Cũng không phải là gì, cậu chỉ không ngờ người hỏi ra câu này lại là anh, cái người nhìn không giống sẽ nói nhiều.
Cậu lại không nghĩ sâu xa gì.
Dương Dương Khoái Nhạc: [Có một mảnh.]
Cậu có chút ngượng ngùng gãi mũi. Một mảnh này còn là cậu vô tình đi ké một đội ngủ toàn trên cấp một trăm đánh thổ phỉ ở Kính Hồ hôm chủ nhật mà lụm được.
Thời điểm đó cậu lại không biết nhóm người trong đội đang kinh ngạc cỡ nào.
Mà ở một chỗ khác có người tay nhanh hơn não nói ra lời trong lòng.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Không phải, anh Mục! Anh không phải người sẽ quan tâm đến chuyện này đi?]
[Đừng nói anh vừa ý người ta, muốn mới người ta vào đội cố định đấy chứ?]
Trong kênh bang bình thường cũng không quá náo nhiệt bị những lời bất thình lình vọt ra này của Hòa Thượng làm ngừng lại trong mấy giây. Sau đó một nhóm người đến hóng hớt nhảy ra.
Đến, Thân Anh Đi: [Yo! Chuyện gì thú vị nói nghe coi.]
Đường Lớn Bên Cạnh, Phắn: [Đại thần đã để ý ai rồi? Hòa Thượng nói rõ hơn coi!"
Kênh bang nháo nhào, Hòa Thượng biết mình làm bậy rồi, nhưng mà những ý nghĩ trong lòng hắn khiến hắn không kịp để ý sống chết, cố tình muốn hỏi cho rõ.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới: [Anh đại, nói nghe đi. Để anh em còn biết mà chuẩn bị.]
Mấy người Cá Muốn Ăn Mèo không nói gì, nhưng thật ra đều đang muốn nghe suy nghĩ của Trác Mục.
Bởi vì họ đã đủ hiểu nhau, cho nên mới càng nhận ra được càng nhiều. Cái đội ngũ này của họ không chỉ tạo ra bởi họ ở cùng một bang, thật ra chỉ có Cây Không Muốn và Lá Đừng Đi là gia nhập đội sau, Trác Mục với Hòa Thượng và Cá là bạn ngoài đời. Không nói hai người sau, hai người trước cũng đã chơi với nhau hơn một năm, bình thường luôn đi phó bản chung, so với người trong bang thân thuộc với nhóm nhỏ này hơn, cũng biết Trác Mục là loại tính tình gì. Anh bỗng nhiên quan tâm đến một người xa lạ mới quen, tuy rằng nhìn sơ qua Nhạc Dương cũng hợp ý lắm, nhưng còn xa mới đạt đến trình độ của người trong bang.
Bình thường mỗi lần có hoạt động bang bao nhiêu người giành vị trí còn sót lại này nhưng chưa có ai được ở lại cố định.
Dương Dương Khoái Nhạc này nhìn là biết không phải người chơi nạp tiền, trang bị tạm ổn nhưng còn hơn xa... Rốt cuộc có điểm nào khiến cho đại thần bỗng nhiên phá lệ vừa ý cậu?
Nếu Dương Dương là nữ thì họ còn có lý do để hiểu.
Đối với những lời dò hỏi của Hòa Thượng, Trác Mục không đáp lại. Họ chỉ thấy anh tiếp tục nói chuyện với Nhạc Dương trên kênh đội, cái người hoàn toàn không biết bản thân đã mang lại oanh động gì kia.
Gặp Thần Giết Thần: [Bình thường hay đi hoạt động lúc nào?]
Đến lúc này cả Nhạc Dương cũng không thể không nghĩ nhiều, càng giật mình. Nhưng cậu khó hiểu cảm thấy phấn khích, vội vàng đáp lại.
Dương Dương Khoái Nhạc: [Lúc nào cũng đi được!]
[À... Đương nhiên là buổi tối càng thích hợp hơn. Ban ngày tôi phải lên lớp.]
Ai cũng nhìn ra được Nhạc Dương đã hiểu ẩn ý của Trác Mục. Thế nhưng những gì đang diễn ra vẫn khiến họ kinh ngạc quá đỗi, nhất thời im lặng cả đám. Trên kênh đội chỉ còn mỗi hai người Nhạc Dương với Trác Mục nói chuyện.
Gặp Thần Giết Thần: [Cậu là sinh viên?]
Dương Dương Khoái Nhạc: [Rất dễ đoán sao?]
Gặp Thần Giết Thần: [Sinh viên mới cảm thấy thoải mái trước thời gian.]
Dương Dương Khoái Nhạc: [Anh nói đúng, cao trung toàn là bài tập, làm gì có thời gian chơi game.]
Gặp Thần Giết Thần: [Chúng tôi hay đi ban ngày, trước giờ hành chính. Bởi vì ban đêm còn phải dành thời gian cho hoạt động bang hội.]
Dương Dương Khoái Nhạc: [Tôi có thể dậy sớm!]
Tôi có thể cùng mọi người đi hoạt động!
Ý anh là vậy phải không! Phải không!!
Nhạc Dương chỉ thiếu nhảy cẩn lên, vui không chịu được nhìn chằm chằm màn hình, chờ đợi.
Gặp Thần Giết Thần cũng không phụ sự mong đợi của cậu, gõ lên một câu: [Vậy thêm bạn.]
"Ye! Ye! Oye!!!"
Nhạc Dương từ trên ghế nhảy phốc lên, thiếu điều chạm đến trần nhà.
Âm thanh vui vẻ của cậu đến phòng bên cạnh cũng nghe thấy, có người rống lên: "Rú cái quỷ gì vậy hả!?"
Nhạc Dương nào rảnh quan tâm, cậu ngồi lại trên ghế, vội vàng nhấp vào nhân vật trên màn hình, thêm bạn thêm bạn. Vô tình chạm vào nút thông tin nhân vật, nhìn màn hình giao diện hiện ra, tay cầm chuột theo bản năng lướt qua từng món trang bị của nhân vật Gặp Thần Giết Thần, Nhạc Dương càng vui dữ nữa.
Đại thần! Cậu được đi phó bản cùng đại thần. Cậu được đi con xe tăng hạng nặng người người mong ước được lên xe mà không được! Quá đã!
Nhìn giao diện hảo hữu xuất hiện một cái tên mới, bản thân như thể tự mang theo hào quang chói mắt, Nhạc Dương cười ngây ngô.
Một đám Cá Muốn Ăn Mèo nhìn hai người tự ý quyết định mọi thứ mà không nói được lời nào.
Cuối cùng cái ván này đã đóng chặt lên thân thuyền rồi đúng không?
Mấy người trợn mắt ngoắc mồm chẳng còn biết phải làm gì hơn là cùng nhau thêm bạn Nhạc Dương.
Biết làm sao được, đại thần người ta đã vừa ý rồi. Bọn tôm tép cũng sống bám lên người đại thần như họ có quyền gì để can thiệp?