"Dương Dương, con đường này vừa dài vừa khó đi. Anh đã đi năm năm, dùng hết sự tự tin và kiên định nhưng đến giờ vẫn chưa thật sự đi xong. Sự chối bỏ của em... Cứ như đang đạp đồ mọi thứ mà anh đang kiên trì."
Tim Nhạc Dương như ngừng đập. Cậu hốt hoảng đến run rẩy: "Em..."
"Anh không phải đang trách em. Anh chỉ muốn nói, trên con đường này chúng ta hãy vì chính mình mà đi, để không phải hối hận vì chưa làm đã từ bỏ, Dương Dương."
"Nếu chính chúng ta cũng chối bỏ mình, vậy..."
Anh còn chưa nói xong đã bị cái ôm của cậu cắt ngang.
Lần đầu tiên Trác Mục giật mình, rồi hoảng hốt vì sợ bị ai nhìn thấy mà nhìn tới nhìn lui mới dám vươn tay ôm lại cậu. May mắn thay từ lúc bắt đầu muốn nói chuyện anh đã chọn cánh rừng nhỏ tối mù trước lối vào ký túc xá trường cậu. Lúc này bóng tối nơi nay cứ như đang yểm trợ cho họ ôm nhau một cái.
Thật ra nếu không phải vì cậu sợ như vậy, Nhạc Dương bây giờ cũng không thể chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa thì còn lâu anh mới thèm quan tâm nhiều như thế. Muốn ôm thì ôm, muốn nắm tay thì nắm, càng muốn hôn một cái cho thỏa nổi lòng.
"Dương Dương em..."
"Xin lỗi anh."
Trác Mục ngừng lại, sau đó thở dài, siết chặt cậu như muốn đem cả người cậu dung nhập vào trong máu thịt:
"Đừng xin lỗi."
Giọng cậu nghèn nghẹn: "Em..."
"Thay vì xin lỗi em có thể bù đắp cho anh bằng thứ khác."
"...Thứ gì?"
"Một đám cưới chẳng hạn."
".."
"Đương nhiên là trong game rồi."
"...Hai acc nam làm sao cưới được."
"Em chuyển giới là được mà."
"..."
Có phải anh lại không nghiêm túc nữa rồi không?
Trác Mục mím môi nhịn cười muốn đau cả ruột.
Nhưng lại sợ mọi cố gắng nãy giờ đều tan tành hết nên cố gắng nhịn, đáng thương nói: "Không được ư?"
".."
Mãi một đổi anh mới nghe cậu chậm rì rì đáp: "Um, được..."
Trác Mục chỉ thiếu nước ngầng đầu giơ con chữ V lên trời.
Nhạc Dương đang bị anh ôm: "..."
Sao cậu cứ có cảm giác như vừa bị lừa vậy nhỉ... 3)
Sau nhiều ngày Nhạc Dương không online đi phó bản lúc mới lên cậu còn ngại, sợ những người khác sẽ hỏi thăm, cậu sẽ ngượng ngùng không biết nên trả lời làm sao. Kết quả là mọi người vẫn như mọi khi, không ai hỏi gì cậu hết, càng không nhắc đến chuyện hôm đó Gặp Thần Giết Thần tỏ tình với cậu ở bụi hoa hồng.
Đương nhiên mọi chuyện không thể kết thúc ở đây được.
Gặp Thần Giết Thần: (Đợi một chút.)
Trước khi đi phó bản mọi người bống nhiên thấy đại thần nói như vậy, chẳng ai hiểu gì cả nhưng vẫn đợi.
Chừng vài phút sau....
Gặp Thần Giết Thần: (Được rồi, đi thôi.)
Một đám người đứng ở cửa phó bản nhìn thấy đại thần từ xa chạy tới, phía trước còn ngồi một thiếu nữ.
