Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 851: 851




Bên trên Hoang Đảo…
Ba thân thể trần trụi ôm nhau, Lạc Nam hai tay sở hữu bốn bầu sữa mịn màng thơm ngát, hiển nhiên Thục Phi chứng kiến hắn và Tú Quyên điên đảo loan phượng không chịu đựng nổi nên đã gia nhập, mà Tú Quyên một người cũng khó thể để Lạc Nam tận hứng…
Hai nữ đều đã tu luyện Long Tiên Thánh Điển, bất quá đối mặt với Lạc Nam hùng hùng hổ hổ, vẫn vô lực nâng cao cờ trắng đầu hàng, hai thân thể mê người như hai bãi bùn nhão, môi thơm thở hổn hển, linh hồn như lạc trên tiên cảnh.

“Chẳng trách ngươi có nhiều nữ nhân, số ít chỉ sợ bị ngươi chơi chết a…”
Thục Phi thở gấp, ánh mắt kinh dị nhìn lấy côn thịt vẫn còn ngạo nghễ gần như kim thương bất hoại giữa chân Lạc Nam.

Tú Quyên hiếm thấy không cùng Thục Phi bất đồng quan điểm, hết sức nghiêm túc gật gật đầu.

Lạc Nam một mặt dương dương đắc ý, có thể thỏa mãn nữ nhân của mình ở trên giường đến mức đầu hàng xin tha là niềm kiêu hãnh của bất kỳ nam nhân nào.

Về phần hắn, có thể tùy thời sử dụng Thất Thải Huyền Quan để áp chế dục vọng của bản thân, cũng không cần ép buộc nữ nhân của mình phải cố sức để thỏa mãn.

“Long Tộc chính là chủng tộc có dâm tính cực mạnh, công tử sở hữu Nghịch Long Lực và cả Chân Long Lực, so với Long Tộc bình thường còn hung mãnh hơn nhiều, nên tìm các nữ tử sở hữu Thể Chất Song Tu mới thỏa mãn được ngươi!” Kim Nhi trêu ghẹo nói.

Lạc Nam lại không phủ nhận gật gật đầu.

Long Tộc có dâm tính ai cũng biết, bằng chứng chính là có rất nhiều loại Yêu Thú, Bán Thần Thú lai tạp giữa Long Tộc và giống loài khác, điển hình như Long Quy, Long Tượng, Giao Long…
Nếu Long Tộc không dâm và không ăn tạp, thử hỏi vì đâu xuất hiện những giống loài lai tạp như vậy?
Trong thế giới Yêu Tộc, dễ dàng nhận thấy các loại yêu thú lai tạp với Long Tộc nhiều hơn tất cả…
Lạc Nam cũng công nhận những nữ nhân sở hữu Thể Chất Song Tu dễ dàng thỏa mãn hắn hơn nữ tử bình thường, ví như Âm Dương Thánh Thể của Vân Tu Hoa, Thiên Hương Ngọc Thể của Á Hy Thần, Cửu Âm Thiên Thể của Tô Mị, Thiên Sinh Mị Cốt của Hồ Khinh Vũ…
Bất quá ngoài ham mê xác thịt, Lạc Nam vẫn chú trọng tình cảm và thuận theo tự nhiên, về việc sở hữu Thể Chất Song Tu có cũng được mà không cũng chả sao.

“Hả…cái gì đây?”
Đúng lúc này, Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn vận chuyển đến cực hạn, hắn phát hiện một con côn trùng nhỏ ẩn giấu trong mái tóc bồng bềnh của Liễu Tú Quyên.

Con Côn Trùng này sở hữu một bộ vỏ ngoài như chiến giáp hoàng kim óng ánh, trên đầu có một cặp sừng trông như vương miệng, ánh mắt tràn đầy linh tính thông minh, nhìn qua là biết không phải thứ đơn giản.

