Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1688: 1688




Lạc Nam cùng “Phượng Cửu Huyền” như keo như sơn, ngày phu đánh đàn thê khiêu vũ, đêm về lại làm ra một số hành vi trẻ con không tiện hay biết…
Thời gian rất nhanh mà qua, ngày Đan Thần Đại Hội diễn ra đã không còn bao lâu nữa.

Thân là một thí sinh đã báo danh, Lạc Nam đương nhiên phải tiến về Luyện Đan Đại Lục để tham dự.

Một ngày này, hắn cùng “Phượng Cửu Huyền” đến Thung Lũng Phượng Hoàng…
“Phu quân…”
Ái Tâm vừa lúc hoàn thành một kiện phi kiếm, chứng kiến nam nhân đi đến đã vui sướng nhảy cẩng lên nhanh chân chạy đến.

Lạc Nam mở rộng tay ôm nàng, lấy ra khăn tay lau đi mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt trắng nõn, vừa cảm động vừa thương tiếc nói:
“Nữ nhân ngốc, ai kêu nàng vất vả như vậy?”
“Có gì đâu mà vất vả?” Ái Tâm nhoẻn miệng cười nói: “Chàng đừng quên luyện khí đối với thiếp chính là quá trình tu luyện tốt nhất!”
Nàng nhìn sang Phượng Tịch Y vừa mới hạ xuống, cảm kích nói:
“Chàng phải cảm ơn Tịch Y và Phượng Nghi hai vị tỷ tỷ, chính các nàng ấy đã hy sinh rất lớn để cung cấp nguyên liệu cho thiếp!”
Lạc Nam gật đầu, hắn biết để có được một lượng lớn nguyên liệu luyện khí cao cấp như vậy trên cơ thể Phượng Hoàng thì phải tổn thương không ít.

Bởi vì tất cả đều là lông vũ ở đôi cánh phượng, giống như vảy rồng bên trên Long Trảo, đều phải dùng chính lực lượng bản thân ngưng tụ mà thành, vô cùng quý giá.

“Đa tạ nàng!” Lạc Nam chân thành hướng Phượng Tịch Y nói ra.

Chỉ là nàng chưa kịp trả lời, “Phượng Cửu Huyền” đã thuận miệng lên tiếng:
“Chút chuyện nhỏ, có Bất Tử Dược Thủy hỗ trợ, rất nhanh sẽ phục hồi trở lại!”
Lạc Nam và hai nữ ánh mắt trở nên quái dị.

“Khụ…khụ…” Phượng Nghi giật nảy mình ho khan, vội vàng giải thích nói:
“Ý ta là mẫu thân và dì nhỏ rất nhanh sẽ phục hồi!”
Phượng Tịch Y nhếch miệng mỉm cười: “Thiếu nữ khi yêu quả nhiên mất đi lý trí, Cửu Huyền không còn bình tĩnh như thường ngày!”
Phượng Nghi đỏ mặt lãng tránh ánh mắt của nàng, chẳng biết vì sao thấy giống như mình đang dùng thân thể của nữ nhi để vụng trộm vậy.

Cảm giác này vô cùng hoang đường nhưng thật sự khiến người ta dễ dàng mê luyến.

“Mọi chuyện sẽ chấm dứt khi hoán đổi thân thể trở lại, cứ xem như một giấc mộng là được!” Phượng Nghi trong lòng tự an ủi chính mình, nhưng vì sao vẫn luôn cảm thấy bất an như sắp đánh mất một điều gì đó quan trọng?
KENG KENG KENG KENG KENG…
Mà lúc này, vô số âm thanh Kiếm ngân vang lên, chỉ thấy tất cả phi kiếm do Ái Tâm luyện chế trong thời gian qua đã đồng loạt bay lên thiên không.

Niết Bàn Thánh Hỏa cùng Tịch Diệt Thánh Viêm điên cuồng bùng cháy trên lưỡi kiếm, tốc độ kinh hoàng xuyên thấu không gian, mang theo loại nhiệt độ như có thể thiêu đốt vạn vật…
Đột ngột, tất cả chúng nó đồng loạt nhắm vào Lạc Nam, điên cuồng xuyên phá mà đến.

Mỗi một thanh bùng phát Đế Uy và sát cơ dữ dội, e rằng Thiên Đế bình thường gặp phải tình cảnh này cũng rơi vào bất lực, quá mức kinh khủng.

