Khi côn thịt của Lạc Nam đi thẳng vào tiểu huyệt trơn tuột ấm nóng trong khoảnh khắc, Ỷ Vân toàn thân run rẩy lên!
Cơn đau nhói khi màn mỏng giữ gìn nhiều năm bị phá tan không làm Ỷ Vân khó chịu, ngược lại nàng cực kỳ tận hưởng sự đau đớn này, trong lòng ngập tràn thỏa mãn.
Rốt cuộc, nàng cũng chính thức thuộc về hắn, thuộc về nam nhân đã cải biến vận mệnh của nàng.
“Ưm! khít quá bảo bối!”
Lạc Nam không vội vàng chuyển động, Ỷ Vân tận hưởng cảm giác hắn đâm vào trong nàng, hắn làm sao không tận hưởng cảm giác chiếm hữu cô bé của nàng?
Bên trong Ỷ Vân ướt át trơn tuột, từng vách thịt hồng hào ép chặt lấy thân côn, nhất là khi lần đầu chưa quen, các thớ thịt đang ra sức o ép, như muốn đẩy vật thể lạ xâm nhập ra ngoài.
Dâm thủy của nàng vẫn không ngừng chảy ra, nhục động ngày một ướt át và mềm mại hơn, thậm chí dù không động nhưng côn thịt vẫn có cảm giác đang trượt và ma sát.
“Nàng là làm bằng nước sao?”
Lạc Nam cười xấu xa, cúi thấp người đè lên Ỷ Vân, ngậm lấy một bên bầu sữa vào trong miệng bút mút, bên còn lại nhanh chóng biến hình trước bàn tay ma quái của hắn.
Hương vị ngọt ngào thanh tân, xúc cảm da thịt mẫn cảm thông qua đầu lưỡi khiến Lạc Nam và cả Ỷ Vân mê say!
“Ưm! động đi chàng! Thiếp sẳn sàng rồi! ”
Ỷ Vân hé môi nói nhỏ, toàn thân nàng lúc này cảm giác tê ngứa hết sức khó chịu, bên dưới âm động đang khít chặt lấy côn thịt, đòi hỏi cảm giác mạnh mẽ hơn.
Lạc Nam không để giai nhân thất vọng, bởi vì ngay cả chính hắn cũng sắp không nhịn được nữa rồi.
Hít sâu một hơi, hạ thể chuyển động, hắn đem côn thịt rút ra chín phần, để đầu khấc bị hai cánh môi tiểu huyệt kẹp lấy.
“Ưm! mau! đâm vào trong thiếp!”
Ỷ Vân cảm giác hạ thể trống rỗng, cảm giác mất mát dâng trào khiến nàng không nhịn được kinh hô.
Lạc Nam cười tà, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của mỹ nhân lấy đà, bên dưới nhấp mạnh.
BẠCH!
Một âm thanh hữu lực vang lên, côn thịt một lần nữa xuyên phá qua tầng tầng vách thịt mềm trơn mịn, toàn bộ thân côn to dài chiếm hữu bên trong Ỷ Vân, đỉnh đầu chạm thẳng tận cùng hoa tâm!
“Á! ”
Ỷ Vân làm sao chịu nổi kích thích kiểu nào? Vừa bị đâm lúc cán vào toàn thân đã chấn động một cái, âm tinh nóng hổi trào ra, ánh mắt mê ly mở lớn, đạt đến đỉnh cao trào.
“Nàng thật mẫn cảm! ”
Lạc Nam cũng không ngờ mình chỉ rút ra đâm mạnh vào một lần đã đưa Ỷ Vân lên đỉnh lần đầu, bên dưới của nàng lầy lội không chịu nổi, hắn có chút trêu chọc vươn tay ngắt lấy núm vú nàng.
“Ưm! ưm! ” Ỷ Vân thở hổn hển, nửa nói nửa rên: “Chàng thô bạo như vậy, thiếp cảm giác mình bị chàng chiếm hữu một cách triệt để, sướng lắm! ”
“Haha, kế đến còn sướng hơn!” Lạc Nam cười to, ánh mắt tràn ngập hưng phấn!
Hắn bá đạo áp Ỷ Vân xuống nền cát trắng, hai tay hung hăng bóp lấy hai bầu sữa bạo mãn của nàng, miệng rộng áp lên môi đỏ của Ỷ Vân, nhanh chóng luồn lách qua hàm răng, quấn chặt lấy chiếc lưỡi ngọt chặt chẽ.
