Tinh Hải Đại Tặc Hành

Chương 69: Thập sắc Chân Quả



Chương 69: Thập sắc Chân Quả

. . .

Xuyên qua thông môn, Lục Kha xuất hiện ra trong một giáo đường, trước mặt có sẵn một bộ bàn ghế để hắn ngồi xuống.

Ở trong này chỉ có duy nhất một người là hắn, trước mặt giáo sư là một chân linh hình người, nàng chính là cái kia Y Linh trong miệng Sồ Lanh nói ra lúc trước.

Y Linh ánh mắt nghiêm túc nhìn xuống Lục Kha, nàng một ngón tay nhẹ điểm, trước mặt liền xuất hiện 3 món đồ: "nơi đây ta có một thu tập giáo trình, 100 Mộng Tinh liền có thể đổi, khác một thứ là ký ức châu, có thể giúp ngươi cấp tốc học tập, giá trị 1000 Mộng Tinh có thể mua sắm, cuối cùng một vật chính là Y Thảo Chân Giải, là tập hợp thiên địa tất cả thảo mộc có tác dụng chữa bệnh đã được phân tích kiểm chứng, giá trị 1 vạn Mộng Tinh, ngươi có hay không muốn mua sắm?"

Lục Kha trố mắt kinh ngạc: "Y Linh, ta có phải hay không đi nhầm nơi, đây thật sự là lớp học, không phải sạp hàng?"

"Đây là giáo đường, ở đây ngươi có thể nghe giảng bài," Y Linh giọng nghiêm túc bất biến, ánh mắt cũng chưa từng thay đổi, nàng giống như trí tuệ nhân tạo đồng dạng, cất giọng máy móc nói: "tất nhiên thời gian quá quý giá cho nên ngươi có thể lựa chọn bỏ ra Mộng Tinh mua sắm, rút ngắn thời gian học tập."

"A!" Lục Kha kh·iếp sợ, cũng rất vui mừng: "còn có thể dạng này học tập?"

Thật con mẹ nó hợp ý ta.

Một kẻ lười như hắn, làm sao nguyện ý lãng phí thời gian vào chuyện học tập đâu, "tốt, ta mua, mỗi thứ 1 phần."

Y Linh đem đồ vật đưa tới, "tất cả 11,100 Mộng Tinh."

Lục Kha đếm đủ số Mộng Tinh thanh toán, sau đó đem ký ức châu bóp nát, một luồng ký ức hùng hậu tràn vào trong đầu, lát sau hắn liền thông suốt cả môn học.

Con bà nó, quá tiện dụng.

Kiểu này đi học vậy hắn còn sợ gì lưu ban đâu.

Chẳng qua, quá đốt tiền a.

Mặc kệ, ta có thể làm ra chút Dị Năng Châu, còn lo gì thiếu Mộng Tinh.

"Y Sinh, ngươi môn học đã xong. Gặp lại!"

Vậy là xong rồi?

Lục Kha đi ra.

"Con bà nó, làm sao ta cảm thấy đi học là vui sướng như vậy?"

Chỉ cần có tiền, cái gì cũng qua, cái gì cũng biết nha.

Hắc hắc.

Tiếp đó Lục Kha chạy một chuyến mười cái khỏa cầu liên tiếp, đem 11 vạn Mộng Tinh ném ra mua sắm ký ức châu, bóp nát sau đó trong đầu vô số ký ức tràn vào để hắn thông suốt.

"Có cái này ký ức, muốn làm cái gì nghiên cứu đều quá dễ dàng." Lục Kha khóe miệng khẽ nhếch, "sau đó ta còn không phải đến lúc thử nghiệm và kiếm lời?"

Hắn đi học là để kiếm tiền nha, chân chính kiếm tiền bằng nghiên cứu.

Rời đi Tinh Mộng Giới.

Lục Kha lần nữa đạp lên bậc thang đi tới.

Bậc thứ 91, 92, 93. . . cho đến bậc thứ 99.

Từ bậc thứ 90, mỗi lên một tầng ý chí lực áp tăng gấp bội so với trước, bậc thứ 99, Lục Kha ý chí cận kề sụp đổ, buộc phải từ bỏ.