“Muốn thử thách chủ nhân của các ngươi?”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, môi nở nụ cười.

Bởi vì xuyên suốt quá trình luyện hóa, Ái Tâm đã quán thâu ý niệm về hình dáng của chủ nhân tương lai vào trong từng thanh kiếm chính là Lạc Nam.


Mà phi kiếm đẳng cấp cao như vậy đương nhiên cũng có sự kiêu ngạo nhất định, tuy không ra được khí linh như Đế Binh, nhưng chúng nó cũng muốn xem thử nam nhân này có xứng đáng làm chủ nhân của mình hay không.

Lạc Nam cũng lười làm màu hay ra vẻ, trực tiếp triệu hoán Tiểu Hồng Nhi đi ra.

KENG!
Lạc Hồng Kiếm như đế vương của Kiếm, vừa mới xuất hiện đã mang theo hồng quang đầy trời phóng thẳng vân tiêu, uy áp khủng bố quét ngang bốn phương tám hướng.

ONG…
Ánh mắt chúng nữ rõ ràng bắt gặp tất cả phi kiếm vừa dừng lại một nhịp, thân thể thoáng run rẩy…bị Binh Nhân Tộc kinh sợ.

Nhưng chúng nó dù sao cũng là hàng Đế Cấp Cực Phẩm, lại thêm ỷ vào số lượng đông đảo, vẫn cưỡng ép bản năng kính sợ, tiếp tục đâm đến Lạc Nam một cách dữ dội.

“Không tồi, có chí khí…” Lạc Nam tán thưởng, nếu như đám phi kiếm này dễ dàng bị khí thế của Lạc Hồng Kiếm dọa sợ ngược lại sẽ khiến hắn thất vọng.

Bất quá uy áp của Binh Nhân Tộc cũng không phải chuyện đùa, thế công của hàng ngàn phi kiếm đã suy yếu một chút so với trước đó.

“Ngục Thần Kiếm Pháp - Bạo Ngục Trảm!”
Hư ảnh địa ngục u tối khổng lồ hiện ra sau lưng Lạc Nam, Kiếm Vực bùng phát, Bá Lực hình thành địa ngục, theo đường kiếm Lạc Hồng hung hăng trảm về phía trước.

RĂNG RẮC…
Không gian sụp đổ từng mảng lớn như tận thế hàng lâm, nhấn chìm tất cả…
Đứng trước Bạo Ngục Trảm của Lạc Nam, hàng ngàn thanh phi kiếm đột ngột hội tụ thành một đường thẳng nối dài không dứt, từng thanh từng thanh đối kháng trực diện với Bạo Ngục Trảm.

KENG KENG KENG KENG…
Vài trăm thanh phi kiếm lần lượt bị hất văng, nhưng nhờ vào hai ngọn lửa dữ dội của Phượng Hoàng Tộc thiêu đốt, vậy mà thành công phá nát Bạo Ngục Trảm của Lạc Nam.

Số lượng phi kiếm còn lại ngân vang, hai hư ảnh Hỏa Phượng cao quý hiện diện trên bầu trời, ngàn kiếm hình thành một đôi Kiếm Dực xoắn lấy Lạc Nam vào trung tâm.

“Có ý tứ…” Lạc Nam hài hước cười, Hồng Hoang Tiên Văn xuất hiện bên trên cánh tay.

“Hãm Quân Xa Luân Kiếm!”
Liên miên bất tuyệt, khủng bố không cách nào để hình dung Kiếm Khí tầng tầng lớp lớp dung nhập vào nhau, từng đường kiếm phô thiên cái địa dung nhập thành một…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Như sóng thần nhấn chìm tất cả, toàn bộ Phi Kiếm bay ngược trở về đầy hỗn loạn, cuối cùng vô lực cắm xuống mặt đất dưới chân Lạc Nam.

Nhưng Hãm Quân Xa Luân cũng tiêu hao hết lực lượng, kiếm khí tiêu tán trong thiên địa…
“Không tệ, chưa có chủ nhân điều khiển đã ngạnh kháng được 60 đường Hãm Quân Xa Luân kết hợp 60 đường Hồng Hoang Ma Văn, kiếm tốt…đều là kiếm tốt hahaha!”
Lạc Nam hài lòng ngửa đầu cười to.

