Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1272: 1272




“Lợi hại như vậy?”
Lạc Nam cả kinh.

Bản thân hắn sở hữu Vạn Cổ Bất Hủ Thân, mới biết Thể Chất này cường đại bao nhiêu.

Lấy Thiếu Đế Chi Chiến làm ví dụ, nếu không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân…hắn tuyệt đối sẽ trọng thương khi Dị Linh Tháp tự bạo, nếu không có Vạn Cổ Bất Hủ Thân, hắn sẽ không thể kích hoạt Tử Môn trong Bát Môn Độn Giáp, càng không thể khiến cho Quỷ Đỏ bại trận nhưng vẫn tâm phục khẩu phục.

Nói tóm lại, Vạn Cổ Bất Hủ Thân được Lạc Nam đánh giá là một trong những con bài bậc nhất của mình, nó mặc dù chỉ đem đến khả năng phòng ngự, nhưng phòng ngự làm tiền đề cho tấn công, từ đó chiến lực của Lạc Nam cũng đại tăng.

Nghĩ đến Vạn Cổ Bất Hủ Thân là thể chất do Bất Hủ Diễn Sinh Kinh đúc thành, Lạc Nam cho rằng nó đã là thứ phòng ngự mạnh mẽ nhất thế gian.

Ấy thế mà Bí Tự Lâm có thể sánh ngang Vạn Cổ Bất Hủ Thân rồi?
“Công tử đừng xem nhẹ 1000 giây triệu hoán chứ…” Kim Nhi nhoẻn miệng cười khẽ:
“Bất kỳ Bí Tự nào đều mang theo công năng đỉnh cấp ở mỗi sở trường riêng, Bí Tự Lâm thiên về phòng ngự, đương nhiên có thể sánh vai Vạn Cổ Bất Hủ Thân rồi…”
“Đương nhiên vẫn có hạn chế, khi thi triển Bí Tự Lâm cũng sẽ tiêu hao lực lượng, muốn kéo dài thời gian phòng ngự của nó cần phải thuần thục, gia tăng tu vi!”
Lạc Nam gật gù, càng biết Bí Tự Binh và Bí Tự Lâm mạnh mẽ, hắn càng khao khát nhận biết các Bí Tự còn lại bên trong Cửu Bí.

Bất quá hắn đã có Vạn Cổ Bất Hủ Thân…Bí Tự Lâm cũng không quá mức quan trọng.

Ngược lại nữ nhân của mình có rất nhiều là Thể Tu, giao cho một người trong số các nàng, gia tăng chiến lực cũng là nên.

“Tiểu Lan, Bí Tự Lâm thì giao cho nàng!” Lạc Nam lập tức nói.

Vốn dĩ hắn đang phân vân Hóa Mạch Vi Lôi Thể sẽ giao cho Âu Dương Thương Lan hay Kiều Tố Tố.

Nhưng hiện tại Âu Dương Thương Lan đã có Bí Tự Lâm với khả năng phòng ngự tuyệt đối, vậy Hóa Mạch Vi Lôi Thể sẽ thuộc về Kiều Tố Tố.

“Chàng giao Bí Tự cho thiếp?” Âu Dương Thương Lan toàn thân chấn động nhìn hắn.

“Không sai, sư phụ Kim Nhi vừa gửi đến Bí Tự Lâm!” Lạc Nam cười nói, đem công dụng Bí Tự Lâm nói cho nàng.

Âu Dương Thương Lan thân mình run rẩy lên, hô hấp dồn dập dẫn đến bầu sữa to tròn nhấp nhô trùng điệp.

Hiển nhiên nàng đã tưởng tượng ra, Bí Tự Lâm sẽ mang đến biến đổi dữ dội cho lực chiến của mình như thế nào.

Loạn Thương Nữ Đế sở hữu phòng ngự tuyệt đối chắc chắn là ác mộng của vô số địch nhân.

“Phu quân đã có Vạn Cổ Bất Hủ Thân, chàng cho đại tỷ Bí Tự Lâm là hợp lý rồi…” Độc Cô Ngạo Tuyết cũng cảm thán nói.

