“Làm sao có thể?”
Bên ngoài tinh không, Chấp Pháp Săn Ma triệt để phát rồ gầm thét lên.
Phía sau lớp mặt nạ màu đen kịch là gương mặt của một nam tử trung niên tràn đầy khiếp đảm.
Mọi thứ nói thì lâu, nhưng từ lúc Tỏa Thế Phù cắt đứt mối liên hệ của hắn với tên tử tù, cho đến khi Tỏa Thế Phù vỡ nát, Linh Hồn Bổn Nguyên của tên Đại Tôn tiêu tán, tất cả diễn ra trong thời gian vài giây ngắn ngũi.
Phải biết đây là một vị Đại Tôn, không phải a miêu a cẩu tùy thời có thể thấy.
Đại Tôn…dù là ở Trung Tiên giới cũng là nhân vật hàng đầu, ở Đại Tiên Giới cũng có được địa vị nhất định.
Tên tử tù Đại Tôn này mặc dù nhiều năm bị tra tấn dẫn đến lí trí không ổn định, nhưng cực kỳ cam đoan…chiến lực của hắn vẫn không thua gì Đại Tôn bình thường.
Vậy mà…trong vòng vài giây ngắn ngũi chết rồi.
Chấp Pháp Săn Ma làm sao có thể tin tưởng?
Phải biết cách đó không lâu, khi chiến với hai tên Tôn giả, mấy nữ nhân này tiêu tốn không ít thời gian vẫn chưa thể giết chết, cuối cùng là do hai tên Tôn giả tiến hành tự bạo.
Mà Đại Tôn…mạnh hơn Tôn giả đâu chỉ một hai điểm?
Trường hợp thông thường, một Đại Tôn cân mười Tôn giả là chuyện không có gì đáng kinh ngạc.
Vì thế Chấp Pháp Săn Ma cực kỳ tin tưởng, Tỏa Thế Phù xuất hiện chỉ làm cho tên Đại Tôn dễ dàng giết chết mấy nữ nhân kia hơn mà thôi.
Nào ngờ, kết quả cuối cùng lại khiến hắn vừa thất vọng lại vừa chấn kinh không thể tả.
Ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có a…
“Khốn nạn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì bên trong Tỏa Thế Phù?”
Mất đi liên kết với tên Đại Tôn, ở khoảng cách xa…Chấp Pháp Săn Ma đã không thể theo dõi tình hình bên trong Hải Vực Tinh nữa rồi.
Nhưng mà! hắn có thể khẳng định, trong khoảng vài giây ngắn ngũi trong Tỏa Thế Phù, nhất định đã xảy ra chuyện kinh khủng nào đó, đủ sức kết liễu Đại Tôn một cách tuyệt đối.
Vấn đề chính là…dù hắn có nghĩ nát óc cũng không ra diễn biến trong đó.
Thiên Đế Biến, dù là tại toàn bộ Tiên giới cũng chỉ có Thiên Đình Chi Chủ, vị Thiên Đế kia nắm giữ.
Hơn nữa từ cổ chí kim, số lần Thiên Đế bị bức phải sử dụng đến Thiên Đế Biến có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tiêu biểu trong đó hai lần, một là khi tỷ thí với Tuế Nguyệt Nữ Đế, hai là khi đại chiến với Nghịch Long Đế.
Đừng nói là Chấp Pháp Săn Ma mù tịt không biết gì, cho dù Âu Dương Thương Lan và Độc Cô Ngạo Tuyết chính diện chứng kiến Lạc Nam thi triển cũng chưa thể nhìn thấu lai lịch của Thiên Đế Biến.
“Chết tiệt, Hải Vực Tinh mặc dù thật sự là Tôn giới…nhưng ngay cả Đại Tôn cũng không làm gì được bọn chúng!”
Chấp Pháp Săn Ma sắc mặt cực kỳ khó coi, ánh mắt lóe lên sự ngoan độc, một khối Truyền Âm Ngọc xuất hiện trong tay.
Hắn thông qua Truyền Âm Ngọc, nhanh chóng bắt lấy liên hệ với một vị Cai Ngục của Tử Ngục Tinh.
“Chấp Pháp Săn Ma? Lại có chuyện gì nữa đây? Đế Tử cần gì à?”
Bên trong Truyền Âm Ngọc, thanh âm già nua của Cai Ngục gấp gáp vang lên.
