Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 635



Chương 635

Sợ hết hồn!

Quỷ xảo quyệt nói: “Cứ như vậy, bịa ra một lời nói dối, sẽ phải dùng một đống lời nói dối khác để lấp liếm…”

Nó có hình thể nhỏ gầy, lùn hơn người khác một khoảng, cho nên càng ngày càng thích bù đắp lên phương diện nào đó.

“Quyền lực của ta càng lúc càng lớn, ban đầu từ giết dê cuối cùng biến thành giết người.”

Chỉ vì một mảnh da đó mà phải bù đắp cho lời nói dối.

Nó tới phòng tịnh thân, chọn người khiến mình cảm thấy hài lòng sau đó trực tiếp giết người, dù sao cũng có rất nhiều người đã chết vì tịnh thân.

“Ta giỏi nói lời ngon tiếng ngọt, thái phi rất cưng chiều ta, nhưng bởi vì thái giám chết vì tịnh thân càng ngày càng nhiều, khiến cho hoàng thượng chú ý.”

Quỷ xảo quyệt hoảng hốt, vội vàng lấp cái giếng dùng để chôn xác.

Sau nó vẫn bị nghi ngờ, vì để lẩn trốn, nó lột da mặt của người đã bị nó giết chết xuống, dán lên mặt mình để ngụy trang.

Da mặt có mùi thối, nó dùng huân hương để che đậy.

Da mặt thối rữa, nó nói dối mình bị dị ứng phấn hoa.

Trốn như vậy trong vòng bảy ngày, hoàng đế không tìm ra được nó nhưng giếng nước lại bị đào lên…

“Hoàng thượng tức giận, không tìm thấy ta càng tức giận hơn, triệu tập toàn bộ thái giám lại, tra xét từng người một.”

“Lớp da trên mặt ra không dùng được nữa, ta đành phải đốt đi, sau đó ta lại ngụy trang thành cung nữ trong cung của phi tần nào đó.”

“Sau khi nguỵ trang thành cung nữ cũng bị nghi ngờ, ta nhẫn tâm tóm lấy một con mèo cào nát mặt mình…”

Sau khi mặt bị cào nát nó vẫn không thể chạy ra khỏi cung được, mà vòng vây bắt giữ càng ngày càng hẹp.

“Cuối cùng tra tới cung của phi tần này, dưới tình thế cấp bách ta đã hất đổ bát đèn dầu rồi châm lửa lớn, nhẫn tâm tự thiêu mặt mình và cả nơi đó.”

Quỷ đào hoa, quỷ nhu nhược: “…”

Đây là một kẻ tàn nhẫn, không, còn tàn nhẫn hơn cả kẻ tàn nhẫn, là loại người ác độc cùng cực.

Thử hỏi có ai có thể nhẫn tâm đến độ tự thiêu cả mặt với cơ thể của mình chứ?

Sau khi quỷ xảo quyệt tự thiêu mình xong, chung quy thì trình độ chữa bệnh của thời đại đó còn hạn chế, cuối cùng nó vẫn chết —— chết vì bị nhiễm trùng nặng.

Nó xảo quyệt trốn thoát được nhiều lần, cuối cùng vẫn không thể thoát được, thật sự chưa đạt được cái gì cả mà lại tự khiến bản thân mình trở nên thê thảm.

Quỷ xảo quyệt nghiến răng nghiến lợi: “Nếu biết trước sẽ như vậy, chẳng thà ta chết dứt khoát cho rồi, có lẽ thái phi sẽ nể tình cũ mà cho ta được chết sảng khoái cũng nên…”

Cũng không đến mức sau khi chết được hơn mười năm rồi, nó vẫn không ngừng lặp lại nỗi sợ hãi và sự mệt nhọc do phải nghĩ cách chạy trốn. Mệt mỏi, dày vò và đau đớn không ngừng lặp lại tra tấn nó.

Túc Bảo lắc đầu: “Chuyện này thì có thể trách ai được?”