Dù nàng không phải là Thể Tu, nhưng đối với Bí Tự Lâm cũng là thán phục không thôi.


Mà lúc này, theo ý niệm của Lạc Nam…
Từ bên trong cơ thể hắn, vô số văn tự lít nha lít nhít thâm ảo khó lường cuồn cuộn như thác lũ tiến ra.

Những văn tự này không tỏa ra một chút áp bách nào, nhìn qua cũng chẳng cảm thấy mạnh mẽ.

Nếu tập trung quan sát, sẽ nhìn thấy tất cả văn tự huyền diệu kết hợp thành một chữ “Lâm!”
XOẸT!
Lạc Nam bất chợt bàn tay tụ chưởng, Bá Lực bao trùm, Hồng Hoang Ma Văn vận dụng, hướng về đám văn tự hung hăng bắn ra Bá Lực Chưởng ở khoảng cách gần.

ẦM!
Như chạm vào vật liệu cứng rắn nhất thế gian, Bá Lực Chưởng bị lực phản chấn đánh bật trở lại, mà cánh tay Lạc Nam cũng hơi tê dại.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không thèm để ý đến Lạc Nam, những văn tự đồng loạt tiến vào giữa trán của Âu Dương Thương Lan.

“AAA…”
Âu Dương Thương Lan thét lên một tiếng đầy đau đớn, chỉ cảm thấy đầu như muốn nứt ra, lượng thông tin quá mức kinh khủng đang lan tràn khắp lí trí của nàng, linh hồn đau nhứt dữ dội, thân thể mê người run rẩy từng trận.

Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt lo lắng, dùng ánh mắt cổ vũ nhìn lấy nàng.

Hiển nhiên, việc tiếp nhận như khủng bố như Bí Tự đâu phải đơn giản.

Âu Dương Thương Lan cũng là nữ nhân kiên cường, sau vài giây đầu…nàng đã kịp thích ứng, cắn chặt đôi môi, không để mình rên rỉ, bất quá dung nhan trắng bệch cho thấy nàng đau đến như thế nào.

Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ thoáng chốc cơn đau đã biến mất, nàng thở hổn hển phun ra từng làn hương thơm, mồ hôi đầy mặt.

Lạc Nam vuốt ve tấm lưng trần của thê tử…
“Thế nào rồi?” Độc Cô Ngạo Tuyết quan tâm hỏi.

“Đã tiếp nhận truyền thừa Bí Tự Lâm!” Âu Dương Thương Lan hồi đáp:
“Nhưng mà Bí Tự huyền ảo phi thường, sợ rằng cả đời cũng chưa chắc khai thác hết tiềm năng của nó!”
Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết nhìn nhau, không nghĩ đến Âu Dương Thương Lan đánh giá cao Bí Tự đến như vậy.

Thiên phú của nàng cũng thuộc top đầu vũ trụ rồi, ấy thế mà cho rằng cả đời cũng khó phát huy hết Bí Tự Lâm?
“Phu quân…” Sau cơn đau đớn, Âu Dương Thương Lan hai tay ôm cổ Lạc Nam, môi đỏ nỉ non bên tai hắn, trong lòng ngọt ngào lại cảm động không thôi.

BỐP…
Lạc Nam một tay vỗ mông thịt của nàng cười tủm tỉm: “Phu quân thương nàng như vậy, nàng làm sao báo đáp ta?”
“Hừ…” Âu Dương Thương Lan yêu kiều hừ một tiếng, đầu lưỡi đinh hương vươn ra liếm láp da thịt hắn, bờ môi gợi cảm một đường trượt xuống, hụp vào trong nước, đem côn thịt cứng như sắt kia ngậm vào.


“Thoải mái…” Lạc Nam hưởng thụ mỹ nhân phục thị như bậc quân vương, tiếp tục hướng Hệ Thống hạ lệnh:
“Triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp đi!”
“KENG, Bắt đầu triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp…” Hệ thống chấp hành mệnh lệnh.

