Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1208: 1208




Đối diện với nhân vật như Phượng Cửu Huyền, Tử Yên không có quá nhiều lòng tin.

Mặc dù trước đó Phượng Cửu Huyền bị Bá Lực của Lạc Nam nổ tung bị thương không nhẹ, nhưng sự khôi phục đến từ Niết Bàn Thánh Hỏa của Thiên Mệnh Huyền Phượng quá cường đại, chỉ sau một canh giờ ngắn ngũi nghỉ ngơi, trạng thái hiện tại của Phượng Cửu Huyền đã đạt đến toàn thịnh.

Mà Tử Yên nàng lại vừa trải qua trận chiến với Lãnh Vận Du, còn tiêu hao không ít, cực kỳ bất lợi.

Bất quá, Tử Yên không có ý định đầu hàng…
RỐNG!
Cốt Tướng ngửa đầu rống lên, chủ động tiến hành công kích, xương sống Thiên Đế cầm nắm trên tay, toàn diện lao về Phượng Cửu Huyền đập xuống.

Tử Yên nâng ngọc tiêu lên miệng, tiếng sáo du dương một lần nữa tấu lên, Tử Lực điên cuồng điều động tiến vào thân thể Cốt Tướng, đem sức mạnh công kích và khả năng phòng ngự của Cốt Tướng gia tăng theo cấp số nhân.

Cốt Tướng cao đến vạn trượng, Phượng Cửu Huyền ở trước mặt nó nhỏ bé như một con kiến nhỏ.

Cốt Tướng chính diện nện đến, cảnh tượng có phần thô bạo…
Đối diện với tình cảnh như vậy, Phượng Cửu Huyền biểu lộ bình tĩnh ung dung, hai tay kết ấn.

GÁY!
Từ cơ thể yêu kiều của nàng, Niết Bàn Thánh Hỏa bùng nổ mà ra, nhiệt độ không khí sôi trào như núi lửa, khí tức Sinh Mệnh nồng đậm bao trùm cửu thiên thập địa.

Niết Bàn Thánh Hỏa ngưng tụ thành hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng cao quý uy nghi sau lưng Phượng Cửu Huyền, vươn ra móng vuốt rực cháy hỏa diễm của mình, kiêu ngạo ngạnh kháng thế công của Cốt Tướng.

Xèo xèo xèo…
Âm thanh bóc cháy vang lên, sắc mặt Tử Yên trở nên ngưng trọng, bởi vì nàng nhìn thấy Tử Vong Chi Lực của mình đang liên tục bị Niết Bàn Thánh Hỏa thiêu đốt.

Sinh Mệnh và Tử Vong vốn là hai loại lực lượng kỳ phùng địch thủ, không kém cạnh nhau.

Đáng tiếc, Tử Yên chỉ sở hữu Tử Vong Chi Lực thuần tính, mà Phượng Cửu Huyền lại có được Niết Bàn Thánh Hỏa.

Niết Bàn Thánh Hỏa vốn là hỏa diễm cao cấp bậc nhất của Phượng Hoàng Tộc, lại thêm lực lượng Sinh Mệnh ẩn chứa bên trong nó, hoàn toàn khắc chế Tử Yên.

Cốt Tướng vừa rồi ép cho Lãnh Vận Du thở không nổi lúc này lại như đụng phải khắc tinh, bị hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng dễ dàng chế ngự.

Tử Vong Chi Lực vừa ra đã lập tức bị nhiệt độ từ Niết Bàn Thánh Hỏa thiêu hủy, hoàn toàn chẳng tạo ra chút uy hiếp nào đến bản thân Phượng Cửu Huyền.

“Niết Bàn Thánh Hỏa vẫn ở một đẳng cấp khác…” Nhìn thấy Tử Yên chật vật, Lạc Nam đôi mắt nheo lại.

Tình cảnh này không nằm ngoài dự kiến của hắn.

Thiên Mệnh Huyền Phượng dù sao cũng là chủng loài biến dị bên trong Phượng Hoàng Tộc, nổi danh từ lâu, là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ.

Tử Yên chỉ dựa vào Cốt Tướng và Tử Lực thật sự còn chưa đủ để vượt qua.


