Rượu, là rượu. Lỗ mũi hơn xa người bình thường của Lâm Thiên ngửi được luồng mùi rượu, mùi hương không thơm bằng một số rượu hắn từng ngửi.
Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:
– Tiểu Linh, có phải rượu ngon rất hiếm hoi trong thế giới này?
Tiểu Linh trả lời:
– Chủ nhân, vấn đề này đã rất cụ thể nên Tiểu Linh có thể trả lời. Đúng vậy, mỹ tửu rất ít, nhưng chủ nhân muốn dùng rượu đổi nhiều năng điểm thì không hiện thực. Rượu có quý đến mấy thì giá trị vẫn có hạn.
Lâm Thiên nhướng mày. Tiểu Linh nói có lý, một bình rượu dữ lắm là trăm vạn năng điểm, nếu xuất hiện nhiều thì giá trị giảm bớt ngay. Tuy sẽ kiếm được giới lực không nhỏ nhưng số lượng cũng không tỏ lớn, vì sau khi vào thế giới tu chân có thêm sức mạnh tự bảo vệ mình, Lâm Thiên quyết tâm phải kiếm được nhiều giới lực vào.
Tiểu Linh cười hỏi trong đầu Lâm Thiên:
– Hi hi, hay chủ nhân đi cướp năng nguyên hành đi?
Lâm Thiên lòng máy động:
– Tiểu Linh, ý kiến này hay, trong năng nguyên hành bình thường có bao nhiêu năng tinh?
– Thành phố bình thường thì giá trị năng tinh trong năng nguyên hành là trăm ức năng điểm. Chủ nhân thật sự có ý định đó sao? Tuy hiện tại chủ nhân có chút thực lực nhưng thủ vệ năng nguyên hành cực mạnh. Một năng nguyên hành thường được chiến đấu tạp sư tọa trấn, ngoài ra có khoảng mười chiến đấu tạp sư bát giai, năm mươi chiến đấu tạp sư thất giai. Thực lực chiến đấu tạp sư cửu giai tương đương Pháp Thánh, chiến đấu tạp sư bát giai ngang bằng Đại Ma Đạo Sư. Thực lực của chủ nhân chỉ ở giữa chiến đấu tạp sư thất giai và bát giai.
Lâm Thiên cười khẽ:
– Tiểu Linh, năng nguyên hành cũng cần có nhân viên công tác đúng không? Chuyển năng tinh vào và dọn ra không cần người sao? Chỉ cần trà trộn vào năng nguyên hành là Tiểu Linh có thể âm thầm hấp thu, chuyển hóa ngay đống năng nguyên đó.
Tiểu Linh hỏi:
– Chắc không phải chủ nhân muốn tìm công tác ở năng nguyên hành đi?
Lâm Thiên nói:
– Thử xem sao, nếu có thể kiếm được nhiều giới lực, dù bị phát hiện, bị oanh giết cũng đáng giá. Nhưng loại hành vi này không quá tốt, nhưng kệ nó đi, con người đều ích kỷ. Vì bản thân ta và người bên cạnh sống tốt, hãy để người khác gánh vác tổn thất đi.
Có Tiểu Linh chỉ điểm, Lâm Thiên đi hướng năng nguyên hành.
Năng nguyên hành là một trong những nơi quan trọng nhất thế giới tinh tạp. Mỗi thành phố trên cơ bản đều có một năng nguyên hành, chỉ một cái, không như ngân hàng trong thế giới thực có đầy khắp nơi. Đây là nơi nhiều thế lực tụ tập, mỗi thế lực phái cao thủ đến thủ vệ chỗ này. Về lịch sử cũng có người muốn đụng năng nguyên hành, nhưng những người đó đều có kết cuộc thê thảm, nguyên thế lực bị vô địch xóa sổ.
Đến hôm nay không còn ai dám mưu đồ gì năng nguyên hành nữa, đương nhiên trừ Lâm Thiên ra.
Ba tiếng sau, Lâm Thiên đến gần năng nguyên hành tại thành Thiên Tinh, tòa thành lớn trong nơi hắn ở.
Nhìn năng nguyên hành hình dạng kim tự tháp nhưng cao hơn, diện tích rộng hơn kim tự tháp, hắn thầm khen.
