Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 44: Bán ra Dị Năng Châu



Chương 44: Bán ra Dị Năng Châu

. . .

Cầm trên tay Dị Năng Châu, Lục Kha cũng thật là cảm khái.

Dị năng a, đã từng là hắn tha thiết ước mơ đồ vật, tại hắn nhỏ yếu lúc còn không biết làm sao thức tỉnh, vậy mà bây giờ có thể đem nó cầm giữ trên tay, lại còn ý định cho bán.

Ai có thể ngờ tới loại đồ vật tưởng như côi bảo ở Chân Giới, tại nơi này Tinh Mộng Giới giống như rau cải một dạng bày bán công khai, trước đó cái gì lời nói dị năng là duy nhất, là không thể thay đổi các thứ, bây giờ toàn bộ đều là nói nhảm, ở nơi này chỉ cần có Mộng Tinh, ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thậm chí cái nào dị năng không cần liền có thể bóc ra cho ném.

Giống như hắn trên tay khỏa này Dị Năng Châu, đã từng rất là ưng ý đồ vật, không ít lần tại mấu chốt thời điểm phát huy ra đại tác dụng, còn cứu hắn mạng nhỏ đâu, thế nhưng bây giờ nói không cần liền bóc đi ra, kể từ đó cái kia dị năng cùng thiên phú sinh chi nhục cốt là vĩnh viễn biến mất khỏi thân thể, có thể là như vậy hắn cũng không thấy tiếc nuối, bởi vì thiết tưởng nếu cần ngày sau có thể tìm một cái khác thay thế.

Ẩn nặc lân giáp chính là dị năng hiếm, còn là Thể Năng chủ động tính, loại này dị năng rất thích hợp cho Ám Sát Giả, nếu mà Yaser sở hữu loại này dị năng, không chừng Lục Kha đã m·ất m·ạng.

Đáng tiếc, ‘chủ động tính’ loại dị năng tiêu hao Dị Năng Lực có chút đại, so với ‘bị động tính’ hay là gấp mấy lần, trước đó tại tầng thứ nhất tại trong chiến đấu thân thể đột nhiên bạo lộ để rồi bị Lý Thanh tận dụng cơ hội đâm cho một kiếm, chính là bởi vì dùng hết Dị Năng Lực cho nên ẩn nặc lân giáp hết tác dụng khiến cho thân thể bạo lộ ra.

Nếu là trước kia Lục Kha sẽ còn không hiểu nguyên do, nhưng dạo qua khu giao dịch một lần dài thêm chút kiến thức để hắn nhiều hơn trưởng thành, biết được phân biệt như thế nào là dị năng chủ động tính, cũng biết đuợc sở hữu ưu khuyết và giá trị thế nào, tỷ như trên tay khỏa này ngũ sắc Dị Năng Châu sở hữu năm loại màu sắc tất nhiên giá trị lật ra ít nhất là gấp 5 lần, bởi vì theo cách phân biệt ở đây càng nhiều sắc thái độ hiếm càng lớn.

Vật càng hiếm giá trị càng cao, đó là quy tắc bất biến, cho dù ở đây Tinh Mộng Giới cũng không ngoại lệ, thậm chí nơi đây giá trị so với ngoài kia Chân Giới hãy còn tốt ước.

Do đó, Lục Kha trong lòng lúc này đã có một cái giá, “khỏa này Dị Năng Châu quý hiếm tạm thời định là 100 vạn, không thể ít hơn.”

Bình thường, khu giao dịch bên ngoài bày bán Dị Năng Châu loại phế nhất giá trị cũng đã 10 vạn cất bước, hắn cái này trên tay ngũ sắc châu thuộc về quý hiếm khó tìm, nói làm sao cũng phải cái giá gấp 10, thậm chí cao hơn.

Bất quá, hắn là tân nhân, việc mua bán và giá cả còn chưa thuần thục, trước mắt cũng không nhiều nơi có thể bán, lại cũng không rành giá cả, quyết định đặt cái gấp 10 liền tốt.

Chủ ý liền là như vậy, Lục Kha thu cất Dị Năng Châu, đứng dậy rời đi.

Lần nữa đi vào khu giao dịch, Lục Kha dạo qua một vòng chuyên khu mua bán Dị Năng Châu, cố ý nán lại một chút để hỏi thăm dò xét tin tức học hỏi kinh nghiệm, rốt cuộc tích lũy thêm một vài kiến thức hữu ích để hắn an tâm với quyết định bán ra cái giá trăm vạn, đinh chắc vụ này giao dịch rất có thể thành công.

Trong lòng đinh chắc cho nên Lục Kha rời đi khu giao dịch tiến đến khu cửa hàng lớn, đi vào Thiên Minh Các.

Muốn giao dịch đồ vật giá trị, đến cửa hàng lớn là thích hợp nhất, nơi này uy tín so với đám con buôn bên ngoài tất nhiên vượt trội không thể so sánh, hắn an tâm rất nhiều.

