Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online

Chương 17: Làm trò con bò.



Mẫu Đơn Khai Đường liền cự lại: [Thần ca ca đang rớt máu không ngừng mà.]

[Hơn nữa những người bị quái nhỏ nhằm vài không phải nên chạy trốn, giữ chân cho những người khác giết boss sao, chẳng thà tập trung vào chủ lực giết boss.]

Lá Đừng Rơi tức đến cười: [Mắt cô mù không thấy tôi đang buff sao? Cô còn ở đội khác, tình hình thành viên bên tổ mình ngay trước mắt cô không nhìn lại đi nhìn vào thành viên tổ khác. Nếu cô không chịu nghe chỉ huy thì nói thẳng từ trước, bọn tôi không cần người đến phá game!]

Bởi vì Nhạc Dương đang chết nên không thể chạm vào màn hình, đi kéo lên xem phía trên kênh chat ra sao nhưng đại khái cậu có thể hiểu được tình huống bây giờ.

Mẫu Đơn tự cho mình là đúng, lại luôn cố hết sức lấy lòng Gặp Thần Giết Thần. Mặc dù cô ta nói cũng không sai, nhưng ngay từ đầu cô ta đã sai. Tuy rằng không cùng một tổ thì thành viên tổ này vẫn có thể buff máu cho tổ khác nhưng bỏ gần lấy xa như vậy là nên sao? Lá Đừng Rơi không thể nhìn thấy tình huống bên tổ còn lại, cho đến lúc cô ấy thấy máu của Gặp Thần Giết Thần tăng gấp hai lần, có khi còn full luôn trong tình huống bị hai người cùng buff mới nhận ra.

Trong lúc chửi Mẫu Đơn cô còn lo kiểm tra máu của tổ bên kia, trong lúc nhất thời bị rối loạn tiết tấu mới không để ý được Nhạc Dương, khiến cậu chết rồi.

Sau đó Nhạc Dương thấy Hòa Thượng cũng nằm.

Tình huống bắt đầu mất kiểm soát.

Nhưng may mắn là trong đoàn có một đại thần có lực sát thương khủng bố, tuy rằng tình hình chung có chút không thuận nhưng trước khi xảy ra tình huống bết bét hơn anh đã sắp giết được boss rồi.

Gặp Thần Giết Thần: [Nga Mi ưu tiên cứu người lên trước.]

Trong tình huống đang nằm mà boss chết, tuy có thể lụm bọc nhưng sẽ mất kinh nghiệm. Nếu trong tình huống không thể chu toàn đại đa số người sẽ lựa chọn bỏ qua chút này. Miễn con boss cuối không mất thì vẫn có thể trả nhiệm vụ được.



Mắt thấy lượng máu của boss còn quá ít, Nhạc Dương lên tiếng.

Dương Dương Khoái Nhạc: [Lá, cứu Hòa Thượng với những người khác trước đi.]

Trong đoàn có đến bốn người nằm mà kỹ năng cứu người của Nga Mi cũng có thời gian chờ, không thể cứu liên tục được, khả năng có người bị sót là điều hiển nhiên. Nhạc Dương cảm thấy mình có thể nhịn đau bỏ đi số kinh nghiệm này dù thật ra trong lòng cũng không quá thoải mái. Phải biết rằng từ lúc đi cùng nhóm họ cậu chưa từng chết. Nhưng xét thấy mình không phải thành viên trong bang, Nhạc Dương tự giác nhẫn nhịn vì đại cục muốn Lá cứu những người khác trước.

Ở bên kia cô nàng Mẫu Đơn cũng la lên: [Lá, cứu Hòa Thượng, kỹ năng của tôi đang reset.]

Có khoảnh khắc Nhạc Dương không tránh khỏi nghĩ cô ta cố tình làm khó cậu.

Ngay lúc đó cậu nhìn thấy đại thần nói trong kênh chat.

Gặp Thần Giết Thần: [Cứu trong đội trước.]

Trong đội của Nhạc Dương chỉ có mỗi cậu là nằm.

Nhưng thật ra không cần Trác Mục nói Lá Đừng Rơi cũng đã cứu Nhạc Dương lên.

Mẫu Đơn Khai Đường: [Lá tỷ, sao chị không cứu Hòa Thượng lên!?]

Mẫu Đơn liền làm rộn trong kênh chat.



Rõ ràng cô ta có thể ưu tiên cứu Hòa Thượng trước, lại cố tình không cứu hắn. Cô ta cố ý để lại vấn đề, ép Lá phải lựa chọn ưu tiên cứu Hòa Thượng, người càng thêm thân thuộc với họ hơn. Dù sao cô ta cũng đã cứu người, không thể trách cô ta không làm việc được. Nhưng nếu không có Hòa Thượng thì sẽ không có cô ta ở đây, cho nên thấy Lá không cứu Hòa Thượng, lượng máu của boss lại chỉ còn xíu xiu, cô ta liền cuống.

Lá Đừng Rơi làm Nga mi vô cùng chuyên nghiệp, sau khi cứu Nhạc Dương lên liền buff cho cậu nửa cây máu trong khi chờ đợi kỹ năng hồi sinh làm lạnh xong. Trong cả quá trình Lá hoàn toàn không thèm đi lý đến Mẫu Đơn đang lải nhải.

Trong tình huống bản thân đang là người giữ boss, rất rõ ràng Gặp Thần Giết Thần đã tính sẵn thời gian để tất cả thành viên trong đội đứng dậy được. Nhưng đến cuối cùng vẫn để sót một người.

Người đó không phải Hòa Thượng.

Hòa Thượng đã được Lá cứu lên ở phút cuối.

Còn cái người hồi kỹ năng hồi sinh trước là Mẫu Đơn lại không cứu kịp người cuối cùng bên đội mình lên.

Lá Đừng Rơi: [Nếu cái miệng của cô có thể bởi lải nhải chút thì người đã kịp cứu lên rồi.]

Mẫu Đơn Khai Đường: [Tôi, tôi không... Anh Thiên Minh, em xin lỗi.]

Thiên Minh Hỏa có bực bội hay không không biết, nhưng dưới tình huống Mẫu Đơn làm ra vẻ yếu đuối như vậy hắn cũng không tiện bày ra, còn phải dỗ dành cô ta: [Không sao, lần sau chú ý chút là được.]

Mẫu Đơn Khai Đường: [Nếu Lá tỷ cứu anh trước thì tốt rồi...]

Thế mà cô ta còn dám nói lời này, trước khi Nhạc Dương kịp cảm thấy khó chịu thì Lá đã lên tiếng trước.