“Khốn kiếp thật, đám chó má Nghịch Long Liên Quân dạo gần đây vì sao xuất hiện nhiều lực lượng hùng mạnh đến như vậy?”
Bên trong tổng bộ Tru Nghịch Liên Minh, sắc mặt Săn Vô Lệ âm trầm, giận dữ vỗ bàn quát lớn:
“Tốc độ phát triển của bọn hắn nhanh đến mức không tưởng nổi!”
Cứ nghĩ việc Cổ Việt Tộc rời khỏi phiến vũ trụ này sẽ khiến tình cảnh triệt để hỗn loạn, bọn hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao trước dự kiến.
Nào ngờ Nghịch Long Liên Quân thể hiện ra một mặt mạnh mẽ, liên hợp với những thế lực và cường giả không ngừng đầu nhập vào, vậy mà thành công ngăn cản phần lớn các cuộc chiến đấu trong vũ trụ, thậm chí đại đa số thế giới đang kiêng nể danh tiếng của Nghịch Long Liên Quân mà chưa dám ra tay xâm chiếm thế giới khác.
Mặc dù Nghịch Long Liên Quân còn chưa đủ lực lượng để thay thế vị trí của Cổ Việt Tộc, nhưng mức độ hỗn loạn của vũ trụ vẫn nằm ở phạm vi chấp nhận được khi có bọn hắn can thiệp vào.
Điều này một lần nữa đi ngược với kế hoạch của Tru Nghịch Liên Quân bọn chúng.
Mang danh Tru Nghịch Liên Quân, nhưng mục tiêu của bọn chúng đã không còn đơn giản là tru diệt một mình Nghịch Long nữa…thay vào đó là phải làm suy yếu các thế giới tồn tại trong vũ trụ này càng nhanh càng tốt.
Chỉ có như vậy, khí số của vũ trụ mới bị hạ thấp, nhanh chóng bị Bất Tử Chí Tông thôn phệ, đánh chiếm.
“Ta cũng không thể nào hiểu nổi!” Tru Vô Dạ nghiến răng nghiến lợi:
“Bọn hắn thành lập Đa Bảo Các với số lượng tài nguyên khổng lồ, ấy thế mà vẫn đủ sức bồi dưỡng thế lực phát triển nhanh chóng!”
“Liệu có phải Trụ Việt Tông ở bên trên cung cấp viện trợ cho bọn hắn hay không?” Tru Vô Tà trầm ngâm suy đoán.
“Không thể nào có chuyện đó!” Long Quân Sư ở bên cạnh nghe vậy lắc đầu:
“Ngay cả chủ nhân phía trên vẫn đang toàn tâm cho trận đại chiến mà không có tinh lực dư thừa để chi viện chúng ta, chẳng có lý do nào Trụ Việt Tông yếu hơn một chút có thể làm được điều tương tự!”
“Theo ta suy đoán, có lẽ là linh tính của vũ trụ này đang tác oai tác quái, nó biết khí số của mình sắp tận nên mới điên cuồng giúp đỡ cho Nghịch Long Liên Quân, gia tăng khí vận để bọn chúng dễ dàng tìm tòi và khai thác tài nguyên trong vũ trụ này!”
“Nói rất có lý!” Đám người gật gật đầu, tán thành lời của Long Quân Sư.
Mà lúc này, đám tộc trưởng của Thần Thú và Ma Thú vẻ mặt phẫn nộ tiến vào.
Long Quân Sư, Tru Vô Dạ, Săn Vô Lệ ăn ý nhau ngậm miệng lại.
Hiển nhiên ở trong mắt bọn hắn, các tộc Thần Thú và Ma Thú vẫn là sinh linh của vũ trụ này, chỉ là công cụ để bọn hắn lợi dụng, không phải đồng bọn chân chính.
Một khi tiết lộ sự thật, nói không chừng các tộc Thần Thú và Ma Thú sẽ lập tức trở mặt.
Thần Thú và Ma Thú sở dĩ lập nên Tru Nghịch Liên Minh là muốn chống lại Nghịch Long để không bị rơi vào ách thống trị của Nghịch Long, đương nhiên lại càng không muốn trở thành nô lệ của cường giả bên trên Nguyên Giới.