“KENG, Triệu hoán thành công, ký chủ nhận được Sinh Tử Chuyển Luân Công!”
“Sinh Tử Chuyển Luân Công: Dung hợp Sinh Tử, tách rời Sinh Tử, điều khiển Sinh Tử, tước đoạt Sinh Mệnh, ban phát Sinh Mệnh…chấp chưởng Sinh Mệnh và Tử Vong chỉ trong một ý niệm, là công pháp chỉ dành cho người thân mang Sinh Mệnh và Tử Vong Linh Căn tu luyện!”
Kim Nhi nhìn thấy, chép miệng: “Tiểu nha đầu Tiểu Tiểu vận khí thật tốt, vậy mà nhanh như vậy đã có công pháp thích hợp…”
“Rất tốt…” Lạc Nam cũng là cười toe toét.

Công pháp có liên quan đến Sinh Mệnh và Tử Vong vốn là hàng hiếm, Lạc Nam nhiều lần muốn tìm trên Vòng Quay Danh Vọng vẫn biệt vô âm tính.

Không nghĩ đến lần này lại xuất hiện, hơn nữa còn là hàng Siêu Việt Đế Cấp.

Tiểu Tiểu là đệ tử của hắn, ngoan ngoãn nghe lời lại cực kỳ đáng yêu, xứng đáng tu luyện công pháp Siêu Việt Đế Cấp.

Chỉ bất quá nha đầu còn quá nhỏ, tu vi lại thấp, không biết đủ khả năng lĩnh ngộ Sinh Tử Chuyển Luân Công hay không.

Có Tử Yên dạy dỗ, Tiểu Tiểu điều khiển Tử Vong Chi Lực ngày càng nhuần nhuyễn, nhưng còn Sinh Mệnh Chi Lực lại quá mức non nớt.

Côn Lôn Giới và các mối quan hệ hiện có của Lạc Nam chẳng ai có thể dạy nàng.

Nghĩ đến đây, trong đầu Lạc Nam lại vô thức xuất hiện thân ảnh Phượng Nghi Nữ Đế và Phượng Cửu Huyền.

“Có thời gian phải mang Tiểu Tiểu đi Phượng Hoàng Tộc một chuyến a…” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.

Vũ trụ này nếu nói nơi nào tinh thông Sinh Mệnh nhất, đáp án chính là Hỏa Phượng Tộc.

Vẫn còn một lần triệu hoán Siêu Việt Đế Cấp Phù Chú, một lần triệu hoán Binh Nhân Tộc.

“Tiểu bảo bối…muốn có thêm Binh Nhân Tộc chơi đùa hay không?” Lạc Nam hướng về Lạc Hồng Kiếm truyền ý niệm.

Tiểu Hồng Nhi âm thầm giật mình, giọng điệu giòn tan: “Baba, chẳng lẽ sư phụ Kim Nhi cũng gửi đến Binh Nhân Tộc?”
“Đúng là như thế…” Lạc Nam cười nói: “Đương nhiên nếu là Hồng Nhi không thích, Baba không nhận cũng được!”
Hắn đối với Tiểu Hồng Nhi có thể nói là cưng chiều vô cùng, sợ nàng tủi thân khi có thêm Binh Nhân Tộc nên mới hỏi ý kiến.

Nào ngờ Tiểu Hồng Nhi toàn thân Lạc Hồng Kiếm rung động, giọng điệu tràn ngập vui mừng, hưng phấn đến mức lớn tiếng,:
“Baba mau nhận lấy a! Hồng Nhi cũng muốn có tộc nhân nha!”

Lạc Nam nghe vậy trong lòng mềm nhũn, xem ra thời gian qua tiểu nha đầu mặc dù ham chơi nhảy nhót, nhưng trong lòng vẫn luôn khao khát tộc nhân.

Cũng phải thôi, một mình nàng là Binh Nhân Tộc khó tránh khỏi cô đơn…theo đẳng cấp tăng lên, truyền thừa và ký ức của Binh Nhân Tộc thức tỉnh, nàng biết Binh Nhân Tộc không chỉ có duy nhất chính mình, biết mình còn có tộc nhân, đương nhiên tưởng niệm rồi.