Từ khi biết Chấp Pháp Săn Ma là chó săn của Đế Tử, hắn nhiệt tình hơn không ít.
Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt lấp lóe, trầm giọng quát:
“Tử Ngục Tinh còn tù nhân nào mạnh mẽ hơn hay không? Lập tức chi viện cho ta!”
“Cái này…hơi khó!” Cai Ngục nhíu mày, thanh âm đục ngầu đáp.
“Vì sao?” Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt híp lại.
“Những kẻ mạnh hơn thật sự kinh khủng, bọn hắn đa phần là Ma Tu, bọn hắn bị Phong Ma Trận vây nhốt trong Tử Ngục Tinh nên chiến lực suy yếu, thả ra ngoài chỉ sợ ngay cả ta và ngươi cũng khó lòng thuần phục!” Cai Ngục nghiêm nghị đáp lại.
Chấp Pháp Săn Ma thoáng nhíu mày, việc này quả thật không thể nói chơi được…
Những tên kia một khi không thể khống chế, nhất định sẽ làm ra chuyện khó lường…đến khi đó ảnh hưởng đến danh dự của Săn Ma Điện thì lớn chuyện.
“Ta nghĩ ngươi nên thương lượng lại với Đế Tử, sử dụng tù nhân là Ma Tu để gây chuyện…dễ dàng bị người khác liên tưởng đến Săn Ma Điện chúng ta!” Cai Ngục trầm giọng nói tiếp:
“Hiện tại danh dự của Săn Ma Điện đang ngày một đi xuống, chuyện của Tuế Nguyệt Nữ Đế đã khiến Trưởng Lão Hội phải đau đầu, chúng ta hành sự phải tuyệt đối cẩn thận!”
“Hừ, không cần ngươi lên mặt dạy đời!” Chấp Pháp Săn Ma hừ lạnh một tiếng, đem Truyền Âm Ngọc thu lại, cắt đứt liên lạc với Cai Ngục.
Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, lần này hành động chỉ hy sinh ba tên Tử Tù, mục đích xác định Hải Vực Tinh là Tôn giới cũng thành công tốt đẹp, mặc dù không thể tạo ra quá nhiều tổn thất cho đám tiện nhân Bồng Lai Tiên Đảo, nhưng cũng có kết quả để báo cáo với Đế Tử rồi.
Nghĩ đến đây, Chấp Pháp Săn Ma không tiếp tục nán lại…
RỐNG…
Hắc Giao rống to một tiếng vang trời xé không bay vụt lên.
Chấp Pháp Săn Ma phất lấy áo choàng đen kịch nhảy lên lưng nó, điên cuồng vượt không…
Cũng trong khoảnh khắc này, một chiếc Chiến Thuyền hoa lệ vô tình lướt ngang…
“Thiên Địa Hội?”
Chấp Pháp Săn Ma nhìn thấy Chiến Thuyền treo lấy cờ xí khổng lồ của Thiên Địa Hội, vì để tránh phiền phức không cần thiết, hắn hạ lệnh cho Hắc Giao lẫn mình vào hư không mất dạng.
Thông thường, ở bên ngoài Tinh Không tu sĩ rất e ngại việc xé rách không gian để di chuyển, bởi vì ở bên trong đó tỷ lệ đụng độ Tinh Không Thú sẽ cao hơn.
Mà Tinh Không Thú chính là thiên địch của mọi sinh mệnh, gặp phải chúng nó chỉ có hai kết cục, một là giết nó hai là bị nó giết mà thôi, muốn chạy trốn cũng rất khó…vì khe rách không gian chính là sân nhà của Tinh Không Thú.
Chỉ những trường hợp thật sự cần thiết hoặc cần chạy trốn một cách liều mạng, tu sĩ mới chọn cách xé rách không gian bên ngoài tinh không.
Bên trên Chiến Thuyền hoa lệ, Mộng Chi Tiên nhìn thấy cảnh tượng này, mày liễu cau lại, môi thơm khai mở mang theo một tia khó hiểu:
“Chấp Pháp Săn Ma sao lại xuất hiện ở đây?”
“Đám chuột này thần thần bí bí, thật ra âm thầm làm khá nhiều chuyện mờ ám cho Săn Ma Điện!” Mộng gia Bán Đế - Mộng Dũng hừ lạnh một tiếng biểu lộ khinh thường nói.