Thiên Minh Các đón khách sảnh.

Nhìn thấy Lục Kha đi tới, một nữ nhân viên xinh đẹp vận bộ hồng sắc váy áo cao nhã bước ra chào đón: "xin chào quý khách, ta gọi Viên viên, xin hỏi ta giúp gì được cho ngài?"



Mặc dù nhìn Lục Kha bây giờ bộ dáng hãy quá lôi thôi và có chút túng quẫn nhưng nữ nhân viên vẫn lễ phép cúi đầu và khuôn mặt luôn treo cao nụ cười tươi tắn, chứng tỏ bình thường nàng được huấn luyện rất tốt, việc này gây cho Lục Kha không ít thiện cảm, đối nàng gật đầu đáp lễ.

“Chào Viên Viên tiểu thư!”

Lục Kha cho tay vào túi lấy ra Dị Năng Châu cầm trên tay, đối nàng dọ hỏi: "ta muốn bán ra Dị Năng Châu, nơi này có thu mua sao?"

Nghe nói là Dị Năng Châu, người nhân viên lập tức đáp: "có!"

Khi ánh mắt chứng kiến hắn trên tay dĩ nhiên là một khỏa ngũ sắc châu, Nàng thần sắc hưng phấn, vội vàng lập lại lần nữa: "chúng ta tất nhiên có thu mua, mời ngài theo ta!"

Nàng thái độ chuyển biến rất nhanh, cung kính mười phần.

Nữ nhân viên dẫn đường cho Lục Kha đi lên tầng cao, tiến vào một phòng khách sang trọng.

Nàng đem hắn mời ngồi, tự mình pha trà rót nước tận tình tiếp đãi. Nhìn nàng thái độ có thể thấy được nàng đối khỏa kia Dị Năng Châu hết sức trọng thị.

Không qua mấy phút, có một nữ nhân thước tha đi tới.

"Xin chào quý khách!"

Nữ nhân xinh đẹp trên môi treo cao nụ cười tươi tắn chào hỏi Lục Kha: "xin tự giới thiệu, ta gọi La Ngọc, chính là quản sự tầng sảnh, phụ trách cùng ngài thực hiện giao dịch.”

“Ta gọi Lục Khải!” Lục Kha cho mình giới thiệu danh tự.

La Ngọc đi tới bên cạnh chiếc bàn ngồi xuống, đối hắn nhẹ gật đầu, không có chút nào vòng vo đi thẳng vào chính đề: “Lục Khải các hạ, xin phép hỏi, ngài Dị Năng Châu là cái gì năng lực?"

"Ẩn nặc lân giáp!" Lục Kha lơ đễnh nói: "ngũ sắc, chủ động tính, cấp 1."

Hắn làm ra một bộ lãnh đạm, lời nói vững vàng biểu hiện là người kiến thức kinh nghiệm đầy đủ.

A!

Nữ nhân viên đứng hầu bên cạnh nghe nói là “ẩn nặc” năng lực, còn là ngũ sắc tức thì há miệng a lên thành tiếng.



Chính là La Ngọc nghe được lời nói cũng hít vào một hơi trầm trọng để đè nén tâm tình kích động.

"Quý khách, ngài có biết năng lực này tầm quan trọng?" La Ngọc cũng là cho thấy thái độ nghiêm túc vô cùng.

Nàng tuy rất muốn giao dịch khỏa này Dị Năng Châu, nhưng quy tắc Tinh Mộng Giới là đồ vật quý giá càng phải nhắc nhở ba lần trước khi giao dịch, đây là mấu chốt, mục đích làm cứ rõ ràng, sau đó sẽ không màng t·ranh c·hấp.

"Ta biết, cho nên ta mới đến đây gặp ngươi." Lục Kha vẫn là bộ dáng điềm tĩnh nhẹ nhàng, không có bất kỳ sơ hở hay áp lực.

Đây là hắn tư nhân đồ vật, bán thế nào là hắn quyết định, sau đó cũng không có gì nuối tiếc, bởi không ai can thiệp hay thay hắn quyết định chuyện này.

“Tốt!” La Ngọc nghe nói thần sắc vui vẻ bật thốt, lời này cho thấy nàng trong lòng đang rất kích động.

"Đã ngài quyết định, xin đem Dị Năng Châu để lên Trắc Linh Bàn, chúng ta sẽ cùng kiểm chứng."

Nói xong, nàng đưa tay vẫy nhẹ, một Trắc Linh Bàn bị triệu hoán ra rơi xuống trước mặt, lập tức đưa tay ra hiệu mời Lục Kha.

Lục Kha xuất ra Dị Năng Châu, đem nó đặt xuống chính tâm chiếc này mâm tròn.

