Tiểu Vương Tử và Cá Mập

Chương 8



Tối hôm nay, khi Tiểu vương tử và Cá mập nhỏ trở lại hoàng cung thì trời đã khuya lắm rồi, cả hoàng cung đều yên tĩnh.

Tiểu vương tử dẫn Cá mập nhỏ vào tẩm cung của mình qua cửa hông. Sau khi xem xong ca kịch, cả hai đi ăn đồ ngọt, còn xem nghệ sĩ bên đường biểu diễn. Trên đầu Tiểu vương tử đội một chiếc vòng hoa mà một cô gái đưa cho, chuyện này khiến cho Cá mập nhỏ rất khó chịu, nhưng lại nghĩ một đằng làm một nẻo không nói gì.

Hai người kéo nhau chạy về phía tẩm cung.

Mà ở phía sau bọn họ, trên một toà tháp cao, có hai bóng dáng đang sóng vai nhau.

“Đại vương tử điện hạ, ta sẽ không nhận lầm, đó căn bản không phải tiểu mỹ nhân ngư yếu ớt gì cả,” Trong bóng đêm, đại pháp sư với mái tóc đen dài nhẹ giọng nói, “Đó là một đứa con lai của cá mập. Chắc ngài cũng biết, cá mập tuy rằng cũng có thể coi như là một loài nhân ngư, nhưng bọn họ tựa như những chủng tộc còn chưa khai hoá, khát máu lại hiếu chiến. Đặc biệt là cái tên này, tuy rằng không biết hắn là con lai với loài nào, nhưng sức mạnh của hắn còn hơn hẳn những tộc Cá mập ta từng gặp phải.”

Sắc mặt Đại vương tử hơi sa sầm, “Mạnh đến mức nào?”

“Bây giờ thì chưa biết, nhưng lực chiến đấu cá nhân của cá mập vốn mạnh khủng khiếp,” Pháp sư cười khẽ, “Nhưng giờ hắn còn rất nhỏ, chưa vượt qua kỳ trưởng thành. Nếu thả cho hắn lớn lên bên cạnh em trai ngài, cá mập thành niên còn thô bạo hung dữ hơn rất nhiều so với thời còn non… Đến lúc đó, em trai ngài còn sống nổi hay không thì khó mà có thể nói được.”

Nghe đến em trai mình, bàn tay đang nắm trên lan can của Đại vương tử không khỏi siết chặt lại.

Anh vốn không đồng ý chuyện em trai ngốc nghếch của mình nói muốn cưới một mỹ nhân ngư gì đó, nhưng lại không thắng nổi đứa nhỏ này làm nũng lấy lòng. Sau khi anh thảo luận với phụ vương mẫu hậu, cảm thấy nhân ngư là chủng tộc thiên tính ôn hòa, hơn nữa nhân ngư này lại là lẻ loi một mình, hẳn là sẽ không mang đến tai hoạ, muốn cưới thì cứ cưới đi.

Nhưng hôm nay, pháp sư bên cạnh anh lại nói với anh, đấy không phải nhân ngư… Mà là một con cá mập khát máu.

Ẩn nấp cạnh bên em trai anh, đeo lên chiếc mặt nạ ngây thơ vô tội, mê hoặc trái tim em trai anh.

“Mục đích của con cá mập này rất không rõ ràng. Hắn giấu giếm thân phận ở cạnh am trai ngài, là vì cái gì chứ?” Pháp sư tóc đen suy tư nói, gã quay sang hỏi đại vương tử, “Trong hoàng cung của ngài, phải chăng có thứ mà hắn muốn?”

Đại vương tử im lặng một chút, trả lời, “Không có.”

Lời anh nói đương nhiên là nói dối.

Pháp sư chưa hỏi về vấn đề này thì hắn đã tự hỏi trước rồi. Ở trong hoàng cung bọn họ, nếu có thứ gì đặc biệt có sức hấp dẫn, có lẽ là viên “Lửa hải dương” nằm sâu trong kho vật báu, đó là thánh vật có thể khiến hải tộc điên cuồng, cũng là vũ khí bí mật để bọn họ chống lại ngoại xâm.

“Ta sẽ sắp xếp người đuổi con cá mập kia đi, nhưng sẽ không làm tổn thương đến tính mạng của hắn, Hermes sẽ khóc,” Đại vương tử xoay người, nói ra sắp đặt của mình.

Pháp sư cũng không phản đối, nói cho cùng thì đây cũng là chuyện trong hoàng thất quốc gia khác, không tới lượt gã nhúng tay, gã chỉ chậm rãi nhàn nhạt nói, “Ngài không sợ con cá mập này trở về trả thù sao?”