Hơn thế nữa, vì ở khoảng cách gần khi Tú Quyên tựa đầu vào ngực hắn, lại thêm Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hoạt động, bằng không Lạc Nam thậm chí chẳng phát hiện ra sự tồn tại của con Côn Trùng này.


“Cổ Vương Trùng, con hàng này tại thời thượng cổ cũng khá quý hiếm đấy!” Kim Nhi cũng đánh giá côn trùng nhỏ trên đầu Tú Quyên, hiếm thấy dùng giọng điệu chăm chú nói.

“Cổ Vương Trùng sao? tiểu nha đầu nói rõ hơn nào!” Lạc Nam hiếu kỳ hỏi, hắn biết Tú Quyên là một trùng sư nên đã đem Khống Trùng Thiên Hạ cho nàng, nhưng về con Cổ Vương Trùng này có chút dốt đặc cán mai.

Kim Nhi gật đầu, luyên thuyên nói ra:
“Như công tử đã biết, Trùng Sư là những kẻ tu luyện theo hướng ngự trùng, mượn sức mạnh và khả năng đặc biệt của các loài cổ trùng để chiến đấu!”
“Trong thế giới của Trùng Sư, các loại Cổ Trùng càng lợi hại, càng sở hữu uy năng sẽ càng trân quý, giá trị cực kỳ cao…là đối tượng mà rất nhiều Trùng Sư hướng đến!”
“Mà để phân chia sự mạnh yếu của Cổ Trùng…các Trùng Sư mạnh nhất thời thượng cổ đã lập nên một Trùng Bảng xếp hạng các loại Cổ Trùng bên trên!”
“Cổ Vương Trùng trước mắt chúng ta lúc này xếp hạng thứ tư trên Trùng Bảng, sở hữu khả năng uy áp đối với các Cổ Trùng đẳng cấp kém hơn, khả năng ẩn mình siêu hạng, quan trọng nhất là cắn nuốt ngoại lực chuyển hóa thành lực lượng để nuôi sống bản thân, cực kỳ khó khống chế!”
“Bất quá có Khống Trùng Thiên Hạ mà công tử cho, chắc hẳn Liễu Tú Quyên đủ sức chưởng khống con Cổ Vương Trùng này!”
Lạc Nam lắp ba lắp bắp, hắn không ngờ con Trùng nhỏ xíu như đầu ngón tay này lại sở hữu nhiều công năng như vậy, hơn thế nữa chỉ xếp hạng thứ tư trên Trùng Bảng?
Nghĩ đến đây, Lạc Nam tò mò nắm lấy một bầu sữa của Liễu Tú Quyên xoa bớp, nghiêm túc hỏi nàng:
“Tú Quyên, nàng từ đâu có được con Cổ Vương Trùng này?”
Nghe Lạc Nam hỏi, Thục Phi nằm một bên cũng vểnh lỗ tai, nàng cũng rất tò mò về cổ trùng của Liễu Tú Quyên.

“Ồ, chàng vậy mà nhận thức Cổ Vương Trùng?” Tú Quyên kinh ngạc ngước đầu nhìn Lạc Nam.

Phải biết nàng nhờ tu luyện Khống Trùng Thiên Hạ mới biết cách khống chế và nuôi dưỡng Cổ Vương Trùng, vậy mà Lạc Nam một hơi nhìn thấu nó.

“Ta chẳng những biết nó, còn biết nó rất khó khống chế!” Lạc Nam trừng mắt nhìn, mặc dù Kim Nhi đã xác nhận có Khống Trùng Thiên Hạ hỗ trợ, nhưng đối với bất kỳ thứ gì có nguy cơ tìm ẩn ảnh hưởng đến nữ nhân mình thì hắn vẫn để tâm.

