ biểu cảm, tuy nhiên ánh mắt thâm thúy như luân hồi của nàng lại khóa chặt lấy thân ảnh Quỷ Đỏ và Lâm Tích vẫn chưa ra tay.

Theo nhận định của nàng, đây là hai nhân vật có khả năng uy hiếp lớn nhất trong trận chiến này.

Bởi vì ngay cả nàng cũng nhìn không thấu tình huống trong cơ thể hai người bọn hắn.

“Xem ra phải đến tận hiện trường quan sát một chuyến…”

“Khốn kiếp, vì sao luôn có người đứng ra cản trở cường địch hay hắn?”
Bên trong chiến trường, nhìn thấy Lạc Nam vẫn đang nhàn nhã ngồi trên bảo tọa, các đối thủ cường đại đều lần lượt bị người khác ngăn cản, đám người Long Ngạo Thế gân xanh nổi lên đầy mặt.

Chẳng lẽ mấy người này cũng cho rằng chỉ một mình Lạc Nam đủ tư cách ngồi thôi sao?
“Ta mới không tin!” Đào Kỷ thanh lãnh quát lên.

Lực lượng toàn thân vận chuyển, sau lưng nàng hiện lên hư ảnh của một con Ma Thú khổng lồ dáng to như hổ, tứ chi sừng sững như cột chống trời, đôi cánh đen kịch che phủ thiên không, chiếc đuôi như bọ cạp với hai lưỡi đao sắt lẹm, ẩn chứa độc tố vô cùng kinh khủng.

Ma Thú Đào Ngột, vừa có được Ma Đế Lực mạnh mẽ, vừa có Độc Lực đủ sức độc chết Tiên Đế một cách dễ dàng.

Là một trong những Ma Thú nổi danh sánh ngang Cùng Kỳ và Thao Thiết, Đào Ngột không hề e ngại bất kỳ đối thủ nào.

“Ma Độc Cuồng Nộ!”
Đào Kỷ quát lên, điều khiển hư ảnh Đào Ngột đập lấy đôi cánh thịt dung hợp Đế Ma Lực và Độc Lực tạo thành một vòng xoáy Ma Độc đen kịch giữa bầu trời, xoắn nát không gian cuốn thẳng về phía Lạc Nam.


“Ta cũng lên!” Nhìn thấy Đào Kỷ hiển uy, Thao Ngao bị kích thích gầm thét.

Hắn không cam lòng yếu thế, hiển hóa ra bản thể Ma Thú Thao Thiết, miệng rộng ngửa lên giữa trời, điên cuồng hút lấy năng lượng xung quanh, đem tu vi gia tăng trên diện rộng để tấn công Lạc Nam.

GÁY!
Mắt thấy thế công của Đào Kỷ tiến đến, một tiếng gáy lãnh liệt xé rách trường không đã cùng lúc vang lên.

Đế Hỏa ngút trời thiêu đốt, hư ảnh một đôi đại điểu toàn thân bùng cháy bay đến.

“Thần Thú Bỉ Dực Điểu?” Đào Kỷ sắc mặt đại biến.

Mộng Chi Tiên như tiên nữ không nhiễm bụi trần, ung dung cao quý đạp không mà đến.

Bỉ Dực Điểu giương cánh sau lưng nàng, xung quanh thân thể là vô số thanh Binh Khí sắt lẹm đang nhảy múa.

Binh Phạt Quyết!
Mộng Chi Tiên sắc mặt nghiêm túc nhìn lấy Đào Kỷ, khí thế Bán Đế tuôn trào, hư ảnh thần thú Bỉ Dực Điểu bằng vào tốc độ khủng bố xoay tròn tạo thành một cơn lốc Đế Hỏa, hòa vào trong đó còn có vô số thanh Vũ Khí sắt bén do Binh Phạt Quyết tạo thành.

“Binh Phạt Bỉ Dực!”
Trong ánh mắt chăm chú của đám đông, Mộng Chi Tiên hung hăng đối kháng cùng Đào Kỷ.

ẦM!
Đào Ngột va chạm Bỉ Dực Điểu.

Hai loại lực lượng ma sát dữ dội sau đó nổ tung, chấn đến hai nữ nhân liên tục lùi bước, giương mắt nhìn lấy nhau.

“Đó là Mộng Chi Tiên của Thiên Địa Hội, nàng ta cũng đứng về phía Lạc Nam?” Phá Đỉnh Đội lớn tiếng kinh hô, ánh mắt tràn đầy ghen ghét.

Vì sao tên này luôn có nữ nhân phò trợ? Hơn nữa đều là tuyệt sắc giai nhân.

