Tin Đồn Tình Ái Thất Thiệt Cũng Không Sai

Chương 112: Phiên Ngoại 1



Ba năm sau.

Nhóm SHEEN tròn 4 năm hoạt động đã lấy thành tích xuất sắc nhất trong giới nghệ sĩ, âm nhạc của bọn họ còn vươn tầm quốc tế.

Mộ Lăng Thần tốt nghiệp học viện âm nhạc với thành tích xuất sắc, mỗi bài hát do anh sáng tác ra đều được đánh giá cao, thành tựu sáng rọi hơn các tiền bối trong nghề. Anh còn dùng tài sản của mình mở trường đào tạo, dốc lòng truyền lại kinh nghiệm sáng tác của mình. Bùi Ôn Hạ cảm thấy tiếc nuối vì mình không thể vượt mặt anh, lần nào cũng chỉ có thể xếp bên dưới anh.

Đường Hiểu Vi trở thành gương mặt đại diện cho nhiều nhãn hàng nổi tiếng đầy uy tín, giọng hát dịu dàng lẫn vẻ ngoài nổi bật làm anh rất dễ hút fans. Anh cũng dần dần tiếp quản vài doanh nghiệp nhỏ của gia đình, không nhiều, vì anh còn muốn có thời gian ở bên cạnh vợ.

Diệp Lạc Dương đầu tóc đỏ như gà chọi cuối bao năm cùng cũng nhuộm lại đen, trông khí phách và hoang dã cũng chững chạc hơn, dáng vẻ lúc chơi nhạc cụ điềm đạm hoàn toàn khác với vẻ ngoài cũng nhanh chóng có được rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt. Nhưng cách nói chuyện của hắn với Bùi Ôn Hạ vẫn trong ngoài không đồng nhất như xưa.

Tần Sở Hàn khi xưa đóng phim nhiều, hiện tại thì đi hát với cả nhóm nhiều hơn, không có buổi concert nào là không có mặt hắn. Em út của nhóm hiện tại thành tựu còn vượt qua cả diễn viên tuyến đầu, bằng thực lực giành lấy giải diễn viên xuất sắc nhất. Có thể chuyển hình làm diễn viên chuyên nghiệp, nhưng hắn đã từ chối.

Còn Kỳ Ân thì, cậu ta càng ngày càng bám Bùi Ôn Hạ, không chọc phá thì cũng bày trò thả thính. Giọng ca vàng số 1, số 2 cả nước, ngày nào cũng rớt hình tượng trước mặt cậu. Cậu ta tham gia vô số show âm nhạc, cúp lưu niệm, huân chương nhận được nhiều đếm không xuể, nhưng trước mắt không muốn ra nước ngoài lưu diễn.

Chỉ vì Bùi Ôn Hạ trước đó nhìn ảnh chụp của những chiếc cúp pha lê, khen cậu ta giỏi, cậu ta liền nhớ kĩ, năm nào có cúp pha lê đều tham gia sưu tầm, đem về cho cậu.

Cuối cùng, thành viên triển vọng nhất của nhóm SHEEN, fans đủ thể loại từ fans mẹ đến fans bà ngoại, sức hút không kém ai, được bình chọn là 1 trong 3 idol tài năng nhất của showbiz. Những phấn đấu không ngừng trong mấy năm qua cuối cùng cũng được đền đáp.

Cậu không trở thành idol top 1, nhưng top 1 là người yêu của cậu. Như vậy cậu cũng được tính là top 1 rồi, đúng không?

________

Bùi Ôn Hạ và mọi người không còn ở căn nhà do công ty chu cấp nữa, mà dọn hẳn vào ở một căn nhà khác, có sân vườn, có hơi thở gia đình hơn. Nhà là Mộ Lăng Thần mua, nhưng khi đứng tên lại là Bùi Ôn Hạ.

Bọn họ vẫn chưa chính thức làm hôn lễ, vì Bùi Ôn Hạ muốn làm lễ kết hôn 5 lần, như vậy mới công bằng, không để ai thiệt thòi. Cho nên Mộ Lăng Thần bọn họ đang chuẩn bị trù tính nên tổ chức thế nào.

Tuy chưa kết hôn nhưng nhẫn cưới đã có. Người khác đeo một chiếc, cậu đeo năm chiếc cùng một lúc: “…”

Căn nhà của 6 người với 6 phong cách khác nhau, đi tham quan một vòng quanh nhà sẽ thấy rất mới mẻ và thú vị.

Nhà cậu ngoài bé cún samoyed tên Công Chúa ra, còn nuôi hai con vịt.

“Công chúa, ba ba con đâu?” Hạ Vân Sương có ghé qua nhà chơi mấy lần, hôm nay cũng vậy, vội xong hết lịch trình, anh liền ghé chơi.

Lúc Bùi Ôn Hạ sức khỏe suy yếu, các bài tập vận động bình thường sẽ gây áp lực cho cơ thể, Hạ Vân Sương là người chỉ dẫn, cũng như bồi dưỡng đặc biệt cho cậu. Dù gì trước đây anh ta cũng là Idol top 1 cả nước.

Bé samoyed cao ngạo liếc nhìn anh ta một cái, xoay người lên lầu.

Phòng luyện tập.

Bên trong, vang lên từng tiếng nói chuyện ngắt quảng của hai người. Hạ Vân Sương vừa muốn gõ cửa đã nghe được thứ không nên nghe.

“A…Nhẹ chút…Đau…Kỳ…”

“Anh phải giơ lên cao nữa…Sắp được…Nó mềm đi rồi nhỉ…”

“Không thể thêm nữa đâu…”

“Một chút nữa…Em vẫn chưa…Anh Bùi…”

Hạ Vân Sương mặt đỏ tới tận mang tai.

“Gâu! Gâu!”

Anh định lui ra thì samoyed kêu lên, làm anh ta lúng túng: “Ây dà, bé đừng làm phiền hai ba của mình hành sự…”

Cạch.

Kỳ Ân từ bên trong mở cửa ra, nhìn vẻ mặt thỏa thê của cậu ta, Hạ Vân Sương mạnh dạn suy đoán cậu ta vừa đè Bùi Ôn Hạ ra làm chuyện không phù hợp với trẻ em.

Kỳ Ân ôm cún lên, liếc nhìn anh ta: “Sao anh lại đến? Không phải nói thứ sáu sao?”

Hạ Vân Sương trộm ngó vào phòng tập, lại bị Kỳ Ân phát hiện ra, đứng chắn trước cửa. Anh ta liền bỏ qua tính tò mò của mình, nói: “Ôn Hạ được mời làm giám khảo show đấy, anh đến thông báo một tiếng, sẵn tiện thăm Công Chúa.” Thật ra anh ta muốn ăn chực, đồ ăn Mộ Lăng Thần làm rất hợp khẩu vị của anh ta.

Kỳ Ân như có điều suy nghĩ: “Cần 1 giám khảo thôi? Mấy vị trí giám khảo khác thì sao?” Cậu ta có nên vớt ngay một ghế để còn tranh thủ lên hình với Bùi Ôn Hạ, khoe ân ái?

Hạ Vân Sương là hướng dẫn viên định kỳ của show, rất nhanh trả lời: “Ừm, còn chưa mời ai đâu, vì 1 tháng nữa mới quay mà. Nói với Ôn Hạ trước cũng là để em ấy xếp lịch trống…”

Kỳ Ân lấy ra mấy cái black card: “Em muốn đầu tư, còn ghế giám khảo, em mua hết.”

Hạ Vân Sương: “…”