Tú Quyên giải thích nói: “Cổ Vương Trùng này là của Mộng gia Nữ Đế cho thiếp, nuôi nó khó ở chỗ cần ăn rất nhiều ngoại lực để phát triển, nếu không tìm đủ thức ăn cho nó…nó sẽ cắn nuốt sạch sẽ lực lượng của chính chủ nhân!”
“Bất quá sau khi tu luyện Khống Trùng Thiên Hạ, Vương Lực của thiếp đã có sự chuyển biến, trở thành vật đại bổ dành cho các loại cổ trùng, chỉ cần một chút ít là đủ để nó ăn no rồi!”
Lạc Nam nghe vậy âm thầm gật đầu, thì ra là vật Mộng gia Nữ Đế ban tặng, chẳng trách ngay cả hắn cũng không biết.

Mộng gia Nữ Đế là nhân vật tồn tại từ thời xa xưa, có thể sở hữu vật hiếm có như Cổ Vương Trùng không có gì khó hiểu.

Nghĩ đến Khống Trùng Thiên Hạ mình cho Tú Quyên là hàng Đế Cấp, Lạc Nam cũng thoáng yên tâm, bất quá vẫn cẩn trọng căn dặn:
“Nàng cẩn thận một chút vẫn hơn, nếu nó xảy ra vấn đề gì cứ lặp tức báo cho ta!”
Chỉ cần không phải tin tức vượt mức cho phép hoặc liên quan đến Nhiệm Vụ, Kim Nhi vẫn sẽ tiết lộ những thông tin cần thiết cho hắn, nếu quá trình nuôi dưỡng Cổ Vương Trùng xảy ra trục trặc, Lạc Nam có thể nhờ Kim Nhi cho phương án giải quyết.


“Khanh khách, đừng đề phòng như vậy, dù sao nó là Tiểu Lạc khả ái đó nha!” Thục Phi ở một bên cười khanh khách nói.

“Cái gì?” Lạc Nam sắc mặt tối sầm, hung hăng trừng mắt nhìn Tú Quyên.

Tiểu Lạc? nàng tuyệt đối là cố ý đặt cái tên này.

Hắn từ bao giờ trở thành nhũ danh của một con côn trùng rồi hả?
“Cái gì chứ…tên Tiểu Lạc không liên quan gì đến chàng!” Tú Quyên trốn tránh ánh mắt của Lạc Nam, lí nha lí nhí nói.

“Hừ, nể mặt lần này nàng ngoan ngoãn, bỏ qua cho nàng lần này!” Lạc Nam hừ một tiếng, nhìn đôi môi đỏ mộng của Liễu Tú Quyên ý vị thâm trường nói.

“Lưu manh!” Liễu Tú Quyên sẳng giọng, nhớ lại tư vị lúc ngậm thanh hung khí bằng thịt kia vào trong miệng, toàn thân nàng nóng hầm lên.


Ba người ôn tồn giây lát, Lạc Nam dưới sự hầu hạ của hai nữ cũng đã y phục chỉnh tề.

Nghe đến Mộng gia Nữ Đế, Lạc Nam đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật giao cho Tú Quyên nói:
“Bên trong là lượng lớn Y Phục, năm loại Huyết Mạch Bán Thần Thú, số lượng Tiên Đan và Pháp Bảo từ Ngọc Cấp đến Vương Cấp có vài trăm loại, nàng xem liên hệ với Mộng gia làm giao dịch, chọn một phần giữ lại để Phú gia buôn bán!” Lạc Nam ném cho Liễu Tú Quyên một chiếc Nhẫn Trữ Vật, không quên nói:
“Đừng quên nhắc nhở Mộng gia còn nợ ta một loại Thiên Địa Dị Vật!”
“Tận năm loại Huyết Mạch sao?” Liễu Tú Quyên âm thầm hít thở, thủ bút lần này thật lớn a…đủ để Phú gia và Mộng gia kiếm đầy bồn đầy bát.

“Hỗ trợ Mộng gia nhiều như vậy có đáng không? Chúng ta có thể bằng vào khối tài sản này tìm thêm minh hữu khác!” Thục Phi nhìn Lạc Nam cho ra ý kiến.

