Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 1074



Chương 1074

Khi nghe Tiêu Kỳ Nhiên nói qua điện thoại rằng Giang Nguyệt có thể là con gái ruột của ông. Thì người luôn luôn trầm tính và bình tĩnh như Thịnh Sóc Thành lại gần như không kiểm soát được cảm xúc của mình.

Tất cả những gì ông có thể nghĩ đến là phải làm xét nghiệm quan hệ cha con với Giang Nguyệt.

Hiện tại đã có được đáp án, Thịnh Sóc Thành lại không nói gì với Giang Nguyệt, quay sang Trương Nghị ra lệnh:

“Hợp đồng thừa kế tài sản trước đó vô hiệu, tôi muốn lập một cái mới.”

Đột ngột như vậy khiến Trương Nghị không kịp phản ứng, hỏi lại: “Điều khoản có gì không ổn sao?”

Nghĩ lại, anh ta nhận ra đây là Thịnh tổng có ý định chia lại tài sản thừa kế.

Muốn đền bù muộn màng cho đứa con gái thất lạc.

Trương Nghị lập tức mỉm cười, vội nói: “Được, tôi sẽ làm ngay.”

Sau khi sắp xếp xong xuôi, Thịnh Sóc Thành không nói nữa, dùng đốt ngón trỏ gõ nhẹ lên trán.

Không biết lúc nào, hai dòng nước mắt nóng hổi rơi xuống từ khóe mắt vốn đã nhăn nheo của ông.

Khi đã ngoài năm mươi, ông đột nhiên biết rằng người vợ yêu dấu đã qua đời của ông để lại cho ông một đứa con gái.

Ông không biết bản thân nên ngạc nhiên hay hối tiếc hơn đây?

Ông có hai đứa con, có cả trai và gái, nhưng lại mất đi người vợ yêu quý của mình.

Thịnh Cảnh Tây nhanh chóng tiếp nhận, mỉm cười khoác vai Giang Nguyệt, cười toe toét nói:

“Từ giờ trở đi, anh thật sự sẽ là anh trai em, từ giờ trở đi phải nghe lời anh, biết không hả?”

Hắn vừa mở miệng liền không ngừng lại được: “Sau này anh trai sẽ ủng hộ em. Không ai có thể bắt nạt em gái của Thịnh Cảnh Tây, ai dám bắt nạt em, anh sẽ đánh bay bọn họ!”

“Cái đám cư dân mạng đó phải ngậm miệng lại, anh sẽ không cho phép họ nói một lời nào về em gái anh nữa, cấm tất cả!”

“Còn bà già họ Tô kia nữa, bây giờ anh sẽ nói cho bà ta biết, em là em gái ruột của anh, xem bà ta có còn dám cười nhạo em hay không, hừ!”

“Em không thấy từ đầu em đã rất giống em gái anh rồi sao? Bây giờ thì nó là sự thật rồi nè. Mà cũng không quan tâm, dù sao cũng phải là như vậy, anh là anh trai ruột của em!”

“…”

Thịnh Cảnh Tây nói rất nhiều, đột nhiên dừng lại: “Xin lỗi em gái, anh trai có chút xúc động quá, còn nói nữa anh sẽ không nhịn được mất, anh phải trốn đi khóc một chút…”

Nói xong liền quay người chạy về phía nhà vệ sinh.

Hắn thật sự có một người em gái!

Năm đó mẹ đã không hề nói dối, người em gái mà hắn chờ đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt hắn.

Loại cảm giác xuất thần này khiến cho người vốn bất cần như Thịnh Cảnh Tây không thể kìm nén được cảm xúc.

Từ bây giờ trở đi, cuối cùng cũng có người để cho hắn bảo vệ.

Nhìn thấy Thịnh Cảnh Tây vội vã chạy trốn, Giang Nguyệt không khỏi bật cười trong giây lát.

Thịnh Sóc Thành ấn khóe mắt ướt át, bất lực cười, bộ dáng hận rèn sắt không thành thép:

“Thằng nhóc Cảnh Tây từ nhỏ đã như vậy, nhìn như suốt ngày không quan tâm đến bất cứ điều gì nhưng thực ra trong lòng rất mềm yếu, hy vọng con không ghét nó. “