Nhân vật nữ trong game này thân hình vô cùng mảnh dẻ, lúc ngồi cùng ky với acc nam thường có tư thế nép vào lòng, vô cùng yếu đuối, cần được bảo vệ.
Nhưng cái vấn đề chính là ở chỗ này đó.
Gặp Thần Giết Thần cùng ky với một acc nữ???
Đợi đến khi họ nhìn thấy cái tên trên đầu acc nữ kìa, ai nấy đều mộng bức.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: (Ớ mợ...)
Cây Không Muốn: (..)
Lá Đừng Rơi: (...)
Cá Muốn Ăn Mèo: (Chậc...)
Nhạc Dương nhìn một loạt này mà xấu hổ muốn chui xuống đất. May mà không ai nhìn thấy... Bây giờ ngẫm lại cậu mới thấy mình nhất định là bị quỷ ám mới đồng ý với ai đó chuyện này.
Không, cậu nhất định là bị anh lừa!!
Bên trong phòng ký túc xá của trường đại học Hoa Kinh có tiếng rống kinh người của một vị hòa thượng nào đó.
"Anh đại! Chuyện này là thế nào vậy!? Sao anh không nói trước với em!? Anh có xem em là em út của anh không!??"
Trác Mục đang vui, thuận miệng đáp lại: "'Cậu là em út của tôi bao giò?"
Sênh Tiêu bỏ mình tại chỗ.
Quá tuyệt tình. Quá tàn nhẫn.
Một đỗi hắn mới ngóc đầu dậy hỏi: "Hai người làm lành rồi sao không nói với tôi? Hại tôi còn lo lắng cho cậu."
"Quên mất."
".."
Quên cái quý!
Mấy hôm trước còn như người mất hồn mất vía, biết vậy lúc ấy hắn phải chụp hình lại, để sau này lấy ra cười nhạo nam thần của đại học Hoa Kinh.
"Hèn chi đêm qua cậu về thấy tâm tình khác hẳn."
Đáng lẽ hắn phải đoán được ngay chứ.
Vậy mà thật sự làm lành với Dương Dương rổi.
"Cho nên hai người đã gặp nhau?"
"Ừm."
Trác Mục thuận miệng đáp, còn không quên gõ lọc cọc trên bàn phím.
Gặp Thần Giết Thần: [Bọn tôi sẽ kết hôn.]
Cá Muốn Ăn Mèo: (..)
Lá Đừng Rơi: (...)
Cây Không Muốn: (...)
"Anh đại, anh giỏi!"
Sênh Tiêu ở bên ngoài cho anh một ngón cái: "Sao cậu thuyết phục được Dương Dương vậy?"
Hắn không cho rắng Nhạc Dương sẽ đồng ý chuyện như vậy đầu.
"Tỏ ra đáng thương, lừa gạt bán thảm."
"..."
Cậu giỏi.
Nhạc Dương ở bên kia thẹn sắp bốc khói xanh luôn.
Cậu không biết nếu đám người này hỏi kỹ vào cậu sẽ trả lời thế nào nữa.
Vậy mà bọn họ không hỏi, chỉ câm nín một chút rồi bắt đầu om sòm.
Cá Muốn Ăn Mèo: [Có làm lớn không?)
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Làm! Phải làm chứ!)
Lá Đừng Rơi: [Hôn lễ hào hoa.]
Dương Dương Khoái Nhạc: (Quá tốn kém.)
Nhạc Dương vội vàng lên tiếng. Ngay sau đó liền nhận được mật âm của Trác Mục.
Gặp Thần Giết Thần nói với bạn: (Em đã đồng ý với anh rồi mà.]
".."
Anh còn có mặt mũi để nói.
Nhạc Dương dúi mặt vào hai lòng bàn tay, một đổi mới cam chịu.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: (Ừm.)
Bống nhiên cậu thấy anh nói.
Gặp Thần Giết Thần nói với bạn: (Có phải rất sợ người ta hỏi tới?)