Lạc Nam cười cười lắc đầu nói: “Đối với chúng ta thì khối tài sản này có chút nhiều, nhưng đối với Đế Cấp Thế Lực…đặc biệt Mộng gia còn thuộc Thiên Địa Hội, đây chẳng qua chỉ là một mối làm ăn hơi lớn mà thôi!”
“Là thiếp nông cạn!” Thục Phi nghe vậy trầm ngâm, cười khổ nói.

Quả thật, lấy ánh mắt của một Tiên Tôn đánh giá Đế Cấp Thế Lực là sai lầm.


Lạc Nam nhìn nàng, lại nhìn Tú Quyên nói tiếp:
“Mộng gia trước mắt là đối tác khá đáng tin cậy, huống hồ Nhược Linh hiện tại còn nương nhờ Mộng gia, dùng lợi ích để rút ngắn quan hệ đôi bên càng gần càng tốt, để địa vị của Nhược Linh ở Mộng gia được xem trọng hơn!”
“Tiểu Nam…” Tú Quyên tràn đầy cảm động nhìn nam nhân, hắn đang suy nghĩ cho tương lai của nữ nhi nàng.

Lạc Nam khá có hảo cảm với Mộng Chi Tiên, hắn thừa biết những Huyết Mạch Bán Thần Thú này Mộng gia cũng sẽ giữ lại sử dụng mà không bán ra, hắn và Mộng gia hiện đang là đồng minh, để thực lực của Đồng Minh mạnh lên cũng như gián tiếp trợ giúp chính bản thân mình, không hề lỗ vốn.

Chưa kể, có tuôn ra ngoài bao nhiêu huyết mạch Bán Thần Thú thì Lạc Nam cũng sẽ không sợ, bởi vì hắn và nữ nhân của mình đều sở hữu huyết mạch Thần Thú chân chính trở lên.

Bán Thần Thú ở trước mặt Thần Thú chỉ có một kết cục duy nhất, bị áp chế đến chẳng ngóc đầu lên nổi.

“Lần này toàn bộ đổi thành Tiên Thạch nữa hay sao?” Phú Nhược Linh nhìn Nhẫn Trữ Vật trong tay hỏi.

“Một phần đổi thành Tôn Cấp Công Pháp cho Phú gia nàng sử dụng, còn lại toàn bộ đổi thành Tiên Thạch giao cho ta!” Lạc Nam gật đầu đáp.

Hắn muốn hỗ trợ Phú gia một quyền Tôn Cấp công pháp để nâng tầm Thế Lực, số Tiên Thạch sẽ làm nguyên liệu duy trì Gia Tốc Trận ở Bồng Lai Tiên Đảo.

Hoạt động với quy mô và công suất lớn, Tiên Thạch mỗi ngày ở Bồng Lai Tiên Đảo tiêu thụ cực kỳ nhiều, lại thêm Bất Tử Thụ hấp thu như cái động không đáy.

Tiên Thạch ở trong mắt Lạc Nam chưa bao giờ là đủ.

Số lượng vật phẩm trong Nhẫn Trữ Vật giao cho Tú Quyên phần lớn là mua sắm trên Cửa Hàng May Mắn, số còn lại là hàng do chính Lạc Nam tự mình chế luyện nhưng không có nhu cầu sử dụng.

Đương nhiên sau một phen mua sắm điên cuồng để giao dịch cùng Mộng gia, tích lũy tiêu hao 108 Tỷ Điểm Danh Vọng đã chạm mốc, Lạc Nam đã tiến hành nâng cấp Cửa Hàng May Mắn.

Hắn đã không nhịn được muốn mua ngay Gói Quà Tăng Cấp Cửa Hàng.

“Lần trước Mộng gia Nữ Đế đã ngỏ ý muốn gặp chàng để nói lời cảm tạ!” Tú Quyên lên tiếng nhắc nhở nói.