Lần nữa được đưa tới quảng trường, nhưng bây giờ vị trí đã thay đổi, thứ 99 vị trí rất gần tới chỗ kia hắc thạch trụ.

Căn này thạch trụ càng đến gần, Lục Kha càng cảm nhận được nó tỏa ra một loại nào đó từ trường đặc dị để con người tinh thần bị ảnh hưởng, bởi vì tinh thần lực đủ lớn cho nên mới phát hiện ra.

Có loại này từ trường đặc dị ảnh hưởng tinh thần, khi lĩnh ngộ sẽ càng dễ dàng và thông suốt, do đó vị trí càng đến gần khả năng lĩnh ngộ càng nhanh, loại Thế hoặc là Ý cảnh lĩnh ngộ càng mạnh.



Lục Kha ngồi xuống, bắt đầu nghiêm túc lĩnh ngộ.

Vì truy cầu lực lượng phù hợp ý cảnh, Lục Kha trước bắt đầu lĩnh ngộ Thế, ở trong đầu lúc này giống như xuất hiện ngàn vạn sợi tơ kết nối vào hắc thạch trụ, những sợi tơ này chính là đại diện cho một loại Thế nào đó.

Bọn chúng mang theo sắc thái khác nhau, tùy theo uy lực mà phân ra lớn nhỏ, nó như một đầu con giun di động qua lại, muốn nắm bắt rất khó.

Ánh mắt chăm chú vào Thổ Hoàng sắc sợi tơ lớn nhất, Lục Kha bắt đầu tiến tới truy bắt, sợi tơ càng lớn tốc độc càng nhanh, so với Lục Kha phải nhanh 3 4 lần.

Rốt cuộc, sau vài phút truy đuổi, Lục Kha vẫn là bắt được, đem nó nắm chặt trong tay. Lúc này, tinh thần đã theo sợi tơ con đường bắt đầu đi tới, càng đi sợi tơ càng dung nhập sâu vào thân thể, nhưng mỗi đi xa một bước đều rất khó khăn.

Nếu không phải tinh thần lực quá cao, sợ là không đi được vài bước buộc phải từ bỏ hoặc là cắt đứt rời đi.

Lần theo đi tới cuối cùng, trước mắt xuất hiện ra một thân cây đại thụ to lớn, nó trên thân chính rũ xuống rất nhiều sợi tơ, trên cành còn có rất nhiều khỏa cây, Lục Kha cảm giác chỉ cần theo sợi tơ leo lên, kia một khỏa cây chính là hắn.

Lên!

Đã tới nơi này, cho dù thế nào cũng phải đem cái kia trái cây bắt tới.

Tinh Thần Thể vì đó theo sợi tơ leo lên, nhưng mà sợi tơ quá mỏng, giống như muốn đứt.

Lục Kha dừng lại, chú ý quan sát nhìn kỹ xung quanh, chứng kiến rất nhiều sợi tơ hợp lại xoắn cùng nhau sẽ dẫn tới những quả cây lớn hơn, lúc đó dây thừng càng bền chắc, đủ để leo lên dễ dàng.

Này ý tứ ta phải lại đi một lần?

Tinh Thần Thể mạnh mẽ, để Lục Kha tự tin đi lại mấy lần cũng sẽ không dập tắt, cho nên quyết định đi lại.

Lần thứ 2.

Lần thứ 3.

Lần thứ 4.

Lần thứ 5.

. . .

Lần thứ 9.

Rốt cuộc, đi xong lần này, Lục Kha Tinh Thần Thể đã phai nhạt rất nhiều, chín vạn điểm tinh thần chỉ đủ 9 lần đi lại, nếu mà thêm một lần Lục Kha tin mình có thể đem nó xoắn thành dây thừng lớn nhất, leo đến vị trí thứ 9 chỗ kia.

Ở trên cùng là một tàng cây lớn nhất, hội đủ màu sắc, nó quá xa, sợ là phải đem tất cả sợi dây dung hợp mới có thể lên đến.

Ngược lại ở dưới cùng, khá dễ dàng, nhưng Lục Kha mong muốn leo lên vị trí thứ 9, chỗ đó quả cây cửu sắc nhìn rất là bắt mắt.

