Tình Em Gửi Gió Trao Về Anh

Chương 17: C17



Tên truyện: Tình em gửi gió trao về anh

Người viết: An Ni

Wattpad: _lilys_ttnn

.

Chương 16: Phục thù thất bại

Trước buổi hội thảo dược của công ty LynCa diễn ra, Trác Phùng tay cầm hai ly cà phê thơm lừng đi vào bên trong, chất liệu ly là giấy, loại uống xong thì vứt. Lục Kiên giơ tay ra định lấy một ly thì Trác Phùng lách người né đi, miệng cười cười gian xảo.

"Cậu tự đi mà mua."

Lục Kiên kinh ngạc, "Mình cậu hai ly?"


Hắn nhún vai không trả lời, đi đến vị trí của Lâm Bối Na.

"Lâm tổng, mời cô."

Lục Kiên nghi hoặc nhìn từng hành động cử chỉ khác thường của Trác Phùng. Xưa nay hắn làm gì có chuyện mà đối tốt với phụ nữ như vậy cơ chứ? Hay là giữa hai người bọn họ có quan hệ gì đó? Aizo, thật phải làm người ta nghi ngờ mà...

Lâm Bối Na thoáng bất ngờ, cô nở ra nụ cười đẹp mị hoặc mà nhận lấy ly cà phê.

"Cảm ơn!"

Thấy Lâm Bối Na chỉ cầm mà không có ý định uống, Trác Phùng nói: "Cà phê rất ngon đấy!"

Cô giơ lên trước mặt như có ý: tôi sẽ uống.

Khi chắc chắn Lâm Bối Na đã uống cà phê thì Trác Phùng mới chịu rời đi trước.


Thật không may khi buổi hội thảo dược diễn ra, Lâm Bối Na bị tào tháo viếng thăm bất thình lình. Cô nhăn nhó mặt chịu đựng để lên phát biểu.

Sau đó liền nhanh chân mà chạy vào WC.

Ngồi ở ghế bên cạnh, Lâm Bối Y nhìn sắc mặt khó coi của chị mình, đánh tiếng hỏi: "Chị bị gì vậy?"

Lâm Bối Na chưa kịp nói hết câu "Chắc chắn là do cà phê của Trác Phùng..." thì đã phải đứng lên rời ghế.

Nhìn về hàng ghế của Trác Phùng, hắn ta đang cười đắc ý, liếc nhìn người ngồi bên cạnh là Lục Kiên, anh ta hình như không biết chuyện gì, Lâm Bối Y phần nào đoán ra sự việc.

Bước ra khỏi cửa phòng vệ sinh, nhìn thấy Trác Phùng, cô tiến tới: "Không phải là ly cà phê của anh cũng có vấn đề đó chứ, cố vấn Trác?"

Ba chữ "cố vấn Trác" được nhấn mạnh khiến Trác Phùng vui tươi. Hắn khẽ cười, liếc nhìn một lượt người Lâm Bối Na.

"Không biết ý của Lâm tổng đây là gì? Không lẽ...cà phê tôi đưa khiến cô phải...ai nha, thật ngại quá, tôi không biết dạ dày cô lại yếu như vậy, đây là cà phê tôi mua trên đường đến đây."

Lâm Bối Na nhướng mày, tiến lại gần Trác Phùng trong gang tấc, áp mặt vào tai hắn, hơi thở cùng mùi hương dịu nhẹ thanh mát của cô tỏa ra làm hắn nỗi da gà.

"Không sao, tôi chỉ quan tâm thành ý của anh thôi! Có thành ý như vậy, tôi đây sao dám trách."

Dứt lời, Lâm Bối Na quay mặt lại đối diện với Trác Phùng, ánh mắt phức tạp của cô cộng thêm khoảng cách gần như vậy khiến tim hắn có chút rục rịch khó hiểu.