Bố Tiêu Ngạn: "? Có chứ, chỉ là dạo này đột nhiên lại tìm không thấy nữa, chú tìm cũng được mấy ngày rồi"
Hỏi tin tức tố còn được, giờ sao tự dưng lại hỏi tới sổ hộ khẩu thế này.
"Ờm......" Đều là dân làm ăn cả, nên sau vài ba câu nói vừa được thốt ra, bố mẹ Tiêu Ngạn đều đột nhiên phản ứng lại.
Cái cậu người yêu của Lạc Tri Dư, không biết từ đâu tới, rất có thể lớn lên tính tình xấu, là Tiêu Ngạn nhà mình đấy ư?
Tiêu Ngạn và Lạc Tri Dư?
Người bị bọn họ cười nhạo nửa ngày trời, lại là thằng con nhà mình ư?
"Chuyện này, cháu nghĩ chú nên để tâm một chút." Chị gái Lạc có hơi mệt mỏi mà xoa huyệt thái dương, "Tin tức tố của thằng nhóc Lạc Tri Dư nhà cháu là mùi đào, với cái trực giác của cháu, thì hai đứa chúng nó đã ở cùng nhau không phải ngày một ngày hai, có lẽ chú sẽ cảm thấy khá quen thuộc đi."
Lần trước lúc Tiêu Ngạn nói "Cảm ơn chị", đáng lẽ ra cô phải phát hiện mới đúng.
Nhưng mấy hành động kỳ quái của hai thằng bé này thực chất đã ăn sâu vào lòng mọi người rồi, nếu không phải đã thấy được tờ giấy kết quả xét nghiệm kia, cô cũng không thể nào tưởng tượng ra nổi tình cảnh lúc này.
Còn có tấm ảnh "Bạn trai vừa bước ra khỏi bồn tắm" khó hiểu hồi trước nữa, còn có vòng bạn bè của Lạc Tri Dư thường xuyên định vị ở đại học U nữa.
Ông chủ Tiêu: "......"
Ông chủ Lạc: "......"
"Ồ, cháu vừa nhận được tin, thiết bị ghi hình trong nhà lại bị tắt, xem như mọi chuyện đã rõ rồi ha." Lạc Tư Tuyết mặt vô biểu tình nói, "Chú à, có phải dạo gần đây, đoạn băng ghi hình của nhà chú cũng bắt đầu trở nên gồ ghề lồi lõm như bị cắt xén đúng không."
"Ừ......" Máy theo dõi thường xuyên bị hỏng, nếu không thì là bị người khác tắt máy, mọi người cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng con mình cần làm chuyện gì đó riêng tư.
Mê cung chưa có lời giải đáp giờ đã được gỡ bỏ, cả hai bên đều cảm thấy không biết phải làm thế nào.
"Cho bố vài giây đã." Lạc Dịch ngồi xuống sô pha, "Điều này có nghĩa, bạn trai của Lạc Tri Dưi, là Tiêu Ngạn?"
"Hai đứa chúng nó có phải ngứa da rồi không nhỉ?" Hai bên oan gia cùng ngành tại một thời khắc quan trọng lúc này đây, bắt đầu đạt đến một quan điểm chung, "Đây chẳng phải là...... Đang muốn đối nghịch lại gia đình sao?"
Thì ra là thế.
Chuyện này hoàn toàn có thể giải thích, lí do vì sao mà cả hai bên gia đình vẫn chưa thể tìm hiểu xem bạn trai của con mình như thế nào, dáng người tròn hay dẹp.
"Cháu nhớ ra rồi, có phải nhà chú nuôi một con vẹt, lớn lên bộ lông thì hoa hoè loè loẹt nói chuyện thì chua lòm không." Lạc Tư Tuyết tiếp tục chém đinh chặt sắt, "Đôi lúc còn nhả vài câu tiếng Anh nữa."
Tiêu Tự bèn giữ lại chút mặt mũi cho cậu em vẹt nhà mình: "Có, nhưng nói chuyện không chua, là con vẹt có văn hoá đấy, phát âm tiếng Anh chuẩn không cần chỉnh luôn, được đích thân Tiêu Ngạn nhà chú dạy."
"Thì ra là của nhà ông à." Bố mẹ Lạc Tri Dư vẫn còn ấn tượng khác sâu với chú vẹt được gởi nuôi ở nhà bọn họ bữa cuối tuần ấy.
"Mọi người cứ từ từ thảo luận." Lạc Tư Tuyết lại vứt ra một tấm ảnh chụp giấy kết quả xét nghiệm tin tức tố, "Việc đã đến nước này, thì đứng đây đánh nhau hay ra ngoài tẩn nhau, mọi người tự mình quyết định đi."