Lên!

Lần này 9 sợi tơ kết thành dây thừng kiên cố không sợ bị đứt, nhưng khi vừa lên một bậc tinh thần hao phí gần trăm điểm, chuyện này để Lục Kha kinh hãi.

Nhanh, nhanh một chút.

Càng dừng lại ở lâu, tinh thần càng trôi qua nhanh chóng, do đó Lục Kha vận dụng hết khả năng có thể nhanh chóng leo lên.

Nhưng mà, càng đi lên lực áp phủ xuống càng kinh khủng, chẳng những tinh thần tiêu hao rất nhanh mà ý chí cũng bị áp xuống rất mạnh, rõ ràng so với 9 bậc thang không kém là bao.

Nghiến răng cố gắng chống cự lại ý chí uy áp kinh khủng, Lục Kha vẫn cố trèo lên, từng tầng đi lên, khi đến gần một nấc cuối cùng ý chí đã gần như sụp đổ, cảm giác giống hệt như trên bậc thang trải nghiệm.

Đến đây là cực hạn nhưng Lục Kha không cam tâm, còn lại sau cùng ý chí lực bị Lục Kha dùng để nâng lên cánh tay, đưa nó chộp tới.

Bộp!



Bàn tay Lục Kha rốt cuộc vươn tới khỏa cây, đem nó bắt lấy, muốn hái xuống nhưng còn chưa đủ lực.

A!

Chính lúc tinh thần trôi qua cạn kiệt, ý chí thanh không, Lục Kha một cái tay khác bỗng dưng vươn ra bám vào cửu sắc quả cây, hét lớn một tiếng, sau đó cả hai cùng rơi xuống.

Trước lúc tinh thần thể hóa thành điểm sáng biến mất, hắn trên tay mang theo cửu sắc quả cây mỉm cười vui vẻ.

Tinh thần lui tán.

Chân thân thức tỉnh, nhưng ngoài tinh thần cực độ mỏi mệt, cũng không còn nhớ được điều gì.

Ngay cả ý thức một đoạn này cũng trống không, giống hệt như ngày đó giác tỉnh dị năng như vậy.

Nếu mà có Nanalisa Ather ở, rất có thể lại đến một cái nghiên cứu, đáng tiếc nàng bây giờ không có.

Vụt!

Lục Kha bị chuyển ra khỏi quảng trường, đi đến chân núi.

Hả? Làm sao lại ra rồi.

Nhưng mà, nghĩ đến Vô Cực Linh Văn trên mi tâm, Lục Kha liền hiểu.

Lần này không có vào cung điện, bởi vì trước đó đã từng chiếm được Linh Văn.

Có Vô Cực Linh Văn tại thân, hắn là không thể nào lại tiếp nhận một cái.

Trước tìm một nơi ở lại.

Lục Kha nhìn lại đường lên núi, đã không nhìn thấy Phi Linh bóng dáng, liền thông qua liên kết trong đầu hỏi nó: "ngươi ở đâu?"

"Chủ nhân, ta ở trong di tích nha." Phi Linh hồi đáp.

Di tích?

Lúc này Lục Kha mới nhớ đến trên núi còn thật có khác kiến trúc, nhưng làm sao đi lên đâu?

"Ngươi làm sao lên?" Hắn đem ý định dò hỏi.

Phi Linh trở về một câu: "ta lên đến bậc thứ 43, lực áp quá mạnh liền từ bỏ chống lại, liền bị đưa đến di tích."

Thì ra là vậy.

Lục Kha hiểu, trên bậc 50 sẽ đi quảng trường, dưới bậc 50 sẽ đi di tích, nhưng nếu là bậc 100 đâu?

Có hay không còn đi một nơi khác?

Này cũng rất có thể a.

Lục Kha lần nữa đi lên bậc thang, nhưng chỉ ở bậc thứ nhất liền từ bỏ chống cự, kết quả bị đá xuống.

Hắc!

Lần nữa đi lên, đến bậc 12, lần này bị đưa vào di tích.

Nha.

Đoán được, dưới bậc 12 là phế vật, sẽ không được vào nơi này, bị đá ra.