Săn Ma Điện nhiều lần sở tác sở vi có thể qua mặt vô vàn thế lực, nhưng đứng trước thế lực sở hữu mạn lưới tình báo chảy rộng khắp Tiên giới như Thiên Địa Hội, đôi khi cũng bại lộ không ít việc.
Chỉ bất quá nguyên tắc làm việc của Thiên Địa Hội là không xen vào việc của người khác, nên mới mặc kệ không thèm để ý đến Săn Ma Điện mà thôi.
“Mặc kệ hắn! lần này Tiểu Linh bế quan không thể trở về…ta phải chiếu cố mẫu thân nàng và Phú gia thêm một chút!”
Mộng Chi Tiên nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, vì sự sống lại của Mộng gia Nữ Đế có liên quan gián tiếp đến Phú gia, lại thêm Phú Nhược Linh hành xử thông minh và lễ nghĩa nên rất được lòng người Mộng gia dù nàng chỉ đến thời gian ngắn.
Quan hệ giữa Mộng Chi Tiên và Phú Nhược Linh cực kỳ tốt, lần này Phú Nhược Linh được Mộng gia Nữ Đế chỉ điểm bế quan, vì thế không theo trở về Hải Vực Tinh gặp mẹ.
“Đế Nữ, hình như vị Đế Tử kia của Săn Ma Điện để ý đến ngươi, gần đây nhiều lần cho người đưa lễ vật đến Mộng gia nhưng đều bị Gia Chủ cho người trả về!” Mộng Dũng ánh mắt lóe lên nói.
“Hừ, loại thủ đoạn nhỏ của Săn Ma Điện làm sao qua mặt được phụ thân? Muốn thông qua mối thông gia để ôm đùi Thiên Địa Hội chúng ta? Không có cửa đâu!” Mộng Chi Tiên hừ một tiếng yêu kiều nói.
Thiên Địa Hội có thể đạt đến địa vị hôm nay trong đầu cao tầng đều là sạn, loại thủ đoạn mở rộng quy mô thông gia do Săn Ma Điện lập ra dễ dàng bị phụ thân nàng nhìn thấu.
Chỉ bất quá dựa theo quy tắc của Thiên Địa Hội, Săn Ma Điện cũng không làm gì sai trái…nếu có nữ nhân Thiên Địa Hội cam tâm tình nguyện gả cho nam nhân Săn Ma Điện cũng không ai đứng ra phản đối.
Đáng tiếc…trong số những nữ nhân đó không bao gồm Mộng Chi Tiên nàng.
“Sau khi Gia Chủ và các vị trưởng lão tận tình nghiên cứu, những Huyết Mạch Bán Thần Thú mà chúng ta nhận được tinh thuần đến cực điểm, thậm chí cường độ huyết có thể sánh ngang với tổ tiên của các loại Bán Thần Thú đó, đánh giá cực kỳ cao, không biết lần giao dịch này có nữa hay không!?”
Mộng Dũng vuốt râu dưới cằm, ánh mắt mang theo một tia chờ mong lẩm bẩm.
Đúng như Lạc Nam dự đoán, với tài lực tích lũy nhiều năm của Mộng gia, sau khi đạt được các loại Huyết Mạch từ tay hắn đã không đem bán ra ngoài, trái lại âm thầm giữ cho đệ tử có thiên phú cao trong nhà sử dụng.
Trong tương lai, khi những thiên tài này trưởng thành, Mộng gia lại xuất hiện thêm một nhóm cường giả trụ cột với lực chiến kinh khủng.
Nội tình của Mộng gia vốn đã cao thâm, nay có thêm các loại Huyết Mạch của Bán Thần Thú phụ trợ…không mạnh mẽ mới là chuyện lạ.
Chính vì thế, Mộng gia cực kỳ xem trọng mối giao dịch với Liễu Tú Quyên, tiếp tục cử Mộng gia Đế Nữ và Đại Trưởng Lão Mộng Dũng ra mặt.
Chiến Thuyền hoa lệ tiếp tục hướng Hải Vực Tinh lao đến…
Mộng Chi Tiên tay cầm một chiếc Nhẫn Trữ Vật trong suốt ngắm nhìn, môi thơm đỏ thẳm lẩm bẩm:
“Thiên Địa Dị Vật thứ ba…hy vọng không để người đó thất vọng!”