"Dù sao lần trước cũng là mọi người bảo không ổn, nên mới quyết định để hai đứa chúng nó bắt tay giảng hòa." Lạc Tư Tuyết lạnh lùng nói, "Đúng lúc, sau khi bắt tay giảng hòa, hai đứa chúng nó bỗng nhiên trở nên hòa thuận quá mức. Không biết điều này có khiến mọi người vừa lòng không?"
Lạc Tri Dư vừa đặt chân vào cửa nhà đã nhận được tin nhắn chị gái gửi tới ——
[ Lạc Tư Tuyết ]: Em trở lại ngay cho chị, chị đảm bảo sẽ không đánh chết em.
[ Ve sầu ]:?
[ Ve sầu ]: Sao chị biết em đã đi?
[ Lạc Tư Tuyết ]: Em được lắm, Tiêu Ngạn đúng không, bạn trai quả quýt của em.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Chị đây nên nghĩ đến sớm hơn. Đôi lúc chị còn tự hỏi, chuyện yêu đương là chuyện lớn đến thế nào, mà lại không muốn nói cho gia đình mình biết, đúng là không giống với tính cách của em.
[ Ve sầu ]: Chị biết rồi? Cũng nhanh ghê.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Nếu không thì sao? Còn chuyện gì khác nữa à?! Hai đứa định tự mình đi đính hôn xong mới ngả bài đúng không?
[ Ve sầu ]: Chị gái băng Tuyết của em thông minh quá! Chị đúng là vừa đẹp người lại còn đẹp nết!
[ Lạc Tư Tuyết ]: Từ chối nhận rắm cầu vồng.
[ Ve sầu ]: Bạn trai em bảo em khen. Giấu không được, em cũng không định lừa chị.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Hai cái thằng này lăn về ngay, sổ hộ khẩu trong túi chị mày rồi, trong nhà chẳng có đâu mà tìm.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Trước tiên để xem xem phụ huynh hai nhà muốn xử lí như thế nào đã, còn không được nữa thì chị mày đưa sổ cho mày chạy luôn.
[ Ve sầu ]: Được á.
[ Ve sầu ]: Cảm ơn chị.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Trời ạ, chị đây cứ nghĩ tới nghĩ lui, việc này hình như phải trách chị mới phải, khi trước chị không nên đi sai mày đi cắn người ta, đó là ngọn nguồn của tất cả mọi chuyện, để chị tới giải quyết cho.
[ Lạc Tư Tuyết ]: Chẳng qua chị đây vẫn còn rất tò mò làm sao hai đứa đến được với nhau thôi.
[ Ve sầu ]: Không liên quan gì nhiều đến tin tức tố đâu chị.
"Anh ơiiiiii." Lạc Tri Dư dựa vào cạnh cửa, "Hai ta bị phát hiện rồi, giấu giếm lâu như vậy, mọi người cuối cùng cũng đã phát hiện ra sự thật làm phản của hai chúng ta."
"Thực ra em đã từng ám chỉ qua." Lạc Tri Dư hơi có chút tiếc nuối mà nói, "Đáng tiếc bọn họ chưa từng phát hiện."
"Đã đoán được trước tình huống này." Tiêu Ngạn nói, "Cứ để bọn họ tranh cãi đi, dù sao nó cũng chỉ đơn giản xoay quanh cái đề tài về việc hai ta ai tệ hơn thôi, anh mới nhìn thời gian rồi, chúng ta cứ chờ họ cãi nhau xong đã, rồi lại về."
"Được." Lạc Tri Dư mở cổng nhà, "Chúng ta giờ đã có đồng minh rồi, chị em đứng về phe mình."
Hai người vừa mới trốn khỏi buổi tiệc tối giờ đang thoái mái nằm ườn trong phòng Lạc Tri Dư, tỏ vẻ mình đứng ngoài cuộc.
Chị gái Lạc vẫn cứ trước sau cảm thấy có lỗi về vụ việc năm ấy, ít nhiều gì cũng sẽ giúp được hai người thôi.
"Được rồi." Lạc Tư Tuyết buông di động xuống, chặt đứt cuộc cãi vã vô bổ của hai nhà lại, "Một cây làm chẳng nên non, hai đứa chúng nó hôm nay đã đến bước đường này, thì cũng chẳng đứa nào tốt đẹp hơn đứa nào cả."
Lạc Tư Tuyết: "Lạc Tri Dư nếu thật sự là một người nhã nhặn, thì sẽ không bị đồn thành đầu gấu chốn trung học 19. Cái video lần trước nó xách cái chổi đuổi người được 40 nghìn lượt like, con cũng đã tìm ra rồi."