Bên dưới vẫn cắm vào cô bé của nàng, lúc này ra sức thúc mạnh.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH!
Hàng chục cú thúc dữ dội đánh thẳng mà vào, âm thanh hạ thể đôi nam nữ va chạm mạnh mẽ vang lên khắp một vùng biển vắng.
“Ưm! ưm! ưm! chết! thiếp! ”
Ỷ Vân co giật toàn thân trong lòng Lạc Nam, da thịt ướt đẫm mồ hôi và ửng hồng gợi tình, toàn bộ thân thể nàng như hòa tan trước sự mạnh mẽ của nam nhân nàng.
Miệng nàng bị hắn xâm chiếm không thể cất giọng, hai bầu thịt tròn bị nắn bớp thành muôn hình vạn trạng, bên dưới tiểu huyệt không ngừng bị nông rộng ra sau đó ép vào, ma sát mạnh mẽ đến cực điểm khiến vô số sợi dây thần kinh mẫn cảm của nàng bị kéo căng.
Ỷ Vân chỉ có thể dùng hai chân thon dài kẹp chặt lấy hông Lạc Nam, vòng eo linh hoạt của nàng nhẹ nhàng lay động, giúp cho việc đâm vào của hắn trở nên trơn tru!
Vách côn ma sát với thành âm động, ở tư thế này Lạc Nam hoàn toàn thể hiện ra bản lĩnh phái mạnh của mình, đem bạn tình chinh phục ở mức cao nhất.
Mỗi một lần côn thịt chạm đến đỉnh hoa tâm, Ỷ Vân đều ú ớ không thành tiếng trong cổ họng, nước miếng như hồng hà vỡ đê tràn vào trong miệng Lạc Nam, đầu lưỡi của nàng chủ động luồn lách trong khoang miệng hắn xu nịnh.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH!
Chỉ một tư thế, chỉ với những động tác mạnh bạo, Ỷ Vân như nắng hạn gặp mưa rào, thân thể thơm ngát co giật trong lòng nam nhân, linh hồn như lơ lửng trên các tầng mây, cố gắng truyền âm cho hắn:
“Mạnh, thiếp sắp ra! thiếp sắp bị chàng giết chết!”
Lạc Nam lúc này mới chịu buông tha đôi môi đã có chút sưng đỏ của nàng ra khỏi miệng, không quên tham lam mút chặt chiếc lưỡi của mỹ nhân thêm một chút.
“Ưm! ưm! ưm! sướng, thiếp sướng!”
Ỷ Vân được hắn giải phóng, trong miệng lập tức phả ra từng làn hương thơm bằng những câu từ đứt quảng, rên rỉ nỉ non!
Lồng ngực phập phồng lên xuống, bên trên hai bầu sữa tròn lẳn trắng nõn đã phủ đầy dấu tay đỏ ửng, bàn tay của Lạc Nam vẫn còn đang áp lên chúng nó thỏa thích đùa nghịch.
Lúc này, Lạc Nam cảm giác được côn thịt của mình bị co bớp dữ dội hơn bao giờ hết, từng thớ thịt mềm của Ỷ Vân như sinh ra linh tính, tận cùng cơ thể nàng tuôn ra một luồng hấp lực, như muốn hút tất cả của hắn vào bên trong.
Lạc Nam sướng đến nói không nên lời, động tác vẫn không trì trệ, nhìn dung nhan thành thục chín muồi của Ỷ Vân cười hỏi:
“Sắp ra sao bảo bối?”
“Sắp rồi! mạnh lên, ra cùng với thiếp!”
Ỷ Vân thở hổn hển gật đầu, lắc lư vòng eo kịch liệt để ma sát giữa hai người lên đến đỉnh điểm.
“Nàng thít ma sát chặt chẽ sao? mau quay người lại!”
Lạc Nam ôm lấy Ỷ Vân, lật nàng nằm sắp xuống, bàn tay đét mạnh lên bờ mông tròn lẳn căng đầy, cười tà nói:
“Chu mông lên nào!”
Ỷ Vân đối với hắn nói gì nghe nấy, bờ mông ngạo nhân nhanh chóng cong lên!
Ở tư thế này, Lạc Nam đứng phía sau dễ dàng nhìn thấy u cốc ướt đẫm lầy lội của nàng, nó như một mảnh ruộng màu mỡ đang chờ cày cấy là có thể gieo sạ.
PHẬP!