Phạm Chí nhìn thấy Mộng Chi Tiên, nắm tay siết chặt đến rướm máu.

Bởi vì nữ nhân trong lòng hắn lúc này đang chiến đấu vì nam nhân khác.

“Ngươi cũng là nữ nhân của Lạc Nam?” Đào Kỷ trừng lớn đôi mắt đẹp nhìn Mộng Chi Tiên.

“Ngươi không cần biết!” Mộng Chi Tiên khóe môi cong lên đầy tự tin: “Đứng sang một bên đi!”
“Hừ, cuồng vọng!” Đào Kỷ tức giận nghiến răng, Ma Độc bùng nổ, Đào Ngột hư ảnh tiếp tục lao đến.

Mộng Chi Tiên không sợ chút nào, Bỉ Dực Điểu uốn lượn đầy tinh tế nghênh đón.


Lại là một phương chiến trường mới giữa hai đại mỹ nhân.

“Núp sau nữ nhân thì có bản lĩnh gì? Có ngon thì cùng ta chiến!”
Mà lúc này, Thao Ngao đã thi triển Thần Thông Thôn Thiên Phệ Địa hoàn tất, hút vô số lực lượng xung quanh khiến tu vi của hắn trở thành Đại Yêu Đế hùng mạnh.

Sinh ra lòng tự tin dữ dội, Thao Ngao cường thế lao đến Lạc Nam.

“Trận chiến của chúng ta còn chưa xong, lúc này chiến tiếp!”
Đáng tiếc, đại địa co rút lại dữ dội như chỉ còn một thốn, thân ảnh ba nữ nhân lướt như tên bắn mà đến.

Yên Nhược Tuyết, Địa Ngọc Huyền cùng Hoàng Y Thiền…
Yên Nhược Tuyết thi triển cả Thổ Hoang Vu Thuật và Thủy Hoang Vu Thuật trước khi đến, tu vi đạt đến Đại Đế, không hề kém cạnh Thao Ngao.

Hoàng Y Thiền kích hoạt bí thuật Hóa Quang Huyền Biến, đem tất cả lực lượng trong cơ thể chuyển hóa thành Quang Minh, tu vi cũng đạt đến Đế Giả, theo sát phía sau Yên Nhược Tuyết.

Hai nữ vừa mới xuất hiện lập tức điên cuồng thi triển thế công, mà Địa Ngọc Huyền ở phía sau liên tục thi triển Đế Kỹ Thổ Hệ phụ trợ, gia tăng chiến lực cũng như khả năng phòng ngự cho các tỷ muội của mình.

“Khốn kiếp, là các ngươi?!” Thao Ngao giận dữ gầm lên, hắn làm sao quên được Yên Nhược Tuyết cùng Địa Ngọc Huyền?
Hai nữ nhân này trước đó còn bị hắn dọa chạy, lúc này chỉ tìm thêm một đồng minh mà dám chiến với hắn?
RỐNG!
Hóa thành bản thể Thao Thiết khổng lồ, Thao Ngao tả xung hữu đột lao vào ba nữ.

Phân Lực Huyền Quang chiếu rọi, Hoàng Y Thiền suy yếu thế công của Thao Ngao.

Yên Nhược Tuyết toàn thân bùng phát chiến ý, dưới sự hỗ trợ của Địa Ngọc Huyền toàn lực đánh cận chiến.

Lại một lần nữa có ba vị Đế Nữ vì Lạc Nam mà chiến.

“Để xem còn có ai?” Phượng Cửu Huyền cùng Viêm Miên Châu liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh quát lên yêu kiều.

Niết Bàn Thánh Hỏa từ thân thể Phượng Cửu Huyền sôi trào, hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng xuất hiện, tay cầm Ngô Đồng Quyền Trượng mang theo biển lửa ngập trời.

Ở phía bên cạnh, Viêm Miên Châu khóe môi giương lên, đôi tay ngọc ngà kết ấn, bốn loại Dị Hỏa phá thể mà ra.

HÍ!
Theo ý niệm của nàng, bốn loại Dị Hỏa khủng bố dung hợp, sau đó hóa thành một con Chiến Mã đầy ngang tàng.

Viêm Miên Châu kỵ trên Chiến Mã, toàn thân bùng cháy Dị Hỏa như một Nữ Hỏa Thần, một thanh Hỏa Kỳ thiêu đốt dữ dội xuất hiện trong tay nàng.


Nhiệt độ không khí gia tăng điên cuồng, biển lửa phần thiên.

Hai nữ nhân điều khiển hỏa diễm xuất chúng nhất chiến trường nay đã công kích.

Phượng Cửu Huyền của Hỏa Phượng Tộc.