“Đáng giận, bốn con khỉ kia quá mạnh, chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ!” Kỳ Lân Tộc Trưởng đè nén cơn đau nhứt khắp toàn thân khi ăn phải một côn của Linh Minh Thạch Hầu căm tức nói.
“Có Nghịch Long Liên Quân ngăn cản, ngày chúng ta muốn chiếm đoạt tài nguyên của các thế giới cấp thấp sợ rằng còn xa lắm!” Côn Bằng Tộc Trưởng sắc mặt cũng đầy rẫy khó coi.
Mặc dù chưa biết nguyên nhân vì sao Cổ Việt Tộc biến mất, nhưng bọn hắn không quan tâm nhiều như vậy.
Bọn hắn chỉ biết rằng trong thời gian qua khi đại chiến với Nghịch Long Liên Quân, các tộc Thần Thú và Ma Thú của bọn hắn tổn thất trầm trọng.
Để nhanh chóng khôi phục thậm chí tăng cường lực lượng, thì việc trắng trợn cướp đoạt và vơ vét tài nguyên của các thế giới cấp thấp hơn là điều rất cần thiết.
Đáng tiếc, bọn hắn phát hiện khoảng cách thực lực của mình ngày càng bị cường giả bên phía Nghịch Long Liên Quân kéo dài ra.
Nhất là những chiến tướng hàng đầu như Hỗn Thế Tứ Hầu, Âu Dương Thương Lan, Tiểu Sư, Diễm Nguyệt Kỳ, Liễu Ngọc Thanh hay Võ Tam Nương…
Mỗi người trong số này đều có thể lấy một địch hai, thậm chí là ba vị Thiên Yêu Đế.
“Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lực lượng của Nghịch Long Liên Quân đã bắt đầu vượt qua chúng ta!” Kim Ô Tộc Trưởng – Kim Đế siết chặt nắm đấm nói:
“Cứ tiếp tục như vậy, Tru Nghịch Liên Minh sớm muộn cũng bị diệt!”
“Móa nó, đối thủ càng mạnh còn chúng ta càng yếu đi!” Chu Tước Tộc Trưởng không cam lòng nói:
“Từ lúc tìm lại được Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh hoàn chỉnh, chiến lực của Phượng Nghi và nữ nhi Phượng Cửu Huyền của nàng cũng đã áp đảo chúng ta nhiều lắm!”
Trước đây Chu Tước Tộc, Kim Ô Tộc nhiều lần ngấp nghé Ngô Đồng Thụ của Phượng Hoàng Tộc, đại chiến kéo dài không dứt.
Chu Tước Tộc Trưởng tự tin mình có thể cầm cự trước mặt Phượng Nghi Nữ Đế.
Nhưng hiện tại khi tìm trở về Hỏa Phượng Tam Bộ Kinh, Phượng Nghi Nữ Đế đã có thể một mình áp đảo cả hắn và vài vị trưởng lão Thiên Yêu Đế khác.
Chưa kể còn có nữ nhi Phượng Cửu Huyền của nàng và Tịch Diệt Phượng Hoàng – Phượng Tịch Y.
Hiện tại chỉ Phượng Hoàng Tộc đã đủ cân cả Chu Tước và Kim Ô hai đại tộc khác.
“Các vị đừng bi quan quá mức như vậy!” Long Quân Sư mỉm cười nói:
“Mặc dù kế hoạch có phần không theo ý muốn nhưng kẻ địch cũng đang đau đầu với chúng ta chứ chẳng hề dễ chịu gì, có thể nói là cục diện tạm thời đang ở thế cân bằng!”
“Mời Long Quân Sư chỉ điểm hướng đi kế tiếp!” Đại Trưởng Lão Long Tộc – Long Ngạo Hải chắp tay nói.
“Đặt mình vào vị trí của Nghịch Long Liên Quân, chắc chắn ta sẽ đi tìm thêm đồng minh để giúp đỡ nhằm khôi phục trật tự của vũ trụ!” Long Quân Sư hai mắt híp lại, thản nhiên cười nói:
“Mà trong vũ trụ hiện tại, hầu hết đại thế lực đều đã chọn phe xong rồi, chỉ còn lại duy nhất một nơi có đủ tầm ảnh hưởng và tác động đến cục diện!"