Pháp Bảo không có chủ nhân thích hợp điều khiển sẽ yếu ớt so với thực lực vốn có rất nhiều lần.

Thử tưởng tượng nếu Lạc Nam dùng Bá Lực gia trì lên từng thanh kiếm lên tất cả chúng nó, chắc chắn kinh thiên động địa.

“Vừa được 1800 thanh…” Ái Tâm có chút tiếc nuối nói:
“Thời gian quá gấp, thiếp chỉ tạm thời luyện chế được từng đấy!”

“Từng này đã đủ rồi!” Lạc Nam lắc đầu cười nói:
“Nếu quá nhiều, dù là ta cũng chưởng khống không xuể!”
Gần hai nghìn kiện Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm không phải nói chơi, nếu không nhờ Cấm Kỵ bổ sung lực lượng một cách liên tục, e rằng Thiên Đế bình thường chỉ phát động thế công được một lần duy nhất.

Phượng Tịch Y và Phượng Nghi ở bên cạnh chậc lưỡi không thôi.

Từng ấy Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo còn chê ít?
Phải biết toàn bộ Phượng Hoàng Tộc sau khi được Cuồng Khí Lão Nhân liên tục hỗ trợ luyện khí cũng chỉ mới luyện được hàng trăm kiện mà thôi.

Đó là nhờ các nàng có Ngô Đồng Thụ để làm nguyên liệu cao cấp, giá trị của một trong Thất Đại Thần Thụ đã được thể hiện.

Đổi lại là những Thiên Đế Cấp Thế Lực thông thường, được mười kiện Đế Cấp Cực Phẩm đã được xem là nội tình hùng hậu.

Đương nhiên Đế Cấp Cực Phẩm tuy mạnh thật, bất quá Đế Binh mới là nội tình chân chính của bất kỳ thế lực nào trong vũ trụ.

Nhưng đối diện với con số kinh khủng 1800 kiện Đế Cấp Cực Phẩm, sợ rằng Đế Binh cũng phải nhượng bộ lui binh.

Nam nhân trước mặt các nàng quá mức kinh khủng, bản thân hắn đã là một yêu nghiệt độc nhất vô nhị rồi, quanh thân còn có quá nhiều nữ nhân xuất chúng sẳn sàng làm mọi thứ để giúp hắn trở nên mạnh mẽ.

Ái Tâm là ví dụ điển hình nhất.

Thân là người sở hữu Khí Luyện Thông Tiên Thể với khả năng luyện khí không biết mệt mỏi, chỉ cần nàng mở miệng một tiếng muốn gia nhập thế lực nào đó, e rằng tất cả thế lực cao cấp trong vũ trụ cũng sẽ điên cuồng tranh đoạt, dù là Thiên Địa Hội cũng phải trải thảm đến nghênh đón.

Ấy vậy mà Ái Tâm chấp nhận làm một nữ nhân lặng lẽ vô danh, chỉ ở phía sau luyện khí cho Lạc Nam một cách âm thầm.

Trước khi Ái Tâm chủ động tìm đến, hệ thống tình báo của Phượng Hoàng Tộc chẳng có chút thông tin nào về một Luyện Khí Sư kinh khủng như nàng cả.

Điều này khiến Phượng Nghi cảm thấy quyết định lần này của mình là sáng suốt, nếu như không giúp nữ nhi tranh thủ tình cảm của Lạc Nam, sợ rằng sau này ngay cả tư cách đứng bên cạnh hắn cũng không có a.

Lạc Nam không biết nữ nhân bên cạnh suy nghĩ lung tung, hắn đặt ngón tay lên Lạc Hồng Kiếm nhẹ cắt, vẩy máu rơi vào vừa chuẩn 1800 thanh Kiếm.

KENG!
Tất cả nhận chủ không chút kháng cự nào, liên tục ngân vang lượn quanh Lạc Nam và Lạc Hồng Kiếm như nịnh nọt.

“Phu quân, chàng đặt tên cho bộ phi kiếm này đi!” Ái Tâm tràn đầy mong đợi nhìn lấy hắn.

Lạc Nam nghe vậy cũng hứng thú, ánh mắt lấp lóe, bắt đầu suy tư…
Phượng Nghi cùng Phượng Tịch Y cũng nhìn qua, muốn xem thử hắn sẽ nghĩ ra cái tên gì.