Viêm Miên Châu đến từ Vô Tận Hỏa Giới.

Cùng lúc bắn đến Lạc Nam.


Nhưng mà…
Nhiệt độ bốn phía vừa mới dâng cao chưa được bao lâu lại đột nhiên hạ thấp xuống…
Một vầng trăng non lơ lửng hiện lên giữa trời, Đế Băng điên cuồng thẩm thấu mà ra…
Đứng trước biển lửa mà Phượng Cửu Huyền cùng Viêm Miên Châu tạo thành, vầng trăng mang theo hàn băng lạnh giá nhanh chóng xâm nhập…
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt không dám tin của Phượng Cửu Huyền và Viêm Miên Châu, thế tiến dữ dội của hỏa diễm bị mạnh mẽ ngăn chặn.

“Đó là…”
Toàn trường đưa mắt nhìn lên.

Chẳng biết từ bao giờ, ở trong mặt trăng lạnh giá chậm rãi xuất hiện hai thân ảnh.

Cung trang màu trắng thanh thoát tung bay, ưu nhã xuất trần, cao quý lãnh đạm, ánh mắt hờ hững…
Các nàng diện mạo giống y như đúc, là một đôi tỷ muội song sinh như bước ra từ thần thoại.

Đạp trăng bước đến, dùng giá băng đông cứng biển lửa ngút trời…
“Nhược Tuyết, Nhã Nhi, Băng Nhi…các nàng…” Hô hấp Lạc Nam trở nên tán loạn, ánh mắt khóa chặt thân ảnh từng nữ nhân của mình, một cảm giác thỏa mãn chưa từng có xâm chiếm tâm hồn hắn.

Cơ Nhã và Cơ Băng chân trần đạp nguyệt, áo trắng nhẹ bay, ánh mắt trong veo như mặt giếng cổ thanh đạm quét nhìn Phượng Cửu Huyền và Viêm Miên Châu một thoáng, chậm rãi cất tiếng:
“Phu quân chúng ta muốn ngồi, hai vị có gì ý kiến?”
Tiếng nói lành lạnh trong veo lan truyền khắp toàn trường, trực tiếp khiến Phượng Cửu Huyền và Viêm Miên Châu trợn tròn mắt.

“Phốc!”
Không biết bao nhiêu người cùng lúc phun ra một ngụm.

Phượng Nghi Nữ Đế ngoài ý muốn liếc xéo về phía Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế, đôi môi đỏ thẳm như hồng bảo thạch chậm rãi nói ra:
“Thường Nga và Lăng Ba cả đời kiêu ngạo không xem nam nhân trong thiên hạ ra gì, không ngờ thu nhận đệ tử lại là thê tử của kẻ phong lưu!”
Thường Nga Nữ Đế cùng Lăng Ba Nữ Đế liếc mắt nhìn nhau, chứng kiến một tia bất đắc dĩ…
Các nàng đã sớm biết Cơ Băng và Cơ Nhã có phu quân, cũng rất yêu phu quân của mình…
Nhưng không ngờ, nam nhân đó lại là Thiếu Chủ Côn Lôn.

Thân thể tuyệt mỹ của Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế hơi run lên.

Bởi vì có giao tình với Tuế Nguyệt Nữ Đế, hai nàng biết phu quân của Cơ Băng và Cơ Nhã còn là phụ thân của…
Nói như vậy, thân phận của Lạc Nam…
Thường Nga và Lăng Ba hít sâu một hơi, giữ cho bản thân trở lại bình tĩnh.

“Haha, Côn Lôn Thiếu Chủ thật khiến Bổn Đế liên tục bất ngờ a, Côn Lôn Nữ Hoàng thu được một đồ đệ tốt!” Thiên Đế cười như không cười lên tiếng nói.

Lúc này ngay cả nhân vật cấp bậc như hắn cũng sắp đứng ngồi không yên.

Côn Lôn Thiếu Chủ có quan hệ với Nhân Yêu Giới, Cự Chiến Cổ Tộc, Tuế Nguyệt Cung, Quái Nhãn Nữ Đế, Thủy Hoang Tộc…bây giờ lại lòi thêm Thường Nga và Lăng Ba?
Tính sơ sơ đã có bao nhiêu Thiên Đế ở trong số này rồi? chưa kể Côn Lôn Nữ Hoàng vẫn đang ngồi ở đó…
“Ực…” Không ít thế lực vốn còn mang thù vì Lạc Nam đào thải Đế Tử nhà mình nuốt một ngụm nước miếng khô khốc.

Bọn hắn đang cân nhắc liệu có nên tìm Lạc Nam trả thù sau khi Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc hay không…
Tên thanh niên kia…vì sao hắn làm được?