"Thằng bé Tiêu Ngạn nhà chú cũng thế." Lạc Tư Tuyết tiếp tục nói, "Nếu Tiêu Ngạn đúng thật là một người không chấp nhặt chuyện nhỏ như cô chú nói, vậy thì ngay từ ban đầu đã không nên trêu chọc Lạc Tri Dư, với cái tính tình được nuông chiều từ bé kia của Lạc Tri Dư, thì người tiếp cận gần được với Lạc Tri Dư đến vậy, chắc hẳn cũng chẳng ôn hòa là mấy."
"Giờ mình bàn luận về cái đề tài nào có ích hơn tí được không ạ?" Lạc Tư Tuyết thở dài.
"Tiêu Ngạn có khi nào sẽ bắt nạt Lạc Tri Dư không?" Lạc Dịch có chút lo lắng hỏi, "Lạc Tri Dư nhà chúng ta là Omega mà, rất biết nghe lời."
Lạc Tư Tuyết: "......"
Vâng, là cực kỳ rất biết nghe lời, chỉ đâu đánh đó, lúc ba tuổi còn ở dưới sự chỉ đạo của con mà cắn cho Tiêu Ngạn một ngụm để đời.
"Ờ, ông không nói tôi cũng quên luôn thằng bé ấy là Omega đấy, có Omega nào hung dữ như vậy không hả? Cái video lần trước Lạc Tri Dư đuổi đánh Tiêu Ngạn được 40 nghìn lượt like, đừng nói là nhà các ông không thấy đấy nhé?"
"Thật đó, Lạc Tri Dư thực sự rất hung dữ!" Một cậu bạn Alpha đi cùng phụ huynh qua đây cũng góp vui cáo trạng, "Nhưng Tiêu Ngạn cũng chẳng kém cạnh gì đâu!"
"Ừ đấy nói đi." Lạc Tư Tuyết dùng móng tay gõ gõ mặt bàn, cổ vũ cậu bạn Alpha, "Nói ra cho bọn họ nghe một chút."
"Lần trước do cháu không dám nói thôi, lần này may mà hai người bọn họ không có ở đây!" Người vừa mới tới trông có vẻ cực kỳ tức giận, còn nhìn ngó xung quanh, chắc chắn hai người kia không ở đây, mới bắt đầu thêm mắm thêm muối vào bản tố cáo của mình, "Lần trước cháu đi từ nhà vệ sinh ra, thấy Lạc Tri Dư với Tiêu Ngạn đang ôm ôm ấp ấp, hai người bọn họ thậm chí còn thông đồng làm bậy giở thói giang hồ, ép cháu vào góc tường, một hai bắt cháu phải đảm bảo rằng chưa nhìn thấy cái gì hết, nếu không sẽ đánh cháu thừa sống thiếu chết!"
"Quá là hung dữ." Cậu bạn Alpha tức giận nói, "Hai người bọn họ cùng nhau bắt nạt cháu, phối hợp một cách nước chảy mây trôi, thật sự ác lắm luôn, cháu có phải không muốn giữ lại mặt mũi cho mình đâu. À mà đúng rồi chú, nhà hai chú quan hệ kém vậy, mà hai người bọn họ cũng yêu nhau được nữa! Thế này là không được rồi, phải quản lại thôi."
"Cậu tới chậm một bước." Lạc Tư Tuyết nói, "Mọi người đã biết hết rồi."
Mà có tới sớm thì cũng vô dụng, sẽ chẳng ai chịu tin đâu.
Bố mẹ Lạc Tri Dư: "......"
Bố mẹ Tiêu Ngạn: "......"
"Mọi người xem, con đã nói rồi mà." Lạc Tư Tuyết đồng tình, "Hai cái đứa này, đều rất có vấn đề, nếu không sẽ chẳng tiến tới với nhau làm gì, cho nên con đề nghị mọi người đừng cãi vã công kích nhau nữa, giờ phải bàn xem sau này giải quyết như thế nào đây này."
Người trong nghề đều biết, chuyện giật gân nhất dạo gần đây của thành phố X, đó là vào thời điểm hai gia đình họ Lạc và họ Tiêu đang lao vào cấu xé nhau hăng máu nhất, thì lại đột nhiên phát hiện ra thằng con trời đánh nhà mình đã yêu say đắm thằng con nhà đối thủ tận mấy năm giời, khiến đôi bên đều xây xẩm mặt mày lăn đùng xuống đất.
Quần chúng ăn dưa 1: Hủy hôn luôn đê, còn thế nào được nữa, phản nghịch quá, chẳng chừa cho gia đình tí mặt mũi nào, online chờ dưa.