"Tây Phương Giáo!”
Ở đây không phải người ngu, nghe được Long Quân Sư nói đến như vậy, bọn hắn đã nghĩ ngay đến thế lực cường đại duy nhất vẫn còn đang bảo trì trung lập.
“Không sai, vậy nên chúng ta cần lôi kéo Tây Phương Giáo về phía mình…thậm chí nếu như không được, chỉ cần không để Tây Phương Giáo đầu nhập vào Nghịch Long Liên Quân đã xem như thành công!” Long Quân Sư tự tin tràn đầy nói:
“Chờ khi vị tiền bối kia thành công khôi phục, đại thắng đã nằm ở trong tay!”
KẼO KẸT…
Lại có người đẩy cửa bước vào.
Đưa mắt nhìn, liền thấy Nhị Lang Thần, Vu La, Đại Thủ, Thủy Hoàng và Long Ngạo Thiên.
Chứng kiến bọn hắn, sắc mặt đám người Kim Đế và cả Săn Vô Lệ đều mừng rỡ như điên, đồng loạt đứng lên hỏi:
“Tiền bối dung hợp xong rồi sao?”
“Vẫn chưa!” Thủy Hoàng chậm rãi lắc đầu, nhếch miệng cười tà:
“Nhưng đã chẳng còn bao lâu nữa, bọn hắn đã có thể thoát ly thân thể của chúng ta và khôi phục thân thể vốn có!”
“Quá tốt rồi!” Tất cả nghe vậy ngửa đầu cười to: “Chờ ngài khôi phục, quyết đem Nghịch Long Liên Quân giết đến chó gà không tha!”
“Trước mắt, bọn ta sẽ giúp các ngươi đến Tây Phương Giáo một chuyến!” Nhị Lang Thần hừ lạnh nói:
“Để xem chúng dám đối nghịch ta hay không!”
“Hay là chờ tiền bối dung hợp hoàn chỉnh luôn cho chắc chắn, Tây Phương Giáo cũng là thế lực cự đầu, không dễ chọc đâu!” Khổng Tước Tộc Trưởng mở miệng đề nghị nói.
“Yên tâm đi!” Vu La tự tin và kiêu ngạo nhếch miệng:
“Được chủ nhân ký sinh trong cơ thể một thời gian, thực lực của bọn ta đã rất mạnh, nắm giữ rất nhiều thủ đoạn cấp Thánh, thừa sức nghiền ép Tây Phương Giáo!”
“Nói không sai!” Đại Thủ, Long Ngạo Thiên, Nhị Lang Thần và Thủy Hoàng gật đầu.
Tuy đã cùng các bộ phận ký sinh tách ra nhưng ký ức của bọn hắn vẫn còn được bảo toàn.
Thậm chí cả những thủ đoạn mạnh mẽ từng được các bộ phận thi triển lên người bọn hắn vẫn còn tồn tại.
Sợ gì một cái Tây Phương Giáo?
Nghe nói như vậy, một đám Thần Thú và Ma Thú âm thầm ghen ghét và ngưỡng mộ mấy người Long Ngạo Thiên.
Đúng là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống mà, chỉ bị ký sinh một đoạn thời gian đã có thực lực cường đại.
Bất kỳ ai trong số bọn hắn đều cam tâm tình nguyện bị ký sinh như vậy nha.
“Nếu các vị đã tự tin như thế, chúng ta lập tức mở ra thông đạo Không Gian tiến về Tây Phương Giáo!” Tru Vô Dạ, Săn Vô Lệ đề nghị nói.
“Cứ làm đi!” Nhị Lang Thần cười nói.
Rất nhanh, một cái Thông Đạo hình vòng xoáy đã xuất hiện trước mặt.
Mang theo sự tự tin tuyệt đối, Nhị Lang Thần, Long Ngạo Thiên, Vu La, Đại Thủ và Thủy Hoàng thản nhiên bước chân vào.
…
Sau một thời gian phong bế toàn bộ lãnh thổ, không để tâm đến vạn sự phát sinh bên ngoài, Tây Phương Giáo rốt cuộc thành công hoàn tất nghi lễ trọng yếu nhất ở thế hệ này.