“Phượng Tâm Kiếm!”
Suy nghĩ hồi lâu, Lạc Nam rốt cuộc thốt ra ba chữ.


“Phượng Tâm Kiếm sao?” Ba nữ nhân cùng lúc lẩm bẩm, ánh mắt sáng lên.

Chỉ ba chữ nhưng bao hàm rất nhiều thứ…
Chữ Phượng bên trong tên của hai tỷ muội Phượng Nghi, chữ tâm bên trong tên của người luyện khí là Ái Tâm.

Phượng Tâm lại là trái tim của Phượng Hoàng, ám chỉ tình cảm của các nàng dành cho hắn khi đã chấp nhận hy sinh nhiều lông vũ của bản thân mình như vậy, đồng thời cũng bao quát luôn tấm lòng của Ái Tâm cao quý như Phượng vậy…
“Các nàng thấy thế nào?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.

“Rất tốt!” Phượng Nghi cùng Phượng Tịch Y gật đầu cảm thán:
“Hy vọng một ngày không xa Phượng Tâm Kiếm sẽ vang danh thiên hạ, mà người luyện chế ra chúng nó cũng sẽ bước chân vào hàng ngũ đỉnh cấp Luyện Khí Sư được toàn bộ vũ trụ công nhận!”
Bất kỳ kiện Pháp Bảo hay Vũ Khí lợi hại nào được luyện chế cũng có thể giúp Luyện Khí Sư tạo ra chúng nó trở nên nổi tiếng.

Có không ít Luyện Khí Sư cả đời chỉ luyện ra được những Pháp Bảo tầm thường, nhưng chỉ sau một lần cơ duyên xảo hợp tạo được một tuyệt tác…thân phận và địa vị chắc chắn thay đổi, được vạn người truy phủng.

Phượng Nghi và Phượng Tịch Y không cho rằng có Luyện Khí Sư trong vũ trụ nào vượt qua được Ái Tâm ở thời điểm này, chẳng qua tên tuổi của nàng quá mức vô danh, trước đó ẩn giấu quá sâu tại Tuế Nguyệt Cung nên chưa từng được nghe nhắc đến.

Rõ ràng Ái Tâm xứng đáng tỏa sáng theo cách của riêng nàng.

“Ta sẽ không để Tâm Nhi thất vọng…” Lạc Nam nhu tình nhìn lấy Ái Tâm nói.

“Thiếp không cần, nguyện vọng của thiếp chỉ là luyện chế ra những Pháp Bảo, Vũ Khí giúp ít cho đại nghiệp của chàng và hỗ trợ các tỷ muội!” Ái Tâm nhoẻn miệng cười ngọt ngào, đối với cái gọi là danh tiếng của một Luyện Khí Sư hàng đầu chẳng thèm ngó đến.

“Có vợ như vậy còn cầu gì nữa?” Lạc Nam cười haha, vòng tay ôm lấy eo nàng.

“Ngươi thật sự rất có phúc!” Phượng Tịch Y cùng Phượng Nghi tán thành.

“Hắc hắc!” Lạc Nam nhìn hai nàng cười xấu xa:
“Có phúc nên mới được các nàng a…”
“Phi!” Hai nữ đồng loạt gắt một ngụm, sắc mặt đỏ lên như mật đào.

“Chỉ được cái miệng!” Phượng Nghi yêu kiều hừ một tiếng.

Phượng Tịch Y giả vờ nhìn sang hướng khác không để ý đến, nhưng nếu chú ý kỹ sẽ thấy bờ môi mỹ miều của nàng có chút mỉm cười.

“Được rồi, trực chỉ Luyện Đan Đại Lục!” Lạc Nam hưng phấn và đầy mong đợi tuyên bố.

“Lần này ba tỷ muội Diễm Cơ, Mộng Cơ và Thanh Tuyền quyết tâm tranh đoạt Tam Muội Chân Hỏa cho phu quân!” Ái Tâm mỉm cười nói.

“Đương nhiên rồi!” Lạc Nam ngoài mặt gật gù tán thành, trong lòng âm thầm rung đùi đắc ý.

Để xem ai mới là người chiếm lấy ngôi vị quán quân của Đan Thần Đại Hội.

Hắn động lấy ý niệm.

NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!!
Bá Vũ Điện dưới sự lôi kéo của chín con Kim Cương Thiên Long hoành không xuất thế.

Lạc Nam hướng mấy vị mỹ nữ làm động tác mời.

Ái Tâm và Phượng Tịch Y liền tiến vào bên trong Bá Vũ Điện.

Chỉ có Phượng Nghi là đứng im bất động, lấy cớ nói:

“Ta vừa hiểu hơn về Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh, lần này ở lại bế quan, không tiện tham gia náo nhiệt!”
Lạc Nam nghe vậy cũng không cưỡng cầu, ngược lại ôm lấy nàng an ủi nói:
“Đừng quá tự ép chính mình, ta tin sớm muộn nàng cũng đột phá Thiên Yêu Đế!”
“Yên tâm đi, ta tự biết chừng mực!” Phượng Nghi nhân tiện tựa đầu vào lòng hắn, trong lòng lại khó tránh khỏi thương cảm.

Không lâu nữa thôi, cảm giác ấm áp và an tâm này sẽ không còn thuộc về nàng.

Thấy “Phượng Cửu Huyền” hơi u buồn, Lạc Nam cho rằng nàng không nỡ xa mình, dù sao quan hệ của hai người vừa mới trở nên nồng nàn tình cảm.

Nâng chiếc cằm trơn bóng của nàng lên, Lạc Nam cúi đầu hôn xuống bờ môi đỏ.

“Ưm…”
Phượng Nghi khép hờ đôi mắt đẹp, chủ động vòng tay ôm lấy cổ hắn, đầu lưỡi đinh hương tiến vào miệng nam nhân âu yếm.

Một nụ hôn sâu và dài, rốt cuộc tách ra…
“Rất nhanh chúng ta sẽ gặp lại!”
Lạc Nam nghịch ngợm vỗ vỗ bờ mông nàng, dứt khoác quay người đi vào Bá Vũ Điện.

ẦM ẦM ẦM…
Cửu long phá không bay đi, Bá Vũ Điện xuyên thấu không gian dần dần khuất dạng.

Phượng Nghi lặng người dõi theo mãi đến khi biến mất, chẳng biết từ bao giờ một hàng thanh lệ vô thanh vô thức trượt xuống trên gò má ngọc ngà.


Đứng trên Bá Vũ Điện, Lạc Nam lấy ra Lưu Ảnh Ngọc truyền âm cho Nữ Hoàng:
“Sư phụ và các nàng có thể đến! chúng ta cùng nhau chinh chiến Đan Thần Đại Hội!”
Hắn vừa dứt lời, ở tại Côn Lôn Giới…lấy Nữ Hoàng dẫn đầu, chúng nữ Hậu Cung và Làng Nhất Thế đồng loạt thông qua Lệnh Bài trong tay, trực tiếp truyền tống vào Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu.

Cảm nhận được các nàng đã hiện diện, Lạc Nam mỉm cười ra lệnh Linh Giới Châu đem các mỹ nhân thả ra.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Bá Vũ Điện trở nên oanh oanh yến yến, chúng mỹ tụ tập.

Tất cả đều là Nữ Thiên Đế, những Nữ Địa Đế vẫn còn đang bế quan chuyên tâm đột phá.

Bá Vũ Điện băng qua tinh không, trực chỉ Đan Thần Đại Hội.

RỐNG!
Vô cùng đột ngột, chín con Kim Cương Thiên Long cùng lúc rống lên như có vật gì cản đường.

Lạc Nam và chúng nữ nhướn mày nhìn về phía trước.

Chỉ thấy một thân ảnh toàn thân đầy máu, khí tức suy yếu trầm trọng đang nằm trên lưng một con đại điểu băng qua hư không, dừng lại trước mặt Bá Vũ Điện.

Đừng nói là kẻ nằm trên lưng, ngay cả con đại điểu kia cũng sắp tắt thở, một bên cánh đã bị xé nát, từng nhánh xương cốt lộ ra, mắt cũng bị mù hết một bên rồi.

Sở dĩ vẫn còn bay được là nhờ vào ý chí điên cuồng bảo vệ chủ nhân của nó.

Mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, xuyên qua lớp máu để nhìn rõ hơn, Lạc Nam toàn thân run lên, kinh hô thành tiếng:
“Tiêu Dao tiền bối?”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.