Lâm Thiên mới đến thì bị một nam nhân trung niên lễ phép nhưng kiên quyết ngăn lại:
– Tiên sinh dừng bước, hôm nay không thể dùng năng điểm đổi năng tinh, xin hãy đến vào ngày mai.
Lâm Thiên nghi hoặc hỏi:
– Không thể đổi năng tinh? Không phải mỗi ngày có thể đổi sao?
Nam nhân trung niên nhìn Lâm Thiên, lạnh nhạt nói:
– Người quản lý kho năng nguyên chết vào hai ngày trước, cơ bản mỗi năm sẽ có chuyện như vậy một lần. Trước khi chiêu được nhân viên quản lý mới thì năng nguyên hành tạm dừng phục vụ vài ngày.
Lâm Thiên hỏi:
– Mỗi năm có một lần? Chẳng lẽ kho năng nguyên có vấn đề?
Có lẽ gần đây ít người nói chuyện nên nam nhân trung niên rất vui tán dóc với Lâm Thiên:
– Ai đều biết vấn đề này. Kho năng nguyên chất chứa nhiều năng nguyên, số lượng năng tinh nhiều chất cùng một chỗ sẽ sinh ra phóng xạ siêu mạnh. Ở lâu trong phóng xạ thì một năm là chết.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
– Nếu biết rõ sẽ chết tại sao mỗi năm vẫn có người làm công việc này.
– Vì thu nhập một năm bằng người thường thu nhập mấy chục năm. Vì nhiều năng điểm nên luôn có người đến nhận việc.
Nam nhân trung niên nói:
– Thôi được rồi, ngươi mau đi đi. Hôm nay thì ta rảnh rỗi nên mới nói nhảm nhiều với ngươi.
Lâm Thiên hỏi:
– Cái đó... Không biết ta có thể ứng tuyển vào vị trí kia không?
Nam nhân trung niên ngạc nhiên khuyên nhủ:
– Chàng trai, hãy suy nghĩ kỹ đi. Tuy năng điểm tốt nhưng mạng sống đáng giá hơn. Mỗi năm người đến đây đều tự tin mình không chết nhưng cuối cùng tất cả chết hết. Chức vị này không cho từ chức, đó là hợp đồng công tác, không khác gì giấy báo tử.
Lâm Thiên nói:
– Đa tạ đại thúc khuyến cáo, nhưng ta đã quyết định. Làm phiền đại thúc nói một tiếng giùm xem ta có thể ứng tuyển không?
Nam nhân trung niên lắc đầu, thấy Lâm Thiên không biết sống chết thì trở lại dáng vẻ lạnh lùng nói:
– Thế thì ngươi đi cùng ta đi, chức vị này không có ai tranh với ngươi.
Trong mắt nam nhân trung niên thì Lâm Thiên đã là người chết, nên gã lười nói nhiều.
Một đường tiến lên, Lâm Thiên thầm giật mình. Năng nguyên hành phòng thủ nghiêm ngặt không khác gì hoàng cung một nước. Vì thành phố Thiên Tinh là tòa thành lớn, lực lượng phòng thủ năng nguyên hành yêu cầu càng cao nên không chỉ có một Tinh Tạp sư cửu giai mà tới ba vị.
Ba Tinh Tạp sư chiến đấu cửu giai, hai mươi Tinh Tạp sư chiến đấu bát giai, mười sáu Tinh Tạp sư chiến đấu thất giai, lực lượng này rất mạnh. Dù là một số thế lực lớn cũng rất khó tụ tập được đội ngũ hào hoa như vậy.
Nam nhân trung niên đưa Lâm Thiên đi vào cung kính nói với ba lão nhân ngồi trước mặt:
– Đại nhân, vị thanh niên này muốn làm quản lý viên kho năng tinh.
Ba lão nhân một người tóc bạc phơ nhưng ánh mắt sâu thẳm, từ lúc Lâm Thiên và nam nhân trung niên đi vào thì lão luôn quan sát hắn. Một lão nhân tóc đen, tay xoay hai cục sắt. Lão nhân cuối cùng đầu trọc, luôn nhắm mắt dưỡng thần như thể không có gì khiến lão hứng thú.