Đó là tuyển chọn ra tân nhiệm Phật Tử, người trở thành đệ tử chân truyền của Giáo Chủ, bắt đầu bồi dưỡng và học hỏi để kế vị, trở thành vị Giáo Chủ kế tiếp.
Mà vị Giáo Tử thành công thông qua vô số cuộc cạnh tranh với hàng trăm Giáo Tử khác để trở thành Phật Tử của Tây Phương Giáo không ai khác chính là Ngộ Pháp.
Từng là thiên tài kiệt xuất của Tây Phương Giáo, Ngộ Pháp tinh thông tất cả giáo lý Tây Phương từ khi còn rất nhỏ, sở hữu Thể Chất xếp hạng thứ 14 trên Đại Thể Bảng là Bất Động Minh Vương Thân, có thể nói là thiên tư tuyệt đỉnh.
Chỉ đáng tiếc ở Thiếu Đế Chi Chiến, hắn lại bị những yêu nghiệt bên trong yêu nghiệt như Lạc Nam, Lạc Kỳ Nam, Lâm Tích và những kẻ gian lận như Quỷ Đỏ, Bạch Y Nhân và Hắc Y Nhân đả kích mà thôi.
Nhưng cũng chính nhờ vào như vậy, sau khi trở về Tây Phương…Ngộ Pháp càng thêm quyết tâm trở nên mạnh mẽ, không chịu buông xuôi và khuất phục.
Kết quả cuối cùng, hắn thông qua được khảo nghiệm khó nhất của Tây Phương Giáo và được ban thưởng ngồi dưới gốc Bồ Đề ba năm thời gian.
Thực lực, thiên phú, tâm tính…viễn siêu Giáo Tử cùng cấp.
Thuyết phục đăng lâm ngôi vị Phật Tử ở thế hệ này của Tây Phương Giáo.
…
“A Di Đà Phật…”
Trong một ngôi miếu trên đỉnh cao phong, Ngộ Pháp chắp tay trước ngực, lắng nghe một vị Thiên Phật Đế đem tình hình và diễn biến trong thời gian gần đây bên ngoài vũ trụ kể lại một lần.
Càng nghe, sắc mặt vô hỉ vô bi của Ngộ Pháp hiện lên một chút phức tạp, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài:
“Xem ra Lạc Nam Thiếu Chủ vẫn là kỳ nhân vậy, Tiểu Tăng không thể nào sánh bằng hắn…”
Thời gian qua, Ngộ Pháp toàn tâm toàn ý cho việc gia tăng thực lực, và lĩnh ngộ dưới gốc Bồ Đề, không có để ý đến những sự kiện xảy ra bên ngoài.
Vốn cho rằng với thành tựu hiện nay của mình có thể đã sánh kịp Lạc Nam, nhưng khi nghe được tất cả tin tức về hắn, Ngộ Pháp trong lòng không thể không nhận thua…
Hắn đã rất cố gắng để có thể trở thành Phật Tử của Tây Phương Giáo.
Thì ở bên ngoài kia, cũng bằng từng đó thời gian…Lạc Nam đã trở thành người đứng đầu của phương thế lực mạnh nhất vũ trụ.
Chênh lệch thật sự quá mức to lớn a…
“Ngộ Pháp…đã nói tâm vô tạp niệm, vì sao còn phân để ý thắng thua…”
Có âm thanh nhàn nhạt truyền đến, một thân ảnh trong lớp áo cà sa nâu sầm cũ kỹ, tay chống gậy gỗ chậm rãi bước vào.
Dung mạo của hắn hiền từ, ăn mặc giản dị, nhìn không ra bất cứ khí tức nào…như một hòa thượng bình thường đạm mạc.
Nhưng ít ai biết rằng, vị hòa thượng bình thường này chính là Giáo Chủ của Tây Phương Giáo – Ngộ Thiền, một trong những cường giả đứng trên đỉnh vũ trụ.
“Sư phụ dạy phải!” Ngộ Pháp vội vàng chắp tay cúi đầu:
“Phật tâm đệ tử chưa tĩnh, cần phải rèn luyện thêm…”
“Cũng không thể trách ngươi, ay! ” Ngộ Thiền thở dài một tiếng, cảm khái nói ra:
“Vi sư biết ngươi nỗ lực và đạt được thành tựu như ngày hôm nay là do lấy Lạc Nam làm động lực!”