Về phần Ma Kích, vì lúc đầu nó biểu lộ địch ý với Lạc Nam nên bị Tiểu Hồng Nhi không thích.

“Hệ Thống, tiến hành triệu hoán Binh Nhân Tộc đi!”

“Đáng ghét…Côn Lôn Đế Thiên…”
Bên ngoài tinh không Côn Lôn Giới, một chiếc Ngọc Chu trôi lơ lửng, địch ý tràn lan.

Đứng trên Ngọc Chu, ba vị tuyệt sắc giai nhân sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt có sát cơ như ẩn như hiện.

Các nàng mỗi người mỗi vẻ, khí chất đặc biệt, xinh đẹp vô cùng, tu vi đều đạt đến Đế.

Nữ nhân như thế này, vài chục vạn dặm chưa chắc tuyển được một.

“Không ngờ kẻ giết Cung Chủ lại là người của Côn Lôn Giới!” Một vị nữ tử váy xanh tức giận nói.

“Chắc chắn không sai, chúng ta có thể cảm nhận được!” Hai nữ còn lại gật đầu.

Ba người các nàng đều là Thánh Nữ của Luân Kiếp Tiên Cung.

Sau khi tin tức Luân Kiếp Tiên Đế bị giết được chứng thực, toàn bộ Luân Kiếp Tiên Cung lâm vào trạng thái phẫn nộ.

Tất cả Thánh Nữ cùng lúc xuất động, chia thành nhóm phân tán mà đi, dựa vào cảm ứng của mình để xác nhận hung thủ giết hại Luân Kiếp Tiên Đế, trả thù cho nam nhân của mình.

Rốt cuộc, một nhóm ba người đã tìm kiếm đến phạm vi Côn Lôn Giới, đồng thời cảm giác được hung hủ sát hại Luân Kiếp Tiên Cung đang ở bên trong, trong lòng dâng trào lửa giận.

“Tính sao đây?” Một vị Thánh Nữ nghiêm túc hỏi.

Nếu là thế lực khác, có lẽ các nàng đã sớm giết vào.

Nhưng Côn Lôn Giới là Thiên Đế Cấp Thế Lực, so với Luân Kiếp Tiên Cung mạnh hơn quá nhiều.

Các nàng mặc dù bị tẩy não nhưng không phải loại ngu ngốc, biết lúc này lao vào trả thù chỉ có con đường chết mà thôi.

“Tạm thời đừng manh động!” Một Thánh Nữ tu vi Đại Đế, dẫn đầu trong số ba nữ nói:
“Đem tin tức truyền về cho các tỷ muội và trưởng lão, toàn Cung tập trung thương lượng kế hoạch!”
“Nếu người giết Cung Chủ chỉ là tu sĩ bình thường của Côn Lôn, chúng ta có thể trà trộn vào giết chết hắn!”
“Nhưng nếu hung hủ là nhân vật quan trọng của Côn Lôn, phải suy tính từng bước cho cẩn thận!”
“Địch ở ngoài sáng, ta ở trong tối…phải dùng mưu nếu muốn trả thù!”
“Cung chủ đã chết nhưng Luân Kiếp Tiên Cung của hắn không thể diệt…”

Ở một phương Đế Địa Giới…
“Ngươi khiến chúng ta tổn thất một vị trưởng lão, điều này đối với Đại Thủ Thế Gia chúng ta cũng là mất mát vô cùng to lớn!” Một tên nam nhân trung niên lạnh lùng, khí tức Địa Đế ầm ầm như sóng thần, căm hận nói:
“Nếu không phải ngươi là con trai của ta, gia tộc chắc chắn sẽ trừng trị ngươi!”

“Hài nhi biết sai…” Đại Thủ Tiên Tôn đứng ở phía sau cúi đầu tạ tội.