Này thật giống như tông môn gì đó.

Lục Kha nhìn quanh, nơi này kiến trúc rất nhiều, nhưng đa phần đổ nát, chỉ có một số tồn tại.



Tìm một cái căn nhà tốt ở lại, bắt đầu đem bản thân dò xét.

Linh Hải.

Nơi này xuất hiện một khỏa trái cây cửu sắc tỏa ra quang mang lấp lánh, bên cạnh còn có chín đầu sợi tơ kết thành phiến lá, một đầu thả xuống giống như sợi rễ, vươn vào đại địa cắm rễ.

Chín đầu sợi tơ, chín phiến lá, chín loại màu sắc, tất cả đều tỏa quang, để Lục Kha nhìn thấy cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Đây là vật gì?

Kỹ năng đồ giám hiện lên.

【Cửu Sắc Chân Quả】: Chân Quả chính là ý cảnh hình thành chân ý đại đạo, là thành quả tối cao ý cảnh, chứa đựng pháp tắc hạt giống, một khi pháp tắc diễn sinh có thể hình thành lĩnh vực.

Này, cái này. . .

Ta đi lĩnh ngộ một lát liền mò được cả Pháp Tắc hạt giống luôn rồi?

Pháp tắc Lục Kha là biết, ở Tinh Mộng Giới lâu như vậy bây giờ cái gì cũng không biết coi như quá phế đi.

Chín loại ý cảnh a.

Lục Kha bỗng dưng nghĩ đến Triều Dương ý cảnh, tức thì cười lên hắc hắc.

Hắn lập tức na di Triều Dương ý cảnh đi vào Linh Hải, đem nó cô đọng th·ành h·ạt giống thả vào trong Cửu Sắc Chân Quả.

Bỗng dưng!

Cửu Sắc Chân Quả xảy ra rung động kịch liệt, giống như có sự thay đổi nào đó làm cho nó quang mang lấp lóe không ngừng, lúc thì là cửu sắc lúc thì là thập sắc, cứ như vậy thay đổi xoay tròn.

Chính là lúc này, hắc thạch trụ quảng trường cây cột bỗng dưng sinh ra một loại nào đó rung động, một luồng từ trường đặc dị mạnh mẽ lan tỏa đi xuống xuyên vào trong đầu Lục Kha, đem Chân Quả chín đầu sợi rễ cho nối liền.

Ong! Ong! Ong!. . .

Sợi tơ vừa mới nối liền, lập tức xảy ra dị biến, Chân Quả phát ra chín tiếng rung động không ngừng, ngắt quãng một giây sau, tiếng thứ mười yếu ớt vang lên.

. . Ong!

Sau cùng một tiếng ngân, Chân Quả bỗng dưng làm lớn ra gấp mười, nếu mà Lục Kha ký ức hãy còn, sẽ thấy được nó bây giờ so sánh chỗ kia vị trí tầng thứ 10 thụ cây Chân Quả sẽ không kém là bao, xê xích chút xíu.

Cùng với đó, bộ rễ thứ 10 xuất hiện, cũng nối liền với hắc thạch trụ, nhưng so sánh hãy nhỏ hơn chín cái còn lại quá nhiều.

Kỹ năng đồ giám thể hiện:

【Thập Sắc Chân Quả】: Hoàn mỹ chân ý thành quả, hạt giống pháp tắc hoàn mỹ, lĩnh vực sơ khai.

A!

Thăng cấp rồi.

Lục Kha mừng rỡ như điên.

Hắn đánh bậy đánh bạ, vậy mà thật thành công.

Ngẫm nghĩ, "này có phải hay không ý tứ, chỉ cần có đại ý cảnh dung nhập, sẽ làm cho Chân Quả lại thăng cấp thành đại đạo?"

Còn lại 1 bậc thang thứ 100 kia hẳn mà cơ hội cuối cùng ta nâng cấp Chân Quả, thành tựu hạt giống Pháp Tắc đại đạo.

Cơ hội này tất phải quý trọng.

Chờ đợi một ngày nó ý chí mạnh mẽ, Lục Kha sẽ trở lại.

. . .
— QUẢNG CÁO —