“Mặc dù không nói ra, nhưng lòng kiêu hãnh của ngươi không thua kém bất kỳ vị thiên chi kiêu tử nào!”
“Lạc Nam biểu hiện sáng chói đã kích thích ngươi muốn theo đuổi bước chân của hắn!”
“Để ý đến tin tức về hắn cũng là điều dễ hiểu!”
Ngộ Pháp xấu hổ gãy đầu: “Sư phụ mắt sáng như đuốc…”
“Tây Phương Giáo chúng ta không luyện vong tình đạo, càng chẳng yêu cầu quá nhiều về cảm xúc hay lý trí!” Ngộ Thiền điềm nhiên nói:
“Nhưng nên nhớ, người xuất gia tứ đại giai không, tuyệt đối cố kỵ tham sân si, không để dục và cầu làm mờ mắt!”
“Ngươi có thể dùng Lạc Nam làm tấm gương, làm động lực để noi theo mà phát triển…nhưng không được ghen tị với những thành tựu của hắn, càng không được muốn phân ra thắng bại với hắn chỉ để thỏa mãn cảm giác thành tựu của mình, điều này chỉ khiến ngươi lầm đường lạc lối mà thôi!”
“Sư phụ dạy phải a!” Ngộ Pháp quỳ xuống dập đầu thỉnh an, trong lòng ghi nhớ từng câu từng chữ.
“Đương nhiên, nếu có thể thuyết phục nhân vật như Lạc Nam trở thành người của Tây Phương Giáo chúng ta thì càng tốt!” Ngộ Thiền đột nhiên nghiêm mặt nói:
“Bần tăng cảm thấy hắn cùng giáo ta hữu duyên!”
Ngộ Pháp trong lòng im lặng, quả nhiên “phong tục” của Tây Phương Giáo vẫn không thể thay đổi, nói một hồi vẫn là muốn nhân vật cường đại trở nên hữu duyên với giáo mình, hận không thể lôi về trong giáo.
Ngộ Thiền bước chân ra ngoài mái hiên, ngẩng đầu lên nhìn trời, giọng điệu hờ hững:
“Đồ nhi, ngươi nói xem…hiện tại vũ trụ hỗn loạn, Nghịch Long Liên Quân và Tru Nghịch Liên Minh đã như nước với lửa bất dung, Tây Phương Giáo chúng ta nên theo phe nào?”
Ngộ Pháp rùng mình, câu hỏi này quá mức đột ngột, ngay cả hắn cũng phải nghiêm túc cân nhắc, cẩn thận từng li từng tí đáp:
“Bẩm sư phụ, chúng ta vẫn có thể như hiện tại…không xen vào!”
“Haha!” Ngộ Thiền vuốt râu mỉm cười, lắc lắc đầu:
“Vũ trụ chia làm hai nửa, kẻ đứng giữa sớm muộn cũng sẽ bị nhai đến xương cũng không còn, đạo lý này người đứng đầu một thế lực bắt buộc phải hiểu!”
“Con còn cần học hỏi thêm nhiều lắm…”
Ngộ Pháp hai mắt trợn lên, giọng điệu ngưng trọng: “Vậy sư phụ đã có quyết định?”
“Nếu là con, con sẽ chọn lựa ra sao?” Ngộ Thiền nhìn thẳng mắt của đồ đệ:
“Cứ mạnh dạng nêu ý kiến!”
Ngộ Pháp hít sâu một hơi, nặng nề đáp: “Dù Tru Nghịch Liên Minh mạnh mẽ đến mức nào nhưng Liên Quân Nghịch Long có một kẻ chuyên sáng tạo kỳ tích mang tên Lạc Nam!”
“Nếu được chọn, con sẽ theo phe nào có hắn!”
Ngộ Thiền chậm rãi nhắm mắt, mặt không biểu tình.
Ngộ Pháp im lặng quỳ một bên, vẫn giữ vững lập trường.
Hồi lâu sau, Ngộ Thiền lẩm bẩm lên một tiếng:
“Đến rồi…”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ.