Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 13: Để ngươi ba quyền



Chương 13: Để ngươi ba quyền

. . .



Ngũ Linh bí cảnh, Thủy Linh Tộc.



Tộc trưởng Hải Na dẫn theo Lục Kha một người đi tới sân luyện võ.



Trên đường, nàng thử thăm dò: "nhìn ngươi không có tu vi, hẳn là còn chưa bắt đầu tu luyện?"



“Không Sai!” Chuyện này cũng không có gì tốt giấu diếm, Lục Kha thoải mái thừa nhận: "Ta mấy năm qua chỉ lo đánh tốt cơ sở, chuẩn bị tu luyện."

Ở cô nhi viện, từ ba tuổi bắt đầu mỗi ngày đều bị Sơn Ba và Ngoại Bà mỗi sáng bắt ra tập luyện cơ sở quyền và chạy bộ, lớn một chút phải bổ củi gánh nước, chín tuổi bắt đầu đánh bao cát và cọc gỗ, thậm chí còn phải cõng đá chạy bộ mỗi đêm, không có lúc nào ngơi nghỉ.



Hải Na tộc trưởng nhẹ gật đầu: "lát nữa ta sẽ tìm cho ngươi một vị sư phụ hỗ trợ ngươi luyện võ."



Nhớ đến lần trước Nan còn khuyên mình đi Võ Quán học võ, Lục Kha nhẹ gật đầu.



Có sư phụ dạy vỡ lòng, đó không còn gì tốt hơn.



Đến diễn võ tràng, Hải Na tộc trưởng chỉ vào một nhóm người trẻ đang đứng xếp hàng luyện võ, nói: "có hay không muốn cùng bọn họ một chỗ luyện tập."



Nhìn thấy đám này oắt con và mấy cái choai choai thiếu niên, Lục Kha có chút lắc đầu: "Không cần!”

Bọn họ quá kém, hắn sợ mình luyện chung với đám người này sẽ đem bọn họ đánh tè ra quần, lại khóc lóc phiền phức.



Đám trẻ nhìn thấy Lục Kha ai nấy trong mắt lóe ra kinh dị.

Hôm qua chuyện xảy ra bọn họ nghe được, cha mẹ chúng cho rằng đây là kẻ hung ác, do đó căn dặn muốn tránh xa.

Lúc này, Linh Phong đang huấn luyện cho đám trẻ ở phía xa, nhìn thấy Hải Na tộc trưởng liền vội vàng đi tới, đối với vị này nữ tộc trưởng cung kính chắp tay: “Tộc trưởng!”

Hải Na tộc trưởng nhẹ gật đầu, đối với Linh Phong giới thiệu: “Linh Phong, giới thiệu với ngươi một người.”

Nàng chỉ sang Lục Kha, nghiêm giọng nói: “Đây là Lục Kha, tộc chúng ta quý khách và cũng là tương lai Thủ Hộ Giả.”

Tương lai Thủ Hộ Giả?

Nghe nói lời này, đám người trẻ có mặt ai nấy nhìn nhau vẻ mặt khó hiểu: “còn trẻ như vậy?”

Chính là Linh Phong cũng cảm thấy giật mình, không thể tưởng tượng nói: “tộc trưởng, này có phải hay không có cái gì sai lầm, người này còn chưa có tu vi Võ Đạo a.”

Một người còn chưa luyện võ, không có tu vi, so sánh hắn kém quá xa vậy làm sao có thể là bộ tộc Thủ Hộ Giả?

Nếu mà như vậy người đều có thể làm Thủ Hộ Giả, vậy hắn đâu?

Dẫu sao hắn cũng là người được toàn tộc chứng nhận tuổi trẻ đệ nhất thiên tài a.

Một vị tuổi trẻ đệ nhất thiên tài tư chất tốt tiềm lực cao như hắn chẳng lẽ không xứng đáng là bộ tộc tương lai Thủ Hộ Giả?

Này làm sao nói thông?

“Ngươi có muốn hay không cùng hắn đến cái luận bàn?” Hải Na tộc trưởng trước hết mở lời, xem như cho Linh Đông nhà một cái bàn giao cùng với cơ hội xả giận.

Linh Phong chớp lấy cơ hội, lập tức đồng ý: “Tạ ơn tộc trưởng!”



Hắn quay sang nhìn Lục Kha, khóe miệng mỉm cười tràn đầy địch ý: “ta cũng muốn nhìn xem vị này tương lai Thủ Hộ Giả là cấp độ gì thiên tài?”

