Chung Tình nào hay biết, trong tương lai, vì câu nói thực tâm này mà cô tự hại mình.
Chỉ là khi đó, người đàn ông này đã có đủ thực lực, dùng cánh chim rộng lớn của mình che chở cô trong thế giới của mình.
Hiểu được sự mệt mỏi của Chung Tình, Thường Tranh thuận lời tỏ ý muốn trở về nghỉ ngơi.
Hai người tạm chia xa.
Hình như hôm nay nhờ cùng trò chuyện với nam chủ mà suy nghĩ của cô thông suốt hơn nhiều.
Về đến phòng mình, cô nằm lên giường. Trong phòng vẫn nóng, nhưng đã dịu đi nhiều, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Rồi cô mơ một giấc mơ kì lạ.
Ở trong mơ, có một lồng ngực mạnh mẽ ấm nóng ôm lấy cô, không ngừng hôn cô, thầm thì nỉ non: “Hỏa Nhi, Hỏa Nhi của ta…”
Sau đó, diễn biến trong mơ càng trở nên mất kiểm soát.
Xiêm y thêu hoa văn lộng lẫy tuột xuống, thân thể cô bị người đàn ông khảm sâu vào lồng ngực, vững vàng áp chặt. Từng tấc da thịt bị hắn ve vuốt, thẳm sâu bừng lên một ham muốn bất tận.
Hòa hợp gắn bó, liều chết triền miên.
…
Chung Tình bừng tỉnh!
Cô thở dài, cảm xúc trong mộng vẫn còn vấn vít, chân thực khó quên.
Cô thậm chí không nhịn được mà vén đồ ngủ trên người thử nhìn.
Chẳng hề có gì.
Cô ngây người, ngượng ngùng che mặt.
Sao lại mơ một giấc mộng như vậy?
Ở đời trước ngắn ngủi mười sáu năm, Chung Tình đều là dặt dẹo trên giường bệnh; chuyện nam nữ còn chưa từng nghĩ đến, đừng nói là từng trải.
Mà đời này, Đào Yêu trong giới showbiz cũng là một nữ minh tinh đời tư nghiêm cẩn trong sạch.
Nói cách khác, Chung Tình sống hai đời, chưa từng nắm tay chàng trai nào, dù là một nhóc con.
Chung Tình ngẫm nghĩ, dạo gần đây đâu nhận được kịch bản tình cảm cuồng nhiệt nào!
Cô vớ lấy điện thoại bên gối: năm giờ rưỡi.
Còn sớm lắm, nhưng cô không ngủ được nữa.
Thức dậy tắm rửa, thay đồ, Chung Tình ra khỏi phòng.
Thời tiết buổi sớm quả thực rất tốt.
Dù đây là hoang mạc “nhiệt tình như lửa” nhưng nhiệt độ không khí cũng đã hạ thấp dễ chịu hơn.
Chung Tình hít một hơi thật sâu, nhân lúc mặt trời chưa ló dạng, đi ra ngoài tận hưởng không khí mát mẻ.
Vào giờ này, phần lớn nhân viên của đoàn phim vẫn đang say ngủ.
Chung Tình men theo con sông cạnh đoàn phim mà đi. Được mười phút, cô thấy một bóng dáng quen thuộc đang tập luyện.
”Anh dậy sớm thế?” Cô ngạc nhiên.
Chung Tình biết, đối với người trẻ tuổi bây giờ, dậy sớm là một cực hình.
Như trợ lý rồi quản lý của cô kìa, tuy là dốc sức giúp cô duy trì thói quen ngủ sớm dậy sớm, nhưng bọn họ vẫn là thích ngủ nướng nhất.
Có dịp thân cận tối qua, giờ đây hai người gần gũi hơn nhiều.
Thường Tranh cũng tự nhiên hơn, vừa cười vừa nói: “Diễn viên đóng thế tụi anh có yêu cầu khá cao đối với hình thể.”
Chung Tình hiểu rõ.
Diễn viên đóng thể vốn khuất mặt thấy bóng lưng, vì vậy nên vóc dáng phải thật tốt.
Nhưng lúc này sự chú ý của Chung Tình đã bị chuyện khác hấp dẫn.
”Anh khi cười đẹp lắm luôn. Bình thường chắc hay cười lắm.” Cô thực thà.