“Oan anh quá, anh muốn gọi cho em mà bọn họ chặn hết đường hết nẻo luôn mà.”
“Tại sao?”
Trần Yến lắc đầu: “Không biết.”
Thẩm Khinh Nùng cảm thấy có gì đó sai sai, cậu mở Tieba lên
【 Tin nóng 】 Thẩm Khinh Nùng mang thai!
Ầm ầm ầm ầm —— dòng tiêu đề như sấm dội ngang tai cậu vậy
Chủ tus: Tui với Thẩm Khinh Nùng tuy khác lớp nhưng chung một tầng à nha, hôm qua tự dưng đau bụng quá nên chạy đi vệ sinh, lúc ấy mọi người đều nghỉ trưa hết rồi nên tui nghĩ WC không còn ai nữa. Nhưng mà tui vô tình nghe được Thẩm Khinh Nùng với Trần Yến đang nói chuyện phiếm, gì mà thuốc tránh thai cũng vô dụng, sau đó Trần Yến còn bảo sinh hạ cái gì đó ý…..
Lầu 1: V-V-Vãi?! Nhanh vậy? Trần Yến hay thiệt…
Lầu 2: Không hổ danh là Trần Yến, làm trùm trường mang thai luôn!
……
Lầu 5: Sao tôi không biết nhỉ, bữa nọ vừa chơi bóng rổ với Thẩm Khinh Nùng xong QAQ
Lầu 6: Mẹ nó hôm nọ lỡ chơi bóng với cậu ta, tội lỗi quá phải làm sao???
……
Lầu 18: Thẩm Khinh Nùng thực sự mang thai sao? Thế mà còn dám chạy đi chơi bóng, lo ghê ta
……
Lầu 233: Sắp thi đại học mà mang thai? Không phải Thẩm Khinh Nùng định nghỉ học chớ?
Lầu 234: Nghe nói Trần Yến “vô trách nhiệm” lắm, nhất là trong thời điểm gấp rút ôn thi này mà còn khiến Thẩm Khinh Nùng mang thai nữa…
Lầu 235: Lầu trên không cần nói như vậy đâu, có khi Thẩm Khinh Nùng tự nguyện muốn mang thai thì sao?
……
Thẩm Khinh Nùng đọc bình luận đến phát cáu, lao vào đính chính một câu
Lầu 309: Tôi là Thẩm Khinh Nùng, xin phép đính chính lại là không có mang thai mang thê gì ở đây hết!!!
Tắt Tieba.
__
Hôm qua lúc Thẩm Khinh Nùng với Trần Yến lén lút vào nhà vệ sinh hun hun nhau, cậu nói: “Kì phát tình của em sắp đến rồi”
“Ừm.”
“Tuy là em cũng muốn hoàn thành nốt vụ đánh dấu với anh lắm ấy chứ” Thẩm Khinh Nùng đỏ mặt, “Nhưng lỡ mang thai thì sao?”
Trần Yến dựa cằm vào đầu cậu: “Vậy thì sinh ra?”
__
Thẩm Khinh Nùng ném điện thoại lên giường, nằm ập xuống: “Hiểu lầm to rồi.”
Trần Yến vỗ vỗ lưng cậu: “Không sao không sao, làm rõ chuyện là được mà”
Thẩm Khinh Nùng ngồi bật dậy, lấy sách vật lý ra đọc: “Tháng sau thi rồi, đừng có mà đụng vào em ha. Em phải học.”
“A……”
__
“Thẩm ca, cậu sắp sinh?” Cố Vi hỏi.
“Đẻ đẻ đẻ, đẻ cái đít nhà cậu” Thẩm Khinh Nùng cốc một cái vào đầu Cố Vi.
Cố Vi ôm đầu khóc rống
Hôm thi vật lý, Thẩm Khinh Nùng kéo Trần Yến đi đọc lại một lần toàn bộ kiến thức.
Ba tiếng sau.