Nói đến hai chữ “thiên tài” Linh Phong giọng nói nhấn mạnh cho thấy trong lòng bất mãn, ý tứ để người trong tộc tuổi trẻ nhớ hắn mới là bộ tộc đệ nhất thiên tài.

“Ngươi đây?” Hải Na tộc trưởng quay sang mỉm cười hỏi Lục Kha: “nguyện ý sao?”

Lục Kha bộ dáng lơ đễnh, làm ra vẻ không quan trọng nói: “Ta không có vấn đề.”

“Bất quá nói trước,” Lục Kha trước đánh cái cảnh báo: “dù kết quả thắng thua thế nào ta cũng không muốn rước lấy tiếp sau phiền phức, nhớ kỹ!”

Đây là cho người nói rõ, sau đó có chuyện gì phát sinh hắn đều sẽ không chịu trách nhiệm.

Hải Na tộc trưởng nghiêm giọng nhìn hai người nói: “chuyện này ta có thể cam đoan, sẽ không có tiếp sau sự tình phát sinh, hai ngươi có thể an tâm.”

Tốt a!

Có lời này của tộc trưởng nói rõ trước mặt mọi người, ai nấy có thể an tâm không cần lo lắng phiền phức phía sau.

Linh Phong trong lòng kìm nén nộ hỏa đã lâu, quyết định mượn cơ hội này thẳng tay t·rừng t·rị Lục Kha, vừa thay muội muội xuất ra ác khí, vừa làm mát dạ mụ mụ ở nhà, còn là đánh ra danh tiếng để cho Tiên Tri Bà Bà và tộc trưởng nhìn ra ai mới là thiên tài, để trong tộc người nhìn rõ ai xứng đáng là tương lai bộ tộc Thủ Hộ Giả.

Ở đối diện, Lục Kha trong lòng biết rõ đây là Hải Na cho hắn cơ hội đánh ra danh tiếng, để cho bộ tộc người nhìn rõ hắn có hay không năng lực vì Thủy Linh Tộc tương lai thủ hộ.

Ở một bên khác, Hải Na tộc trưởng chính mình cũng muốn nhìn, Tiên Tri Bà Bà rốt cuộc là đúng hay sai.

Ở phía trên núi, Linh Đông cùng với rất nhiều trong tộc cao niên trưởng lão, chính đang ngồi cùng với rất nhiều tộc nhân quan sát bên dưới diễn võ trường trận chiến sắp diễn ra, bọn họ là muốn biết trong tộc thiên tài so với bên ngoài người rốt cuộc là ai hơn ai kém.

Trận này chiến hấp dẫn toàn bộ Thủy Linh tộc người ánh mắt, do đó hãy có rất nhiều người quan chiến. Thậm chí Linh Ngữ cũng kéo theo mụ mụ đến đây xem đấu.

Hai người ẩn nấp ở trong một căn nhà nào đó, nàng cùng mụ mụ ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm, trên mặt hiện ra vẻ ác độc không chút nào che giấu.

“Ca, ngươi nhất định phải đem hắn cho ta đánh phế.”

“Yên tâm, ngươi ca nhất định sẽ đem hắn phế bỏ.” Mỹ phụ khóe miệng kéo lên, hiện ra nụ cười băng lãnh còn có sát ý, rõ ràng cho thấy rất là tự tin.

Ở gần đó, một bà lão cao niên cũng là gắt gao nhìn chằm chằm, bên cạnh còn đứng đó mấy người vây quanh, ai nấy nhìn nàng rất là cung kính.

“Linh Mẫu, ngài đoán xem trận chiến này kết quả thế nào?” Một vị người tuổi trẻ nữ nhân bên cạnh nũng nịu hỏi bà lão.

Có thể bà lão không nguyện ý đoán, nàng nghiêm giọng nói: “nhìn xem đi.”

Đến tuổi này của nàng, một lời nói giống như là chỉ lệnh, do đó những trò đoán vặt nàng là không nguyện ý đi làm. Đoán đúng còn tốt, không đúng chính là không tốt thu tràng, rất có thể mang đến một đống phiền phức không đáng cho người bên dưới.

Người bên cạnh vội vàng im lặng, lại không ai nói thêm cái gì.