Trừ khi, Tử Yên có được một loại Huyết Mạch hay Thể Chất nào đó có thể phát huy tối đa sức mạnh Tử Lực của mình không kém so với Sinh Mệnh Lực của Thiên Mệnh Huyền Phượng…
Mà khi nhắc đến Thiên Mệnh Huyền Phượng, không thể không nhắc đến Tịch Diệt Phượng Hoàng…
Đây là tồn tại có thể khắc chế Thiên Mệnh Huyền Phượng một cách rõ ràng nhất, nhờ vào ngọn lửa Tịch Diệt Thánh Viêm cùng Tử Vong Lực tinh khiết.

“Xem ra nếu có cơ hội…phải đem huyết mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng cho Tử Yên sử dụng!” Lạc Nam trong lòng đã có quyết định.

GÁY!
Phượng gáy vang dội, trước sự ép sát của Phượng Cửu Huyền, Niết Bàn Thánh Hỏa ngày càng bao phủ Đấu Trường, đem Tử Vong Chi Lực không ngừng ma diệt.

Tử Yên bị ép đến sát vách đấu trường, Cốt Tướng che chắn trước cơ thể đem nàng bảo vệ phía sau.

Mặc dù như vậy, nó vẫn liên tục bị hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng công kích, ngoại trừ nhánh xương sống lưng Thiên Đế, các chỗ xương cốt khác đã có dấu hiệu tan chảy.

“Thăng Tử Thuật!”
Trong thời khắc mấu chốt, Tử Yên hít sâu một hơi, cắn nhẹ đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu vào ngọc tiêu, nàng muốn liều một lần cuối cùng.

Toàn bộ Tử Lực trong cơ thể Tử Yên lập tức bạo phát, cuồn cuộn như sóng thần tiến vào ngọc tiêu.

Sắc mặt Tử Yên trở nên trắng bệch, cánh môi nhẹ run, thông qua tiếng sáo đem toàn bộ Tử Lực của mình dung nhập vào Cốt Tướng.

Thăng Tử Thuật là một loại Bí Thuật của Phiêu Miểu Tiên Cung, có thể điều động tất cả Tử Lực trong thời gian cực ngắn, gia tăng sức mạnh cho công kích của mình.

NGAO!
Quả nhiên có Thăng Tử Thuật dung nhập, Cốt Tướng lập tức ngửa đầu thét gào, khí thế bạo tăng, Tử Lực nồng đậm đến cực điểm.

ONG ONG ONG…
Vô số nhánh Xương Cốt chấn động, kích thước của Cốt Tướng cấp tốc biến lớn, cuồng nộ đấm vào hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng giữa bầu trời.

ĐÙNG!
Tử Lực cuồng bạo nổ tung, lần đầu tiên Thiên Mệnh Huyền Phượng bị đẩy lùi, Niết Bàn Thánh Hỏa lần đầu tiên cũng bị Tử Lực chiếm thế thượng phong.

Phượng Cửu Huyền lắc đầu nhìn lấy cảnh tượng này, phất tay một cái.

VÈO!
Ngô Đồng Quyền Trượng chậm rãi hiện ra, hào quang sáng chói lộng lẫy chiếu rọi thiên địa, gia trì vào Niết Bàn Thánh Hỏa.

“Xong rồi…” Chúng cường giả trong lòng thầm nói.

Quả nhiên, Ngô Đồng Quyền Trượng vừa mới xuất hiện, lực lượng mà nó mang lại trực tiếp khiến Niết Bàn Thánh Hỏa mạnh mẽ như chưa từng có.

GÁY!
Hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng như uống phải chất kích thích lấy lại vị thế của mình, ngọn lửa Niết Bàn cháy lên kịch liệt.

Nó vươn ra đôi cánh Phượng Hoàng che phủ cửu thiên thập địa, quyết đoán bao trùm lấy toàn bộ thân thể khổng lồ của Cốt Tướng vào bên trong.


Biển lửa mênh mông thiêu đốt…khí tức của sự Tử Vong nhanh chóng lụi tàn.

Chẳng biết qua bao lâu, khi Thiên Mệnh Huyền Phượng khép lại đôi cánh, toàn bộ Cốt Tướng đã tan biến thành hư vô.

LẠCH CẠCH…
Xương sống Thiên Đế là thứ duy nhất còn sót lại rơi xuống mặt đất, hàng vạn nhánh Xương Cốt khác đều bóc hơi dưới ngọn lửa Niết Bàn dữ dội.