Đồ vật vừa chạm tới bề mặt, Trắc Linh Bàn bỗng lóe lên quang mang, một chùm sáng từ trong tâm bàn bắn xuyên qua Dị Năng Châu, đem nó bên trong hư ảnh cho chiếu rọi hiển hiện đi ra.

"Dị Linh Tích ẩn nặc lân giáp!" La Ngọc nhìn kỹ hư ảnh phía sau, nghiêm túc gật đầu xác nhận: "không sai, đây là chủ động tính ẩn nặc lân giáp, kỹ năng đặc hữu của loài thằn lằn, hẳn là cấp 1."

Nàng phất tay thu lại Trắc Linh Bàn, tận tay đem Dị Năng Châu trả lại cho Lục Kha, cực kỳ nghiêm túc mời gọi: "xin mời ngài ra giá."

"100 vạn!"

Cái gì?

Vừa nghe xong lời nói, La Ngọc thần sắc kinh ngạc, ánh mắt biểu lộ sửng sốt quái dị nhìn kỹ Lục Kha, ở trong lòng thì nổi lên ngập trời sóng lớn.

Nàng cố sức giằng nén kích động, thần sắc nghiêm túc hỏi lại: "Ngài là nói thật?"

Mặc dù cố nén kích động nhưng giọng nói vẫn có chút run, cho thấy đang cực lực kìm nén rung động trong lòng.

"Xác nhận!"

Không nói hai lời, nàng ngay lập tức làm ra quyết định: "Thành giao!"



Chuyện này không cần thiết phải có do dự, bởi nàng trước đó đã nhiều lần hỏi kỹ, cho dù ngày sau người có khiếu nại cũng vô dùng.

Nghe được nàng lời nói, Lục Kha trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, có chút kích động thầm nói: “quả nhiên tốt bán!”

Một khỏa Dị Năng Châu bán ra trăm vạn, này thật quá có tiền.

Hai bên ký xuống thỏa thuận khế ước giao dịch về sau, một bên giao hàng một bên giao tiền.

Một trăm vạn Mộng Tinh số lượng rất nhiều, La Ngọc đãi hắn một quyển Triệu Hoán Đồ, cũng vui lòng giúp Lục Kha mở ra một chỗ trong dị không gian để cất giữ Mộng Tinh.

"Triệu Hoán Đồ là Thần Linh sáng tạo pháp, không nhìn không gian cấm chế,” La Ngọc cho hắn hướng dẫn làm sao sử dụng, tiện thể giải thích cặn kẽ: “về đồ vật phải đặt ở mặt khác không gian mới có thể triệu hoán đi ra."

Nàng lần này chiếm lợi lớn cho nên đãi hắn thêm một quyển Cô Đọng Chi Pháp, vui vẻ cười nói: "ngài là khách quý, những đồ vật nhỏ này chúng ta cho ngài miễn phí đưa."

Hắc! Đã người miễn phí đưa, Lục Kha liền nhận.

“Đa tạ!”

Lục Kha cám ơn một tiếng, sau đó tạm biệt các nàng, dưới sự tận tình tiễn đưa rời đi Thiên Minh Các.

Nhìn Lục Kha đi xa, nữ nhân viên cất giọng run rẩy nói: "La quản sự, ngày lần này lập công lớn, này một khỏa Dị Năng Châu đem ra đấu giá một ức cũng có người đạp phá đầu tranh mua."

Các nàng là thương nhân, kiến thức đủ đầy cho nên biết rõ ẩn nặc lân giáp tính quý giá, loại này thằn lằn đặc hữu dị năng chắc chắn còn mang theo cái khác thiên phú, do đó giá trị là rất khó tưởng tượng, đặc biệt là cái sau thiên phú “sinh chi nhục cốt” càng là loại vô cùng quý hiếm khó được.

La Ngọc cũng là thở ra một hơi kích động, nhẹ giọng nói: "ta lúc nãy còn tưởng rằng mình nghe nhầm đâu, aiz, thật là vận may tìm tới muốn đỡ cũng không kịp."

Nàng nhìn sang nữ nhân viên: "Viên Viên, ngươi lần này lập công, chức vụ thăng 1 cấp, thù lao tăng gấp 3, sau đó qua chỗ ta làm phụ tá giúp ta quản lý việc vặt, đồng ý sao?"

Đồng ý!

Viên Viên vui mừng quá đỗi, vội vàng chạy đến ôm nàng cánh tay: "ta đồng ý, cảm ơn La quản sự La tỷ tỷ."

Nàng cũng không nghĩ tới một lần tiếp khách cơ hội vậy mà nhảy vọt một cấp, thật là hưng phấn muốn c·hết a.

Đáng nói nhất là cái kia khách người còn quá nhỏ bé vậy mà mang đến cho nàng chỗ tốt quá lớn, trong lòng thật muốn cảm tạ một phen.

. . .
— QUẢNG CÁO —