Ai nấy đều biết Linh Mẫu là rất chú ý trận đấu này, nó chẳng những biểu hiện ra “họ Linh” mạch này của nàng sức mạnh, còn là cơ hội đánh mặt Tiên Tri Bà Bà, người cùng một thế hệ nhưng tại nàng lúc nào cũng trên đầu trấn áp.

Đây chính là cơ hội lật bàn, để nàng từ đó đứng lên làm chủ bộ tộc.

Tại diễn võ tràng.

Hai người đứng đó nhìn nhau, ai cũng chưa vội động thủ.

Linh Phong ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn thẳng vào Lục Kha, giọng trào phúng ra vẻ cao thượng nói: “Ngươi chưa từng luyện võ, cho nên ta nhường ngươi trước xuất thủ, nếu không ta sợ một quyền toàn lực sẽ đấm c·hết ngươi."

Hắc !

Có thể Lục Kha không hề bị dọa, ngược lại còn cười: “ngươi quá yếu, đừng nói một quyền, cho dù ta để ngươi đánh ba quyền ngươi cũng đánh không c·hết ta.”

Ngươi . . .

Linh Phong còn chưa kịp nói, Lục Kha trước hết c·ướp lời: “Bất quá, ta sợ mình một quyền sẽ đánh phế ngươi, cho nên ta để ngươi trước xuất thủ, cũng nhường ngươi đánh ba quyền, đây là ngươi duy nhất cơ hội, hãy tốt nắm bắt.”

Thân là tuổi trẻ đệ nhất thiên tài bộ tộc, bị người khinh thị như vậy Linh Phong làm sao chịu đựng. Vừa mới bị lời nói khiêu khích, ánh mắt liền lóe lên vẻ độc ác băng lãnh, sát khí ẩn hiện không chút nào che giấu.

“Đã ngươi nhường, vậy ta không khách sáo.” Thù mới, hận cũ của muội muội, hắn bây giờ tính hết lên đầu Lục Kha, quyết định xuất thủ.

Linh Phong quay sang chắp tay nói với Hải Na tộc trưởng và mọi người trong tộc: “các ngươi đã nghe thấy, là vị này tương lai Thủ Hộ Giả để ta ba quyền, ta cũng không muốn lấy lớn h·iếp nhỏ, một quyền liền đủ.”

Nói xong, hắn bẻ cổ tay làm ra bộ dáng cử động, lại nhìn Lục Kha nói: “Một quyền này, hậu quả thế nào ngươi tự mình gánh chịu, hãy đừng trách ta.”

Lời nói vừa dứt, Linh Phong phát động Thiểm Điện Toàn Phong liên quyền hướng Lục Kha trực diện đánh tới.



Đây là một quyền nhưng thực chất lại là liên quyền, bởi vì tuyệt kỹ này đòi hỏi quyền ra tốc độ nhanh như là thiểm điện, quyền kình liên tiếp phát ra mạnh mẽ giống như là bão táp thẳng hướng đối thủ Lục Kha.

Bộ này quyền pháp vốn là tuyệt học của Phong Linh Tộc, mấy ngàn năm trước được Thủy Linh Tộc cường giả tìm thấy trong di tích, từ đó cất giữ trong tàng kinh lâu, Thủy Linh Tộc không có mấy người có thể tu luyện, hắn là số ít người luyện thành đệ nhất thức, vì đó rất là tự tin.

Cộng thêm bản thân Võ Đạo lực lượng gần nhất đột phá Võ Linh cấp 3, còn có dị năng Phong hệ gia trì, Linh Phong rất tin tưởng vào chính mình, do đó không cần cái gì quanh co, trực diện đánh thẳng.

Ở phía đối diện, Lục Kha cũng không có làm ra cái gì phản ứng, thậm chí cũng chẳng cần tránh né, tay chắp sau lưng chủ động đưa thân đón đỡ.

Oanh!!

Một quyền toàn lực của Võ Linh cấp 3, kèm theo Phong hệ gia trì, đem Lục Kha đánh trượt ra xa mấy trượng nhưng cũng không có ngã xuống. Nếu là trước kia Thân Thể dị năng không có đột phá cấp 2, rất có thể một quyền này sẽ đem hắn đánh ngã bay, bất quá bây giờ không được.

Lục Kha đưa tay phủi phủi bụi trên áo, nhẹ giọng thở dài: “quá yếu, ngươi cái này là chưa ăn cơm sao?”

“Đến, lại thêm hai quyền.” Lục Kha đưa tay ngoắt.