(Đừng sợ. Em không cần quan tâm người xa lạ nghĩ gì. Ở trên đây càng thế.)
[Nếu có người hỏi thì em cứ nói em đánh cuộc thua anh, đây là điều kiện khi thua cuộc.]
Nhạc Dương vừa cm động vừa kinh ngạc không thôi.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: [Có thể như vậy ư?)
Gặp Thần Giết Thần nói với bạn: (Sao lại không. Nó còn dễ chấp nhận hơn nữa. Ở đây còn có đánh cuộc xóa acc, chỉ là chuyển giới với cưới một người đàn ông thôi thì có là gì.]
"..."
Nghe có lý quá nhỉ.
Dù sao thì anh cũng đã thành công trấn an tâm tình bất an của cậu rồi.
Ai biết trước ngày đám cưới cậu nhận được mật âm từ người lạ,... À, người này trông cũng không lạ đâu.
Mẫu Đơn Khai Đường nói với bạn: (Đổ gay biển thái.)
".."
Mẫu Đơn Khai Đường nói với bạn: [Tao đã sớm nhìn ra, một thằng đàn ông lại đi xà nẹo với một thằng đàn ông khác. Mày không thấy ghê tởm ư!? Mày làm sao lừa được đại thần hả đồ gay biến thái!?] 3*
".."
Nhạc Dương cảm thấy hết nói nổi.
Nếu là trước đó có thể cậu sẽ lo sợ bất an đến bỏ cả game không chơi nữa. Còn bây giờ, sau khi được Trác Mục gầy dựng lại lòng tin, Nhạc Dương chỉ thấy buồn cười.
Cậu không lừa gạt Trác Mục, vì sao cậu phải sợ. Cậu là gay không sai, nhưng cậu đâu có lừa đảo, cướp giật. Trác Mục nói đúng, cậu không có gì mà phải để ý những đánh giá ác ý của người xa lạ.
Cho nên cậu cũng không định đáp lại Mầu Đơn Khai Đường.
Ai biết sau một đống độc thoại càng ngày càng thái quá không được cậu đáp lại cô ta lại lên kênh thế giới rêu rao chửi bới cậu.
Mẫu đơn Khai Đường: (Dương Dương Khoái Nhạc là đồ gay biến thái! Bây giờ còn dám chuyển giới đi lừa gạt đàn ông! Đồ không biết xấu hố!] 3
Lúc đó là ban đêm, người chơi rất nhiều, kênh thế giới cũng được xào rất nhanh, nhiều khi còn nhìn không kịp.
Thế nhưng cô nàng Mẫu Đơn kia đã lường trước được điều này, cô ta trực tiếp sài loa.
Loa trong game này là loại cần dùng kim nguyên bảo để mua, nó sẽ hiện phía trên giao diện chat, hiện liên tục chừng một phút thì tắt. Nhưng là nó rất nổi bật, vừa hiện lên liền sẽ thu hút sự chú ý. Bình thường đám đại phái cãi cọ với nhau đều ngại kênh thế giới có giới hạn thời gian ba phút mới được nhắn tiếp đều mua loa mà chửi nhau, um sùm cả lên.
Cho nên bây giờ hay rồi, cô ta vừa loa liền được chú ý. Lập tức có người e sợ thiên hạ không loạn ào ào chồi lên.
Nhất Phiến Thiên Hạ: (Đây lại là một câu chuyện một đầy bi ai của một cô gái bị đàn ông cướp bố?)
Nhất Trụ Kình Thiên: (Dương Dương Khoái Nhạc là ai?)
Mẫu Đơn Khai Đường: [Người muốn biết có thể đợi lát nữa đến nơi tổ chức hôn lễ ở thành Lạc Dương mà xem.
Sẵn đây tôi cũng muốn nói, Gặp Thần Giết Thần có phải mắt anh mù rồi không, đi lấy một tên gay!]