Côn thịt từ phía sau thúc mạnh, Ỷ Vân toàn thân nhũn ra nằm sấp trên cát, hai bầu sữa áp sát xuống bãi biển, vô số hạt cát nhỏ nóng hổi cọ lấy hai bầu sữa của nàng, tê sướng đến phát điên.
“Thấy khít không nàng?” Lạc Nam hít sâu một hơi, ngăn cản khoái cảm dâng trào, ra sức chạy nước rút theo kiểu chó.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH!
Hắn thúc mạnh từ phía sau, hạ thân liên tục đập vào mông nàng chan chát, côn thịt lấy một góc độ khác chuyển động bên trong cô bé ướt đẫm của nàng.
“Sướng, thiếp sướng! thiếp sướng chết mất chàng ơi! ”
Ỷ Vân mẫn cảm vô cùng, ở tư thế mới càng khiến nàng cảm giác dục tiên dục tử!
Quả thật chơi theo kiểu này càng sướng hơn, Ỷ Vân không thể chịu nổi nữa, hạ thân co rút kịch liệt, môi đỏ không ngừng rên lên:
“Thiếp ra! Mau bắn! chàng mau bắn! thiếp yêu chàng, thiếp yêu nam nhân của thiếp! ”
“Ta cũng ra, nàng tuyệt quá, ta bắn đầy trong nàng đây!” Lạc Nam thở dốc kịch liệt, như máy khâu nhấp thêm hàng trăm cái cuối cùng.
U cốc co bớp dữ dội hơn bao giờ hết, một luồng âm tinh nóng hổi từ cơ thể Ỷ Vân phun trào như suối.
Rốt cuộc, Lạc Nam gồng mình! vô số sinh mệnh nóng bỏng cũng theo côn thịt co giật mà bắn ra xối xả.
“Hừ! hừ! hừ! hừ!”
Hai người đổ ầm xuống bãi biển, thở dốc kịch liệt ôm lấy nhau!
Ỷ Vân ánh mắt mơ màng khép hờ, toàn thân run rẩy tận hưởng nam nhân ôm ấp vuốt ve, giúp nàng tận hưởng dư vị khoái cảm của cuộc cao triều vẫn chưa tiêu tán.
Cảm nhận da thịt như tơ lụa của mỹ nhân, Lạc Nam yêu thương ôm nàng vào lòng ngực, thủ thỉ bên tai nàng những lời đường mật:
“Bảo bối, bên dưới của nàng vẫn còn siết chặt lấy ta! nàng tuyệt lắm! ”
Ỷ Vân lười biếng nép vào lòng hắn, đầu lưỡi vươn ra liếm láp núm vú của nam nhân, tay chân nàng quấn chặt lấy Lạc Nam như muốn dung hợp hắn vào trong nàng.
“Yêu thiếp không? chàng yêu thiếp không?”
Ỷ Vân ánh mắt tiêu hồn như muốn hòa tan nhìn lấy nam nhân, nhẹ giọng làm nũng nói.
“Yêu, ta yêu nàng!” Lạc Nam cúi đầu hôn xuống.
“Ưm, nút lưỡi thiếp!” Ỷ Vân mê say tách ra đôi môi dâng hiến.
Lạc Nam hưng phấn đem nước trong miệng của mình truyền qua, Ỷ Vân ngoan ngoãn uống sạch.
Bên dưới côn thịt vẫn cắm chặt chẽ vào u cốc!
Mà lúc này, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh rốt cuộc ngâm tụng!
Chỉ trong thoáng chốc, Huyền Thủy Đỉnh đã tuôn ra một cổ hấp lực, Lạc Nam một lần nữa sử dụng Niết Bàn Linh Thủy dẫn dụ lấy Đoạt Sinh Đàm Thủy của Ỷ Vân.
Đối với nữ nhân của mình có Thủy Thuộc Tính, Lạc Nam đều muốn đem Niết Bàn Linh Thủy trao cho các nàng.
Lần trước dẫn dụ Tinh Không Thủy của Thục Phi, Lạc Nam cũng sử dụng Niết Bàn Linh Thủy.
Đơn giản bởi vì Niết Bàn Linh Thủy có khả năng trị thương mạnh mẽ, Lạc Nam muốn nữ nhân của hắn đều có thủ đoạn trị thương để bảo toàn tính mạng.
Hắn không cần các nàng có chiến lực mạnh mẽ, hắn chỉ cần các nàng bình an bên cạnh hắn là đủ rồi!
