Tuy rằng Tiểu Ly đang rất đau đớn nhưng trong lòng cô không thể phủ nhận được sự quan tâm và chăm sóc từ Ninh Dư Hạo, hắn luôn tạo cho cô một niềm tin ,một bờ vai vững chắc để có thể tựa vào mỗi lúc mà cô đau đớn và tuyệt vọng nhất, mỗi lúc cô mệt mỏi nhất…và thực sự đến khoảnh khắc này cô cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ quên được người đàn ông này, quên đi được thứ tình yêu ngang trái mà cô dành cho hắn…
Có mệt mỏi ,có đau thương và thậm chí là cô đã từng kỳ vọng mọi chuyện có thể chưa từng xảy ra không..! Chưa từng bắt đầu nơi cô, nếu như vậy liệu cô và hắn có thể đến với nhau bằng tình yêu, bằng sự chân thành của đối phương mà vượt qua mọi trắc trở…
Có những lúc cô đã thực sự tủi thân khi nhìn lại quá khứ cay nghiệt giữa cô và hắn, nhưng suy cho cùng không ai có thể ngờ mọi chuyện lại diễn biến đến mức này, … cô là tình nhân của hắn, còn sinh con cho hắn nhưng tất cả đối với cô giờ đây lại chỉ là sự châm biếm thật phũ phàng,thật cay đắng….
Khẽ ngẩng đầu nhìn người đàn ông, trong lòng Tiểu Ly lại cảm thấy đau nhói tột cùng, hiện tại hắn đối xử tốt với cô vô cùng khiến cho cô thật khó xử,không biết liệu rằng hắn là thực sự yêu cô hay chỉ là nhất thời vì cô đã sinh cho hắn một đứa con kháu khỉnh… thà rằng cứ như trước kia hắn luôn xem cô như là một nô lệ, một người làm ấm giường cho hắn mỗi đêm , có lẽ trong lòng cô sẽ không khó chịu như bây giờ …
-“ Ly … em đang nghĩ gì sao …”
Ninh Dư Hạo thấy sắc mặt cô gái nhỏ đăm chiêu thì liền ân cần, nhưng Tiểu Ly chỉ nhẹ nhàng mà mỉm cười lắc đầu đáp lại, sau đó cả hai liền trở nên im lặng không nói được thêm bất cứ câu nào cho đến khi cửa phòng bị mở ra cùng tiếng khóc trẻ con ồn ào trỗi dậy…
Người đàn bà sang trọng, qúy phái đi cùng một người phụ nữ trẻ tuổi quyến rũ bước vào, Lý Chiêu Tịch vội vàng đi lướt qua Ninh Dư Hạo tiến đến đứa trẻ vừa mới thức giấc đang còn quấy khóc…
-“ Hạo … đây là cháu ta , là cháu trai của ta đúng không…?
-“ Sao mẹ vào phòng mà không gõ cửa …”
-“ Con quan trọng chuyện đó đến thế sao .. …ui cháu trai dễ thương của bà…”
Ninh Dư Hạo tức tối nhìn Lý Chiêu Tịch đang mừng rỡ mà bế đứa trẻ lên cưng nựng sau đó hắn nhìn qua Hạ Thương Liên đang đứng gần đó, trong lòng không khỏi bực mình…
-“ Sao cô lại đến đây…”
-“ Em … em …”
-“ Đừng gặng hỏi con bé nữa, mẹ đưa nó đến đấy,,..”
