Trên đường Nguyệt Ánh cứ thắc mắc mãi, Ngọc Mây liên hiểu ra nói
"chị làm bên tổ điều tra 2 năm vài sự cố nên cấp trên đã khuyên chị học pháp y, chị được tra khảo nếu chi xin được chỉ định của cấp trên"
- Nguyệt Ánh với ánh mắt ngưỡng mộ
" vậy có thể nhìn thấy chị tra khảo rồi"
đến nơi Ngọc Mây đưa thẻ ra, mọi người quen cô liên chào hỏi
" lâu lắm rồi mới cặp cảnh sát Mây này"
Ngọc Mây chào mọi người,liên hỏi một viên cảnh sát
"cho hỏi nhân vật tình nghi Lạc đang ở phòng thẩm vấn số máy "
- cảnh sát lật giấy
" hiện tại đang ở phòng tra khảo số 204"
Ngọc Mây cảm ơn liên đi đến phòng tra khảo
Vào bên ghi hình cuộc tra khảo vì đang có người tra khảo nhân vật tình nghi
+Cuộc tra khảo gửi cảnh sát và nghi phạm
- Cảnh sát nam ngồi nghiêm nghị
"anh nghe tin em gái mình mất mà không về xem tình hình ở nhà, mà lại muốn chạy đi đâu"
- Lạc( nghi phạm) tỏ ra không quan tâm
"tôi biết rồi thì sao, lẽ muốn tôi khóc lóc cả ngày à'
- Cảnh sát nam chấp tay lại đây uy phong
"Pháp Y của chúng tôi đã thấy vào ngày xảy ra vụ án đã thấy anh trên đường đến hiện trường ngã 34xxx, vì sao anh lại ở gần hiện trường như vậy không phải anh ở nhà bạn bên thành phố Y sao"
- Lạc (nghi phạm) đổ mồ hôi 2 tay chấp vào nhau
"thì tôi về đây 2 ngày trước như không muốn về nhà, nên ở nhà trọ thôi vậy cũng phạm tội sao"
- Cảnh sát nam gõ bút trên bàn
" vậy sao nghe tin em gái mình mất anh không về nhà xem tình hình sao"
- Lạc ( nghi phạm) sờ vào vòng tay xoay liên tục
" nó mất rồi thì mất rồi tôi về ba tôi lại không vui thì sao'
Cảnh sát nam trầm giọng xuống
"anh có xung đột gì với gia đình mình à"
- Lạc (nghi phạm) nhún vai tỏ ra bất bình
'mẹ tôi ngoại tình bỏ rơi ba rồi, ba tôi cho đó là lỗi của tôi nên tôi bị ăn đấm hoài thôi"
- Cảnh sát nam nhìn chằm chằm
"như ông Mã đang ở nước ngoài thì anh còn sợ gì"
- Lạc (nghi phạm) liên tục sờ chiếc vòng tay
"nếu anh là 1 người có hoàn cảnh giống tôi đi thì biết tóm lại tôi không giết em Yến nên tôi không muốn ngồi đây"
Lạc ( nghi phạm) đập bàn đá ghế đứng dậy định đi thì cảnh sát lập tức khống chế lại
Cảnh sát nam lớn tiếng để cho nghi phạm ngồi yên
" đây là đồn cảnh sát, nếu anh không chịu hợp tác tôi sẽ dùng biện pháp mạnh đấy ngồi yên ở đây
nghi phạm bắt đầu sợ chịu ngoài yên như vẫn không chịu hợp tác"
Ngọc Mây nói qua tại nghe
" tôi là cảnh sát điều tra Ngọc Mây tôi mong anh có thể cho tôi tra khảo nghi phạm không "
Cảnh sát nam liền đứng dậy bước ra ngoài
Ngọc Mây kêu Nguyệt Ánh lấy cho mình 1 lon nước, mang vào phòng tra khảo
Ngọc Mây mới ngồi xuống thì nghi phạm đã lên tiếng
- Lạc ( nghi phạm) cười nửa miệng
" lại muốn gì nữa lại đưa phụ nữ vào đây làm gì"
Ngọc Mây nở nụ cười trên môi rồi đeo bao tay vào và đưa ra lon nước cho nghỉ phạm
Nguyệt Ánh nhìn Ngọc Mây thắc mắc
- Ngọc Mây nở nụ cười
"có lẽ nãy giờ anh nói rất nhiều nên khá khát nhỉ,tôi đem nước đến cho anh đây"
- Lạc ( nghi phạm) tỏ vẻ
"coi như đồn cảnh sát này còn có người biết điều đó"
Lạc ( nghi phạm) vừa bỏ lon nước xuống thì lập tức Ngọc Mây cầm lon nước lên đưa cho Nguyệt Ánh đựng lon nước trong 1 cái khay đựng
- Ngọc Mây nói tự tin
'đưa đến phòng pháp chứng, trong đây có vân tay và nước bọt của anh ta thì có thể biết ngay thôi"
Lạc (nghi phạm) giật mình đứng dậy
" cô dám gài bẫy tôi"
Lạc ( nghi phạm) đưa tay ra đi lấy lon nước thì bị Ngọc Mây chụp lại và bẻ ngón tay ra sau khiến hắn đau đớn
- Lạc ( nghi phạm) là hét vì đau: A..A.Aaa
Ngọc Mây với ánh mắt và giọng nói sắc bé nhìn nghi phạm Lạc
' có bằng chứng rồi thì anh tiêu đời rồi, nào bình tĩnh đợi kết quả thôi"
Ngọc Mây mĩm cười rồi nói
"1 bằng chứng thiết thực còn hơn 10 lời nhân chứng đấy"