Ngô Đồng Quyền Trượng được luyện chế từ nhánh cây Ngô Đồng, được công nhận là loại nguyên liệu quý giá nhất vũ trụ để luyện chế các loại Pháp Bảo Hỏa Hệ…
Phượng Cửu Huyền đã vận dụng đến Ngô Đồng Quyền Trượng, Tử Yên thua không oan chút nào…
“Thắng bại đã phân…” Phượng Cửu Huyền quét mắt nhìn Tử Yên đang vô lực ngồi dưới mặt đất, chẳng có chút biểu tình gì.

Trận chiến này nàng chiếm quá nhiều ưu thế, Tử Yên có thể cầm cự lâu như vậy đã rất không tệ rồi.

Tử Yên có chút vô lực đứng dậy, hít sâu một hơi…phất tay thu hồi nhánh xương sống của Thiên Đế.

Vốn muốn nỗ lực để đi xa hơn, kết quả phải dừng chân trước mặt Phượng Cửu Huyền.

Bị áp chế toàn diện, Tử Yên không thể không phục…
Chỉ là, không thể nhìn đến bóng lưng của nam nhân kia, khiến nàng cảm thấy thất vọng về bản thân mình…không dám hướng mắt nhìn về phía hắn, có chút thất thần muốn rời khỏi Đấu Trường.

Một bàn tay ấm áp bất chợt nắm lấy bàn tay có chút lạnh buốt của Tử Yên, bên tai vang lên tiếng nói ấm áp của nam nhân:
“Thắng thua là chuyện thường tình, tương lai vẫn còn rất dài…”
Thân thể nàng nhẹ run, đôi mắt trong suốt quay sang nhìn lấy nam nhân quen thuộc.

Lạc Nam mỉm cười sửa lại mái tóc màu tím có chút rối bời của nàng sau hai trận chiến.

Lại dịu dàng đút vào miệng Tử Yên một viên Tiên Đan trị liệu…
Tử Yên trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, ánh mắt phức tạp nhìn lấy hắn, nàng biết nam nhân này sẽ đi rất xa tiếp đó, mà nàng phải dừng lại ở top 17…
Lạc Nam nắm chặt tay Tử Yên, nhìn thẳng vào mắt của nàng nghiêm túc nói:
“Đừng cố gắng đuổi theo bóng lưng của ta, bởi vì ta vẫn luôn dừng lại chờ đợi các nàng…như lúc này vậy!”
Hắn nâng nâng lấy bàn tay đang nắm tay của nàng.

Tử Yên toàn thân chấn động, trái tim hung hăng đập nhanh, một cảm giác không nói thành lời lan tràn khắp tâm trí.

Thì ra…tất cả suy nghĩ của nàng, tất cả hành động và nỗ lực của nàng đều bị hắn nhìn thấy.

Tử Yên bất giác nở nụ cười, đôi môi nhợt nhạt như trăm hoa đua nở, ngoan ngoãn gật đầu ừm một tiếng:
“Ta chờ chàng tỏa sáng…”
Nàng có chút không nỡ rút tay trở về, mang theo tâm trạng thư thái nhẹ nhõm đến cực điểm rời khỏi Đấu Trường.

Chẳng biết vì sao, tất cả chán nãn, thất vọng tan biến đi đâu mất, chỉ còn lại cảm giác ngọt ngào khó tả…

Từ đầu tới cuối, Tử Yên không để tâm đến ánh mắt khác thường của những người khác.

Tính cách của nàng vốn lạnh nhạt điềm tĩnh, không màng đến thế sự…trừ những người nàng thật sự quan tâm, nàng sẽ không để ý những người khác nghĩ thế nào về mình.

“Tiểu tử này…”
Nhìn thấy một màn vừa diễn ra, chúng cường giả tại hiện trường rốt cuộc cũng hiểu vì sao tên khốn kiếp Lạc Nam này có nhiều nữ nhân đến như vậy.

Có thể ở giữa Thiếu Đế Chi Chiến trang nghiêm, bất chấp đám đông đang quan sát công khai tình cảm một cách đường hoàng như vậy, da mặt thật sự rất dày a.

Bất quá không thể không nói, so với cái tên này dịu dàng và tình cảm đối với nữ nhân thì đám một đám đầu đất khô khan như Viên Hồng Ma, Thủy Tinh, Ngưu Ma Vương chỉ biết có chiến đấu hay đám ngạo mạn xem nhẹ nữ nhân như Long Ma Nhị hay Long Ngạo Thế là vô pháp so sánh được.