Linh Phong mặt mài xám ngắt.

Hắn nhìn thấy cái gì? Một quyền toàn lực vậy mà đánh không ngã một cái đối thủ chưa từng tu luyện võ đạo, đây là cỡ nào nhục nhã, đã vậy còn bị người trào phúng là chưa ăn cơm?

Có thể người xung quanh cũng chấn kinh, ai nấy trợn mắt hốc mồm.

Linh Phong một quyền toàn lực lại thêm dị năng gia trì, vậy mà đánh không ngã một người không có tu vi?

Đây là làm sao?

Hải Na tộc trưởng thì khóe miệng khẽ nhếch, trong lòng ám đạo: “quả nhiên!”

Người mang song năng thật sự là kinh khủng, năm đó Ngoại Bà Lâm Anh là như vậy, bây giờ kẻ này cũng là như vậy.

Nàng là mở rộng tầm mắt rồi.

Ở đình viện trên núi, Linh Mẫu thở dài đứng dậy xoay người rời đi.

Nàng trong lòng biết rõ, trận này Linh Phong kết cục tất bại.

Trăm năm trước nàng cũng một lần bại trong tay Ngoại Bà, từ đó không còn chấp chưởng Thủy Linh Tộc, có thể trăm năm sau nàng mạch này lần nữa bại dưới tay người bên ngoài.

Đây là cỡ nào bi ai a.

Người phía sau cũng đứng dậy xoay người theo sau Linh Mẫu rời đi.

Trận này đấu, không cần xem kết cục.

Người ta để ngươi một quyền toàn lực, kết quả ngươi ngay đến người còn không đánh ngã, vậy lấy gì để chiến thắng?

Có cần xem tiếp sao?

Đã không tất yếu.

Linh Ngữ và mỹ phụ cũng vậy sững sờ đến c·hết lặng, ai nấy chỉ đem ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Kha bên dưới, sát ý bốc cao thậm chí bàn tay siết chặt đến chảy máu nhưng lại không làm được chuyện gì.

Hai người chỉ có thể chấp nhận sự thật, không thay đổi được kết quả.

Các nàng đều biết Linh Phong tất bại.

“Ca. . .”

Linh Ngữ khóe mắt đầy nước, đem mặt vùi vào trong ngực mỹ phụ khóc nức nở. Nàng uất ức, tức giận, nhưng không thể làm được cái gì.

Có thể mỹ phụ trong mắt lóe lên vẻ độc ác, ánh mắt tràn đầy hàn quang.

Phía xa, Linh Đông tận mắt chứng kiến con trai một quyền toàn lực lại đánh không ngã được thiếu niên trẻ tuổi, thở dài một cái, lập tức xoay người rời đi.

Trận này chiến, không có bất cứ nghi ngờ là Linh Phong tất bại, cho dù thiếu niên đánh không làm sao hắn con trai, nhưng sự thật trong lòng tộc nhân ai nấy đều xem như rõ ràng.

Linh Phong đã bại.

Ngay đến một người không có chút tu vi hắn còn đánh không ngã, đó là cỡ nào sỉ nhục.

Người trẻ tuổi thì ai nấy im lặng cúi đầu, trong lòng hình tượng đệ nhất thiên tài gia tộc của bọn họ đã rạn nứt, trên bờ vực sụp đổ.

Có thể Linh Phong đã không có đường lui, do đó bạo phát trên thân tất cả lực lượng, thậm chí vận dụng Phong chi dị năng hóa thành cơn lốc toàn lực đánh tới, nhưng cũng chỉ đem Lục Kha lần nữa đánh trượt ra sau mấy trượng, cũng không làm được cái gì.

“Đến, lại tiếp một quyền!”



Bị người khiêu khích, Linh Phong đã đánh mất lí trí, tất cả vẻ điềm tĩnh bị thay thế bằng cuồng nộ mất kiểm soát, giống như hổ dữ lao đến đánh thẳng vào mặt Lục Kha, thế nhưng lần này đón đỡ một quyền của hắn chính là Lục Kha một quyền đánh trả.

Ở lúc tối hậu, một người trung niên đột nhiên xuất hiện thay Linh Phong đón đỡ một quyền của Lục Kha.

Oanh !!! !!! !!!

“Linh Quân trưởng lão!” Tộc nhân đồng thanh kinh hô.

Nhận lấy một quyền này của Lục Kha, người kia cũng không hề hấn gì, có thể sau đó Linh Phong quyền kình đánh tới để Lục Kha nhướng mày.