Đương nhiên đó chỉ là nguyện vọng của Lạc Nam, Niết Bàn Linh Thủy mặc dù không hỗ trợ công kích mạnh mẽ, nhưng khả năng hỗ trợ trong chiến đấu của nó cho người sở hữu vẫn là cực kỳ kinh người.
Có Niết Bàn Linh Thủy của Lạc Nam gia nhập, tu vi Ngọc Tiên Viên Mãn của Ỷ Vân vậy mà phá đi bình cảnh.
Chỉ cần quá trình chuyển hóa Tiên Lực thành Vương Lực hoàn tất, nàng sẽ lập tức trở thành Tiên Vương.
Hỗn Độn Thủy Khí quá mức cao cấp, nó chỉ hổ trợ Vương Lực chuyển thành Tôn Lực trở lên, vì thế không thể hỗ trợ cho Ỷ Vân lúc này.
“Ta nghĩ nàng nên đột phá Tiên Vương trước, sau đó mới phục dụng Linh Căn Đan!” Lạc Nam hướng Ỷ Vân căn dặn nói.
Nếu lúc này nàng sinh ra thêm nhiều loại Linh Căn, như vậy lúc chuyển hóa Tiên Lực thành Vương Lực phải chuyển tất cả các loại Linh Căn đó.
Nhưng một khi Ỷ Vân đã đột phá Tiên Vương, phục dụng Linh Căn Đan vào, những linh căn đó sẽ tự động thích ứng với cơ thể của một Tiên Vương, mặc định là Vương Lực.
Vì thế, đối với trạng thái của Ỷ Vân hiện tại, phục dụng Linh Căn Đan lập tức không phải là sáng suốt.
“Thiếp hiểu rồi! chàng đột phá Ngọc Tiên rồi hả?” Ỷ Vân cảm nhận được khí tức của Lạc Nam thay đổi, mừng rỡ nói ra.
“Vừa mới đột phá!” Lạc Nam cũng hài lòng cười.
Lần trước sau khi luyện hóa Tinh Không Thủy cùng Vô Lượng Tiên Băng, tu vi của hắn đã tiếp cận Ngọc Tiên.
Lúc này nhận lấy lực lượng từ Đoạt Sinh Đàm Thủy của Ỷ Vân, rốt cuộc trở thành Ngọc Tiên hàng thật giá thật.
Lạc Nam ầm thầm suy tính, bên trong Đan Đế Chân Giải có cả công thức luyện chế Phá Vương Đan và Phá Tôn Đan, hỗ trợ tu sĩ đột phá Tiên Vương và Tiên Tôn.
Chỉ là hắn mới tiến vào Đan Vương, còn chưa luyện Phá Vương Đan lần nào, càng đừng nói đến Phá Tôn Đan khủng bố.
Tạm gác Phá Tôn Đan sang một bên, mục tiêu hiện tại của Lạc Nam là chế luyện Phá Vương Đan, trợ giúp toàn bộ Ngọc Tiên của Bồng Lai Tiên Đảo nhanh chóng trở thành Tiên Vương, đến khi đó dù chiến với Tôn giới cũng có một phần lòng tin, càng đừng nói Thiên Vương giới như Bạch Nguyệt Giới.
Ngoại trừ Phá Vương Đan, Lạc Nam cũng muốn luyện chế số lượng lớn Pháp Bảo có khả năng chống lại Hồn Lực như Cách Hồn Y của Hoàng Y Thiền, để gia tăng thủ đoạn tự vệ cho Bồng Lai Tiên Đảo.
Nguyên liệu, Khí Đạo Thiên Thư và cả Khí Đạo Thánh Thủy đều đã sẳn sàng, chỉ chờ hắn trở thành Khí Vương mà thôi.
Bất quá vừa mới bế quan một tháng trong Gia Tốc Trận để đột phá Đan Vương, dục tốc thì bất đạt, Lạc Nam cần thích ứng và thư giãn một chút.
Nghĩ đến đây hắn lại đem thân thể của Ỷ Vân lật ngửa ra, nhìn rãnh thịt giữa hai chân có chút sưng đỏ của nàng, muốn xách thương lên ngựa.
“Đừng, thiếp còn đau lắm!” Ỷ Vân vội vả lên tiếng van xin.
Nàng vừa rồi thích hắn thô bạo, vì thế Lạc Nam dập như máy khâu lúc cán, mỗi một lần đều ma sát đến cực hạn.