…
“KENG, Cửa Hàng May Mắn nâng cấp thành công, đạt đến cấp 6!”
“KENG, Gói Quà Thăng Cấp lại xuất hiện, tồn tại trong vòng 36h, giá bán 150 Tỷ Điểm Danh Vọng!”
Vừa cùng hai vị Đảo Chủ trở về Bồng Lai Tiên Đảo, hai thanh âm liên tiếp đã vang lên bên tai Lạc Nam.
Trong thoáng chốc, sắc mặt hắn trở nên cứng ngắc…
“150 tỷ? ta không nghe lầm?” Lạc Nam ở trong lòng điên cuồng hò hét.
Phải biết sau mỗi lần nâng cấp Cửa Hàng, giá bán gói quà Tăng Cấp đều sẽ tăng lên…
Nhưng mà một lần tăng nhiều đến mức độ này, Lạc Nam thật sự muốn chửi má nó.
Phải biết lần trước khi Hệ Thống lên cấp 5, gói quà chỉ có giá bán 80 Tỷ Điểm Danh Vọng mà thôi.
Lần này lên cấp 6, vốn tưởng gói quà có giá căng lắm là 100 tỷ, nào ngờ con số gần như vượt lên gấp đôi.
Lạc Nam sao có thể không cảm thấy sốc?
Chẳng lẽ Hệ Thống muốn chèn ép sạch sẽ Điểm Danh Vọng, để hắn thành con ma nghèo đói mới chịu phải không?
Nhu cầu sử dụng Điểm Danh Vọng của Lạc Nam ngày càng nhiều, lại thêm sự xuất hiện của Vạn Giới Môn với công năng tác động lên quỷ tích thời gian nghịch thiên.
Gói quà quá đắt đi ngược lại phương châm tiết kiệm của hắn a…
“Tiểu Yên có sao không?”
Thấy sắc mặt Lạc Nam cực kỳ khó coi, Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết lên tiếng lo lắng hỏi, cho rằng di chứng sau lần sử dụng thủ đoạn khủng bố kia quá lớn.
“Đệ tử không sao…tịnh dưỡng một thời gian là khỏe rồi!” Lạc Nam cười nhợt nhạt đáp.
Sắc mặt hắn khó coi vì Gói quà bán giá quá đắt, đâu liên quan đến sức khỏe hay thương thế a…
“Bồng Lai Tiên Sứ đâu rồi? lần này phải cảm tạ nàng a…”
Âu Dương Thương Lan cất tiếng hỏi, nếu không có Thục Phi ra sức ngăn cản hai tên Tôn giả tự bạo, hậu quả khó lường.
“Bồng Lai Tiên Sứ trốn vào không gian pháp bảo của nàng ấy rồi!” Lạc Nam nói bừa nói bãi.
Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết cũng không nghi ngờ gì, vì Lạc Yên từng cứu mạng Thục Phi, quan hệ giữa hai người rất tốt trên đảo ai cũng biết.
“Cũng may Bồng Lai Tiên Sứ có không gian pháp bảo, bằng không lúc đó thật sự nguy hiểm!” Độc Cô Ngạo Tuyết hít sâu một hơi.
Lạc Nam gật đầu, nhìn Đình Manh Manh an tường thiếp đi trong lòng…hắn thở phào nhẹ nhõm.
Kẻ thù ngày một khó chơi, sơ xảy một chút không ai dám đảm bảo điều gì.
Ở khoảnh khắc phải lựa chọn giữa Thục Phi và Đình Manh Manh, hắn hận chính mình quá mức vô dụng, đầu óc cũng không còn tỉnh táo.
Cũng may Thục Phi lanh trí trốn vào Linh Giới Châu, mà thông qua Long Tiên Thánh Điển tầng hai Đồng Tâm – Đồng Ý…Lạc Nam cũng biết được suy nghĩ của nàng nên mới quyết đoán cứu lấy Đình Manh Manh.
Một tên Đại Tôn ẩn nấp đánh lén, dù là Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cũng khó lòng phát hiện, Thục Phi chỉ mới là Tôn giả cũng chẳng cảm ứng được.