“Hừ, ta không cho rằng ngươi tự nhiên sẽ chọc Viêm Minh!” Nam tử trung niên gằn giọng:
“Nói đi! nguyên nhân thật sự là gì? Gần đây ngươi âm thầm điều động không ít nhân sự đi tìm kiếm một tiểu hành tinh là vì sao?”
Đại Thủ Tiên Tôn ánh mắt lướt qua một tia che lắp, run giọng nói:
“Tiểu tử vô tình gặp một vị tuyệt sắc giai nhân ở hạ giới, kinh động như gặp thiên nhân, vốn muốn tìm nàng về làm thê tử!”
“Lần trước gặp phải vài tên ở cùng hành tinh với nàng, muốn bắt bọn hắn điều tra, nào ngờ bọn hắn có quen biết với Viêm Minh!”
“Hỗn trướng!” Nam tử trung niên phẫn nộ, một tay phất xuống.

PHỐC!
Đại Thủ Tiên Tôn thổ huyết bay ngược…
“Phế vật, vì một nữ nhân tiêu hao một Tiên Đế?” Nam tử trung niên nghiến răng:
“Nếu không phải ngươi là nhi tử duy nhất của ta, hiện tại ngươi đã chết!”
Nói xong, nam tử trung niên giận quá phất tay bỏ đi.

Đại Thủ Tiên Tôn chật vật đứng dậy, lau đi vết máu nơi khóe miệng, trong mắt một mảnh bình tĩnh.

Hắn đương nhiên không vì tìm kiếm một mỹ nhân mà ngu xuẩn như vậy, tất cả chỉ là cái cớ hắn bịa ra mà thôi.

Thứ hắn thèm khát nào phải cái gì mỹ nhân? Cấm Kỵ mới là thứ hắn muốn…
Chỉ là Cấm Kỵ quá mức quý trọng, không xác định rõ ràng, không đến phút cuối cùng hắn sẽ không tiết lộ cho bất kỳ ai, dù là người thân nhất của mình.

Đại Thủ Tiên Tôn trong đầu lóe lên một mãng hồi ức.

Năm đó hắn vừa đột phá Tiên Vương, vô tình cảm ứng được khí tức của Cấm Kỵ khi đang chấp hành nhiệm vụ của gia tộc thu một loại Nguyên Liệu chỉ có ở hạ giới.

Trong cơn kích động, hắn đã dùng Thần Thức quét khắp Việt Long Tinh, nhìn thấy một tên tiểu tử cực kỳ vô sĩ vạch hàng ra tè giữa thanh thiên bạch nhật.

Tên tiểu tử đó khiến Đại Thủ Tiên Tôn cực kỳ ấn tượng vì cây hàng của hắn khủng và to gấp đôi của mình.

Ấy thế mà chỉ ngắn ngũi bao nhiêu năm, tên tiểu tử vô liêm sĩ năm nào nay đã trở thành quán quân Thiếu Đế Chi Chiến, yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ, có quan hệ với Tuế Nguyệt Cung.

Đại Thủ Tiên Tôn làm sao không đánh hơi được sự bất thường? không ghen ghét dữ dội?
“Hừ, chỉ có Cấm Kỵ mới khiến một người tiến bộ nhanh chóng đến như vậy, lột xác khó tin đến như vậy!” Đại Thủ Tiên Tôn sắc mặt đầy vẻ cuồng nhiệt và tham lam:
“Một con kiến thấp hèn nơi hạ giới còn trở thành quán quân Thiếu Đế Chi Chiến, nếu Cấm Kỵ rơi vào tay ta thì sao?”
“Tiểu tử đó tám phần mười là sở hữu Cấm Kỵ!” Đại Thủ Tiên Tôn trong mắt lóe lên một tia trí tuệ:
“Bất quá để cho đảm bảo, ta nên chứng thực một phen!”
“Nghe nói Cấm Kỵ có thể che đậy thiên cơ, ai điều tra về hắn sẽ bị phản phệ nặng nề…”
Nghĩ đến đây, Đại Thủ Tiên Tôn mở miệng: “Người đâu?”
“Có thưa Thiếu Chủ!” Một bóng đen xuất hiện bên cạnh.

“Bí mật thuê cho ta một người có khả năng thăm dò Thiên Cơ!” Đại Thủ Tiên Tôn liếm liếm đôi môi đầy dục vọng:
“Ta muốn điều tra một chuyện!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.