Bất quá, đúng lúc này một người khác lại xuất hiện, một ngón tay chặn lại Linh Phong cái kia một quyền, lại cong ngón tay nhẹ búng ra.

Phanh!!!

Linh Phong b·ị đ·ánh bay ra phía sau mấy trượng, lực đạo mạnh mẽ đem hắn đánh cho b·ất t·ỉnh.

Nhìn thấy cảnh này tộc nhân ai nấy đều kinh hãi: “Hải Ba Thánh Giả!”

Nhìn thấy ông lão lôi thôi tay cầm bầu rượu xuất hiện, Hải Na tộc trưởng vội vàng tiến lên, thẳng đến trước mặt ông lão cúi đầu chắp tay cung kính nói: "Sư phụ!”

Ông lão đối với nàng nhẹ gật đầu, sau đó nhìn người trung niên tóc trắng đối diện nói: “Linh Phong Võ Đạo chi tâm đã sụp đổ, ngươi là sư phụ biết phải làm gì đi.”

Linh Quân đối với ông lão chắp tay cung kính: “Thánh Giả yên tâm, ta sẽ mang hắn trở về dạy dỗ.”

Lại quay sang nói với Lục Kha: “ngươi rất mạnh, vừa nãy một quyền nếu ta không xuất hiện ngăn cản, Linh Phong cánh tay có thể đã b·ị đ·ánh nát.”

Linh phong dù bại, nhưng dù sao cũng là bộ tộc tuổi trẻ thiên tài, là hạt giống tốt mà bộ tộc dốc lòng bồi dưỡng, do đó không thể nào để xảy ra cảnh b·ị đ·ánh phế.

Lục Kha tất nhiên biết một quyền kia mạnh mẽ như thế nào, gấp mười lần khuếch đại là cỡ nào kinh khủng, bất quá hắn không tin đám người sẽ ngồi nhìn Linh Phong bị phế bỏ, do đó không ngại toàn lực xuất thủ.

Đây chính là hắn cơ hội biểu hiện nha.

“Tạ ơn tiền bối đã giúp ta sửa chữa sai lầm.” Lục Kha đối Linh Quân chắp tay.

Người đã hạ mình giải thích, chính là cho hắn mặt mũi, hắn cũng không thể làm bẽ mặt người do đó cung kính hoàn lễ.

Nếu là Linh Quân không cho một lời giải thích, đó mới khiến hắn không nhìn người.

Linh Quân trong mắt lóe lên vẻ hài lòng, ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức.

“Tộc trưởng, Thánh Giả, ta xin phép đi trước.” Nói xong liền mang lên Linh Phong rời đi.

Đám đông ai nấy mang theo thất vọng, khuôn mặt ủ rũ rời đi diễn võ trường.

Lúc này, Hải Na tộc trưởng lại đối với Hải Ba ông lão giới thiệu: “Sư phụ, đây là Lục Kha, Bà Bà hẳn là đã cùng ngài nhắc đến?"



Hắc!



Ông lão cất bầu rượu vào bên hông, đánh một cái xoay vòng quanh thân Lục Kha, cười hắc hắc nói: "tiểu tử, biết uống rượu không?"



“Biết a!” Lục Kha nhẹ gật đầu.

Hắn nhớ đến Sơn Ba viện trưởng, cười cười nói: "Ta ở nhà cũng có một lão già rất là thích rượu, nhưng bị Ngoại Bà quản quá chặt cho nên chỉ có thể trộm uống, có thể mỗi lần lão già bị phát hiện giấu rượu đều là đổ cho ta, hắc hắc, ta lúc đó buộc phải tại nàng trước mặt uống."

Hải Na tộc trưởng nghe nói không khỏi trợn mắt: “lại còn có loại chuyện này?”



Ông lão gật gù hài lòng, không nói lời nào liền bắt lấy vai hắn phi lên: "Tiểu Na, người ta nhận, ngươi có thể lui a."



Tộc trưởng biết rõ Hải Ba lão và Lục Kha là cùng một loại người, hai người này gặp nhau sẽ để người nhứt đầu cho nên cũng không xen vào chuyện, giống như được giải thoát lập tức mỉm cười nói theo: "tốt, xin nhờ ngài!"



Ném đi cục nợ này, nàng đã hết chuyện, vui vẻ trở về.

. . .
— QUẢNG CÁO —