“Không cần, ta tạm thời chưa muốn bại lộ thân phận!” Lạc Nam lắc đầu, cảm thấy mình giữ vai trò thần bí sẽ càng được Mộng gia xem trọng hơn.

Liễu Tú Quyên với Thục Phi nhìn nhau cười khổ, người khác được Tiên Đế muốn gặp nhất định sẽ vui mừng chết đi sống lại, Lạc Nam thì tốt rồi…Tiên Đế muốn gặp hắn còn bị từ chối.

Chưa kể đó còn là một vị Nữ Đại Đế phong hoa tuyệt đại…
“Ta sẽ liên hệ Mộng gia cho nàng, vấn đề giao dịch vẫn do Phú gia đứng ra thay mặt!”
Lạc Nam quyết định, lúc này lấy ra Truyền Âm Ngọc…

Bắt đầu liên hệ Mộng Chi Tiên.


Trong một góc vũ trụ, tọa lạc một hành tinh hoang tàn, nơi mà không một thế lực thông thường nào dám bén mảng đến, tránh như tránh tà…
Tử Ngục Tinh…
Tên như ý nghĩa, Tử Ngục Tinh là một trong số các hành tinh thuộc địa bàn của Săn Ma Điện, toàn bộ hành tinh chính là một tòa Ngục giam khổng lồ chuyên giam giữ những kẻ mà Săn Ma Điện mặc định là phạm nhân tử tội, chờ ngày trảm sát.

Ở tại Tử Ngục Tinh, có những kẻ Tu Ma tội ác tày trời, có những phản đồ của Tiên giới, đặc biệt nhất…có những kẻ chưa hề làm ra việc ác nào, nhưng chỉ vì mang theo ý niệm Tiên Ma hai giới có thể hòa hợp, cũng bị quy vào tử tội.

Tử Ngục Tinh được bao phủ trong một tòa Đế Cấp Trận Pháp tách biệt với thế giới bên ngoài, lại có cường giả Săn Ma Điện trấn thủ, tội nhân vào nơi này…mặc định chỉ có con đường chết.

Bất quá hôm nay, lại có ngoại lệ…
Chỉ thấy một tên hắc ảnh kỵ trên Hắc Giao hàng lâm mà đến, dừng lại biên giới bên ngoài Tử Ngục Tinh, muốn xâm nhập vào bên trong.

Sự xuất hiện của hắn lập tức kinh động cường giả trấn thủ Tử Ngục Tinh.

Chỉ thấy hư không nứt ra, bên ngoài trận pháp xuất hiện một lão già khô gầy, ánh mắt lại sắt bén như gươm.

Nhìn hắc ảnh vừa xuất hiện, lão già khô gầy có chút kinh ngạc hỏi:
“Chấp Pháp Săn Ma?”
Không sai, nếu Lạc Nam có mặt ở đây, hắn sẽ nhận ra Hắc Ảnh tìm đến Tử Ngục Tinh chính là tên Chấp Pháp Săn Ma lần trước hàng lâm Hải Vực Tinh, thanh lý môn hộ Đồ gia từ trên xuống dưới.

Mà lão già khô gầy chính là một vị Cai Ngục tọa trấn Tử Ngục Tinh, địa vị không kém chút nào Chấp Pháp Săn Ma, vì thế cũng lấy thái độ ngang hàng nói chuyện với hắn.

“Chấp Pháp Săn Ma các hạ đến Tử Ngục Tinh làm gì?” Cai Ngục mở miệng hỏi.

Đứng trước câu hỏi của Cai Ngục, Chấp Pháp Săn Ma lấy ra một Lệnh Bài cầm trên tay hướng về Cai Ngục.

Ánh mắt Cai Ngục nhất thời co rụt lại, chỉ thấy bên trên Lệnh Bài hiện hữu một chữ “Lang” đầy uy nghiêm lẫm liệt.

Cùng lúc đó, thanh âm trầm thấp của Chấp Pháp Săn Ma cất lên:
“Theo chỉ thị của Đế Tử…”