“Hahaha, tiểu trẻ thật tốt…” Bụt cất tiếng cười cảm khái một câu phá đi bầu không khí kỳ lạ, đưa mắt nhìn về Phượng Cửu Huyền vuốt râu hỏi:
“Đế Nữ của Phượng Hoàng Tộc muốn tiếp tục khiêu chiến hay dừng lại ở top 16?”
Phượng Cửu Huyền ánh mắt liếc đến Lạc Nam, biểu lộ ngưng trọng đến cực điểm gật mạnh đầu: “Chiến!”
Mặc dù biết rằng khả năng rất cao mình không phải đối thủ, nhưng Phượng Cửu Huyền là nữ nhân kiêu ngạo, nàng sẽ không cho phép mình dừng lại vào lúc này khi còn chưa cố gắng hết sức.

Phượng Nghi Nữ Đế trong lòng thở dài…ánh mắt đồng tình nhìn về phía nữ nhi.

Phượng Cửu Huyền của thời điểm này đã tiến bộ rất nhiều so với 6000 năm trước, toàn bộ Phượng Hoàng Tộc và cả chính nàng đều cho rằng Phượng Cửu Huyền có thể tiến xa hơn ở Thiếu Đế Chi Chiến lần này, vì Phượng Hoàng Tộc mang về danh dự.

Đáng tiếc, có lẽ lời của Bụt là đúng…
Vũ trụ cần phải không ngừng phát triển, giậm chân tại chỗ chỉ khiến tất cả thụt lùi.

Hàng loạt yêu nghiệt xuất hiện dẫn đến dù Phượng Cửu Huyền đã nỗ lực tiến bộ vẫn không thể lọt vào top 10…thậm chí cả top 15 cũng không được.

Ánh mắt phức tạp nhìn sang Côn Lôn Nữ Hoàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế, trong lòng Phượng Nghi Nữ Đế âm thầm than thở…
Với những gì Lạc Nam từng biểu hiện, Phượng Nghi Nữ Đế thừa hiểu nữ nhi của mình sẽ bại.

Tuy nhiên nàng vẫn sẽ ủng hộ nữ nhi chiến đấu đến cùng.

Nãn lòng dễ từ bỏ không phải tác phong của Phượng Hoàng Tộc.


Phượng Cửu Huyền cùng Lạc Nam đối diện mà đứng, bốn mắt nhìn nhau…
Không thể không nói, Phượng Cửu Huyền là một tuyệt đỉnh giai nhân, lại có khí chất cao quý thiên thành của công chúa Phượng Hoàng Tộc, dù ở một nơi mà Đế Nữ như mây như Thiếu Đế Chi Chiến vẫn tỏa ra ánh sáng riêng biệt thuộc về nàng…
Bất quá, Lạc Nam sẽ không nương tay.

Hắn có mặt ở đây không phải để thương hoa tiếc ngọc…
“Một chiêu định thắng bại!” Phượng Cửu Huyền bất chợt lên tiếng đề nghị.

Hiển nhiên, nàng biết những thủ đoạn bình thường không thể làm gì được Lạc Nam, vậy thì dốc hết toàn bộ lực lượng tung ra một kích quyết định thắng bại.

Được ăn cả ngã về không, cũng không làm mất thời gian đôi bên.

“Đồng ý…” Lạc Nam nhẹ gật đầu, hắn cũng muốn xem thử thủ đoạn mạnh nhất của Phượng Cửu Huyền có gì lợi hại.

GÁY!
Lạc Nam vừa dứt lời, toàn bộ thân thể Phượng Cửu Huyền đã bùng cháy, ánh sáng lộng lẫy phủ xuống thế gian…
Nháy mắt, trước mặt toàn trường đã hiện ra một Thần Thú được bao trùm trong lông vũ hỏa diễm, đôi cánh vươn dài, móng vuốt như pha lê, xinh đẹp, thánh thót và cao quý…
Phượng Cửu Huyền trực tiếp hiện ra bản thể Thiên Mệnh Huyền Phượng của mình, không còn dùng hư ảnh để chiến đấu như thường lệ.


Ngô Đồng Quyền Trượng lơ lửng quanh thân Thiên Mệnh Huyền Phượng không ngừng cung cấp lực lượng, Niết Bàn Thánh Hỏa càng bùng cháy dữ dội.

“Thần Thông – Hỏa Linh Phượng Tổ!”
Phượng Cửu Huyền mở miệng đầy thành kính, ấn ký có hình ngọn lửa giữa trán nàng bắt đầu lóe sáng…
Trong khoảnh khắc, từng tiếng gáy vang dội đầy thành kính như đến từ thời đại khai thiên lập địa vang vọng không gian.

Niết Bàn Thánh Hỏa như sinh ra linh tính vờn quanh, Thiên Mệnh Huyền Phượng theo một quỷ đạo thần thánh bay múa…
GÁY!
Một tiếng kêu kiệt ngạo bất tuần như xé rách thương khung, như xuyên qua vô tận không gian và thời gian hàng lâm mà đến…
Đó là một ngọn lửa đỏ rực như mặt trời, nhiệt độ và sức mạnh còn khủng bố hơn Niết Bàn Thánh Hỏa đang có mặt ở hiện trường…
“Đó là…ngọn lửa và linh hồn của Phượng Tổ!”
Toàn trường ánh mắt trở nên ngưng trọng.

Phượng Tổ là tổ tiên của Phượng Hoàng Tộc, nhân vật sở hữu huyết mạch tinh khiết nhất, và đương nhiên ngọn lửa sinh mệnh mà Phượng Tổ sở hữu cũng là mạnh nhất.

“Không nghĩ đến Thần Thông của Phượng Cửu Huyền là triệu hóa Hỏa Linh của Tổ Tiên!” Không ít Thiên Đế âm thầm gật đầu, công nhận thiên phú của Phượng Cửu Huyền.

Có thể làm được như vậy, chứng minh huyết mạch của Phượng Cửu Huyền đã gần tiếp cận Phượng Tổ.

Lạc Nam cũng híp mắt lại…
Ngọn lửa này mang đến cảm giác nguy hiểm còn vượt qua một tia Vĩnh Hằng Thuộc Tính Tam Muội Chân Hỏa.

Quả nhiên mỗi một chủng tộc tồn tại lâu đời đều có thủ đoạn riêng biệt, không phải tự nhiên mà Phượng Hoàng Tộc có được địa vị như ngày hôm nay.

Phượng Cửu Huyền chăm chú nhìn lấy Hỏa Linh Phượng Tổ, sau đó hé miệng…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô cùng vô tận, Hỏa Linh Phượng Tổ tiến vào trong miệng Phượng Cửu Huyền…
ẦM ẦM ẦM…
Niết Bàn Thánh Hỏa cùng Hỏa Linh của Phượng Tổ nhanh chóng hợp nhất, đốt cháy không gian, toàn bộ Đấu Trường đã hóa thành biển lửa.

Niết Bàn Thánh Hỏa có Hỏa Linh Phượng Tổ dung nhập đạt đến một đẳng cấp hoàn toàn mới.

“Đế Kỹ - Phượng Vũ Cửu Thiên!”
Phượng Cửu Huyền thanh lãnh thét dài, toàn bộ Niết Bàn Thánh Hỏa và Hỏa Linh Phượng Tổ hội tụ vào đôi cánh phượng hoàng khổng lồ trên lưng nàng.

Mang theo nhiệt độ và sức tàn phá khủng bố, Thiên Mệnh Huyền Phượng vẫy cánh, lấy tốc độ như sao xẹt đâm thẳng xuống Lạc Nam.

“Thích chơi lửa, ta cũng không ngại!” Lạc Nam hưng phấn cười.

Bên trong đan điền, Diễm Tâm Đỉnh cấp tốc xoay tròn, Đế Diễm chuyển động, các loại Dị Hỏa mang theo Đế Lực phá thể mà ra.

RỐNG!
Hỏa Thần Tướng uy nghiêm xuất thế.

Chứng kiến Phượng Vũ Cửu Thiên đang dữ dội lao đến, Hỏa Thần Tướng ngửa đầu gầm lên, kỵ lấy Nham Tượng Trọng Viêm, bốn cánh tay mang theo các loại Dị Hỏa hung hăng nghênh đón…
BÙM!
Trong ánh nhìn chăm chú của toàn trường, hai loại hỏa diễm kinh thiên động địa lao thẳng vào nhau.

Như ngày tận thế…