Edit: Diệc Linh Pisces
Cả người cứ thế cứng đờ.
Lăng Hoàn Vũ từng chút từng chút một cúi đầu, toàn bộ mọi thứ lọt vào tầm mắt.
Người phụ nữ phía dưới sắc mặt tái nhợt, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dán lên trán, đôi lông mày thanh tú cau lại, rõ ràng hiện tại cô ngủ không yên.
Lăng Hoàn Vũ ngơ ngác nhìn cô, nhìn những dấu vết mờ ám lộn xộn trên cơ thể người con gái ấy.
Hắn đột nhiên tự tát mình một bạt tai thật mạnh.
Cẩn thận rút thứ đó ra khỏi cơ thể cô, Lăng Hoàn Vũ sợ mình sẽ làm tổn thương người phụ nữ dưới thân, mỗi một cử động đều nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.
Vào phòng tắm xả đầy nước, thay cô tắm rửa sạch sẽ, Lăng Hoàn Vũ trực tiếp dùng khăn tắm lớn che kín cơ thể cô, bế lên rồi bước ra ngoài.
Lăng Trầm đứng ngoài cửa nãy giờ, nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức sửng sốt.
"Tam gia, chuyện này….."
Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Tam gia, người đã trở lại bộ dạng bình thường đang ôm một người phụ nữ trong tay.
Người này là… Sương tiểu thư?
Người kia vùi mặt trong lồng ngực của Tam gia, không thể nhìn rõ mặt.
Nhưng nhìn Tam gia với khí thế lạnh lùng lại mang một khuôn mặt thỏa mãn thì Lăng Trầm còn không hiểu sao?
Lăng Trầm: "....."
Hắn không biết là nên vui vì cuối cùng Tam gia đã bình phục hay là nên mừng cho Tam gia vì ngài ấy đã đạt được người mình mong ước?
Lăng Hoàn Vũ không có tâm trí để mà suy đoán Lăng Trầm nghĩ gì, hắn ôm Chung Tình vào một phòng khách sạch sẽ khác.
Lăng Trầm - người từ đầu đến cuối không nhận được một ánh mắt từ Tam gia, hơn nữa còn bị một tiếng "Rầm" nhốt lại ngoài phòng: "....."
Tốt thôi, hắn hiểu mà.
------
Chung Tình cảm thấy giấc ngủ này rất sâu.
Khi tỉnh dậy, cô lại cảm thấy cả người khó chịu.
Hết nhức rồi lại đau.
Cô tròn mắt ngơ ngác nhìn trần nhà, vô số ký ức ngày hôm qua chợt ùa về.
Chung Tình nhớ lại những gì mình trải qua ngày hôm qua: "....."
"Tỉnh rồi?"
Giọng nói lãnh đạm quen thuộc truyền đến bên tai Chung Tình.
Nghe thấy giọng nói này, khuôn mặt cô không khỏi đỏ bừng.
Dường như Lăng Hoàn Vũ không nhận ra điều đó, đi qua đỡ cô ngồi dậy rồi rót thêm một ly nước cho cô.
Rõ ràng Lăng Hoàn Vũ không thành thạo với việc phục vụ người khác cho lắm. Sau lần thứ hai suýt bị sặc thì Chung Tình không chịu nổi mà chủ động đưa tay ra nhận lấy cốc nước.
Lăng Hoàn Vũ cũng không cướp lại, chỉ nói: "Anh chưa bao giờ chăm sóc người khác, sau này anh sẽ luyện tập nhiều hơn."
Chung Tình: = =
Anh bấm lên nút đầu giường, chẳng mấy chốc đã có người bưng đồ ăn lên.
Chung Tình ngửi thấy mùi hương quen thuộc của đồ ăn mới sực nhớ ra bản thân cũng đã đói meo rồi.
Cô cũng bỏ qua phép lịch sự và hình tượng của mình, vừa nhận đã bắt đầu ăn.
Lăng Hoàn Vũ cứ lặng lẽ nhìn cô, nhìn chằm chằm cho đến khi Chung Tình ăn xong mới bưng nước trái cây lên uống một ngụm, bất ngờ hỏi một câu: "Tháng sau và tháng 10, em thích tháng nào?"
Chung Tình: ???
Nghĩa là sao?
Cô thuận miệng trả lời: "Tháng nào cũng ổn."
Lăng Hoàn Vũ gật đầu khi nghe những lời đó, dịu dàng nhìn cô: "Nếu tháng nào cũng ổn vậy thì chọn tháng sau đi."
Chung Tình: ???
Cô không khỏi hỏi: "Tháng sau có ngày đặc biệt gì sao?"
Lăng Hoàn Vũ trả lời: "Tháng sau có nhiều ngày tốt lành, đám cưới của chúng ta sẽ được diễn ra vào thời điểm đó."
Chung Tình: ".....!!!"
Cô cẩn thận suy nghĩ kỹ lại nhưng vẫn không thể nào hiểu được tại sao chủ đề lại chuyển sang đám cưới.
Thấy cô sững sờ, Lăng Hoàn Vũ nhíu mày: "Em không muốn?"
Chung Tình: "....."
Thật ra cũng không phải.
Nếu cô đã quyết định rồi thì tất nhiên không có chuyện ngay cả một cái đám cưới cũng không chịu.
Chỉ là ---
"Tam gia, anh không cảm thấy mình quá sốt ruột à?"
------
Lời của tác giả:
Chung Tình: Chúng ta nhảy vọt qua tình yêu, trực tiếp tiến đến hôn nhân?
Tam gia: Anh là người của em rồi, em còn không chịu phụ trách à?
Ngọt không ngọt không? Ngọt không ngọt không? Ngọt không ngọt không?
Mau thả phiếu phiếu khen thưởng tôi đi nào (^0^)/ ~
******
29/12/2021