Giọng của Tống Chiêu Lễ nghe như một người đàn ông phóng đãng.
Liêu Bắc nhìn anh ta chằm chằm, cảm thấy câu này nghe rất quen.
Ở phía bên kia, mẹ Kỷ đặt hai đĩa há cảo vừa nấu lên bàn.
Kỷ Tuyền bước tới muốn dùng tay lấy, nhưng vừa chạm vào mép há cảo, đã bị mẹ Kỷ dùng đũa đánh vào mu bàn tay, "Con đã rửa tay chưa?"
Kỷ Tuyền đau đớn rút tay về, "Không sạch sẽ ăn mới không bệnh."
Mẹ Kỷ cười cưng chiều, "Nói linh tinh."
Kỷ Tuyền nói, "Ngũ Xu nói đấy."
Mẹ Kỷ hỏi, "Ngũ Xu có biết con đổ thừa cho con bé một việc lớn như vậy không?"
Kỷ Tuyền cười duyên dáng, không còn vẻ nữ cường nhân ngoài xã hội, "Không thể để cậu ấy biết."
Mẹ Kỷ cười lườm cô, "Đi rửa tay ngay."
Kỷ Tuyền bĩu môi, quay đầu lại nhìn hai đĩa há cảo trên bàn với ánh mắt lưu luyến, rồi đi vào nhà vệ sinh. Sau khi rửa tay, Kỷ Tuyền ngồi xuống bàn, vừa định vươn tay, mẹ Kỷ đã đưa đũa cho cô.
Kỷ Tuyền ngước mắt lên, "Mẹ, đây gọi là chiêu trò phải không?"
Mẹ Kỷ trả lời, "Đây gọi là văn minh nhân loại."
Hai mẹ con đã lâu không ăn cùng nhau, mẹ Kỷ nhìn bề ngoài có vẻ nghiêm khắc nhưng thực ra lại rất mềm yếu.
Cũng chính vì điều này mà Kỷ Tuyền phải gánh vác trách nhiệm.
Đang ăn được một nửa, mẹ Kỷ gắp cho Kỷ Tuyền một chiếc há cảo sau đó hỏi, "Con nói với Tiêu Tấn là con có bạn trai mới, thật hay giả?"
Kỷ Tuyền nghẹn họng, biết không thể trốn tránh, đáp mơ hồ, "Vâng."
Mẹ Kỷ không tin, nhìn thẳng vào cô, "Thật không?"
Kỷ Tuyền đưa tay cầm ly nước trái cây trước mặt uống một ngụm, muốn phủ nhận nhưng nghĩ đến những chuyện cần phải giải thích sau này, cô không thể phủ nhận. Nếu cô nói với mẹ Kỷ rằng bạn trai mới là giả, mẹ Kỷ chắc chắn sẽ hỏi về chuyện đêm đó theo lời Tiêu Tấn.
Nhắc đến đêm đó, chắc chắn sẽ đề cập đến việc cô bị bỏ thuốc.
Nhắc đến việc bị bỏ thuốc, mẹ Kỷ chắc chắn sẽ tự trách và có thể khuyên cô quay về thành phố Diêm.
Tất cả những điều này sẽ là một chuỗi phản ứng dây chuyền, như kéo sợi chỉ từ áo len, không thể dừng lại được.
Nghĩ vậy, Kỷ Tuyền kiên quyết trả lời, "Thật đó."
Kỷ Tuyền chưa bao giờ nói dối mẹ Kỷ, nên khi nghe cô nói chắc chắn như vậy, mẹ Kỷ cũng không suy nghĩ thêm, chỉ lo lắng hỏi, "Người ấy như thế nào?"
Kỷ Tuyền nói đại, "Rất tốt."
Mẹ Kỷ hỏi, "Anh ấy làm nghề gì?"
Kỷ Tuyền đáp, "Giống con."
Mẹ Kỷ tò mò, "Cũng làm ở Vạn Thịnh?"
Kỷ Tuyền không dám nói lung tung, "Không phải." Mẹ Kỷ nghi ngờ, "Vậy ở đâu?"
Kỷ Tuyền mím môi, vì quá hoảng hốt nên vô tình cắn phải miệng, "Nhà họ Tống."
Ở thành phố Thanh chỉ có vài công ty bất động sản, không thể nói là Vạn Thịnh vì lo mẹ Kỷ sau này chuyển đến thành phố Thanh, đồng nghiệp nói lỡ miệng, Vinh Thăng lại càng không thể nói, không cần ai nói lỡ, Tiêu Tấn sẽ phá đám.
Những công ty khác cô không quen, chỉ còn lại nhà họ Tống của Tống Chiêu Lễ.
Nghe Kỷ Tuyền nói nhà họ Tống, mẹ Kỷ gật đầu, "Từng nghe qua, thường thấy trên tivi, là một công ty lớn."
Kỷ Tuyền đáp một cách uể oải, "Vâng."
Mẹ Kỷ nói tiếp, "Trước đây bố con còn muốn hợp tác với nhà họ Tống, đã tiếp xúc vài lần, sau đó..."
Nói đến đây, mẹ Kỷ đột nhiên im lặng, mím môi thành một đường thẳng.
Kỷ Tuyền biết mẹ Kỷ không muốn nhắc đến chuyện của bố Kỷ trước mặt cô, cũng không muốn làm khó mẹ, ngước mắt cười nói, "Nếu mẹ không muốn nói thì đổi chủ đề khác."
Mẹ Kỷ hít một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc rồi hỏi, "Khi nào con có thời gian, đưa bạn trai về nhà để mẹ xem."
Nói xong, mẹ Kỷ nhìn lịch treo tường, "Cuối tuần sau đi, cuối tuần sau là một ngày tốt."
Kỷ Tuyền: "..."
Nếu biết trước thì cô đã không nên bảo mẹ đổi chủ đề.
Mẹ Kỷ nói xong, thấy Kỷ Tuyền không đáp lại, thở dài nói, "Bạn trai của con, nói gì thì mẹ cũng phải xem xét, lúc đó Tiêu Tấn quá chiều chuộng con..."
Nhắc đến Tiêu Tấn, Kỷ Tuyền như có một con ruồi bay vào cổ họng, cảm thấy buồn nôn và ghê tởm, "Vâng."
Buổi tối, Kỷ Tuyền tắm rửa xong nằm trên giường và gọi video với Ngũ Xu.
Ngũ Xu cười lăn lộn trong video, "Không phải chứ, hahaha, cuối tuần cậu định tìm đâu ra một người bạn trai để đưa về gặp dì?"
Kỷ Tuyền phiền não dựa vào đầu giường bóp trán, "Không biết."
Ngũ Xu nháy mắt ra hiệu, "Mặc dù tớ luôn phản đối cậu dính líu tới Tống Chiêu Lễ, nhưng tình hình hiện tại xem ra, ngoài Tống Chiêu Lễ ra thì không còn ai khác, nếu thật sự không có cách khác thì thử xem?"