Gần đó có mấy tiếng học sinh đang phàn nàn: “Mẹ nó vừa mới câu đầu tiên đọc đã chả hiểu gì rồi, cái quái gì thế không biết??? ”
“Không kịp thời gian (╥_╥)”
“A —— chết rồi lỡ chọn sai câu ba…”
“Cái tên ngồi trước tôi lạ lắm, vừa mới phát đề được nửa tiếng cậu ta gục xuống ngủ luôn ”
“Ghê, ai đấy?”
“Nhất Trung, tên Trần gì gì đó không rõ”
Lúc này, người họ Trần gì gì đó nắm tay bạn trai của mình, lướt qua bọn họ
Thẩm Khinh Nùng nói: “Bạn trai đoán đề chuẩn thật đó ~!”
“Vậy có được thưởng không?” Trần Yến hỏi.
“Thưởng? Trên xe? ” Thẩm Khinh Nùng trừng mắt nhìn hắn, “Tùy anh, đừng như lần trước là được…dọa em hết hồn”
Trần Yến ôm cậu từ phía sau: “Chúng ta về nhà đi, anh nhịn hơn một tháng rồi đó”
“Ừm…… Chúc mừng kì thi thuận lợi, đổi gió nha?”
Trần Yến không biết Thẩm Khinh Nùng muốn đổi gió cái gì.
Buổi tối hắn vừa bước ra khỏi phòng tắm đã thấy Thẩm Khinh Nùng mặc váy
Thẩm Khinh Nùng còn đội tóc giả, đeo trang sức, đôi chân dài bao bọc bởi chiếc tất trắng, cậu chớp chớp mắt nhìn hắn: “Chủ nhân, đẹp không?”
Trần Yến cảm thấy dạo gần đây Thẩm Khinh Nùng của hắn rất biết cách gieo gió gặt bão à nha
Thiệu Vân nhận được cuộc gọi của Trần Yến
“Thầy, Thẩm Khinh Nùng đổ bệnh rồi, thầy cho bọn em nghỉ ba ngày nha.”
Thiệu vân lo lắng nói: “Ầy da, nhớ chăm sóc Thẩm Khinh Nùng thật tốt đó, áp lực cuối cấp cũng không phải dễ dàng gì mà vượt qua được.”
“Vâng, để em chăm sóc cậu ấy ”
Trần Yến cúp máy, tiếp tục chuyện vừa rồi.
“Bỏ ra……” Thẩm Khinh Nùng khóc.
Một cửa hàng nào đó nhận được đơn hàng, gồm 30 bộ váy áo khác nhau.
Chủ cửa hàng cảm thấy cực kì vui vẻ xen lẫn với chút ngạc nhiên, bình thường một tháng họ chẳng bán ra được mấy bộ, vì chất liệu váy áo của bọn họ cực kì tốt, giá trên trời,…Nói chung là bình thường rất ế, chả ai mua nhưng nay tự dưng bán được tận 30 bộ cùng lúc!
Chủ cửa hàng: Rất hân hạnh được phục vụ quý khách, quần áo của chúng tôi 100% dùng chất liệu siêu siêu tốt
Người mua: Chắc không? Tôi xé cái đã hỏng rồi
Chủ cửa hàng: Không thể nào? Giặt quần áo cần gì mạnh tay lắm đâu….
Người mua:…… Xé cái đã hỏng, dù tôi dùng lực tay rất nhẹ nữa
Chủ cửa hàng thầm nghĩ: Có lẽ đến lúc thay đổi chất liệu vải may rồi…
Vài ngày sau, Thẩm Khinh Nùng nhận được một thùng hàng lớn.
Cậu thở hổn hển kéo thùng hàng ra phòng khách, mở ra
“Trần Yến!” Thẩm Khinh Nùng túm gối ném thẳng vào mặt người đang ngồi đằng kia, hét lớn “Mẹ nó cái đồ biến thái nhà anh!” Kết quả là bị Trần Yến ôm chặt lấy
“Mặc vào thử xem.” Hô hấp của Trần Yến khẽ len lỏi vào tai cậu