Ninh Dư Hạo vẻ mặt giận dữ, định đáp trả lại mẹ của hắn thì liền bị Tiểu Ly túm lấy tay áo ngăn lại, cô lắc đầu nhìn hắn như không muốn hắn tức giận thêm…
-“ Ly … không sao …”
Hắn nhìn Tiểu Ly lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, sau đó liền đứng dậy đi về phía Lý Chiêu Tịch mà ôm lấy đứa bé như đang thiếu sữa mà ngày càng khóc to hơn…
-“ Đưa thằng bé cho con để con cho nó uống sữa, ngủ nửa ngày rồi…. Giờ mới chịu dậy…”
Hắn ôm đứa trẻ, vỗ vỗ mà dỗ dành khiến cho cả ba người phụ nữ có mặt ở đó không khỏi kinh ngạc, đặc biệt là Lý Chiêu Tịch mẹ của hắn, từ nhỏ đến lớn tính cách hắn vốn lạnh lùng nói ít làm nhiều, đã vậy còn có tính trầm lặng tàn nhẫn thật không ngờ có một ngày bà có thể nhìn thấy con trai của mình vì gia đình nhỏ của nó mà trở nên thay đổi một cách nhanh chóng như vậy, bất chợt bà quay lại nhìn Tiểu Ly đang nằm trên giường, khẽ mỉm cười…
-“ Con đã đỡ hơn chưa…”
-“ Dạ, cháu đã ổn rồi ạ…”
Tiểu Ly ngạc nhiên mà trả lời Lý Chiêu Tịch, cũng không biết phải xưng hô thế nào cho phải, cô lặng lẽ né tránh ánh nhìn của người đàn bà,vẻ mặt bối rối , cảm xúc lẫn lộn nhưng hơn hết là sự sợ hãi khó tả khi nghĩ về những chuyện hiểu lầm đã trải qua…
-“ Con sợ ta sao …”
-“ Cháu…cháu…”
Tiểu Ly giật mình quay lại nhìn Lý Chiêu Tịch như bị nói trúng tâm ý, …
-“ Mẹ,…chúng ta ra ngoài nói chuyện chút đi…”
Ninh Dư Hạo sau khi cho đứa trẻ uống sữa và dỗ nó ngủ thì nhẹ nhàng đặt vào trong nôi , tránh cho Tiểu Ly khó xử hắn bèn kéo mẹ mình ra ngoài nói chuyện…
Lúc này Hạ Thương Liên mới từ từ tiến lại ngồi bên cạnh Tiểu Ly, trái lại với gương mặt ngây thơ dễ thương lúc nãy thì bây giờ cô ta lại bày ra bộ mặt đầy kênh kiệu như thách thức với cô gái nhỏ…
-“ Đừng nghĩ sinh con cho Hạo rồi thì có thể dễ dàng leo lên trở thành thiếu phu nhân của Hạo, thân phận thấp hèn của cô chẳng bao giờ xứng đáng để bước vào gia tộc nhà họ Ninh đâu…”
-“ Cô đừng nghĩ ai cũng mưu mô giống như mình,”
Tiểu Ly bình thản, cười khẩy nhìn Hạ Thương Liên , thật tâm cô chẳng bao giờ có suy nghĩ leo cao , với lấy những tham vọng hào nhoáng nên khi thấy người phụ nữ này với bản chất như vậy cô chỉ tỏ ra khinh miệt..
-“ Cô cho rằng cô nói như thế thì tôi sẽ tin sao , loại phụ nữ nghèo hèn như cô , bên cạnh Hạo không thiếu”
-“ Đúng thế …bên cạnh Hạo có rất nhiều loại phụ nữ, nhưng cô nhìn lại xem tại sao anh ấy lại chọn người nghèo hèn như tôi để sinh con mà không phải là cô một người phụ nữ sang trọng, quyền quý…”
-“ Cô …cô…”
-“Tốt nhất là cô nên biến khỏi đây đi, trước khi tôi mất hết kiên nhẫn…”
Tiểu Ly tức giận gằn giọng với Hạ Thương Liên khiến cô ta tức điên người không nói lại được, suy cho cùng Tiểu Ly cũng không phải là người dễ bắt nạt nhưng chẳng qua vì nhiều chuyện xảy ra khiến tâm tính cô hơi thu mình lại mà trầm lặng nhưng đến một thời điểm nhất định cùng với sự chịu đựng bất mãn , nó sẽ không thể kiềm chế mà từ từ bộc phát ra bên ngoài …