Đại vương tử khẽ nhíu mày, “Ta tuy rằng không được học rộng hiểu sâu như ngài, nhưng cũng từng nghe qua sức chiến đấu tộc Cá mập. Bọn họ đúng là rất mạnh, nhưng lực chiến đấu cá nhân so với cả một vương quốc chúng ta… Ngài nhọc lòng quá nhiều rồi.”

Pháp sư liền không nói thêm nữa.

Lời Đại vương tử nói cũng là đúng thôi. Lực chiến đấu của phần lớn các chủng tộc dưới đại dương đều hơn hẳn nhân loại, nhưng nếu chỉ là một con cá mập đơn thương độc mã, cho dù lợi hại đến đâu cũng không thể đấu lại quân đội hàng vạn người.

Chỉ là…

Pháp sư nhìn chăm chú vào bóng đêm bên ngoài, trong lòng gã cứ có một cảm giác gì đó. Dòng máu trên người con cá mập này, dường như không giống với những gì gã biết cho lắm…

Nhưng gã không nghĩ nhiều nữa, đi theo Đại vương tử xuống tầng.

Lúc này, họ cũng không hề biết rằng, con cá mập bên cạnh Tiểu vương tử ấy, cha hắn từng là thống lĩnh mạnh nhất của tộc Cá mập, mà mẹ hắn…

Mẹ hắn, là dòng máu cuối cùng của vương tộc Phù thuỷ biển.

Hắn sinh ra, chính là để thống nhất đại dương mênh mông thành một vương quốc. Vì thế có vô số sinh linh dâng lên tính mạng của mình, trở thành suối nguồn sức mạnh cho hắn.

Nhưng hắn lại vì một nhân loại mà suýt nữa muốn từ bỏ con đường đế vương bản thân được định sẵn.

Hôm nay, Cá mập nhỏ ngủ lại ở bên cạnh Tiểu vương tử, hai bọn họ cùng nhau rúc trong ổ chăn ấm áp. Cá mập nhỏ không quen lắm, cứ cảm thấy không thoải mái, nhưng là Tiểu vương tử dụi đầu vào trong lồng ngực hắn, vừa dịu ngoan lại đáng yêu đến thế, hắn cân nhắc đi cân nhắc lại, vẫn cố nhịn.

“Ngày mai ta sẽ dẫn ngươi đi gặp phụ vương cùng mẫu hậu, còn có các anh trai nữa,” Tiểu vương tử ngáp một cái, mái tóc vàng óng mềm mại xoã trên gối đầu màu tím sẫm, “Bọn họ chắc chắn sẽ thích ngươi, mẫu hậu ta thích nhất là người lớn lên xinh đẹp.”

Cá mập nhỏ lại không chờ mong lắm.

Nếu không phải vì Tiểu vương tử, hắn còn lâu mới muốn giao tiếp với bất kỳ nhân loại nào.

Đầu lưỡi hắn liếm nhẹ hàm răng mình, nghĩ thầm nên nhân lúc còn sớm phải mài cho răng bằng phẳng.

Bằng không nếu bị phát hiện sẽ không được hay ho cho lắm.

“Chờ ta thành niên rồi, ta sẽ có cung điện cho riêng mình. Nếu ngươi không muốn sống trong hoàng cung thì chúng ta đến ở nơi đó đi.” Âm thanh Tiểu vương tử càng ngày càng nhỏ, y đã thấm mệt, nhưng vẫn luôn nắm chặt tay Cá mập nhỏ.

Không được bao lâu, Tiểu vương tử đã ngủ thiếp đi.

Cá mập nhỏ lại chẳng hề buồn ngủ.

Đây là đêm đầu tiên hắn ở trên đất liền, nơi này không có nước biển hắn quen thuộc, cũng chẳng có sứa phát sáng mà hắn thích, hắn cũng không thấy thoải mái với không khí trên đất liền, thính giác nhạy bén quá mức khiến hắn có thể nghe thấy những âm thanh ồn ào nơi xa…

Tất cả những điều này đều khiến hắn bực bội.

Nhưng khi quay đầu lại, hắn nhìn thấy gương mặt khi ngủ của Tiểu vương tử, dưới màn đêm, khuôn mặt Tiểu vương tử trắng nõn mềm mại, lông mi dài cong cong có thể đếm được từng sợi.

Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên dịu dàng.

Mọi thứ trên đất liền hắn đều chẳng ưa.

Nhưng trên đất liền lại có Tiểu vương tử mà hắn thích.

Chỉ một ưu điểm này đã thắng mọi thứ nơi đại dương.