Ăn dưa quần chúng 2: Ớ tui cùng trường với hai người họ nè. Ban đầu bọn họ được lên mặt báo do kéo bè phái đi tẩn nhau ngay trong lúc sắp phân hóa, dẫn đến việc mấy năm sau đó ai thấy bọn họ đi chung với nhau cũng sẽ tưởng là đánh nhau, nên đâu ai nghĩ tới chuyện họ đang yêu đâu chứ. Mà ai lại biết vào hôm lễ tốt nghiệp đó, bọn họ lại đập cả một tờ giấy xét nghiệm tin tức tố mới toanh vô cái bản mặt tụi tui, làm tụi tui đau hết cả mặt đây này. Chẳng qua bây giờ tui cũng muốn hóng xem nhà hai người bọn họ sẽ xử lí thế nào.
Ăn dưa quần chúng 3: Haiz, độ phù hợp 99.999% lận đó, không phải cứ hủy là được đâu. À nghe nè, tin tức mới nhất, hai nhà bọn họ sau một hồi cãi vã không có kết quả, cuối cùng cũng đã bắt đầu nói chuyện nghiêm túc rồi.
Quần chúng ăn dưa 4: Tui biết lắm sẽ hủy không nổi mà ha ha ha ha, chị gái họ Lạc cũng làm phản chung. Trước mắt tui vừa nghe bảo bọn họ đã đăng ký rồi, khá tốt, mối thù truyền kiếp cứ thế mà tan thành mây khói thôi.
"Được rồi, cứ vậy đi." Hai bên gia đình sôi nổi thỏa hiệp sau mấy ngày ròng rã đàm phán, "Để hai đứa chúng nó tự ganh đua, có còn biện pháp nào nữa đâu, đến tận nước này rồi, cũng không thể chia cắt chúng nó được."
"Vậy là tốt rồi." Lạc Tư Tuyết sau mấy ngày ngồi xem náo nhiệt giờ lại tiếp tục khuyên bảo, "Ít nhất hai đứa chúng nó đã quen nhau từ bé, cấp ba cũng học cùng nhau, hiện giờ còn cùng nhau ở đại học U, đỡ hơn nhiều so với việc từ đâu nhảy xổ ra một người không biết tính tình ra sao ngoại hình thế nào mà lại đi quen con trai mình, đúng không chú?"
Vài ngày sau, Lạc Tri Dư khoe lên vòng bạn bè tờ giấy báo trúng tuyển đại học U và một tờ giấy đính hôn.
[ Ve sầu ]: Tương lai đúng như mình mong muốn. [ Hình ảnh ][ Hình ảnh ]
Người dùng "Ve sầu" đã tag @Ngô chủ nhiệm, gửi thông báo nhắc nhở xem bài viết cho anh ấy.
[ Quả quýt ] bình luận: Tốt quá, một lời hai ý.
[ Phàn Việt ] trả lời [ Quả quýt ]: Tao có thể cách màn hình cảm nhận được sự đắc ý của mày.
[ Phàn Việt ] trả lời [ Quả quýt ]: Mà dù sao thì vẫn muốn chúc phúc cho hai đứa tụi mày, chuyện này đúng là không dễ dàng làm được, tình huống lúc đấy quả thật chẳng ai tin bọn mày. Nếu không có hai cái bộ não chập mạch và cái tính kỳ thị tin tức tố kia của hai đứa bay, thì đại khái sẽ khó có được ngày hôm nay.
[ Phàn Việt ] trả lời [ Quả quýt ]: Cũng may là mọi chuyện đã có kết quả.
[ Bánh trôi trốn các bé meo meo ] bình luận: Tôi tỉnh ngủ chưa, thôi tôi lại đi ngủ đây, ơ sao hai người nhanh quá vậy! Đính hôn luôn rồi á hả?
[ Quả quýt ] trả lời [ Bánh trôi trốn các bé meo meo ]: Cũng tạm, quay cuồng mấy ngày liền, vất vả lắm gia đình mới đồng ý.
[ Que cay nhỏ ] bình luận: Được đấy, rất có thực lực, rất có tiền đồ, không hổ là hai đại biểu học sinh ưu tú. Ở diễn đàn trường Nhất Trung thậm chí còn có một bài viết dành riêng cho hai người luôn rồi, truyền lại giai thoại cho đời sau. Mà tiếc thay mấy hôm trước bị chủ nhiệm dùng thân phận nhân viên quản lí chặn bài đó rồi ha ha ha ha.
[ Chủ nhiệm Ngô ] bình luận:? Còn nhắc nhở thầy xem? Lạc Tri Dư em quay về đây, thầy sắp xếp cho em một lần thông báo phê bình.
[ Ve sầu ] trả lời [ Chủ nhiệm Ngô ]: Cảm ơn chủ nhiệm, cảm ơn nhiều, em thật lòng đấy ạ, nhưng dù sao em cũng sắp là sinh viên rồi, không còn thời gian về ngắm cảnh nữa đâu.
[ Chủ nhiệm Ngô ] trả lời [ Ve sầu ]: Tức chết tôi rồi.