May mắn, nguy hiểm đã tạm thời trôi qua…
“Ồ…Tam Đảo Chủ hình như…”
Lạc Nam lúc này bất chợt để ý thấy khí tức trên người Độc Cô Ngạo Tuyết đang cực kỳ xao động, khi thì lên…lúc thì xuống, trái với vẻ thu liễm hoàn toàn mọi khi của nàng.
“Chiến đấu là phương thức nhanh nhất để Kiếm Tu tiến bộ, Tiểu Tuyết sắp đột phá Thiên Vương!” Âu Dương Thương Lan hài lòng cười nói.
“Chúc mừng Tam Đảo Chủ!” Lạc Nam cười nói.
“Là nhờ áp lực mà ngươi tạo ra thúc đẩy ta tiến bộ!” Độc Cô Ngạo Tuyết nghiêm túc nhìn Lạc Nam.
Khi cảm ứng được Thiên Đế Biến tầng thứ ba, Kiếm Vực của nàng đã cảm giác được nguy cơ cực kỳ mãnh liệt, sau khi cố gắng chống chọi và vượt qua…nàng phát hiện bình cảnh lâu nay của mình có dấu hiệu buông lỏng.
“Đệ tử có thứ này, có thể gia tăng tỷ lệ đột phá của Tam Đảo Chủ, thậm chí lĩnh ngộ được Tôn!”
Lạc Nam cười nói, đem một viên Ngụy Tôn Đan đặt vào lòng bàn tay nàng.
“Đây là…” Âu Dương Thương Lan lập tức chú ý.
Ngụy Tôn Đan là đan dược thất truyền từ lâu, nàng không biết cũng chẳng có gì kỳ quái.
“Ngụy Tôn Đan trung kỳ, sau khi trở thành Đan Vương Trung Kỳ đệ tử đã luyện ra chúng nó, có thể giúp người sử dụng có được khí tức của Đại Tôn!” Lạc Nam đáp.
Ánh mắt hai nữ đầy vẻ cổ quái, đây rốt cuộc là quái thai gì?
Mới vừa thành Đan Vương bao lâu? Lúc này lại là Đan Vương Trung Kỳ rồi, hơn nữa còn luyện thành công loại Đan Dược thần kỳ như vậy.
“Đệ tử ở đây còn sáu viên, toàn quyền giao cho Đại Đảo Chủ phân phó!” Hắn đưa cho Âu Dương Thương Lan toàn bộ Ngụy Tôn Đan còn lại.
Mặc dù Ngụy Tôn Đan Trung Kỳ không quá khủng, nhưng sử dụng không có di chứng…thoải mái tiêu sài không cần lo lắng.
“Người một nhà không khách sáo với ngươi!” Âu Dương Thương Lan cong lên môi đỏ, thản nhiên thu hồi sáu viên Ngụy Tôn Đan.
Độc Cô Ngạo Tuyết cũng không do dự nhận một viên Ngụy Tôn Đan của hắn.
Đã trải qua sinh tử cùng nhau, chẳng có gì phải khách khí.
“Nhanh chóng trị thương đi…”
Cùng hai vị Đảo Chủ tách ra trở về mật thất, Lạc Nam nhanh chóng tiến vào Linh Giới Châu.
PHỐC…
Máu mũi xém chút phun trào, Thục Phi chẳng biết từ bao giờ đã trần truồng nằm chờ sẳn.
Ánh mắt mơ màng, hơi thở đứt quảng, đôi môi tái nhợt rỉ máu…
“Nàng làm gì thế?” Lạc Nam khóe miệng co giật mắng: “Còn không dùng Bất Tử Thụ trị thương đi?”
“Cần gì chứ?” Thục Phi liếc xéo mắt nhìn hắn, thở hổn hển nói:
“Có thể song tu trị thương, dùng Bất Tử Thụ làm gì cho lãng phí? Mỗi một cái lá tiêu tốn bao nhiêu Tiên Thạch để bồi dưỡng ra chàng biết không?”
“Thua nàng!”
Lạc Nam thở dài một hơi, lột phăng Mặt Nạ Thiên Diện, như con sói đói lao vọt đến nàng.
Rất nhanh, bên trong không gian đã vang lên thanh âm rên rỉ yêu kiều của nữ nhân hòa cùng tiếng thở nặng nề hưng phấn của nam nhân.
Xuân sắc đầy phòng…
…
Trưa ngon miệng nhe mọi người.