Lúc này bên dưới hạ thể của nàng đau rát, hai mép môi sưng mộng lên, không chịu nổi hắn nữa.
“Đừng lo, ta truyền Long Tiên Thánh Điển cho nàng, lại thêm Niết Bàn Linh Thủy trị liệu, chắc chắn đủ sức làm tiếp!” Lạc Nam cười tà nói.
“Thôi mà, để thiếp gọi Vô Ảnh với Ngọc Huyền vào cho chàng sủng hạnh nhé!?” Ỷ Vân lắc đầu, đau đớn thể xác một chút đâu phải vấn đề, cái chính là linh hồn của nàng lúc này vẫn còn một phần lơ lửng trên mây, sợ bị sướng chết.
Lạc Nam lắc đầu, hắn đâu thể xem Vô Ảnh với Ngọc Huyền như nơi phát tiết dục vọng được?
“Hừ, kẻ thù đã đến cận kề, ngươi lại ở nơi này phong hoa tuyết nguyệt?”
Đúng lúc này, một âm thanh hừ lạnh truyền đến khiến Ỷ Vân đang ở trong lòng Lạc Nam hết hồn.
Ngẩng đầu nhìn theo giọng nói, chỉ thấy vị Bồng Lai Tiên Sứ - Vô Lượng Thục Phi, Tiên Tôn cấp bậc cường giả đang đứng trên Cung Đình Thụ khoanh tay trước ngực, ánh mắt tuyệt mỹ tràn đầy chế giễu nhìn lấy hai người trần truồng.
“Cái này! Bồng Lai Tiên Sứ, vì sao người lại ở đây?” Ỷ Vân hoảng hốt, nàng cảm thấy mình đang nằm mơ.
Cường giả gần như mạnh nhất của Bồng Lai Tiên Đảo lúc này có mặt trong Linh Giới Châu của Lạc Nam, lại còn phát hiện thân phận nam nhân của hắn?
“Không xong! Chàng mau trốn, chúng ta bị phát hiện!” Ỷ Vân lo lắng đứng dậy, thân thể vội vàng ngăn cản trước mặt Lạc Nam.
Nếu để Bồng Lai Tiên Đảo biết chuyện hắn làm nam nhân, như vậy đại sự rồi, nàng cũng bị coi là đồng phạm.
“Phốc!”
Lạc Nam bị bộ dạng của Ỷ Vân làm cho bật cười, hắn yêu thương tét vào mông thịt của nàng một cái, mới liếc mắt nhìn Thục Phi mở miệng:
“Còn không mau xuống đây!?”
“Hứ!”
Thục Phi yêu kiều hừ một tiếng, mái tóc bồng bềnh như bây bay múa, thân thể yểu điệu đoan trang đã từ Cung Đình Thụ nhảy xuống bờ biển, rơi xuống bên cạnh Lạc Nam.
Trong ánh mắt khó tin của Ỷ Vân, chỉ thấy đường đường là Tiên Tôn như Thục Phi vậy mà uốn éo thân thể mềm mại quỳ gối xuống, mái tóc dài chảy xuống mặt cát trắng, mặt nàng hướng về hạ thân của Lạc Nam!
“Không thể nào đâu! ” Ỷ Vân che miệng, ánh mắt tròn xoe.
Thục Phi đã hé mở hai mép môi anh đào thơm ngát, hướng về côn thịt vẫn còn dính đầy hỗn hợp dâm mị của hai người vừa rồi ngậm vào bên trong.
“Ưm! lưỡi nàng!” Lạc Nam sung sướng rên lên một tiếng.
Thục Phi liếc xéo hắn, vươn ra đầu lưỡi đỏ thẳm như tiểu xà quấn quanh thân côn thịt, làm sạch lấy nó.
“Ưm! sướng, nhẹ nhàng tình cảm một chút!”
Mặc dù đã có chút ngờ vực từ lần trước khi nghe nói Lạc Nam giúp Thục Phi dung hòa hai loại Dị Thuộc Tính nhưng lúc này đây, khi Lạc Nam bá đạo đè ép Thục Phi xuống nền cát, đem côn thịt xuyên thấu thân thể thành thục của nàng nhấp lấy, khiến Thục Phi vừa cắn môi, vừa oằn mình rên rỉ trong khoái cảm.
Ỷ Vân rốt cuộc mới có thể xác định!
Tiên Tôn cũng là tỷ muội của nàng!
!
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ, ngủ ngon!
!